You are a child of the sun, you come from the sun, and that is something true with the Earth also... your relationship with the Earth is so deep, and the Earth is in you and this is something not very difficult, much less difficult then philosophy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Hàn Băng
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 55 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 633 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:13:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương Chap 52
hap 52: Dối lòng
Đêm tối mù mịt với cơn gió lạnh đến thấu xương, ngoại ô thành phố hiện lên không chút ánh sáng nào sưởi ấm, hắn lái xe đi một vòng, cũng không tìm thấy nó đâu, bất chợt hắn dừng xe lại, nhìn xung quanh, nụ cười trên môi dần hiện ra, nhưng không phải tỏ sự vui vẻ, mà là một nụ cười như đang chế nhạo chính bản thân mình. Suốt trong thời gian yêu nhau, chẳng nhẽ chưa đủ thời gian để hắn hiểu nó là người như thế nào? Những lúc như thế này thì nó làm gì còn tâm trạng mà đi lang thang rồi tự ngồi khóc ở một góc tối nào chứ? hoàn toàn không có khả năng. Có lẽ người con gái này đã làm cho hắn quá yêu rồi, cảm giác nhức nhối khó chịu cứ xiết chặt lấy hắn.
Đánh tay lái hắn quay trở về thành phố, những lúc như thế này thì hắn có muốn tìm nó cũng không được,chiếc Ferrari đỏ đứng trước cổng trường sau, lối vào ký túc xá, hắn ngồi yên trong xe, mở màn hình điện thoại lên, ấn vào dãy số quen thuộc, ngay khi muốn gọi điện cho nó thì bất chợt thấy một chiếc xe khác đang đi gần tới phía cổng trường, hắn quan sát qua cửa kính xe thì không khó nhận ra đây là chiếc xe mà Nhật Huy vẫn hay đi, từ 2 bên cửa xe xuất hiện 2 dáng người, 1 là Nhật Huy, và người còn lại là nó.
Nhìn cảnh tượng này hắn cũng đã ít nhiều đoán được chuyện gì:)))))
Không ngờ người hắn yêu, ở bên cạnh hắn, cũng có sức hút to lớn với đàn ông như thế, vừa nghĩ hắn vừa bật cười thành tiếng, nhưng có lẽ đơn thuần chỉ là một nụ cười mang theo chút thở dài thôi.
- Thiên Y
Nó đi gần đến cổng, bất chợt Nhật huy chạy theo kéo tay nó lại
-?
Nó nhìn Nhật huy với ánh mắt khó hiểu, cũng chẳng nói thêm gì
- Thiên Y, nếu như..có thể, cậu hãy rời bỏ Thế Phong được không?
Nó không nói gì, chỉ để ánh mắt mình bâng quơ đi chỗ nào đó, không nhìn Nhật huy, nhưng cũng không phải không để tâm đến những lời cậu nói
. Sau cùng Nhật Huy nhận lại vẫn chỉ là cái cười nhẹ của nó, cùng cái gạt tay cũng rất nhẹ thôi, nhưng phần nào cũng đã thể hiện được hết sự cự tuyệt rồi.
- Nhật Huy....cậu rất tốt, hà cớ gì phải vì tôi mà làm như thế? Việc cậu cầu xin như thế này với một người như tôi, nếu chẳng may lọt vào tay báo trí thì không hay đâu...
- chuyện đó không quan trọng Thiên Y, đến lúc này cậu vẫn còn nói đùa được sao?
-:)))) Thế nào cũng được, nhưng có lẽ tôi vẫn nên cự tuyệt yêu cầu của cậu, thực sự xin lỗi
- cậu yêu hắn tới mức vậy sao?
- đây không phải chuyện cậu nên quan tâm, Nhật Huy
- rõ ràng hắn với Thiệu Anh...
- cậu đừng nói nữa, tôi biết hết mà, nhưng nếu tôi có chấm dứt hoàn toàn với Thế Phong thì có lẽ...cũng chẳng thể tiếp nhận thêm một ai nữa.
Một câu nói này của nó thôi đủ khiến cho tim nhật huy muốn vỡ nát ra. Thật sự nó đã quá tàn nhẫn, đã làm cho cậu tin rằng mình sẽ được thần tình yêu ban tặng nó vào ngày hôm nay, khi mà cậu gọi điện cho nó và biết được nó đang ở đâu, cậu đã vội vàng tới đón nó, nhưng thực sự chỉ thấy lúc này gương mặt nó đầm đìa nước mắt, thậm chí toàn thân còn run bần bật vì gió rét, bàn chân lem nhem đã thấy chút máu, không biết lúc ấy cậu đã vội vã mà chạy tới ôm nó, không biết là lúc đấy cậu đã lo lắng đến thế nào. Nhìn nó như thế mà lòng cậu cũng không kìm được chua xót và chính khi ấy, bản thân Nhật huy đã nghĩ rằng có thể nào, dù chỉ là một ít thôi, người con gái đang ở trong lòng cậu đây, có khả năng sẽ lăn đến vòng tay cậu. Nhưng hóa ra, vị trí của cậu trong tim nó chẳng qua cũng chỉ là bạn mà thôi, đêm càng khuya, thì gió càng nhiều, màn đêm rơi xuống như muốn xé nát tim của 3 người có mặt tại nơi này.
Nó đi, gió thổi làm rơi chiếc áo khoác của Nhật huy xuống mặt đất. Nó hiểu Nhật huy đã dành cho nó rất nhiều tình cảm, nó hiểu mình thật ngu ngốc khi không đón nhận tình cảm ấy của anh, mà cứ giữ mãi trong tim bóng hình hắn, chưa bao giờ nó thấy mình khốn nạn như lúc này. Cái cảm giác người mình yêu không thuộc về mình quả thực rất khủng khiếp, bởi chính nó cũng đã rơi vào hoàn cảnh ấy, chỉ trong vài tiếng trước thôi. Bản thân đã quá đủ khổ thế mà nó còn vô tâm vô tính để 1 người nữa phải ngây ngốc trong đau khổ, tự tay nó đã nhấn chìm Nhật Huy xuống dưới vũng bùn, nhưng suy đi nghĩ lại thà là như vậy còn hơn để Nhật huy cứ mãi bơi trong hy vọng, nó sẽ phải tự tay dập tắt hy vọng ấy, để anh có thể tiến đến với một người con gái khác, tốt hơn nó gấp nghìn lần. Nếu bây giờ nó chấp nhận Nhật huy thì sẽ chỉ càng làm cho anh thêm đau khổ bội phần
....
Nhìn toàn cảnh sự việc qua gương chiếu hậu, hắn thật muốn chạy đến ôm nó ngay lúc này, nhưng bây giờ việc hắn cần làm không phải là đi giải thích mà làm lành với nó, mà là đi làm những việc cần thiết ngay trước mắt, 1 là lo cho xong chuyện của Nhân Mạnh Tử, còn 2 là... dứt điểm hoàn toàn với Thiệu Anh.
Hắn nhìn gương thấy nó đã đi gần tới xe, thì liền đánh tay lái lái xe đi, hắn nhất định sẽ không thể đánh mất nó thêm nữa, bây giờ trong mắt hắn chỉ còn lại mình nó, Huệ Nhi đã rời hắn mà đi rồi, bây giờ nếu hắn còn đánh mất nó, thì hoàn toàn không thể tìm thêm được 1 ai nữa
Nam Thần Đẹp Trai Cùng Ký Túc Xá Nam Thần Đẹp Trai Cùng Ký Túc Xá - Mạc Hàn Băng