Tôi biết giá trị của thành công: cống hiến, làm việc chăm chỉ, và sự hy sinh không cần bù đắp cho những việc bạn muốn nó xảy ra.

Frank Lloyd Wright

 
 
 
 
 
Tác giả: Hung_Tran
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 44 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 04:10:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 17
ừng... Dừng xe lại
Tôi dừng xe lại Ngọc nhảy xuống xe kêu gào Huệ ơi huệ ơi em ở đâu. Tôi chạy đến quán nước mua chai nước khoáng cho rẻ. Thấy Ngọc vẫn kêu gào gọi Huệ tôi vuốt lưng cho Ngọc. Gọi huệ xong Ngọc tôi dìu Ngọc đến cái ghế đá trước cửa nhà nào đó ngồi tạm
- Uống đi mày
Tôi chìa chai nước trước mặt Ngọc. Cầm chai nước tay Ngọc run run trông tội ghê. Mà cho chừa tội nốc bia như nước. Ngọc huệ xong hình như mệt sao ý loay hoay 1 hồi không mở được chai nước. Tôi lấy chai nước từ tay Ngọc mở nắp bưng tận miệng cho uống. Haiz nó uống say hành mình vầy lúc nào tỉnh ông hành lại.
Trên đường về Ngọc ôm tôi chặt lắm như muốn bóp chết tôi vậy. Thôi mặc kệ người say. Về đến nhà Ngọc xuống xe thì lăn đùng ra ngất. Tôi bế xốc nhỏ vào trong nhà. Kiểu này bị trúng gió cmnr. Khổ nỗi trước giờ tôi có chăm sóc người ốm bao giờ đâu toàn người khác chăm tôi khi tôi ốm. Thật đắng lòng. Đang lúng túng vì méo biết làm thế nào thì con cục gạch tôi réo. Mẹ nhà nó đang lúc dầu sôi để nguội mà thằng nào gọi ình. Tôi méo nhìn màn hình quát
- Đệch mợ đang bận gọi sau
- Mày nói gì nói lại tao nghe
Tiếng mẹ phát ra từ con cục gạch. Tôi bừng tỉnh chữa lời
- Con tưởng bạn con gọi hề hề
- Mày liệu hồn nha con
- Mà mẹ gọi con có chuyện gì vậy?!?
- Tao gọi xem bữa tối mày có về ăn không còn biết đường nấu?!?
Tôi nói với mẹ tôi rằng nghỉ buổi cuối đi liên hoan rồi. Chắc là buổi cuối rồi nên mẹ không cấm cản gì tôi. Chợt nhớ đến cái của nợ kia tôi hỏi mẹ liền
- Mẹ ơi say bị trúng gió thì phải làm sao????
- Ai bị trúng gió vậy?!??
- Ngọc mẹ ạ
Thế là mẹ bảo tôi lấy cái lọ đập cái chai, cho nó tắm bằng Vim gội đầu bằng ô mô sẽ đỡ (em chém đấy bác nào không biết thì gõ google). Nhưng cuối cùng mẹ chốt câu làm tôi tý ngã
- Thôi mày đợi tao tới chân tay như mày làm ăn được gì
Mẹ nói đúng thật khéo Ngọc vào tay tôi tôi chữa lợn lành thành lợn què mất. Trong lúc đợi mẹ tới tôi lấy nước ấm lau mặt cho Ngọc. Thấy váy với áo Ngọc bốc mùi quá tôi đánh liều định thay quần áo cho Ngọc. Tay run run mở từng cúc áo. Mở đến cái thứ 2 thì cái gì đang lấp ló dần hiện ra. Mở cái thứ 3 thì
- Mày đang làm gì đấy hả?!?
Quay sang thì thấy mẹ tôi đang đứng ở cửa. Tôi vội thanh minh
- Con thay quần áo cho Ngọc mà có làm gì đâu
Mẹ cú đầu tôi cái mắng
- Mày liệu hồn. Đi ra ngoài để tao thay cho
- Mà mẹ sao vào được đây??? Tôi thắc mắc
Mẹ cú đầu tôi phát nữa
- Mày mở cửa thế kia trộm chưa khuân hết đồ là may lắm đấy con
Tôi cười trừ. Quả thật lúc đó tôi rối trí chả nghĩ được gì
Sau khi bị đá đít ra khỏi phòng Ngọc tôi chạy xuống nhà thì. Cổng ngoài đã được mẹ đóng cẩn thận. Còn con xe đạp yêu quý của tôi đang nằm yên vị trên đất
Vào nhà tôi thấy tiếng dao thớt cạch cạch ở trong. Tôi tiến vào bếp thì mẹ tôi nói
- Mày lên coi con bé sao rồi để tao nấu cháo cho nó
Mẹ nói mà không quay mặt nhìn tôi vẫn lạch cạch băm thịt. Tôi đi đến cầu thang thì mẹ gọi tôi lại
- À này cầm cốc chanh đường này lên. Khi nào con bé tỉnh thì cho nó uống
Tôi vừa đi vừa nhấm nháp cốc chanh đường hehe. Đi vào thì thấy Ngọc nằm trên giường và đã được thay bộ đồ ngủ hê nhô kít ty hồng chóe. Đặt cốc nước chanh ở bàn tôi tiến lại giường ngồi cạnh Ngọc. Nhỏ ngủ nhìn yêu vờ lờ mặc dù nhìn nhiều rồi tôi vẫn thích. Lấy tay gạt mấy sợi tóc trên mặt nhỏ. Thôi khỏi tả mắc công bị gato. Méo có việc gì làm tôi đi loanh quanh phòng nhỏ. Phòng nhỏ gọn gàng ghê chẳng bù cho cái ổ chó (mẹ tôi gọi vậy) của tôi ở nhà. Phòng màu trắng sữa. Giường trắng đệm trắng ga trắng rèm cửa trắng. Góc học tập nhỏ cũng gọn gàng. Tôi ngồi nghịch cái máy tính bàn của nhỏ. Nó được cài mật khẩu. Tôi thì quá rõ cái mật khẩu của nhỏ là tên đầy đủ của nhỏ và ngày tháng năm sinh. Đúng là máy tính con gái chả có gì để chơi. Tôi nháy vào My Computer nháy bừa vào ổ C hay ổ gì đó thì hiện ra file có tên "Nhật Ký Của Bông". Lúc đầu tôi định tắt đi nhưng sự tò mò đã ngăn tôi lại. Tôi tặc lưỡi
- Xem nó có nói xấu mình thôi mà
Tôi nháy vào file đó. Trong đó ghi rất nhiều thông tin về gia đình sở thích bạn bè của nhỏ. Tôi đọc lướt qua đoạn đó rồi tìm đến chỗ có tôi
Ngày...Tháng...Năm....
Hôm nay mình chuyển về trường mới có bạn bè mới thầy cô mới ôi sao hồi hộp quá....
Ngày...Tháng....Năm....
Hôm nay đi nhận lớp mới. Bố mình ình học 1 trường chuyên của huyện. Cô giáo dẫn mình vào lớp. Cả lớp bàn tán về mình khen có chê có. Bỗng nhiên có 1 tên đáng ghét chọc mình đỏ mặt. Lớp học vui ghê
Ngày....Tháng....Năm....
Hôm nay mình đi học sớm. Đến lớp thì thấy tên đáng ghét kia tới rồi đang ngồi bốc phét với cái hội phá lớp hihi. Bỗng tên đáng ghét kia đi đến chỗ mình vén váy mình lên.... ôi ngượng quá. Mình tát hắn 1 phát rồi chạy ra khỏi lớp. Mình khóc rất nhiều và được mấy bạn nữ an ủi. Lúc ra chơi và lúc ra về hắn định xin lỗi mình sao ý nhưng mình không quan tâm
I HATE U
Tôi đọc say sưa đến khi có tiếng phát ra
- N....ư....ớ....c.....
Này bạn thân, tao yêu mày Này bạn thân, tao yêu mày - Hung_Tran