Không phải tự dưng kim cương có thể sáng lấp lánh.

Mary Case

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Hàn Băng
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 55 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 633 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:13:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương Chap 42
hap 42 * Vũ Hội Chính Thức 3 ( Vũ Hội Hóa Trang Phần 9 )
........................................................................................................................
Sau buổi tổng duyệt và chọn cặp, kết quả hóc búa ai cũng muốn biết cuối cùng đã được định đoạt.
Và không ai khác chính là hắn hiện giờ....mặt đang đen như không thể nào mà đen hơn khi nhìn cái bảng chia cặp trước mắt mình.
Diệp Thiên Y x Hoàng Nhật Huy
Nó đã được định cặp với Nhật Huy, kẻ mà hắn có sống ngàn kiếp cũng muốn đánh chết!
Còn về phần nó thì cũng không khá hơn được bao nhiêu, bởi vốn dĩ Nhật Huy hôm đó đã để lại ấn tượng xấu trong lòng nó rồi. Nhưng nếu như ông trời đã có ý nó cũng không phản công.
- em thản nhiên đến vậy à?
2 tay cho vào túi quần, hắn đứng ngang bằng với nó, mặt khó chịu trên sân thượng của trường.
Nó thì tay cầm chai nước, 1 chân chống đất, chân còn lại lấy đà thả lỏng, 2 tay đặt trên thành sắt vịn.
Gió từ phía trước tạt ngược vào tóc nó, mái tóc dài bay tự nhiên và vô tư như nó hiện giờ chỉ đơn giản đáp lại hắn bằng một câu '' ừ'' rất nhẹ nhàng thoải mái
- em còn muốn nhảy cùng tên đó?
- em không có nói vậy!
Nó thản nhiên lần 2, hắn khó chịu quay ra giật lại chai nước trong tay nó, lấy uống luôn. Mặt lộ rõ sự bốc hỏa
Cơ mà nó quen rồi...nên cũng không để tâm, chỉ là càng ngày càng thấy hắn đáng yêu hơn trước thôi...
- anh càng ngày càng nữ tính rồi đấy!
- em nói cái gì?
Hắn gần như không thể tin nổi vào mắt mình mà nhìn nó chăm chăm!
- ờ! đúng mà, lúc nào cũng giận với ghen.
Nó vừa nói vừa lè lưỡi nhưng cũng đang cố tránh ánh mắt đã dần đen lại của hắn. Không hiểu sao nó có thể quen mọi thứ của hắn, nhưng mãi tới giờ chỉ có ánh mắt này là điều mà nó không muốn nhìn và cũng không muốn làm quen nhất!
Nó ít gần con trai nên việc này lại càng trở nên khó khăn hơn!
- anh trở lại bình thường hộ em đi.
Nó nói chuyện với hắn mà mắt hướng xuống đất như đang nói chuyện với nền đất.
Bộ dạng này làm hắn hiểu ra nó đang tránh né cái gì
- dần dần em cũng phải quen thôi. Anh sẽ không như vậy nếu em không làm anh ghen!
- vớ vẩn.
Nó không muốn thừa nhận lời nói này của hắn vì dù sao sau này chắc chắn sẽ không tránh khỏi việc tiếp xúc với những đứa con trai khác trong lớp. Mà nhất là nó đang tranh cử chức vị thủ thư trong lớp, vào thư viện rồi thì cũng phải tiếp xúc với nhiều thành viên khác khối. vân và vân vân...
- sao lại vớ vẩn? bây giờ em là bạn gái của anh! đừng có chộp cái là nói một câu dễ như ăn kẹo thế!
Hắn bắt đầu muốn lên cơn lí sự với nó. Trước giờ hắn có bao giờ phải đi giữ ai như giữ tim thế này đâu, toàn là người ta tự động dâng hiến, thế mà hôm nay hắn phải hạ mình dâng hiến cho nó, đúng là cao ngạo lắm có ngày chịu trận dưới tay đàn bà mà...
- sau này nếu em có làm thủ thư thì làm sao mà tránh khỏi được việc tiếp xúc với con trai trong thư viện!
- em có tin anh sẽ băm dằm tên đó ra hay không?
- mặc kệ anh!
- em bướng bỉnh vừa thôi.
- anh nghĩ anh không cố chấp chắc?
- thế thì em cứ làm những gì mình muốn đi!
Trận chiến thứ 2 bùng nổ, lần này vẫn là hắn rút lui trước, nhưng lần này sẽ không phải rút lui theo kiểu thú tội như lúc nãy, mà sau khi nói với nó xong hắn một mực quay bước đóng xầm cửa ban công lại, bỏ đi trước. Nó thì đứng đó, vẻ mặt cũng tức chả kém...
- CHÓ! THÍCH THÌ ANH ĐI LUÔN ĐI...
...
Về đến phòng mà người nó mỏi rã rời, tối nay là buổi vũ hội hóa trang sẽ chính thức bắt đầu, mà nhìn ra ngoài cửa sổ nó thấy đông đúc ai ai cũng đang bận bịu sắm sửa cho bản thân. Nhưng nó thì lại cắm đít trồng cây trong phòng như vậy, với lại hiện giờ nó làm gì còn tâm trạng mà đi sửa soạn. Chắc tới lúc buổi tiệc bắt đầu nó lấy lại bộ váy trắng hôm kiểm duyệt để mặc quá!
Đầu còn đang bù lu bù loa nghĩ vớ vẩn, thì một tiếng nói quen thuộc vang lên trong không gian phòng vốn đang yên tĩnh.
- SAO CÒN NẰM ƯỜN RA ĐẤY!?
Bảo Hân đi đến vỗ đét cái vào người nó, ngay phía sau cũng là Tiểu An đang lẽo đẽo cùng, trên tay cầm một đống đồ to kềnh càng. Toàn là mấy bọc túi to mà nó chả biết là gì?
Mặc kệ Bảo Hân, nó chỉ quan tâm đến 4-5 túi đồ con bạn nối khố đang cầm trên tay.
- gì kia?
Nó hất hất cằm về phía cái túi
- thì cái gì nữa, đây là đồ cho buổi tiệc đó bà nội!!! _ Tiểu An
- chưa gì đã chuẩn bị? _ nó
- còn không chuẩn bị thì đến bao giờ mới bếch đít đến ăn tiệc được? _ bảo hân
- vẫn còn 5 tiếng nữa mà! _nó
- con mụ này ngu à? 5 tiếng cái bà liếng giếng! còn 2 tiếng nữa thôi, nằm thối ra đấy mà ảo tưởng sức mạnh _ Bảo hân
- đúng đúng! còn 2 tiếng nữa thôi! phải nhanh lên, đây...cầm lấy túi này, thấy cái nào hợp thì mặc vào! Trang điểm các thứ vớ vẩn mất tiếng rưỡi thật í chứ!!!
Tiểu An vừa nói tay vừa làm việc, ném liên tục bao nhiêu đồ vào mặt nó, xanh đỏ tím vàng hồng cam trắng gì đầy đủ tất, dày dép cũng bao nhiêu. Chẳng mấy chốc cái giường ngủ của nó chất đống đồ dùng phụ kiện làm đẹp...
Đã 30 phút trôi qua nó vẫn ngồi ị ở đấy, chả làm gì, mắt cứ lờ đờ như ốm nặng, mặt mày cũng tái nhợt hẳn đi.
Không hiểu sao đột nhiên lúc này nó lại có cảm giác mệt đến như thế, nhưng bỗng nhiên mấy cái tát nhẹ vào mặt làm nó tỉnh, mắt hoàn hồn nó mới nhận ra Tiểu An đang đứng trước mặt mình.
- không sao chứ? _ Tiểu An
- ờ...không sao!!!
- thôi được, thấy mày không có mắt thẩm mỹ, mặc thử qua cái này đi!
Nói rồi liền đưa cho nó chiếc váy pha đen lẫn đỏ
- mày muốn cho tao hóa kiếp đỏ đen à?
Nó cố gắng bỏ đi cơn cơn đau đầu không biết rốt cuộc vì lí do gì mà cứ len lỏi mãi trong nó. Hiện giờ mà không đi thì tranh cử thủ thư kiểu gì!
Nên nó vẫn phải vờ như mình không sao, tóm gọn cũng là để qua mắt bạn bè cả.
- vậy là mày không thích? _ Tiểu An nhăn mặt.
- làm sao mà thích nổi cơ chứ! eo ôi, nhìn cái bộ đồ cam chóe như con cá vàng trên người cậu đã đủ khẳng định là người không có thẩm mỹ rồi
Bảo Hân chọn ình một bộ đồ đen cá tính mạnh mẽ, nhận ra mình đã xong việc nên liền chạy ra chỗ 2 đứa còn lại với mục đích kiếm chuyện cho vui cửa vui nhà vui cả lòng mình.
- ê ê bà kia!!! đừng có mà ở ba láp ba xàm nha! tôi đã không thèm chấp cái thể loại nạc nhiều hơn mỡ như bà thì đừng có gây sự nha...NHA...
- nói ếu đúng hử???
- đương nhiên là ko đúng rồi!!!
1 trận chiến nữa lại bùng nổ làm nó đau đầu, cuối cùng 1 tiếng đập mạnh vào bàn vang lên.
Tiểu An và Bảo Hân im luôn, quay ra nhìn nó
- 2 người tính cãi nhau tới bao giờ, bây giờ còn thời gian nữa à? Nhìn đồng hồ đi, còn gần 1 tiếng nữa thôi mà chưa mách cứt mách kiếc gì nữa, vậy mà vẫn đứng đó cãi nhau được, riết rồi chúng mày dục tao hay tao dục chúng mày!
Nghe nó nói xong mà 2 kẻ kia xuống cuồng đi mắc ki dê liền ngay và lập tức.
Nó cũng lật đật chọn ình một bộ váy, thời gian gần đây kiến thức thời trang của nó cũng đã tăng lên rất nhiều nhưng hôm nay vấn đề là nó không muốn mặc quá cầu kì nên chỉ chọn ình một chiếc đầm dạ hội màu đen xẻ tả, cổ yếm kiềng được khoét ngực rộng, nhưng cũng không lộ bao nhiêu, cùng đôi guốc đen cũng không kém phần đơn giản nhưng nhìn tổng thể lại toát lên vẻ quý phái mà trẻ trung.
Vì không còn nhiều thời gian nên nó chỉ dùng máy uốn xoăn uốn lại mái tóc hơi nhuộm vàng một chút để đuôi có độ bồng và xoăn nhất định. Uốn xong nó để xõa ra, mái tóc vàng chấm lưng lại càng làm cho gương mặt trắng trẻo càng trắng hơn.
Về make up nó cũng chỉ đơn giản đánh chút phấn có độ giữ cao, lâu trôi và thêm chút phấn hồng. Son môi đỏ tô nhẹ tạo độ tươi và hợp với không khí tiệc tùng, nó chủ yếu đánh cho lòng môi đậm hơn bên ngoài một chút. Mắt kẻ đuôi nhè nhẹ, chuốt mascara cũng qua loa, nhưng vẫn làm cho gương mặt này thêm rạng ngời hơn bao giờ hết. Chút son phấn xóa tan đi cái mệt mỏi và không khỏe trên mặt nó. Và cuối cùng vật kết thúc là đôi khuyên tai nó chỉ đeo một bên, vì mái tóc xoăn đã che đi một bên tai, nên nó chỉ đeo bên còn lại. Chiếc ví đen cầm tay cũng không kém phần sang trọng cho bộ trang phục đang mặc
- Ô MAI MÁ ƠI!!! mày đẹp vãi chưởng.
Tiểu An khoác trên mình chiếc váy cam cúp ngực cùng chiếc ví đeo 1 bên, đang chuẩn bị đi đôi guốc trắng vào thì thấy nó đi ra, con gái mà cũng bị hút hồn luôn, nên khiến cho nhỏ đánh giá nó một khi đã thay đổi thì đẹp rụng rốn luôn...
Mà nếu Tiểu An đã đem lòng rung động, cớ gì bạn nửa nạc nửa mỡ kia kia lại không đem lòng thích thú..
Chuẩn bị đầy đủ, 3 cô nàng vận dụng 15 phút còn lại mà chạy hụt hơi đến buổi tiệc
Nhưng thật không may khi mà nó nhận ra mình để quên mất chiếc mặt nạ để nhảy ở nhà, tự nhiên trong lòng trào dâng một cảm giác lo lắng.
- mẹ kiếp! quên gì không quên lại đi quên thứ đó.
Lảm nhảm xong liền một mạch quay bước chạy về.
- Ê! ĐI ĐÂU ĐẤY
Tiểu An gọi với lại.
- về phòng lấy mặt nạ!
- ôi mẹ ơi, giờ này còn kịp nữa chắc?
- kệ nó đi!
Bảo Hân đang bận chạy cũng phải quay lại kéo Tiểu An đi. Nó lê bước về đến cửa khu ký túc xá thì người đã không còn chút mỡ nào nữa, may mà nó trang điểm với lớp phấn trống trôi khi không có nước tẩy trang nên không trôi được, mà cũng may hơn nữa là nó không ra mồ hôi trên mặt.
Nhưng người thì đã rã rời rồi, miệng thở hồng hộc không ngừng. Đang chuẩn bị ngồi tạm xuống bạc thềm nghỉ thì một bàn tay đã đặt trên vai nó, tiếng nói hơi trầm trầm vang lên làm người nó lạnh run.
- ê...
Bất giác tim nó đập thình thịch, bị giật mình nên miệng hét to...
- AAAAAA.....
_______
Hết chap 42
....
P/s: Lần này không dám hứa trước lịch ra với cả nhà nữa >_<. Dạo này bận quá:(. Đợi t/g vượt qua 13 kì kiểm tra 15' của 13 môn học sẽ quay trở lại viết như bình thường. Mong mọi người thứ lỗi cho.
Nam Thần Đẹp Trai Cùng Ký Túc Xá Nam Thần Đẹp Trai Cùng Ký Túc Xá - Mạc Hàn Băng