Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: hoang.nhung176
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 17 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 475 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:03:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8
hap 8:
" uhm…" nhỏ chưa kịp phản ứng gì thì lại bị đôi môi kia chiếm lấy toàn bộ cái miệng của nhỏ. hắn cứ thế dùng chiếc lưỡi xảo huyệt của mình mà bỡn cợt nhỏ, lúc nhanh lúc chậm, khi cuồng nhiệt khi lả lơi, chiếc lưỡi hắn cứ khám phá bên trong miệng nhỏ, cứ quấn lấy chiếc lưỡi của nhỏ mà hấp thụ tinh khí cùng vị ngọt.
Lần này thì nhỏ ko trơ ra như lúc nảy, nhỏ chỉ lúng túng ko biết làm gì. Trước giờ chưa hôn ai nên ko biết đáp trả sự
nhiệt tình của hắn thế nào, nhỏ chỉ có thể im lặng cho hắn tự biên tự diễn.
" em ko biết hôn à?" hắn thả đôi môi nhỏ ra hỏi. câu hỏi của hắn làm nhỏ xấu hổ muốn tự sát cho rồi. mặt nhỏ đỏ bừng lên chỉ biến cắn chặc môi quay sang hướng khác.
Tên ác ma kia thì rất hả hê vì thái độ của nhỏ "em chưa bao giờ hôn ai." Hắn thầm nghĩ rồi lại cười đắc ý vì thái độ thẹn thùng của nhỏ. Gắt gao siết chặc nhỏ trong lòng hắn thì thầm bên tai nhỏ " em đừng mắc cỡ mà, ko có gì đâu, anh tình nguyện mỗi ngày đều dạy em hôn chịu ko?" (ax ông này tốt phát sợ )
"anh.." nhỏ tức đến nổi nói ko nên lời chỉ biết nhìn hắn trăn trói. " sao hả muốn anh dạy ngay bây giờ à?" hắn cười gian nhìn nhỏ bằng ánh mắt thơ ngây nhất.
" đừng có mà lợi dụng. em ko phải là cô ta mà anh dụ dỗ" nhỏ nghiến răng nhìn hắn. nói tới đây nhỏ lại giận muốn phát điên, nghĩ tới cảnh hắn cùng cô gái hôm qua ôm ấp trong quán là chỉ muốn giết cả 2 cho hả giận thôi ( chị này ghen lên cũng ko thua gì Hoạn Thư. Giờ ko biết ai là người xấu số nữa)
" cô ta nào? Em nói gì anh ko hiểu" hắn ngạc nhiên vì câu nói của nhỏ.
" thì cô gái anh ôm trong tay như báo vật ngày hôm qua đó, giờ còn muốn giả vờ nữa à?" nhỏ trách móc nhìn hắn mà nói
" em nói Y Y à? Anh và cô ta ko có gì cả" hắn khổ sở nhìn nhỏ như muốn giải thích
" ko có gì cả, có quỷ mới tin anh á. Ôm ấp với nhau em tận mắt chứng kiến mà còn dám chối. anh đúng là đồ xấu xa" nhỏ chỉ thẳng mặt hắn nói to lên
" thật sự là ko có mà, hôm qua cô ta tìm anh nói là có chuyện cần bàn nên anh mới ra ngoài cùng cô ta thôi. Tự nhiên cô ta ôm anh rồi khóc chứ có phải tại anh đâu. Anh ko có ôm cô ta mà." Hắn nhỏ nhẹ giải thích
" thật ko? Thật ko có chuyện gì chứ?" nhỏ hỏi hắn bằng ánh mắt dò xét. Thật sự trong lòng rất tức giận nhưng nhìn thấy vẻ mặt khổ sở của hắn nhỏ cũng vơi đi phần nào. Bây giờ chỉ còn cách tạm thời tin hắn thôi.( dễ bị dụ quá)
" thật 100% luôn, nếu em ko tin anh xin thề có trời đất chừng giám đó….uhm.." hắn chưa nói hết câu nhỏ đã chặn miệng hắn lại. nhỏ ko muốn nghe những lời thề thốt. nhỏ muốn tin tưởng hắn, nhỏ ko cần hắn thề. Vậy là hắn như trút bỏ được niềm hoài nghi trong lòng nhỏ.
" ko giận nữa nha, đừng bỏ mặt anh nữa mà, em hứa là ko rời xa anh nữa nha." Hắn cười hiền hòa nói như cầu xin nhỏ.
"cái này còn phải xem biểu hiện của anh ra sao đã" nhỏ nhíu mài suy nghĩ rồi nói tiếp " nhưng trước hết em muốn biết tất cả về anh đã, phải thành thật khai báo cấm có nửa lời gian dối biết ko?" nhỏ nói như ra lệnh, vẻ mặt nghiêm túc làm hắn buồn cười muốn chết nhưng vẫn phải cố nhịn vì sợ nhỏ lại nổi giận thì chỉ có hắn mệt thôi
" biết rồi em yêu, em muốn gì anh cũng chịu hết. ko dám gian dối đâu" hắn cứ ngọt ngào thì thầm với nhỏ.
Thật ra trong lòng thì đan kêu than thảm thiết " Vương Long ơi là Vương Long, đúng là gặp quả báo thật rồi, cả cuộc đời chinh chiến thương trường lẫn tình trường, có bao giờ phải chịu khuất phục trước ai đâu, vậy mà bây giờ lại bị 1 cô gái bé nhỏ làm cho đứng ngồi ko yên thế này, đúng là mất thể diện mà."
Ko biết bao nhiêu phụ nữ mơ ước được hắn nhìn tới dù chỉ 1 lần vậy mà hắn chỉ xem họ như rác rưởi, bây giờ ông trời cho hắn yêu phải nhỏ đúng là báo ứng nặng nề mà. Yêu phải 1 con nhóc hung dữ ngang ngược, lại hay dùng vũ lực, tuy là vóc dáng xinh đẹp nhưng tính tình thì tệ vô cùng. Thật lòng hắn ko biết yêu nhỏ là họa hay phúc nữa. chỉ biết giờ hắn đang chịu khổ vì nhỏ hành hạ thôi.
" em ghen đúng ko?" đang miên mang suy nghĩ thì 1 ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu hắn nên hắn liền hỏi nhỏ.
Giật mình vì câu hỏi quá bất ngờ nên nhỏ lại đỏ mặt, ánh mắt bối rối nhỏ liếc sang hướng khác " ai …ai thèm ghen chứ. Anh đừng có mơ" nhỏ trề môi nói.
" ko có mà lại nỗi giận với anh vì chuyện hôm qua. Đừng nói vì ghen mà hôm qua em mới bỏ đi dầm mưa nhé" hắn vừa thắc mắc vừa trêu chọc nhỏ.
" tại em thích tắm mưa thôi mà, làm gì ghen chứ" nhỏ cố chống chế với hắn
" uhm.. ko có thì thôi. Em mau đi thay đồ rồi ăn sáng thôi. Vẫn còn bệnh mà cứ giận hoài" hắn cười cười nhìn nhỏ. Trong lòng thì thấy rất vui cũng rất giận vì hành động ngốc nghếch của nhỏ ngày hôm qua.
" uhm...em biết rồi" nhỏ gật đầu xong lại giật mình " quần áo ai đây? Sao em lại mặc cái này" nhỏ ngạc nhiên vì đồ nhỏ đang mặc là 1 bộ pjama rộng thùng thình, lại phát hiện bản thân ko có mặc nội y nên hơi hoảng sợ.
Thấy vẻ mặt của nhỏ hắn lại yêu chìu ôm vào lòng khẽ nói " là đồ ngủ của anh, hôm qua em ướt cả người nên phải thay đồ khác chứ"
Nuốt nước miếng nhỏ liều lĩnh hỏi 1 câu nhưng trong lòng hy vọng ko đúng như nhỏ nghĩ " là.. anh… thay.. đồ.. cho…em hả?"
" uhm, sốt cao quá
nên anh phải thay đồ giúp em thôi" hắn trả lời tỉnh bơ.
Còn phần nhỏ, giờ trời đất như sụp đỗ hoàn toàn trước mặt nhỏ. Chuyện gì xảy ra vậy trời, hắn thấy hết của nhỏ rồi. chết cho xong thôi. Vẻ mặt nhỏ vô cùng khó coi, từ đỏ chuyển sang hồng rồi lại trắng bệt, mồ hôi toát ra ướt cả tráng và đôi tay.
Thấy nhỏ biểu hiện hơi lạ hắn cũng khẩn trương hỏi " em làm sao vậy? thấy ko khỏe à? Lại sốt nữa sao? Chết thật anh quên cho em uống thuốc rồi." hắn tự hỏi tự nói 1 mình mà quên nhìn ánh mắt đầy lửa của nhỏ
" em phải giết anh" nhỏ thì thầm qua kẽ răng làm hắn lạnh xuông sống. cố giữ bình tĩnh để khai thác được nguyên nhân nhỏ lại nổi giận hắn hỏi " anh làm sao chứ? Em nói gì vậy hả?"
" anh..anh thấy hết của em rồi đúng ko? Như vậy anh bảo em làm sao nhìn mặt ai nữa hả? làm sao em lấy chồng đây?" nhỏ hét vào trong mặt hắn đầy giận dữ
"trước sau gì cũng thấy thôi, có gì mà em làm to chuyện vậy chứ. Em ko lấy anh thì sẽ lấy ai hả?" hắn nói chuyện như chưa từng có gì xảy ra. Vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
" anh chết đi. Ai nói em sẽ lấy anh hả?" nhỏ giậm chân đùng đùng mà nói
" thôi thôi cho anh xin lỗi, anh ko thấy gì hết, thật đó!" thấy nhỏ mặt mũi tái nhợt nên hắn đành phải dịu giọng năn nỉ tiếp. "đừng giận nữa mà, anh ra ngoài cho em thay đồ nha. Ngoan nào" hắn lấy bộ đồng phục của nhỏ đưa cho nhỏ rồi tiến về phía cửa. khi đi lướt qua nhỏ hắn khựng lại thì thầm " hình như vết bớt son trên ngực trái của em hình trái tim phải ko ta?" nói xong hắn nhanh chân chạy ra ngoài đóng cửa lại để nhỏ ở lại với cục tức cùng 1 đóng lửa giận trong mắt.
" anh kể cho em nghe về anh đi" nhỏ chớp mắt nhìn hắn nói.trong lòng nhỏ vẫn bán tín bán nghi về những gì hắn nói. Nhưng vẫn hy vọng hắn nói là sự thật. nếu đúng như vậy thì họ có thể đến với nhau thật rồi. niềm vui lẫn lo lắng cứ đang xen trong tâm trí nhỏ.
"chuyện này dài dòng lắm, nhưng nếu em muốn biết thì anh sẽ kể" hắn trầm ngâm hồi lâu rồi bắt đầu kể về cuộc đời của bản thân hắn
" anh ko hận ông ngoại anh sao" nhỏ thút thích hỏi hắn. thì ra nghe anh ấy kể chuyện chị ấy thương tâm quá nên ko biết khóc từ lúc nào nữa.
" có chứ! Hận rất nhiều nữa kìa. Lúc đầu anh từ chối mọi quyền lợi thừa kế từ ông ngoại. nhưng khi ba mẹ cho anh biết chuyện ông ngoại hứa gả mẹ anh cho hoàng tử Ả Rập nhưng ko thành nên hoàng gia đã cô lập ông và luôn chèn ép trong chính trị lẫn thương trường. phần mất con gái lại bị hoàng gia hất hủi ông ngoại anh sống
trong đau khổ dằn vặt rồi cuối cùng lại chết trong cô đơn uất hận. anh tiếp nhận tập đoàn PR là vì ko muốn tâm huyết cả đời của ông ngoại bị hủy trong tay đám con cháu vô dụng kia và anh tin là mẹ anh cũng ko muốn anh sống trong thù hận"
" thật ko ngờ anh còn đáng thương hơn cả em" vẻ mặt thương tâm nhỏ nói. ( người ta mồ côi cả cha lẫn mẹ còn chị chỉ là bị nhầm lẫn thôi vậy mà đáng thương cái gì ko biết nữa. đúng là ngố mà).
"thôi ko nói chuyện buồn nữa, anh đưa em tới bác sĩ khám bệnh nha". Hắn vẻ mặt bình thản nhìn nhỏ nói.
" em chưa hỏi xong mà." Nhỏ trề môi nhõng nhẻo với hắn
" lại chuyện gì nữa" hắn nhăn nhó nhìn nhỏ, thật sự thì hắn biết nhỏ sắp hỏi chuyện gì. nhưng hắn ko muốn trả lời vấn đề này nên cố ậm ừ cho qua. Ko ngờ nhỏ vẫn cố chấp muốn biết tường tận. hắn biết nói dối hay nói thật gì thì nhỏ cũng sẽ nổi giận tiếp thôi. đời hắn đúng là khổ thật mà.
" chuyện anh và Bạch Y Y là thế nào?" nhỏ nghiêm giọng hỏi hắn. vẻ mặt vô cùng lạnh lùng và mang theo 1 chút nghi ngờ trong ánh mắt.
" chẳng là thế nào cả. anh và cô ta chỉ là bạn bè bình thường thôi. ngoài ra ko có gì hết" hắn cương quyết phủ nhận mọi nghi ngờ của nhỏ. Nhưng trong lòng cũng đang hồi họp chờ đợi trần cuồng phong từ nhỏ
" nói rõ hơn xem nào. Chung chung quá em ko tin đâu." Nhỏ vẫn nét mặt lạnh lùng nói với hắn, lần nay trong ngữ điệu của nhỏ còn có 1 chút uy hiếp " tốt nhất anh đừng có giỡ trò nhé".
" thật là ko có gì mà. Anh và cô ta chỉ là bạn thanh mai trúc mã thôi, cô ta nhỏ hơn anh 2 tuổi.gia đình cô ta cũng có mối quan hệ rất tốt với ba mẹ nên….mẹ mới định….phần sau thì em hiểu rồi đó" hắn ấp úng trả lời nhỏ kèm theo 1 vẻ mặt đáng thương vô tội.
" thật là anh ko hề yêu thích cô ta ko? Chỉ xem cô ta là bạn thôi đúng ko?" nhỏ vẩn hỏi hắn nhưng câu này có vẻ đã đôi phần tin tưởng, giờ chỉ hỏi cho có lệ thôi.
" thật.. thật mà. Anh thề tuyệt đối ko có yêu thích gì Bạch Y Y cả. suốt cuộc đời này chỉ có mỗi mình em thôi" hắn thề thốt huyện thuyên cho nhỏ nghe thật dễ chịu.
"vậy còn những cô tình nhân của anh thì sao?" nhỏ lại quét mắt nhìn hắn như tra khảo tội phạm.
" ko sao cả, từ khi gặp em anh ko còn qua lại với bất
cứ ai cả. họ ko là gì với anh cả, em đừng bận tâm nhé" hắn tráng toát mồ hôi vì nét mặt của nhỏ. Tại sao hắn lại ra nông nổi thế này. Trước tới giờ làm gì nói gì cũng ko cần quan tâm tới nét mặt của người khác. Chỉ có người ta sợ hắn chứ hắn nào biết sợ ai. Thật ko ngờ người
con gái nhỏ bé trước mặt giờ này lại có đủ uy quyền khiến hắn chùng bước và dè dặt từng câu chữ. Đúng là mất hết thể diện mà.
" uhm.. ko có gì nữa rồi, về nhà thôi. em cần đi tắm cho sạch đã. Ngủ trên giường của anh em nghĩ cũng bị dính bẩn luôn rồi" nhỏ nói với vẻ mặt thản nhiên nhưng làm hắn phải giật mình.
" anh xin thề chưa bao giờ đưa cô gái nào về nhà cả. em là người con gái đầu tiên ngủ trên giường của anh đó" hắn lúng túng giải thích cho nhỏ hiểu rằng hắn luôn trong sạch.
" ko đưa về nhưng tới nhà người ta hay đi khách sạn thôi đúng ko?" nhỏ cười với vẻ mặt khinh bỉ.
"chuyện.. chuyện.. đó là trước khi có em mà. Bỏ qua nha em, đừng trách anh nha, đừng bỏ mặt anh nha. Cô bé đáng yêu của anh" hắn vẻ mặt sủng nịnh bước tới ôm chằm lấy nhỏ thì thầm
" em cho anh hưởng án treo, sau này phải xem anh cư xử thế nào rồi quyết định" nhỏ nghiêm giọng nói cùng anh mắt cương quyết làm hắn chỉ biết đứng cười trừ và thầm nghĩ " có cơ hội là tốt rồi"
(bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen.Pro, chúc các bạn vui vẻ)
Này Em Gái ... Anh Yêu Em Này Em Gái ... Anh Yêu Em - hoang.nhung176