Hãy xem mỗi trở ngại là một cơ hội.

Tiến sĩ Wayne Dyer

 
 
 
 
 
Tác giả: hoang.nhung176
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 17 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 475 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:03:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13
hap 13:
* * *
Hôm nay là ngày hội giao lưu do trường nhỏ tổ chức.vị khách mời đặc biệt chính là Bạch Y Y tiểu thư, cô gái lấy học vị tiến sĩ ở cái tuổi 25 luôn là vấn đề nóng
bỏng trong giới giáo dục ở Hông Kông. Nhỏ chúa ghét những cuộc hội họp nhàm chán này, nhưng vừa nghe đến Bạch Y Y là khách mời thì nhỏ lại muốn tham gia, trong đầu nhỏ lại bắt đầu có kế hoạch vũ nhục ả ta trước công chúng
rồi
Tại hội trường buổi giao lưu, nhỏ ngồi ở vị trí hàng ghế VIP do Vương Lâm bố trí. Đối diện nhỏ chính là bàn đại biểu và khách mời đặc biệt. nhìn mọi người nhốn nháo hồi họp chờ đợi vị khách mời đặc biệt đến mà nhỏ chỉ biết cười thầm.
Hôm nay là đòn báo thù thứ 2 của nhỏ, lần này nhỏ kéo cả Vương Lâm tham gia vào. Nhỏ đã từng tiếp chiêu đám fan của Vương Lâm nên nhỏ cũng muốn Y Y thử sức xem thế nào.
8h sáng buổi giao lưu bắt đầu, Bạch Y Y xuất hiện trên sân khấu sau lời giới thiệu của người Mc. Tất cả mọi người bắt đầu đặt những câu hỏi xoay quanh vấn đề học tập và con đường đi đến thành công của ả. Chỉ có nhỏ vẫn ngồi đó im lặng quan sát cục diện. hôm nay 3 chàng Keyboy cũng ngồi dự cùng nhỏ, dù bận rộn nhưng nhỏ đã mở lời bắt họ có mặt nên họ cũng đành ngậm ngùi làm theo ý nhỏ.
Bữa ăn trưa diễn ra cũng ko mấy dễ dàng đối với Bạch Y Y, ả vừa bước xuống tới cănting thì đã gặp phải nhóm người của Vương Lâm. Hôm nay chàng đặc biệt nhã nhặn với ả, vừa trông thấy ả chàng đã vẫy tay gọi ngồi chung bàn. Dù thấy nhỏ ngồi đấy ả ko thích lắm nhưng dù sao vẫn hơn ngồi ăn với những học sinh khác nên ả mỉm cười bước đến phía họ.
"ko làm phiền mọi người chứ?" ả nhẹ nhàng hỏi tỏ ra vô cùng lịch sự.
"ko sao đâu, chị ngồi đi, người nhà cả mà" Vương Lâm tươi cười nhìn ả, tay thì kéo lấy tay ả ngồi xuống ghế bên cạnh chàng.
Gọi món ăn xong, chàng ân cần gắp thức ăn cho ả hết món này đến món khác, cử chỉ vô cùng dịu dàng thân thiện. hành động của chàng cũng chủ yếu để cho người nào đó nhìn thấy mà thôi.
Cả buổi ăn nhỏ vẫn im lặng ko đá động gì đến ả, sau khi dùng xong món tráng miệng nhỏ liếc mắt nhìn ả cười nhẹ nói " ko biết cô đã tìm ra câu trả lời chưa? Tôi nghĩ với tài năng của cô mà ko thể có đáp án thì quả thật là nỗi nhục to lớn đó nha." tặng cho ả 1 nụ cười lạnh lẽo rồi nhỏ xô ghế đứng lên đi vào hội trường
" chết tiệt thật, câu 1 thì mình còn có thể đoán được, còn câu 2 thì, haizzzzzzzz …… ko lẽ đáp án là như vậy? con nhỏ nhà quê này đúng là ko biết xấu hổ mà." ả thầm nghỉ trong lòng ko ngừng nguyền rủa nhỏ
Sau khi mọi người đã ổn định vị trí thì buổi giao lưu lại tiếp tục.người Mc hướng mắt về phía Bạch Y Y như dọ ý xem đã sẵn sàng cho câu trả lời chưa. ả gật đầu khẽ thì người Mc cũng yên lòng mà bắt đầu giới thiệu câu trả lời của ả.
Bạch Y Y vẻ mặt đắc ý nhìn nhỏ và nói " đáp án câu 1 là ". Nói xong đáp án ả nhìn nhỏ đầy khiêu khích khi thấy nét mặt mỉm cười nhạt nhẻo của nhỏ.
"đúng rồi, ko chôn ở đâu cả, chúc mừng cô đã trả lời đúng câu 1, vậy còn câu 2 thì sao?" nhỏ đưa ra nhận xét phần trả lời của ả khi người Mc lên tiếng bảo nhỏ xác nhận kết quả đúng hay sai.
Bạch Y Y đang tươi cười đắt ý thì vội ngưng bặt lại mà thay vào đó là nét mặt ngượng ngùng khó tả, ả hơi ngập ngừng ko biết có nên nói đáp án hay ko? nếu lỡ nói sai thì xem như danh dự của ả cũng mất theo vì sẽ bị người ta cho là ả luôn nuôi tư tưởng đen tối,còn nếu ả ko đưa ra đáp án câu này thì mọi người sẽ nghi ngờ tài trí của ả. Cuối cùng vẫn là đưa ra câu trả lời sẽ hay hơn. Nghĩ tới nếu đó là đáp án đúng thì hiển nhiên ả sẽ được quyền điều khiển nhỏ. Đó chính là cơ hội cho ả giải quyết triệt để mối nguy hại này. Trước sau vẫn có lợi cho bản thân nên ả quyết định đưa ra đáp án mà ả nghĩ là chính xác nhất.( tham lam thì cho chết nhé)
" đáp án câu 2 chính là..là.." nói xong nét măt ả đỏ bừng lên vì xấu hổ, mọi người trong hội trường cùng ohhhhh lên và bắt đầu bàn tán xôn xao về câu trả lời khiếm nhã này.
Nhỏ vẫn bình tĩnh, nét mặt lãnh đạm, nụ cười nửa miệng vẫn giữ nguyên nhỏ hướng mắt về phía Bạch Y Y khẽ lắc đầu giống như thương hại.
" bây giờ mời bạn nữ sinh cho biết đáp án của Bạch tiểu thư là đúng hay sai?" người Mc vội mời nhỏ phát biểu ý kiến " cô suy nghĩ phong phú thật đó, nhưng rất tiếc đó ko phải là đáp án của tôi. Đáp án đúng là....Thật ko ngờ 1 việc làm thiêng liêng như vậy lại bị Bạch tiểu thư nói thành cảnh hoan ái nam nữ, hừ đúng là sỉ nhục cho tất là các bà mẹ trên thế gian mà" nhỏ nhẹ nhàng bật ra từng tiếng làm cho thế cuộc trong hội trường vô cùng rối loạn. Bạch Y Y nét mặt từ hồng chuyển sang trắng rồi tím tái, ả ta chỉ mấp máy môi vì tức giận và xấu hổ mà ko thể nói nên lời nào cả. mọi người thì vỗ ta hoan nghênh câu trả lời của nhỏ, đồng lời cũng từ
đấy họ ko quên bàn tán về cái ý nghĩ mất mặt của Bạch Y Y. nói chung bao nhiêu sự ngưỡng mộ của họ đối với ả giờ đã là con số ko.
Cứu vãn tình thế, người Mc buộc miệng đứng lên giản hòa giữa đôi bên, cô ta đưa ra kết quả là Bạch Y Y trả lời được 1 trong 2 câu xem như là ko phân thắng bại, nên việc đánh cược giữa bọn họ xem như hủy bỏ. nhỏ cũng mỉm cười đồng ý nên mọi người cũng bắt đầu im lặng và ko bàn tới chủ đề này nữa.
" đây chỉ là màn mở đầu thôi, phần hay còn đợi cô đằng sau kìa" nhỏ thầm nghĩ và trộm cười nhìn ả cô cùng quỷ dị
Quả là có vấn đề bất thường xảy ra cho Bạch Y Y thật,ả ta bắt đầu cảm giác ngứa ngáy vùng tay, lưng và dần dần là toàn thân đều ngứa. nhưng ngồi trước mặt nhiều người như thế thì ả ko thể nào gãy được. chỉ biết cố gắng chịu đựng chờ buổi giao lưu kết thúc. Sau khoảng 2h thì buổi giao lưu kết thúc. Mọi người bắt đầu đứng lên ra về. ả ta lòng mừng như mở hội, do quá ngứa mà ko thể gãy nên hầu như gương mặt ả bắt đầu đỏ bừng và trán toát đầy mồ hôi do sự kiềm chế. thấy ả có vẻ mệt mỏi bất thường nên người Mc ân cần hỏi
"Bạch tiểu thư, cô ko sao chứ? có cần tôi giúp gì ko?"
" ko..ko sao đâu, tôi chỉ hơi nóng bức thôi, cô cứ về trước đi, tôi tự về được rồi" ả cố gắng cười giả lả rồi thu dọn đồ đạt trước mặt người Mc cho cô ta ko còn chú ý ả nữa. thời khắc mọi người đi khỏi là lúc ả bắt đầu cào cấu lấy thân thể mình cho thỏa mãn cơn ngứ ngáy kia. Ko thể gãy nhẹ nhàng mà chỉ biết hết lực cào lên da thịt mình gần như trầy xướt ả mới cảm thấy cơn ngứa thuyên giảm đôi chút. Vừa ngưng tay là lại bắt đầu thấy ngứa ngáy, ả ko hiểu nổi là đã bị gì.
"ngứa lắm sao? có cần tôi giúp cô trị ko?" 1 giọng nữ lanh lảnh bên tai ả, giọng nói này phát ra từ miệng 1 cô gái có thân hình cực kỳ quyến rũ, nhưng trong đôi mắt cô ta ánh lên vẻ hận thù rất đáng sợ. đi cùng cô ta còn có thêm 6 người con gái khác, đó chình là được phong tặng danh hiệu bởi nhỏ đây mà
(bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen.Pro, chúc các bạn vui vẻ)
Bọn họ được nhỏ sai bảo nên mới xuất hiện nơi này để đối phó với ả, còn cái thứ làm cho ả ngứa sắp chết chính là nhựa mắt mèo do nhỏ tìm thấy sau vườn trường, có lẻ bọn học sinh ở đây ko biết tác dụng của nó, nhưng khi ở Việt Nam nhỏ luôn dùng nó làm vũ khí để đối phó giáo viên nên nhỏ rất thích thú khi phát hiện ở Hông Kông cũng có loại cây này.
" có..có cách trị hết ngứa sao? nhưng làm sao tôi có thể tin cô?" ả vẻ mặt khổ sở nhìn 7 cô gái trước mặt rồi khó khăn lên tiếng. dù rất vui khi nghe có thể chữa hết ngứa, nhưng ả vẫn hoài nghi chuyện này do bọn họ làm thì làm sao có thể giúp ả dễ dàng như vậy.
" cô yên tâm, tôi nói đã giúp thì nhất định giúp, bây giờ cô có để tôi giúp ko thì nói?" cô gái đứng đầu vẻ mặt nham hiểm nhìn ả trừng mắt hỏi như ra lệnh.
" được…cô hãy giúp tôi đi, tôi thật ko thể chịu nổi rồi.." ả rung giọng nói trong mệt nhọc, ả đã ra sức cào cấu lên da thịt vẫn ko thể nào hết ngứa ngáy được, bây giờ lại có vết máu lấm tấm trên cánh tay ả vì trầy xướt. ả thật sự ko dám tin bọn họ giúp ả, nhưng vì ko thể tiếp tục chịu đựng nên ả đành liều 1 phen với họ.
" được!!!! tôi nguyện lòng giúp cô hết mình" cô gái đứng đầu mỉm cười đắc ý nhìn ả nói xong quay người lại phía sau nhận lấy 1 thùng nước trên tay cô gái đứng bên cạnh. Miệng cô ta giờ cong lên 1 đường cong tà ác, ánh mắt như thiêu đốt đối phương.
"ràooooo…. Áhhhhhhhhhhhh….." cô ta tạt thẳng xô nước vào người Bạch Y Y và tiếp đến chình là tiếng thét thất thanh vì đau đớn của Bạch Y Y. thì ra xô nước kia chính là nước muối pha chung với ớt mà nhỏ đã dặn họ chuẩn bị cho ả, chỉ cần tạt vào vết trầy xướt thì đối phương nhất định đau rát toàn thân sống ko bằng chết.
Bạch Y Y thân thể rung rẫy khuỵu chân ngồi hẳn xuống đất, ả ta đang rên rỉ vì đau đớn trên thân mình, cái vị mặn của muối và vị cay của ớt làm ả cảm thấy thân mình như bị ngàn vạn cây kim xuyên qua, đau rát ko chịu thấu. ả bắt đầu mất đi ý thức và lịm dần rồi bất tỉnh.
----------
Bạch Y Y khi thấy nhỏ ngồi hàng ghế đầu cũng vô cùng khó chịu. nhìn nét mặt âm u của nhỏ thật sự ả ko thể nào đoán được nhỏ đang nghĩ gì. Trên mặt ả tươi cười với mọi người, ả luôn tỏ ra thân thiện, dịu dàng khiến cả hội trường ai cũng yêu thích ngoại trừ nhỏ và 3 chàng Keyboy.
Đến lúc người Mc thông báo bây giờ là khoảng thời gian hỏi về chuyện riêng tư của Bạch Y Y, cả hội trường ai cũng tranh nhau hỏi ả về chuyện tình cảm, tâm lý của tuổi mới lớn…..v..v
Ngồi nhàm chán gần cả buổi sáng bây giờ đến lúc nhỏ ra tay, ngáp 1 cái nhỏ giơ tay xin đặt câu hỏi. nhân viên mang micro cho nhỏ, vẫn ngồi với
tư thế bắt chéo chân nhỏ bắt đầu lên tiếng
" tôi nghe nói Bạch tiểu thư rất thông minh, luôn thấu hiểu mọi lĩnh vực, ko biết Bạch tiểu thư có thể trả lời tôi 2 câu hỏi ko? thấy mọi người luôn xoay quanh vấn đề học tập cũng khá căng thẳng và nhàm chán nên giờ tôi xin hỏi 2 câu để ọi người thư giãn 1 lúc nhé?" vẫn giữ vẻ mạnh lạnh lùng nhỏ nhìn Bạch Y Y ánh mắt khiêu khích
" tiểu quỷ này định giở trò gì đây? Nếu mình ko chấp nhận thì rất mất mặt, mà chấp nhận thì ko biết lại gặp chuyện gì nữa đây, trời ơi đúng là tình thế tiến thoái lưỡng nan mà" Bạch Y Y thầm nghĩ mà kêu khổ
Im lặng 1 lúc cuối cùng ả cũng cố nặn ra 1 nụ cười nhìn nhỏ nói " được rồi, cô bé muốn hỏi gì thì cứ tự nhiên, tôi sẽ cố gắng trả lời bằng sự hiểu biết của mình."
"rất tốt, nhưng mà nếu chỉ hỏi suông thì ko có gì thú vị cả? hay là chúng ta đánh cược đi. Nếu như cô trả lời được thì tôi sẽ làm cho cô 3 điều, còn ngược lại cô phải đáp ứng 3 yêu cầu của tôi. Thế nào?" nhỏ nhoẻn miệng nở ra 1 nụ cười làm cho ả thấy lạnh xương sống và trong lòng bất an muôn phần.
" em nữ sinh kia, tôi thấy Bạch tiểu thư chịu trả lời câu hỏi của em là may mắn cho em rồi, tại sao còn muốn ra điều kiện, đúng là ko biết tốt xấu mà." 1 người phụ nữ khoảng ngoài 30 tuổi lên tiếng, nhỏ liếc nhìn bà ta thầm đánh giá " 99% là người của ả nên mới ra sức bên vực ả đây mà. Nếu đã vậy thì đừng trách tôi ác"
" sao nào? Bạch tiểu thư đồng ý chứ? hay là cô sợ phải thua cả 1 đứa học sinh cấp 3 như tôi. Nếu là sợ thua thì ko cần đánh cược làm gì nữa, cô cứ công nhận là mình chịu thua rồi làm cho tôi 3 việc là được rồi" nhỏ liếc nhìn ả khiêu chiến lần nữa. vẻ mặt nhỏ âm u quỷ dị khiến cho những người ngồi cạnh Bạch Y Y cũng nuốt nước miếng vì sợ nên chỉ im lặng mà ko dám lên tiếng giúp ả nữa.
" tôi đồng ý, cô hỏi đi." Bạch Y Y dù đang lo lắng sợ hãi, nhưng nghĩ tới bao nhiêu chuyện nhỏ gây ra cho ả thì oán hận lại dâng lên, trong lòng luôn nghĩ nếu ả trả lời được thì nhỏ sẽ nghe lời ả sai khiến, lúc đó thì ả sẽ cho nhỏ biết thế nào là thê thảm. hạ quyết tâm nên ả cũng nhận lời đánh cược cùng nhỏ.
" được vậy cô hãy nghe cho kỹ 2 câu đố của tôi nhé, thật ra rất đơn giản, tôi hy vọng ko làm khó được cô" nhỏ nhếch miệng cười mỉa mai và bắt đầu đọc câu đố
" tại biên giới Việt Nam và Trung Quốc, có 1 chiếc xe chở 1 đoàn khách du lịch gặp tai nạn vừa thoát hiểm. nhưng hành khách trên xe lại đến từ nhiều nước trên thế giới. người ta cho rằng nên chôn họ ở Việt Nam, người khác lại cho rằng nên chôn họ ở Trung quốc, và 1 số khác lại ý kiến là người của nước nào thì chôn ở nước ấy. theo cô nghĩ thì nên chôn họ ở đâu"đọc xong câu thứ nhất nhỏ liếc mắt nhìn ả rồi nhếch miệng cười khinh bỉ. nét mặt của ả và mọi người trong hội trường đều đang căng thẳng đến cực độ. Ai cũng trầm ngâm suy nghĩ tìm câu trả lời. chỉ có 3 chàng Keyboy là vẫn mỉm cười thích thú vì câu hỏi của nhỏ.
Ko để ả có thời gian suy nghĩ nhiều nhỏ lại tiếp tục đặt ra câu hỏi thứ 2, câu hỏi này là 1 người bạn lúc ở Việt Nam dạy cho nhỏ. Dám đảm bảo rằng khi nghe xong câu hỏi này sẽ có hơn 1 nửa người tại đây suýt xĩu vì nhỏ thôi ( keke các bạn cũng suy nghĩ thử xem nhé )
" cục thịt đút vô lỗ thịt, sụt sịt, nước màu trắng chảy ra. là hiện tượng gì?"( câu trả lời đã có ở trên rồi nhé đừng có mà nghĩ bậy hehehe) nhỏ đọc xong câu đó thì nhìn khắp nơi 1 lượt, phải nói là khung cảnh hiện giờ làm nhỏ cười suýt ngất vì vẻ mặt của tất cả mọi người, ko chỉ có ả mà kể cả 3 chàng Keyboy cũng trợn mắt há miệng vì câu hỏi của nhỏ.
Thấy mọi người ngây ngốc quá nhỏ liền lên tiếng
" gợi ý 1 chút nhé: đây là hành động của 2 con người"
"phụttttttttttttt……" Vương Lâm phun toàn bộ nước trong miệng ra khi nghe cái gợi ý chết người của nhỏ, vừa nghe câu đố của nhỏ đã làm anh chàng nóng cả người, định uống ít nước để hạ nhiệt nhưng vẩn chưa nuốt ngụm nước vào bụng thì phải phun ra hết.thêm cái gợi ý kia thì anh càng khẳng định nhỏ đang nói bậy. vẻ mặt nhăn nhó nhìn nhỏ anh khẽ nói " nhóc, em đang hỏi bậy bạ gì thế, chuyện này mà cũng hỏi được sau?"
nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của Vương Lâm nhỏ cười khẽ, đúng là ko ngoài dự đoán của nhỏ, hơn 1 nửa người ở đây đều lộ vẻ mặt thảng thốt mà nhìn nhỏ. Hey ko cần phải nói thì ai ai cũng nghĩ nhỏ đang hỏi về vấn đề gì rồi ( ách nhiều người đầu ốc đen tối thật)
người đang làm nhỏ chú ý nhất chính là Bạch Y Y, thái độ của ả giờ làm nhỏ vô cùng thích thú. Vẻ mặt ả từ đỏ chuyển sang trắng rồi lại xanh tím tái vì câu đố và cái gợi ý chết tiệt của nhỏ. Đúng là giết
người ko cần gươm đao nha.
" lần này tôi xem cô trả lời ra sao? cô nói cũng ko được mà ko nói cũng ko được. đây chỉ là cách trả thù nhẹ nhàng thôi. màn bạo lực còn ở phía sau chờ cô thưởng thức kìa. Hahahahaha" nhỏ thầm nghĩ trong lòng rồi bật cười như mùa xuân tới
Thấy vẻ mặt ai cũng căng thẳng suy nghĩ, người Mc liền phá vỡ bầu ko khí, lấy tay lao vội mồ hôi lấm tấm trên tráng ( hậu quả nghe câu hỏi thứ 2 của nhỏ đấy ) cô ta đứng lên nói " thưa các vị đại biểu và các bạn học sinh –sinh viên thân mến, buổi giao lưu cũng kéo dài khá lâu rồi, hay chúng ta tạm dừng giải lao tí nhé. Sau giờ giải lao chúng ta sẽ tiếp tục."
" nhưng mà Bạch tiểu thư vẫn chưa có câu trả lời cho 2 câu đố vừa rồi. nếu như vậy mà bỏ qua thì danh dự của Bạch tiểu thư sẽ tổn hại đấy ạ." Vương Lâm lên tiếng làm khó người Mc nhưng chủ yếu chính là khiêu khích Bạch Y Y. em gái chàng đã đặt ra cuộc chơi thì chàng cũng phải tham gia vào để cổ vũ tinh thần của nhỏ chứ.
"tất nhiên là ko bỏ qua rồi, sau giờ nghĩ trưa thì bạch tiểu thư sẽ có câu trả lời mà, đúng ko Bạch tiểu thư?" người Mc rung giọng nói, liếc nhìn về ả như thăm dò ý kiến. tội cho cô nàng, đứng giữa 2 thế lực mà ko thể đắt tội được bên nào nên chỉ biết nương theo chiều gió mà đối phó thôi
" tất nhiên…nhiên là vậy rồi. tôi nghĩ mọi người cũng đói nên định sau khi ăn trưa xong thì chúng ta tiếp tục nhé, tôi hứa sẽ đưa ra câu trả lời mà" ả vẻ mặt gượng cười chậm rải nói ra từng chữ thật thảm hại. lúc này ả cũng chỉ có thể cầu trời là nhỏ đồng ý để sau giờ nghỉ trưa mới nghe câu trả lời.
" được rồi, nếu Bạch tiểu thư đã nói vậy thì tôi cũng ko ý kiến gì nữa. tôi đợi câu trả lời của cô" nhỏ mỉm cười mỉa mai nói
Vậy là buổi giao lưu tạm dừng lại, mọi người tản ra khỏi hội trường để đi về phía cănting. Nhỏ cùng Keyboy cũng từ từ rời đi
" hay quá, giờ mau lên mạng tìm câu trả lời thôi. nhỏ nhà quê kia mày tưởng làm khó được tao à? Chỉ tại mày ngu ngốc mới chịu cho tao thời gian tìm lời giải nhé. Cứ đợi tới lúc mày thua cuộc mà chịu sự hành hạ của tao đi" ả thầm cười trong lòng và nhanh chóng tìm 1 chỗ khuất bật laptop lên mạng tìm kiếm
" cô cứ tìm kiếm đi, có tìm cả đời cũng ko ra đâu, giờ đi ăn cho no rồi quay lại tiếp tục trò chơi thôi" nhỏ cười khẩy thầm nghĩ
* * *
Này Em Gái ... Anh Yêu Em Này Em Gái ... Anh Yêu Em - hoang.nhung176