I like intellectual reading. It's to my mind what fiber is to my body.

Grey Livingston

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Hàn Băng
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 55 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 633 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:13:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương Chap 35: Ân Nhân Xấu Xa ( Vũ Hội Hóa Trang Phần 5 )
àn tay nhỏ bé được nắm trọn lấy trong đêm mưa tầm tã, người nó đã không còn sức mà bò lên theo đà tay của người nắm, mà mắt lúc này cũng đã nhắm nghiền. Nhưng cũng may người đang nắm lấy tay nó sức khỏe tốt, nên kéo được nó lên là chuyện dễ dàng.
Kéo được nó lên thì người cũng đã ướt sũng, hắn ngồi xuống đất, cả người nó theo đà ngã vào lòng hắn.
Hướng mắt nhìn người con gái trong lòng mình, đã hoàn toàn hôn mê bất tỉnh, thì tay bất giác sờ lên mái tóc ướt rượt kia.
- Cô bé của tôi... lúc nào em cũng tự ý làm mọi chuyện, chẳng hề để ý hay quan tâm tới bản thân một chút nào cả. Rốt cuộc tôi phải chờ em lớn đến bao giờ đây???
Khi hắn nói lên câu này, ánh mắt toát ra một sự dịu dàng, một sự chờ đợi và cũng là một sự mất kiên nhẫn.
Nếu không phải hôm nay hắn chán đời về sớm thì đã đi bar lâu rồi. Và cũng may vì vậy mà mới bắt gặp được con cáo nhỏ này mò lên với cái thang không chắc chắn, đã vậy dầm mưa lâu nên bây giờ bị ngất luôn rồi...
Nghĩ đến đây mà hắn bất chợt thở dài một tiếng, rồi bế nó vào trong phòng, bật điện, thay đồ cho nó rồi lấy cặp nhiệt độ ra...39 độ c...
-cao vậy sao???
Hắn lại quay ra nhìn nó...nhìn người con gái đang nằm trên cái giường rộng lớn. Đi vào nhà vệ sinh lấy ra một chậu nước và chiếc khăn, mang ra đắp khăn lên đầu nó, sau lại chạy ra tủ thuốc lấy mấy viên thuốc cảm hòa nước, vì bây giờ nó vẫn chưa tỉnh nên hắn chơi liều, uống thuốc vào miệng rồi từ từ hôn lên môi nó, thuốc từ miệng hắn được truyền sạch vào mồm nó.
Suốt đêm mấy tiếng trôi qua hắn liên tục thay nước và chăm sóc cho nó, loanh quanh với chiếc khăn, cứ cách mười mấy phút phải đắp lại khăn một lần. Cả đêm cặp đi cặp lại nhiệt độ cho nó thì thấy giảm dần xuống, tâm trạng cũng bớt căng thẳng hơn. Gần 5h sáng buồn ngủ quá, cặp lại cho nó lần cuối cùng, từ 39 giảm xuống còn 37. Tuy chưa hết hẳn nhưng cũng đủ để hắn khỏi lo, yên tâm ngả mình xuống cạnh nó, vòng tay lớn vòng qua eo nó, ôm chặt lấy thân hình nhỏ bé vào lòng. Cảm giác hạnh phúc và ấm áp truyền dần vào trong người, hắn hiểu...hiểu rõ mình đã thực sự có tình cảm với nó, hiểu rõ bản thân mình đã yêu nó, nếu như định mệnh không cho hắn thoát khỏi người con gái này...thì chi bằng hắn sẽ tự mình chủ động mà ôm chặt lấy nó, không cho nó chạy thoát khỏi vòng tay này...để nó cảm nhận được sự bao bọc che chở của hắn...Để nó không thể đến gần với bất cứ người đàn ông nào thì cho dù có phải lấy xích buộc nó ở lại cạnh mình...hắn cũng cam lòng.
....Sáng...7h30'...
Ngoài trời ánh nắng nhàn nhạt xuyên qua kẽ lá, len lỏi vào căn phòng rộng. Không khí và mùi mưa hôm qua vẫn chưa hoàn toàn tan biến...
Trên giường, 2 người 1 trai 1 gái nằm ôm nhau ngủ một cách thân mật. Tay nó vòng qua ôm lấy lưng hắn đầu gối trên tay hắn. Hắn cũng làm động tác tương tự, đưa vòng tay rộng ra ôm lấy người nó...
Tiếng chim hót ngoài vòm lá làm hàng lông mi của hắn rung nhẹ, mắt từ từ mở ra, ánh sáng lập tức xộc thẳng vào mắt.
Nhưng ánh mắt như chợt nhận ra thứ gì đó, liền vội vàng nhìn xuống bên dưới... mới dần dần dịu lại khi nhận ra nó vẫn ở đây. Hắn vô tư lấy một tay chống lên đầu, nghiêng người nằm cạnh nó... Tay dơ lên nghịch nghịch lọn tóc dài mềm mại...
Có lẽ do động tác hơi mạnh nên làm cho nó tỉnh giấc. Mới đầu do đầu vẫn còn hơi choáng nên nó không nghĩ được gì, vì vậy vẫn tưởng đây là ký túc xá năm nhất phòng nó.
Nhưng ngay khi quay đi quay lại lần 1..nó không phản ứng mà nhắm mắt ngủ tiếp...nhưng đầu vụt qua cái gì đó liền trừng mắt to thật to nhìn trần nhà, sau mới dần dần cứng cổ quay về phía bên cạnh. Cả gương mặt hắn đập vào mắt nó, vẫn là đường nét ấy làm nó đau tim, nhất thời nó chẳng thốt lên được lời nào. 4 mắt nhìn nhau kéo dài tới mấy phút...hắn không chịu nổi lên tiếng:
- em nhìn gì chứ? Sáng sớm mà định báo đáp công ơn cứu mạng của ân nhân như vậy sao?
Hắn đưa tay sờ lên gương mặt trắng nõn, khuôn miệng nhếch lên một cái đầy tà mị.
Xương sống nó lạnh buốt, da gà da vịt nổi hẳn lên. Còn chưa để hắn kịp phản ứng nó đã một cước đá luôn vào người hắn.
- cảm ơn cái con khỉ khô! anh vô lại nó vừa vừa thôi, đây đã là lần thứ 2 rồi. anh làm tôi mất giá, còn ở đó mà rộng mồm???
Vẻ mặt nó biểu lộ hết sự tức giận...so với lần đó thì lần này còn khiến nó điên hơn. Nó còn chẳng biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần là nằm trên giường hắn và quần áo bị thay ra...đủ biết mọi chuyện hôm qua tồi tệ ra sao.
- em nóng cái gì? Ra đây....tôi xem khỏi sốt chưa???
Bàn tay ấm áp chuẩn bị chạm vào trán nó thì liền một mạch bị nó hất ra, nó lạnh lẽo mà ôm lấy cả người, bó gối ngồi lại vào một góc giường, sống mũi cay xè bắt đầu đỏ dần lên, nước mắt như chỉ trực trào ra, làn nước mỏng trong đôi mắt đẹp kia chỉ chờ đợi cái chớp mắt nhẹ nhàng là sẽ rơi xuống...
Hắn quỳ gối trên giường, bất lực nhìn nó, đối với người con gái này hắn thật sự không muốn gượng ép, nếu dùng lời nói mà giải thích cho nó hiểu và cảm thông những chuyện đã qua thì hắn sẽ chấp nhận phá đi cái lệ '' không bao giờ nhiều lời '' của bản thân. Nhưng nhìn tâm trạng nó hiện giờ liệu có muốn nghe thêm gì nữa hay không???
Đối với hắn...nó chính là cơn gió khó nắm bắt nhất, và chính vì không thể nắm bắt lấy ngọn gió ấy...nên hắn sẽ không thể nào dùng bất cứ hình thức nào để ép buộc nó, chỉ đành chờ đợi nó chấp nhận, chấp nhận ở lại cạnh hắn...
- em ở đây! Tôi đi nấu cháo.
Hắn bước xuống giường đi về phía bếp...nhưng góc áo rất nhanh bị nó kéo lại, chân hắn dừng...đầu từ từ hướng lại chỗ nó.
- chuyện gì?
- nói đi...tại sao tôi lại ở đây???
Nó biết hỏi ra câu này thì có lẽ cũng chẳng giúp ích được gì, nhưng nó vẫn muốn biết hôm qua rốt cuộc vì sao mà mình lại nằm ở đây. Mọi thứ nó nhớ được vào phút cuối cùng là nó đã leo thành công lên phòng nhưng ngay sau đó thì bóng đen bao trùm lấy mọi vật...nó không thấy được gì nữa...ngoài một màu đen u ám.
Về bên hắn...vốn dĩ hắn đã không định giải thích cho nó nghe để hiểu ra mọi chuyện. Vậy mà cuối cùng trời lại muốn nó tạo ra cơ hội để cho hắn làm công việc bản thân mình cần làm
Nhẹ nhàng đi về cạnh giường...hắn quỳ 2 gối xuống đất, đưa tay đặt lên 2 tay của nó...
- hôm qua trời mưa...
- tôi biết
- em leo thang lên phòng
- tôi nhớ
- bị ngất vì dầm mưa quá lâu, nên tôi phải đưa em vào đây, quần áo ướt rồi, nên phải thay... Nếu hôm qua không có tôi ở phòng thì đời em coi như xác định rồi.
Nghe đến đây nó liền quay đầu ra nhìn hắn. Ánh mắt không rõ là mừng rỡ vì tối qua mình sống hay là ánh mắt không hiểu anh ta có bịa đặt hay không. Có vẻ như hắn nhận ra vẻ ngờ vực của nó mà bất giác lắc đầu, vẻ thất vọng tràn đầy trên gương mặt..
- được thôi! em không tin cũng được...vốn dĩ từ trước tới giờ em có bao giờ muốn nghe và muốn tin những điều tôi nói đâu!
Hắn quay người đi vào bếp, bóng dáng cao lớn kia dần trở nên xa hơn trong mắt nó. Bàn tay nó bất chợt đưa ra như muốn níu lại, nhưng cuối cùng vẫn rụt về...Nó không hiểu cảm xúc của mình. Hồi nãy...khi hắn dùng ánh mắt trìu mến đầy yêu thương nhìn nó, nó đã cảm nhận ra cái gì đó rất ngọt ngào trong tim, và khi hắn nói ra những lời cuối cùng kia nó đã muốn nói '' em tin anh '' nhưng họng cư nhiên vẫn cứng lại mà không nói được câu nào mà để hắn thất vọng bước đi. Nó không biết có phải mình đã sai hay không...nó không biết có phải mình đã quá đáng với hắn hay không...nhưng giây phút này nó rất muốn nhào đến mà ôm hắn... ôm chặt lấy cơ thể cao lớn kia...ôm chặt lấy sự ấm áp mà tối qua trong vô thức nó đã cảm nhận được...nhưng mọi thứ không dễ như nó nghĩ...không đơn giản như nó muốn....Mà mọi thứ thật quá khó để diễn tả...
Một lúc sau cháo được mang ra...mùi thơm xộc thẳng vào mũi nó. Một bát cháo yến mạch được đặt xuống cái tủ con cạnh đó.
- em ăn đi!
- cảm ơn anh!
- vẫn còn nói cảm ơn được à???
Hắn nở nụ cười nhàn nhạt nhìn nó
Nó không dùng bất kỳ ánh mắt nào nhìn lại mà chỉ nhẹ cắn môi một cái, tay đưa ra với lấy cái thìa, từ từ múc cháo lên ăn, tính nó hậu đậu nên thậm chí ngay cả cách xúc cháo sao cho bớt nóng cũng không biết. Thế là chỉ liều xúc nguyên miếng to từ dưới đáy đưa lên miệng. Hắn nhìn mà không cần diễn ra cũng có thể tưởng tượng được cảnh tiếp theo ra sao, lưỡi liền tặc một cái. Ngay sau đó mồm nó bị phổng, rát quá nên không ngừng kêu lên, tay liên tục quạt quạt vào miệng cho bớt nóng.
Hắn vô tư nhìn cảnh tượng chớ chêu này...rồi nhẹ nhàng cầm cái thìa lên xúc một thìa cháo vừa vừa ở trên đưa đến trước mặt nó.
Nó vì sợ cú phổng mồm hồi nãy mà dương ánh mắt ngờ vực về phía hắn.
- không nóng đâu! Yên tâm.
Chờ câu xác nhận của hắn nó mới từ từ há miệng...đúng là chẳng còn nóng nữa, mà còn cảm nhận được vị ngon của bát cháo. Bất chợt liền vô tư trò chuyện với hắn...
- nấu ngon thế này! Sao không mở tiệm cháo luôn đi.
Cái sự ngây thơ đến ngu dại này của nó làm hắn bật cười không thôi. Đường đường chính chính là người thừa kế của D.T, lẽ nào lại bỏ đi sự nghiệp lớn lao trong tương lai mà mở tiệm bán cháo, hàng ngày ngồi xó bán cháo đến chảy mồ hôi, thay đi thay lại có mấy bộ đồ.
Vừa nghĩ tới đó hắn đã bật cười không thôi
Nó tức điên hét lên:
- NÀY! ANH CƯỜI CÁI GÌ, TÔI THÔNG MINH NGHĨ RA SỰ NGHIỆP TƯƠNG LAI CHO ANH...MÀ ANH LẠI CƯỜI CHẾ GIỄU TÔI À?
- haha...được...haha.. vậy theo em nói...nếu có thể...hahahaha....sau này tôi sẽ mở tiệm cháo.
- ờm! đúng đó, tôi nói là không có sai đâu, anh cứ từ từ tốt nghiệp ra trường rồi mở tiệm cháo!
Nó được hắn xúc gần hết bát cháo thì bụng no căng không muốn ăn nữa. Ngồi một lúc mới biết hôm nay là thứ 2...phải đi học...Chân như bị gắn máy quay với máy tốc độ, liền dùng luôn để phi thật nhanh xuống giường.
- đi đâu???
Hắn nhìn nó đang có ý định trèo hành lang về nhà với bộ đồ sọc kẻ quần dài quá gót chân, áo dài quá mông thì lại không nhịn được cười mà ôm bụng...
- anh điên rồi...anh muốn tôi ở đây với anh bao lâu???
Nó quay lại lườm lườm hắn, nhưng đổi lại hắn lại rất vô tư đi về phía hành lang rộng. Người ép sát nó vào tường, nó liền dương ánh mắt phòng thủ, 2 tay che chắn trước ngực.
- em nghĩ tôi định làm gì em, cái gì cần thấy tôi đã thấy hết rồi! Cũng lớn đây! Nhưng rất tiếc tôi không hứng thú.
-YAAAAA....anh đê tiện tới vậy sao...tại sao thế giới này không khám phá và sáng tạo ra cái máy đo độ đê tiện, tôi đảm bảo nếu anh đo anh sẽ làm nổ máy luôn đó...
Câu nói còn chưa thốt hết...một ngón tay thon dài đã được chặn trước miệng nó. Đôi môi hắn lại dần dần tiến sát đến mặt nó, lần này nó hoàn toàn có thể chủ động biết được ý định tiếp theo của hắn, tay đưa lên che miệng.
- em nghĩ tôi định hôn em sao?
Lập tức câu nói xuất hiện ngay bên cạnh tai nó? Tự nhiên nó thấy mình giống một con ngu, suốt từ đầu đến chân toàn ảo tưởng và luôn bị hớ. Hóa ra không phải hắn hôn nó mà là ghé sát vào tai nó để nói...với chủ ý là lừa nó đây mà. Chân tay đang định khua ra đánh người thì liền bị giữ lại.
- anh lại dở trò gì đây???
- em có thể đi!!! Nhưng không thể quên 4 lời hứa em đã hứa với tôi...kèm theo ơn cứu mạng này nữa.
- đe dọa tôi à?
- tùy em coi đó là gì cũng được. nhưng hôm nay tôi phải lấy ra một điều kiện...em nghe cho rõ đây Diệp Thiên Y...
Hắn dứt tay chân khỏi người nó, đưa 2 tay lên giữ lấy vai nó. dùng cặp mắt sáng quắc nhìn lên gương mặt xinh đẹp trắng mịn đã lộ ra chút phớt hồng...
- em phải tập nhảy cùng tôi và phải ở cạnh tôi 24/24, trong 24 giờ đó tôi nói gì em cũng phải nghe theo.
- ANH ĂN GIANNN!!!!
Nó nghe xong mà như bị shock tinh thần. Ở bên cạnh tên điên này trong 24 giờ chắc chắn nó sẽ bị điên nốt, vừa là lo lắng cho cái thân, vừa là lo lắng cho lợi ích và vừa là lo lắng cho danh tiếng của mình ở trong trường này. Hồn nó như bị treo lơ lửng trên cây rồi! Hắn đã hủy hoại đi cái cuộc đời với chữ học không của nó rồi.
- tôi ăn gian!!! No no, tiểu thư à, em nên nhớ khi em giao kèo với tôi, không có nói điều kiện vượt quá giới hạn là những điều kiện như thế nào. Tính đến thời điểm hiện giờ tôi cho em nợ nhiều lẳm rồi.
Hắn phán một câu mà làm nó tỉnh mộng ngay lập tức. Nhìn lại cái quá khứ chỉ có thể dùng 2 từ ĐẠI NGU để mà miêu tả. Giờ này thì hối hận cũng đã muộn màng rồi, chỉ trách số nó đen như lọ nghẹ mới gặp phải cái tên trời đánh thánh vật này thôi...haizzz
...
Hết Chap 35: Ân Nhân Xấu Xa ( Vũ Hội Hóa Trang Phần 5 ) * 30/8/2015 *
...
Chap 36: Tỏ Tình ( Vũ Hội Hóa Trang Phần 6 ) *31/8/2015*
....
P/s: chap này ngắn quá >_<. Mọi người thông cảm hộ nhaaa:(. 8h mới ngồi vào viết T_T T_T T_T
Nam Thần Đẹp Trai Cùng Ký Túc Xá Nam Thần Đẹp Trai Cùng Ký Túc Xá - Mạc Hàn Băng