Medicine for the soul.

Inscription over the door of the Library at Thebes

 
 
 
 
 
Tác giả: Alex
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 98 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 328 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:52:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 48
ậu đã từng thích ai chưa?.
-Tại sao cậu lại hỏi vậy?. Nó vô tư hỏi anh, ko suy nghĩ, ko có một chút nào gọi là dè chừng với người con trai bên cạnh, cảm giác an toan của nó khi ở bên cạnh anh khiến nó ko cần lo nghĩ gì.
-Vì nếu chưa thì tình giả của chúng ta có thể trở thành tình thật ko?.
Câu nói của anh khiến cho trái tim băng đá của nó tan dần, lòng dân trào một nổi vui mừng ko tả siết. -Được sao?.
Chiếc xích du đột ngột dừng lại, anh đi đến trước mắt nó, nhìn thẳng vào ánh mắt nó ko một vẻ e dè của thường ngày.
-NẾU EM CHO ANH MỘT CƠ HỘI!.
-Yun!. cậu nghĩ tôi dễ dàng lọt vào bẫy của cậu lắm à?. Nó nhìn vào ánh mắt cả Yun mà phán một câu như mũi tên vô hình đang bắn trúng tim đen của một người nào đó(ổng chứ ai).
-"Ặc. vậy cũng biết. sao chuyện gì cũng biết hết vậy trời?". -Ờ... ùm có cần lật tẩy tôi một cách trắng trợn vậy ko?. Đứng dậy bước lại vi trí cũ anh lại một lần nữa hố hàng trước người con gái này, mặt anh cứ như quả cà chua vừa mới chính.
-Nếu biết xấu hổ thì đừng có bầy trò này nọ. Nó nhìn Yun với ánh mắt trách móc xen lẫn một ít niềm vui trong đó.
-Thì thử trước sau này có gì làm lại. Gãi đầu anh nói, ánh mắt ngay thơ hiện rõ rệt, những cái khí thế u ám, lạnh lẽo quanh anh đã tan biết vào ko gian ko còn một chút vướng bận.
-Làm lại?. giỡn à?. Nó nghệch mặt. -"Có chuyện tỏ tình thử ở đây nữa sao, ko biết tên này có phải vam ko nữa."
-Ko. cậu nghĩ đi. nếu lỡ sau này tôi có thích cậu thiệt thì lấy kinh nghiệm lần này đề áp dụng lại chứ sao. tỉ lệ thành công sẻ cao hơn. Anh nói một leo mà ko hề biết nếu mấy lời này đề người trong giới vampire nghe được thì anh sẻ ko có cái lỗ này mà chui xuống đề mà trốn.
-Tôi nghĩ ko có "lỡ" đâu anh bạn ạ. cậu nghĩ tôi sẻ thích người như cậu sao.
-Tôi thì sao chứ. đẹp trai nè. mạnh nữa nè. ga lăng nè. bao nhiêu cô muốn mà ko được nữa là. Đứng trước mặt nó anh đưa ban tay ra rồi bắt đầu kể, mỗi lần nói là một ngón tay đưa ra cho nó biết là anh có rất nhiều ưu điểm. (tự kỉ rồi ông ơi).
-Cậu có phải là vam ko đấy?. ăn nói giống như trẻ lên ba. Nó cười, lại thêm một nụ cười nghiên làng đổ xóm hé nỡ khiến cho chàng trai bên cạnh ko khỏi có chút động lòng. Từ trước giờ quen nó có bao giờ thấy nó cười đâu, vậy mà hôm nay nó lại cười mà còn rất nhiều lần nữa chứ, đúng là chuyện hiếm có mà. Nhưng cũng chính vì nụ cười ấy đang làm cho trái tim của anh từ từ lỗi nhịp.
-Tara. Khuôn mặt nghiệm nghị quay trở về với anh trong tích tắc.
-Gì?. Nó đung đưa với chiếc xích đu mà nói.
-Cậu... sao cậu lại đồng ý giúp tôi.
-Ko phải giúp cậu mà là giúp tôi thôi. Nó nói một cách khẳng định khiến cho Yun hơi khó hiểu.
-Cậu thì có lợi gì chứ. Yun hỏi.
-Chẳng phải cậu rất có tiếng trong trường à. nếu tôi đồng ý quen với cậu thì sau này sẻ ko ai làm phiền đến tôi. với lại...
-Với lại gì?.
-... tôi cũng muốn tham gia vỡ kịch này. vui mà. Vừa nói nó vừa ngữa mặt lên trời tận hưởng làn gió nhẹ du dưa thôi qua.
-Hừ. cậu cũng ham chơi nhĩ. Yun cười trừ nhìn người con gái năm lần bẩy lượt khiến anh phải đau đầu này.
-Ko phải ham chơi... mà là... tìm ình một con đường đề dễ sống thôi. Ánh mắt buồn bã, sâu thẳm, sắc sảo đã trở về, ánh mắt đó là thứ duy nhất Yun ko thể quên được và cũng là thứ anh ko muốn nhìn thấy nhất.
-Về thôi. định ngủ qua đêm ở đây à?. Nó đứng dạy, quay sang nhìn Yun.
-..... Ko nói gì anh đứng dậy bước theo nó, nhìn dáng người con gái trước mắt anh cảm thấy có chút đau lòng, cảm giác như người con gái này đã phải trải qua những chuyện kinh khủng và đang dày dò cô ấy.
-Này Yun. cảm ơn anh. Nó nói chân vẫn cứ bước đi trên con đường cỏ xanh trài dài.
-Tại sao lại cảm ơn tôi?. tôi nhớ cô người ko thích nói nhiều mà sao hôm nay nói dữ vậy?.
-Tôi nói nhiều cũng do anh thôi. còn việc tôi cảm ơn là do tôi ko cần tốn sức mà tìm được một nơi như vậy thôi.
-Ý cô nói là nơi này?.
-Ùm. sau này nơi này chính thức thuộc vể tôi.
-Này đừng có mà ngang ngược như thế. nơi này là do tôi tìm mà. Yun quát lên.
-Nhưng giờ nó đã là của tôi. nơi này được xem như điều kiện trao đổi của tôi và cậu.
-Cô khôn quá đấy. Yun khoan tay để trước ngực, nhìn nó với ánh mắt toét lữa.
-....
-Này sao im vậy. ko nói nữa à?. hay tôi nói trúng tim đen rồi. Yun cười khoái chí, nhìn dáng vẻ của anh ko hề có một điểm nào gọi là tàn nhẫn, độc ác của loài vampire khát máu.
-Cậu nói nhiều quá đấy. ko về à?. Nói vẫn bước đi ko hề dừng lại, bước chân cứ đều đều ko nhanh ko chậm khiến cho tên đi sau tức ko gì nói được với dáng vẻ phong thai, nhàn nhã của nó.
-Cô yên tâm. tôi là vam thì có ngủ hay ko cũng như nhau. huống chi vampire ko hay ngủ đêm đâu.
-Tôi biết. anh ko ngủ nhưng tôi thì có.
Còn đúng một tháng nữa là trận đấu giữa hai phe Hắc - Bạch sẻ bắt đầu, cuộc thi ALPHABET là một cuộc thi mang tính cạnh tranh lớn nhất của hai phe, sẻ được tổ chức trong vòng hai tháng, địa điểm là đảo Torres Strait (Australia). Quần đảo Torres Strait nằm ở Cape York Peninsula, Australia. Ở đây có rất nhiều đảo nhỏ và vô cùng yên tĩnh, là nơi tổ chúc các cuộc thi tài giữa hai học viện và hai phe Hắc - Bạch. Việc hội đồng của hai bên chọn nơi đây làm nơi thi đấu vì nó rất nguyên sơ, và điều quan trọng nhất là khi tranh tài sẻ diễn ra trên ko nên nơi đây là nơi thích hợp nhất.
Torres Strait (Australia)
............
Một ngày mới lại bắt đầu, đối với loài vampire việc thức dạy để học vào buổi sáng là một điều ko dể nhưng nào có ai biết rằng một kết giới vô hình đang bao trùm khắp học viện rộng lớn này tránh ko cho những tia nắng chói chang, khắc nghiệt xuyên vào, và chính vì thế việc thức dậy vào thời điểm nào cũng ko quan trọng.
-Ko biết ai sẻ là hội trưởng nữa. Hv A.
-Tớ nghĩ là Hắc Vương (Yun). Hv B.
-Ko. theo tớ thì Thủy Vương (Woo). Hv C.
-Này. các cậu quên hai vị tướng quân của học viện này rồi à(Bo Tea Hin). Hv D.
-Ừ phải rồi. nhưng tớ nghĩ hai tướng sẻ làm hội phó thôi. Hv A.
-Các cậu ko biết nắm bắt tình hình rồi. theo tớ thì hội trưởng sẻ do Nữ Chúa Tuyết(nó)đảm nhiệm đấy. Một học viên từ xa đi lại nói.
-Đúng rồi. khả năng Nữ Chúa Tuyết làm hội trưởng cũng ko kém gì những người kia. nhưng làm sao mà cô ấy chịu làm chứ. Hv B.
-Chắc chắn sẻ làm. Năm hv nam từ đâu chen vào nói với vẻ chắn nịch khiến ọi người xôn xao lên.
-Sao các cậu biết?. Cả bọn đồng thanh.
-Bạn tớ là vam quý tộc nên có tham gia cuộc hợp hôm qua. chính miệng "Nữ Thần" mở lời đấy. Thêm một cái biệt danh mới đặt cho nó, nhắc đến nó thì năm tên này mặc ai cũng đỏ bừng, ôm nhau mà mừng rỡ.
-Nữ Thần?. Đồng thanh chạp hai.
-Đúng vậy. ô Nữ Thần của tôi. híc. nghĩ tới thôi cũng đã mê rồi. Tên đi đâu nói rồi lôi ra một tấm hình mà vui sướng.
-Các cậu có thấy đây là gì ko?. Hắn nói.
-Gì?. Đồng thành chạp ba.
-Là hình chứ gì. Hắn nói, tay ôm khư khư tấm hình mà nâng niu.
-Giờiiiii. ai chả biết là hình. hình ai?. Đồng thanh chạp tư.
-Là của Nữ Thân đấy. nhìn quyến rũ vô cùng. haha...
-Hả?. sao cậu có được, trong trường ko cho chụp hình đâu. Hv C bước lại gần nói.
-Tất nhiên là ko phải chụp ở đây rồi.
-Đâu. cho coi coi. Cả đám hào tới, hình nó còn quý hơn cả những siêu sao hàng đầu thế giới nữa, chắc rằng đây tắm có một ko hai.
-NO. ko được. hình này của bọn tớ. ko được chạm vào. Hắn cùng bốn người còn lại hét thật to vào mặt của đám đông.
-Các cậu muốn xem thì một lát sau thì hay coi. hình này sẻ được đăng lên màng hình lớn ở sảnh chính đấy. Một tên trong năm người nói.
-Woa. thiệt sao?. nhất định mình phải đi xem. Hv C hét toán lên. xem ra nó còn được hôm mộ hơn cả Yun và Woo nữa.
Cả học viện chìm trong sự bàn tán xôn xao của các học viên và nhân vật chính chính là bọn nó. Vài phút sau thì những chiếc xe thân thuộc của các thần tượng học viện này đều lần lượt tới.
Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire - Alex