Love is like a roller coaster,

Once you have completed the ride,

you want to go again.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Alex
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 98 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 328 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:52:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 51
ara, cậu định để hai người họ đánh nhau vậy sao. Bo nhìn nó, ánh mắt đầy vẻ tinh nghịch có thể khiến bao cô gái đứng ngồi ko yên nhưng lại vô vị với nó.
Đôi mắt vô hồn đang nhìn hai thân ảnh bay lượn trên ko trung chạm rãi chuyển hướng quay sang tên bên cạnh. -Vậy cậu kêu tôi phải làm gì?.
-Tùy ý, miễn sao làm cho họ ngừng lại là được.
-Là cậu nói đấy nhé, đừng trách tôi. Nghiên đầu một cái thệt nhẹ, một nụ cười nhẹ đầy ranh mãnh hé lên trên đôi môi đỏ.
Khẽ châu mày, thấy mình như đang sa vào một cái bãy, cái bãy do chính mình đặt ra. Nó đứng dậy, bước vài bước lên phía trước. -Lấy loa ra đây. Nó nói, nghe xong thì hv nam liền tất tốc chạy đi và có mặt chỉ sau vài giây ngắn ngủi.
-Loa đây ạ.
-Ngươi cầm loa đi vào trong hét lên là: "Ha Rum đang bị Bo đánh"
-Hả?, nhưng...nhưng... Hv nam lấp bấp, mồ hôi từ trán bắt đầu chảy, tay chân hắn run cầm cập, miệng ko nói nên lời.
Tea Hin, Ha Rum cùng Bo và Hong đơ ngời ra nhìn nó, ko ngờ nó có thể nghĩ ra cách này, ko hổ là hội trưởng của học viện Ireland.
-Ngươi cứ làm, có chuyện gì ta chịu. Nó bước về chỗ cạnh Bo và thong thả ngồi xuống như chuyện ko có gì là đáng lo, ko có chuyện gì quan trọng.
Tim đập vừa nhanh vừa mạnh, nhưng sau một hồi đấu tranh tư tưởng thì hắn cũng lấy hết can đảm lên tiếng. -Hội trưởng... người...người có thể tìm...tìm người khác...ko?. Híc... tôi...tôi bị yếu tim...híc híc...
-Trời ơi cái tên này, có phải vam ko đấy, nhát cáy. Bo lên tiếng nói, anh ghét nhất là những kẻ hèn yếu, ko dám làm việc lớn mà chuyện này cũng đâu có lớn gì, trường hợp xấu nhất có thể xẩy ra là vào viện nằm vài tháng thôi chứ có gì lớn lao đâu.
-Để tôi, tôi làm cho. Tiếng la lớn từ bên trái vọng lại, một thân ảnh to tướng chạy như bay lại cho bọn nó.
-Là cậu?!. Tea Hin chỉ tay vào mặt của tên đó.
-Vân, là tôi. Hắn cười hớn hở đáp. Chuyện gì liên quan đến Nữ Thần thì cho dù có lên núi đao xuống chảo dầu tôi cũng làm, haha...ha...ha.... Dùng ánh mắt "dể thương" nhất có thể anh quay sang nó dáng vẻ cầu khẩn. -Được ko Nữ Thần?.
-Dong Gun, cậu cứ việc làm, ko cần hỏi tôi. Nó nghiêm nghị nói, ánh mắt luôn nhìn về một khoản trời xa xâm.
Nhanh nhẹn bước vào bên trong vòng chắn dồn hết hơi vào bùng đặt loai lên trước miệng.
-HA RUM ĐANG BỊ BO ĐÁNH KÌA!!!!!!!!!!!!!!!!!.
-"Chật, phải nhắc đến Nữ Thần nữa chứ, sao chỉ có Ha Rum thôi vậy, ko được!".
Một chút khựng người lại khi Yun và Woo nghe tin cô nàng Ha Rum đang bị Bo "Bụp".
-Ngươi mau ra cảng Bo lại đi. Yun ánh mắt vẫn còn bóc lữa nói.
-Vậy sao ngươi ko đi?. Woo đáp trả một cách nhanh gọn.
-Ha Rum là bạn gái của ngươi, ko phải của ta. Yun gằng giọng.
-Thì sao, Ha Rum là bạn gái ta, ta muốn làm gì thì liên quan gì tới ngươi. Woo ánh mắt đầy vẻ khiêu khích, làm cho Yun tức sôi máu, anh muốn phóng ngay ra chỗ của Ha Rum nhưng vì cái dáng vẻ ko máy thân thiện của Woo làm anh ko thể nào bỏ đi, đi như vậy chẳng khác nào anh chịu thua.
-Tara, xem ra kế hoạch của cậu ko thành công rồi, hai người họ đâu có chịu ra đây. Bo cười hớn hở nói, nhưng anh ko biết rằng mình đã nghĩ sai.
-Chẳng phải cậu muốni làm cho họ dừng lại mà, bây giờ chẳng phải họ đã dừng rồi còn gì, chuyện có đánh tiếp hay ko thì tôi ko quan tâm.
Bo cùng Tea Hin và Hong té ầm một cái vì phải nghe một câu nói vô tâm, lanh lùng từ nó, từ người bạn gái của một trong hai chàng trai đang đánh nhau dữ dội tỏng kia.
Ai cũng đang trong tinh thần hỗn loại vì câu nói của nó nhưng chỉ có Ha Rum là ko, hiện giờ cô hoàn toàn ko nghe gì, và ko thấy gì ngoài hai thân ảnh đứng im như tượng ngoài kia, ko ai có một cử chỉ chạy lại đây, ko phải họ đã nghe Dong Gun nói là cô đang bị Bo đánh sao, nhưng sao họ ko một chút lo lắng gì hết mặc dù chuyện này kio phải thật.
-"Woo à..."
Hai thân ảnh nâu và đen đứng yên như tượng để chuẩn bị cho cuộc chiến tập 2 diễn ra, tất cả học sinh ở học viên ko khỏi ngạc nhiên, họ cũng đã nghe những lời của Dong Gun nói và họ chắc là Yun và Woo cũng nghe nhưng sao ko ai có phản ứng gì hết, hoàn toàn ko, chỉ dừng lại đề đối thoại với nhau thôi.
-"Hehe, xem ta ra tuyệt chiêu đây, hắc...hắc"
-TARA NGẤT XỈU RỒI!!!!!!
-"Cái gì.....???"
-Hội trưởng xỉu rồi sao?.
-Đâu, ko thấy hội trưởng đau hết.
-Có thật là hội trưởng xỉu ko, phải đi xem mới được.
Sau khi câu nói thứ hai của Dong Gun kết thúc thì lời bàn tán xôn xao vang ầm lên dữ dội và một điều càng làm cho tất cả cac học viên ngạc nhiên là hai thân ảnh một nâu một đen trong tư thế đánh nhau khi nãy đang lao như tến bắn về chỗ của Dong Gun.
-"Xỉu sao?, cậu đừng có chuyện nha Tara!".
-"Tara, tôi đến đây, chờ tôi!".
-Ặc, Dong Gun, nói cái gì vậy hả?. Tea Hin sau khi nghe Dong Gun nói thì choáng ván rồi bật dậy la lên.
-Này Dong Gun, Tara đang bình thường mà cậu nói gì xui xẻo vậy. Hong cũng bật dạy nhìn Dong Gun hét.
-Hehe... ko phải các người muốn hai người kia ko đánh nhau nữa sao, tôi đang làm này.
-Cậu nói gì thế?. Tea Hin ngơ ngác nhìn Dong Gun.
-Đúng vậy. Hong tiếp lời nói theo.
-Các người nhìn đi, ko phải họ đang chạy đên đây sao. Dong Gun chỉ tay về hướng của hai cái bóng màu đen và màu nâu lao với tộc độ nhanh.
-Chà, cậu nghĩ được cách này sao, lợi hại thiệt. Tea Hin vỗ tay khen tới tấp, mắt thì dao dác nhìn Yun và Woo đang tiến về chỗ anh.
-Tara, cậu ko nói gì sao?. Bo quay sang nó nhưng lại thấy nó đang dựa vào thành ghế và nhắm tịt mắt lại nên anh cứ tưởng là nó đang ngủ. -"Híc, ngủ sao?."
-Tôi ko ngủ, đừng nghĩ lung tung. Nó lên tiếng, mắt vẫn chưa mở, vẫn đang trong tư thế như đang ngủ say.
-Sao...cậu.....Bo lắp bắp, anh đâu có nói suy nghĩ mình ra cho nó biết đâu, sao nó biết là anh nghĩ nó đang ngủ.
Đang định hỏi nó tại sao nó biết thì anh lại bị đánh thức khỏi sự thắc mắc bởi tiếng của hai chàng trai.
-Tara đâu?./Tara đâu?. Yun và Woo vừa thở vừa lên tiếng, những giọt mồ hôi đang chảy ra trên khuôn mặt thanh tú của hai anh làm ướt đẩm cả bờ vai.
-Ở đằng kia!. Chỉ tay ngược vào phía trong, nơi Tea Hin và Hong đang đứng. -"Hắc...hắc, dễ bi lừa vậy sao".
Như tên bắn, hai anh phóng ngay đến chỗ Hong và Tea Hin.
-"Bị lừa rồi!"
Thở dài, Bo càng ngày càng khâm phục hai anh chàng này, ko ngở hai người nổi tiếng với chỉ số IQ vè EQ đỉnh nhất học viện này mà bị lừa dễ dàng như vậy.
-Tara, họ đến kìa. Bo quay sang nó nói. Nhưng nó vẫn ko phản ứng gì, vẫn trong tư thế đó, mắt vẫn nhắm, thân người vẫn dựa vào thành ghế.
-Tara....Yun ngay lập tức có mặt trước Bo và sau là Woo.
Một tràn hiểu lầm lại diễn ra, Yun thấy nó đang đồi dựa vào thành ghế, hai mắt thì nhắm lại, ko động đậy thì anh nghĩ chắc rằng nó đã và đang xỉu, theo phản xạ và sự kích thích của bộ não thì anh nhanh tay bế nó lên. Đang ngồi nghĩ mà thấy thân thể mình nhẹ bỏng thì nó mở toạt mắt ra.
Đôi đồng tử căng to, mất đà nó choàng tay ôm cổ Yun, hành động khiếm nhã của hai người trở thành tâm điểm chú ý của tất cả học viên có mặt ở hội trường và cũng là một màng sock cho những người ở gần như Bo, Tea Hin, Hong, Ha Rum, Dong Gun và Woo.
-Cậu làm gì vậy?, Yun!. Nó nói, tư thế choàng cỗ Yun vẫn ko thây đổi.
-Ko phải cậu xỉu sao?. Yun ngớ người ra, khó hiểu.
-Cậu thấy tôi giống xỉu lắm à?. Nó nhíu mày một cái rồi trở lại dáng vẻ bình thường, khuôn mặt lạnh tanh ko cảm xúc.
-Ơ... nhưng, chẳng phải..., khi nãy.....
-Bỏ tôi xuống. Giọng nói như ra lệnh vang lên, nó ko ngờ tên này lại có thể bị Dong Gun lừa một cách dễ dàng như vậy.
Theo phản xạ nghe nó nói thì anh sẻ làm theo nhưng vẫn chưa động đậy được gì thì những tiếng hét kêu lên rầm trời, tất cả học viên đều tụ hợp về chỗ đó, ai cũng chứng kiến cảnh "âu yếm" của nó và Yun.
-Woa. lãng mạng quá đi!.
-Xem hai người đó kia, đẹp như tranh vẽ ấy.
-Híc, ước gì mình cũng được như vậy.
-Sao... sao kéo đến đông vậy. Yun lấp bấp nói nhỏ.
Nó cũng ko tránh khỏi, nhanh chóng bỏ bàn tay đang ôm chặc cổ Yun ra. -Bỏ tôi xuống nhanh.
-----------------------------------
-Oppa!.
-Hả?, chuyện gì?. Hoo đang lây hoay với cái máy tính thì quay sang nó khi nghe nó gọi.
-Khi nãy.....Nó ngập ngừng nói, dáng vẻ ko máy là thiện cảm, ánh mắt lạnh lẽo đến thấu xương càng lọ rõ.
-Sao vậy?, có chuyện rối sao?.
-Khi nãy ở dưới....
_ _ _ _ _ _ _ _
-"TARA NGẤT XỈU RỒI".
Sau câu nói của Dong Gun thì cả hội trường nhốn nhào lên lời bàn tán, Tea Hin, Hong, Bo và Ha Rum lập tức quay sang nó nhìn nhưng lại thấy nó đang ngồi với tư thế như khi nãy ko có dấu hiẹu nào cho thấy nó xỉu.
Trong lúc Tea Hin và Hong bật dạy tiến lên vài bước về hướng của Dong Gun thì tại chỗ nó...
Một luồn khí bất ngờ thoát ra một cách mạnh mẽ và biến mất ngay chỉ trông vài giây.
-"Hự...?!". Đưa tay lên ôm ngực, một tia đau nhói xẹt qua khiến ột người vốn ko biết đâu phải kêu lên trong lòng.
-"Gì vậy?, ko lẽ....?".
Sau khi luồn khí biết mất nó nhanh chóng nhắm tịt mắt lại dựa lưng vài thành ghế để suy nghĩ.
-Tara, cậu ko nói gì sao?.
_ _ _ _ _ _ _ _
-.... cho nên em nghỉ, ngày đó...sắp tới rồi!. Sau khi hồi tưởng lại chuyện khi nãy thì nó quay sang oppa mình nói giọng chắc nịch.
-Sao?, anh cứ tưởng là phải qua cuộc thi chứ. Một nét lo sợ xoẹt qua khuôn mặt điển trai của Hoo, ánh mắt tràng đầy vẻ căng thẳng ko cách nào che dấu.
-Vì vậy....
-Vì vậy chúng ta phải mau chống tìm ra băng ngàn năm. Nó ko dượi oppa mình nói thì đã nhanh chóng chen vào nói toạt luôn phần sau.
Vốn là một người điềm tĩnh ko hề có bất cứ biểu hiện lo lắng hay hoảng sợ mà giờ đây trên khuốn mặt đẹp tựa thiên tiên kia lại ánh lên một chút sự lo sợ.
-Chúng ta đã tìm nó rất nhiều năm nay rồi mà cẫn ko thể, làm sao mà tìm được trong thời gian ngắn như vậy chứ. Giọng căng thẳng oppa nó nói, ánh mắt hiện lên đầy sự lo lắng, buồn rầu.
-"Tiểu Bạch......."
Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire - Alex