Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Tác giả: Alex
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 98 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 328 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:52:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 79
hẽ cười nhẹ. -Sao cũng được... nhưng nếu thua....Nhìn đám phu nhân lão gia trước mặt. -Nam Phong tộc sẻ rút khỏi trận chiến với tộc Temporal... sống hay chết cũng ko liên quan tới!.
Lời vừa nói ra thì vẻ mặt vui sướng của bà Kang và James cùng những người khác lập tức trở nên đâm chiêu, ai cũng biết, chỉ có tộc Nam Phong và truyền nhân của tộc mới đủ khả năng đánh bại Lords và đội quân ngầm của hắn, cho dù cả tam giới có nhiều đến đâu thì cũng ko thể đánh trực diện với phe địch vì nếu như thế cho dù Lords bị đánh bại thì cả tam giới cũng ko toàn thây. Tổn thất về mặt vật chất ko quan trọng nhưng tổn thất về nhân lực lại đáng kể, với lại chưa chắc gì thắng được, trong thế giới này, đông ko nói lên tất cả mà sức mạnh mới là chủ chốt, đông mà yếu cũng ko bằng ít nhưng mạnh.
Lúc đầu Thiên, Phong, Danh, Nguyệt, Uyên nhi, ông Miss và Yun cứ tưởng rằng lần này nó chịu thiệt ai ngờ cái giá mà nó đưa ra còn đắt gấp mấy lần cái giá mà nó phải trả. Nụ cười hả dạ lần lượt hiện lên môi từng người.
-Chuyện này... chuyện này ko được!... ko thể lấy chuyện này ra mà cá cược!. Ba của Bo lên tiếng phân vân, ko thể vì chuyện hận thù cá nhân mà lấy chuyện đại sự ra mà đánh cược, ko thể chấp nhận được, nếu thắng thì ko nói gì nhưng thua thì sao, làm sao giới vampire có thể chóng lại với phe của Lords.
-Đúng vậy... ko thể vì chuyện cá nhân của các người mà lấy số mạng của loài ra đánh cược!. Ba Woo cũng lên tiếng tiếp lời ba Bo.
-Kang phu nhân... James... hai người đừng có nôn nóng nhất thời mà làm bậy. Mẹ Tea Hin gật đầu đồng ý và nói thêm vài câu khuyên nhủ.
Đang phân vân với quyết định thì nghe những lời mọi người nói làm James và bà Kang càng ko thể đưa ra quyết định được, nhưng lòng họ vẫn đang khó chịu vì ko dễ có cơ hội như thế, ko dễ gì tách được hai người họ ra, cơ hội đâu phải lúc nào cũng có và đâu chắc gì nó sẻ thắng.
-Có thể cho chúng tôi thời gian để quyết định ko?. Bà Kang lên tiến nhầm muốn trì hoãn lại thời gian suy nghĩ.
Nó cười, nu cười lạnh với ý giễu cợt. -Được chứ... ba ngày sau ta muốn biết sự lực chọn của các người.
-Được... ba ngày sau thì ba ngày sau!. James hùng hổ nói.
Kìa... hai người sao có thể tự quyết như thế chứ!. Ông Kang im lặng quat sát sắc mặc của TĐHP (tứ đại hộ pháp), nó và ông Miss thì thấy vơ mình cừng cô con dâu tương lai tự ý ra quyết định thì lên tiếng ngăn.
-Phải đó... ko nên làm to chuyện!. Ba Tea Hin đồng ý với lời can ngăn của Ông Kang cũng ko thể im lặng mặc cho hai người này làm bậy mà lên tiếng.
-Đâu phải chúng ta đồng ý... chỉ là gia hạn thêm thời gian suy nghĩ thôi mà!. Bà Kang bực dọc nhìn bọn người từ nãy giờ cứ lên tiếng ngăn cảng.
-Dù sao cũng ko thể đồng ý... hay là đừng bàn đến chuyện này nữa!. Mẹ Tea Hin vịnh vai bà Kang hiền từ nói, ba cũng là bạn của bà Kang thời con đi học, tính tình bà Kang ra sao bà hiểu rõ, ko dễ gì bà ấy chịu bỏ qua miếng mòi thơm béo như thế nhưng cái giá để trả iếng mòi này quá đắt.
-Ko nói nhiều... chuyện tôi đã nói... ko bàn cãi nữa....Hùng hồn nhìn bọn người tụi nó. -Ba ngay sao tôi sẻ cho cô biết ý định của mình... mong cô giữ lời mình đã nói.
Nhẹ nhàn thản nhiên nó đáp. -Yên tâm... người ko giữ lời chỉ có các người chứ ko thể là ta!.
...
"Rầm"
Trong căn phòng rộng lớn sang trọng với tông màu nâu vàng, hình ảnh người đàn ông đứng tuổi đầy uy nghiêm pha lẫn một chút phẫn nộ làm ko khí trở nên căng thẳng, nhìn hai người con gái trước mặt ông càng thêm phần tức giận.
-Hai người đang nghĩ cái gì trong đầu vậy?... hết chuyện giỡn rồi lấy chuyện này ra đùa hả!?.
Mặc cho sự giẫn dữ của Thái Tư (chủ tịch hội đồng Bạch Lâm) bà Kang vẫn giữ nguyên khuôn mặt bình thản của mình tuy trong lòng vẫn lo sợ. Khác với bà, James tuy hóng hách nhưng đối mặt với một nhân vật như Thái Tư và trong tư thế này thì sự sỡ hãi hiện rõ.
-Chúng tôi....Bà Kang nhàn nhã trả lời nhưng vừa mở miệng nói thì một số người đồng loạt lên tiếng phản ánh:
-Chỉ có bà và James... ko liên quan đến tôi!.
Liến nhìn những người vừa lên tiếng một cái cô quay lại nhìn Thái Tư nói. -Tôi đã nói rồi... vẫn chưa có ý định chính thức... chỉ là suy nghĩ thêm thôi... đâu có gì to tác đâu!.
-Phải đó... ko nghiêm trọng đến mức đó đâu!. James tuy sợ nhưng cũng đệm thêm lời giúp bà Kang.
-Vẫn chưa nghiêm trọng?... các người có biết đắc tội với Nam Phong tộc có nghĩa như thế nào ko?... vậy mà còn lớn tiếng chỉ trích cung chủ người đứng đầu tộc... có biết chỉ cần làm cho cung chủ tộc Nam Phong nỗi giận... thì với một câu nói của người là chúng ta có nguy cơ bị cô lập trong chận triến lần này... trước khi quyết định điều gì thì cũng phải nghe ý kiến của mọi người chứ... tôi vẫn chưa đồng ý mà các người đã tự tiện hành động là sao?.
Đang trong cơn giận giữ lai nghe lời biện hộ của bà Kang và James thì ông càng ko thể kiềm lị cơn nống giận này, một loạt ông nói ra nhữn điều có thể xẩy ra với giới vampire khi đắc tội với Nam Phong, nghiêm trọng hơn người đó lại là cung chủ, người nắm mọi quyền hành trong tay.
James và bà Kang có chút hoản khi nghe những lời của Thái Tư nói, quả thật lúc đó họ ko nghĩ tới, nhưng cũng may là vẫn chưa đồng ý với vụ cá cược này nếu ko, chuyện sẻ còn nghiêm trọng đến mức nào nữa.
...
Sau khi những lão gia, phu nhân quay về phòng hội nghị của học viện Ireland thì Bo, Tea Hin, Hong, Uyên nhi, Yun, nó cùng Danh và Nguyệt đi đến khu VIP. Thiên, Phong và ông Miss có việc phải quay về Nam Phong. Sự việc diễn ra xong cũng tới giờ trưa nên nó mời mọi người đến hoa viên của mình ăn trưa luôn.
-Tử Y à... cậu liều thật đấy!. Hong vừa nâng tách trà vừa nhìn nó mà than.
Nó ko nói gì chỉ cười nhẹ rồi quay sang Uyên nhi đang đứng. Là tì nữ bên cạnh nó cô lập tức hiểu, cúi nhẹ đầu rồi quay người vỗ tay hai cái, từ trong đi ra là một đám cô tì nữ với khuôn mặt nghiêm trang, bộ váy ngan đùi gối màu trắng viền vàng đồng chỉnh tề, cúi nhẹ người cháo nó rồi đi lại chỗ của từng người.
Vì đây là lần đầu nên mọi người có chút ko quen và cũng ko hiểu các cô tì nữ kia làm gì, Nguyệt và Danh vì đã quá quen với chuyện này nên nhanh nhẹn nói trước.
-Tôi như cũ!. Danh nhàn nhã nói, mặt ko một biểu hiện gì, khá là nghiêm.
Nguyệt thì khác, quay sang cô ti nữ sau lưng cười tươi nói. Tôi cũng vậy!.
Hai cô tì nữ dược Danh và Nguyệt nói lập tức cuối nhẹ đầu rồi lẵng lặng lui vào trong chuẩn bị.
Hai người tiếp theo là Bo và Hong, tuy ko quen lắm nhưng vì nhiều lần quá nên đâm ra tự nhiên hẵn.
-Như trước nhé!. Bo cùng Hong cùng lúc lên tiến nói với hai cô tì nữ phía sau, như hai người trước, hai cô này cũng cúi nhẹ đầu rồi lui vào trong.
Lần lượt mọi người ọi những món mình ưng nhất cuối cùng chỉ còn nó và Yun.
Quay sang Yun nó hỏi vì mãi ko thấy anh lên tiếng. -Ko ăn sao?
Hơi giật mình vì đang trầm tư suy nghĩ thì bị nói hỏi, quay sang nó cười nhẹ. -Ăn chứ... đói chết đi được!.
Nhìn biểu hiện của anh nó vui hẵn, khi nãy quay sang thấy anh đang rất trầm tư nó ko biết anh nghĩ gì vì nó ko đọc suy nghĩ của người khác nữa.
Sau một hồi suy nghĩ Yun cũng gọi món, cuối cùng chỉ còn lại nó, Uyên nhi thấy những cô tì nữ đã lui vào hết rồi thì cô cũng quay đi, lấy một cái giõ tre nhỏ rồi đi vào khu vực trồng bạch hồng.
-Cô ấy đi đâu vậy?... ko lấy thức ăn cho chị sao?. Tea Hin nhìn bóng đáng nhỏ nhắn màu vàng khuất dần thì quay lại hỏi nó.
-Uyên nhi đi lấy thức ăn đấy... Tea Hin... câu cũng đi chung đi... có lẽ hơi lâu nên cậu giúp Uyên nhi một tay nhé!. Nó nhìn Tea Hin nỏ một nụ cười nhẹ nhưng ẩn ý đầy gian sao mà chỉ mình nó biết.
Vui vẻ lấy những cánh bạch hồng to khỏe ra khỏi đóa, khí trời trong lành hòa cùng hương thơm của loài hoa thuần khiết xoa dịu tâm hồn người thưởng thức.
Nhìn người con gái xinh xắn vận bộ đầm màu vàng ngan đùi, nhìn đôi môi khi làm việc lúc nào cũng nỡ nụ cười, nhìn ánh mắt vui vẻ nhập tâm, bàn tay nhỏ nhắn uyển chuyển trong từng hành động khi lấy từng cánh hoa ra khỏi đóa bỏ vào chiếc giỏ tre nhỏ.
Tea Hin vẫn đứng im đó nhìn cô gái xinh xắn chuyên tâm lấy hoa.
-"Nhập tâm ghê!''
Một lúc sau anh lê bước lại gần cô cũng là lúc Uyên nhi quay người, nhìn người con trai trước mặt cô ko khỏi giật cả người và càng bất ngờ khi tại sao anh ta lại vô đây chứ?.
-Làm gì mà lù lù xuất hiện như ma vậy?. Nhíu đôi mày nhìn tên con trai trước mặt, cái nụ cười của anh càng làm Uyên nhi khó chịu.
-Thì chúng ta vốn là ma mà.Tea Hin vẫn chưng cái bộ mặt cười cười ấy. -Mà cô làm cái gì vậy... ko phải chị Tara kêu cô đi lấy thức ăn hay sao... rãnh rỗi đứng đầy mà hái hoa.
Nhếch môi cười rồi quay người lê bước, Tea Hin cũng lẵng lặng đi theo. -Thì tôi đang lấy thức ăn nè... anh thì biết gì mà bầy đặt lên tiếng. Đột nhiên Uyên nhi dừng bước quay lại trừng mắt nhìn Tea Hin là anh bất ngờ la lên một cái. -Mà anh làm gì ở đây?... trong này đâu có gì anh ăn được.
Bất ngờ bị UYên nhi hỏi Tea Hin ko thể trả lời đành im lặng một lát định thần lại sau vự khi nãy rồi mới lên tiếng nói: -Tôi là do chị Tara bảo đi theo giúp cô lấy thức ăn....Vừa nhắc đến chuyện này anh bừng tĩnh nhớ ra liên quay sang Uyên nhi hỏi. -Cô nói lấy thức ăn là lấy mấy cái này đó hả?.
Ko hiểu anh đang lầm bầm gì nhưng đúng là vậy nên UYên nhi gật đầu. Sau cái gật đầu hết sức ngay thơ của cô nàng này anh càng thấy khó hiểu.
-Quái!... chỉ là lấy những cánh hoa làm tôi cứ tưởng cô đi vật lộn với con thú dữ to xác nào ấy... chỉ có vậy mà chị Tara kêu tôi đi theo làm gì... đùa chắc.
Nhìn Tea Hin cứ lầm bầm lẩm bẩm mãi Uyên nhi mới dùng một tay đánh vào vai Tea Hin. Đang mãi mê suy nghĩ mà bị hứng ngay một cái tát mạnh ở bả vai anh thoán giật mình, quay qua Uyên nhi trừng mắt.
-Cô định mưu sát tôi hả... đánh đau vậy!.
Phì cười nhìn vẻ mặt y chang con nít của Tea Hin, vỗ vỗ vào vài Tea Hin cũng là nơi anh vừa hứng một bàn tay của cô, lực ko nhẹ nên hơi ê và đau.
-Anh đấy... lúc trước thấy anh trên kháng đài giao chiến nhìn chững chặc lắm mà bay giờ thì...
Ngập ngừng cô nói làm Tea Hin tò mò theo.
-Thì sao?.
Mỉm cười nhìn Tea Hin một cái rồi quay người lê bước. -Thì giống như con nít lên ba ấy. Nói xong cô tăng tốc vọt đi, trước khi khuât khỏi tầm mắt của Tea Hin cô giảm tốc độ và nói:
-1... 2... 3!.
Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire - Alex