Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Hàn Băng
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 55 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 633 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:13:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương Chap 30.2: Vũ Hội Hóa Trang ( Phần 2 )
au khi đã chia nhóm ra thì mỗi nhóm đứng một góc riêng để tập, căn phòng rộng lớn tràn ngập tiếng cười nói. Vì số học sinh nam nữ của tổng thể 2 khối gần như tương đương nên cũng chỉ bị thừa ra một số người, nên cô giáo đành phải cho nam tập với nam. Sau mấy buổi luyện tập sẽ có một buổi kiểm tra trình độ. Từng cặp một sẽ bước vào vòng tròn nằm giữa sàn đá của lớp học rồi nhảy. Cặp nào nhảy đẹp nhất sẽ được bình chọn làm cặp nhảy chính, nhưng điều kiện lại phải là 2 người cùng khối, nên nếu lần này nó và hắn tập nhảy cùng nhau cũng chỉ là lấy kiến thức để nhảy thật đẹp. Còn sự thực khi vào trong lễ hội phải bốc thăm với người cùng khối để chọn ra bạn nhảy.
Cô giáo dạy nhảy bắt đầu bật nhạc, bản nhạc này khá nhẹ nhàng và du dương, mang đến cảm giác như đang chìm lắng trong một vườn địa đàng muôn ngàn sự yên lặng, cảnh đẹp mê hồn!!!
Động tác đầu tiên được bà giáo làm mẫu, sau đó hắn nhanh chóng đưa tay về phía nó kéo vào lòng rồi tay phải cầm lấy bàn tay nhỏ bé kia, từng bước từng bước đung đưa dần theo điệu nhạc. Nói thật! Nó không phải người mê trai nhưng chứng kiến cảnh tượng này nó hoàn toàn cảm nhận được vẻ quý tộc phát ra từ hắn! Sự dịu dàng dần hiện lên trong đôi mắt đen sâu thẳm, chiếc mũi cao đầy cuốn hút, khuôn miệng mỏng khẽ nhếch lên tạo cho người ta cảm giác muốn hôn lên nó! Sự vô thức và không chú ý làm cho nó trượt bước mấy lần mà dẵm vào chân hắn. Mấy lần đầu hắn không để ý nhưng thấy nó cứ nhìn mình mãi, bước chân lại lạc nhịp như vậy thì nụ cười lại càng sâu hơn.
-sao??? Đẹp trai quá à?
Hắn nói xong nó mới lắc đầu một cái! Hồi nãy hình như nó đã bị bỏ bùa mê vào rồi, trước giờ nó đã bao giờ biết rung động trước một ai đâu...
- nói!!!
Hắn thấy nó im de không trả lời, mới nhíu mày nhắc lại!
- đẹp trai? xì...thôi đi, bổn cô nương ta đây sao có thể thấy nhà ngươi đẹp trai. Thí chủ rất tốt nhưng bần tăng rất tiếc, thí chủ không phải xì tai của bần tăng.
- vậy hình mẫu lí tưởng của cô là gì?
Hắn vẫn tập trung vào điệu nhạc và quay vòng cùng nó, nhưng miệng vẫn liên hồi hỏi những chuyện mà mình thắc mắc! Và càng thắc mắc hơn khi người con gái đứng trước mặt mình mà cũng có hình mẫu cho bản thân...Nó nghe mà thấy nực cười, vốn dĩ chuyện này chẳng hề liên quan tới hắn, từ hôm qua tới giờ chuyện giữa hắn với nó chỉ có 2 từ miêu tả chính xác là ''giao dịch'' và nhờ chuyện sáng nay mà quan hệ 2 người hiện giờ lại có thêm 2 từ nữa là '' đe dọa ''. Trong mắt nó hắn chỉ là một kẻ chỉ biết dùng thủ đoạn...thủ đoạn và nhiều hơn nữa vẫn là thủ đoạn...Lại còn là tên tự kỉ, suốt ngày tự hào với vẻ đẹp trai, nó vừa nghĩ vừa bĩu môi ra một chút.
- sao tôi phải nói anh nghe?
- cô nghĩ cô dám không nói! Cô còn nợ tôi nhiều thứ lắm!
- tên chết tiệt! Nếu biết trước sẽ xảy ra chuyện như bây giờ tôi thà mất tiền còn hơn là trở thành con chó của anh như bây giờ!
- cô có muốn ở bên tôi làm chó thì cũng là con chó cao quý nhất trong những con chó đấy!!!
- CÁI TÊN KHỐN NẠN NÀY!!!!
Nó ức quá hóa rồ quát to một cái át cả tiếng nhạc, hắn không nói mà chỉ bịt miệng lại mà cười, chọc giận nó đúng là để nó tự ình làm trò cười của thiên hạ.
Cứ điên lên là gào thét không thương tiếc luyến tình cái cổ họng một chút nào!!!
Cả lớp bất chợt quay ra nhìn nó, đứa nào cũng nghĩ là nó gây sự với hắn nên lại bắt đầu công việc bà tám, xì xầm với nhau mấy điều xấu về nó
- sao vậy?
Cô giáo lên tiếng nó mới ngớ người ra, lắc đầu rồi bảo không có gì, rồi lại bị bà giáo chảm ột câu.
- học thì học đi! To tiếng, át cả tiếng nhạc, bộ mồm cô mồm khủng long à???
Bà giáo nói xong thì cả lớp không nhịn nổi cười! Liền sau là tiếng cười như điên của mấy thằng con trai cùng tiếng cười chế giễu của mấy đứa con gái...
Mặt nó lại bắt đầu nhăn lại, ánh mắt như rực lửa mà nhìn hắn, lúc này khi nhận ra ánh mắt đã thực sự giận của nó thì mới từ từ trở lại vẻ mặt lạnh tanh như ban đầu, bất chợt khi hắn không còn cười nữa mọi người xung quanh cũng theo thế mà im re, chẳng ai cười mà mặt cũng dần trở nên căng thẳng, thường thì theo như mọi người vẫn thấy trước giờ mỗi lần hắn có vẻ mặt như vậy đều gặp chuyện không vui và sắp sửa tống khứ một số đứa gây ngứa mắt ra ngoài...
Nhật Huy nãy giờ vẫn đứng dựa tường một góc nhìn màn kịch này, nếu như theo ý nghĩ của Nhật Huy không nhầm thì tiếp theo rất có khả năng nó sẽ chửi ầm lên rồi cho hắn một cú đạp huyền thoại. Nhưng không...tình hình đã trôi qua mấy phút mà sự im lặng vẫn nhấn chìm mọi thứ trong căn phòng, nó vẫn nhìn hắn và 2 ánh mắt đang đối nhau. 1 lạnh một nóng như sắp bùng nổ và không khí bây giờ đã căng tới nỗi không thể căng hơn được nữa.
Không muốn tiếp tục trong bộ dạng này nữa, hắn lên tiếng.
- còn giữ bộ mặt đó thì cô tìm người khác nhảy cùng đi!!!
Hắn nói một câu ngắn rồi cầm laptop đi ra khỏi phòng
Nó điên người quay lại phía hắn đang mở cửa rồi hét lên
- ANH NGHĨ ANH LÀ AI??? TÔI KHÔNG CẦN LOẠI NHƯ ANH NHẢY CÙNG TÔI LÀM GÌ!!! BIẾN ĐI.
Nó nói như thể núi lửa trong người đã trào ra gần hết. Mọi người nghe nó nói cũng tất thảy giật mình vì cái sự hùng hổ này. Không cần! biến đi??? 2 từ này làm đám học sinh ở đây shock nặng, từ trước tới nay hắn không nói thì ai lại dám nói với hắn! Hắn không đuổi thì ai muốn đuổi hắn đi. Được nhảy cùng hắn trong mắt bọn nữ sinh tại trường này là vô cùng ít...thậm chí là không có, nó mới vào đã được như vậy mà không biết nắm bắt. Bọn con gái trong phòng cư nhiên nhìn nó một cách đầy thương tiếc! Và trong đầu vẫn cho rằng nó là kẻ không biết nắm bắt cơ hội và kẻ có đầu óc ngu nhất thế gian.
NHưng nó mặc kệ, đối với nó sự nhạo báng hôm nay thật quá đáng! Tốt đẹp gì ở hắn chính là điều mà nó muốn nói.
Cuối cùng ức quá nó cũng bỏ về luôn, cửa phòng đóng sầm lại. Nó đi về phòng với sắc mặt hầm hập, rồi chợt nhớ ra điều gì đó nó rút điện thoại ra gọi điện cho Tiểu An. Vì trong thời gian tập luyện được phép gọi thêm một người bạn đến để dự cùng, nên không thương tiếc tiền điện thoại hôm qua mới nạp, gọi luôn cho con bạn nối khố _ Tiểu An
Từ nhà, Tiểu An đang ngồi vắt vẻo trên ghế xem tạp trí play girl...toàn trai body đẹp, nên nhỏ cứ vừa ăn chuối vừa suýt xoa mãi...Nhận được điện thoại, nhìn vào số máy thì buông luôn quả chuối, gạt luôn tờ tạp trí, bắc máy ấn nghe.
- GUẾ!!!! _ Tiểu An
- Guế giếc gì!!! có sang trường tao chơi không??? _ nó
- mố!!! _ Tiểu An nghe mà lỗ tai sắp rụng, cứ ngỡ mình nghe nhầm
- thôi nha!!! có sang hay không, trường tao đang có vũ hội!!!
- được luôn hả???
-uk, thầy cô cho
- ô thế thì sang chứ sao không!!! Ta sẽ bắt xe ngay bây giờ, chạy qua đó...CHỜ TA....TRAI ĐẸPPPP
Nó nghe chữ chờ ta của nhỏ mà nghĩ rằng câu sau sẽ là chờ ta bạn yêu dấu ai dè...tật xấu không bỏ, trai đẹp không từ, bệnh cũ tái phát. Tiểu An vẫn là Tiểu An...vẫn là một kẻ trọng sắc khinh bạn, cần sắc vứt bạn...
....
Tiểu An háo hức cầm túi đồ đón xe rồi phi thẳng một mạch ra K.r
Hơn 2 tiếng sau đó cô đứng trước cánh cổng xanh của thành phố lớn, sự trang hoàng của ngôi trường khiến cho nhỏ choáng ngợp. Nhìn trên báo, quả thực rất lớn nhưng nhỏ vẫn không thể tưởng tượng là nó lại lớn tới mức này, như kiểu đối với ngôi trường Tiểu An chỉ ngang với con kiến vậy.
Vì quá tò mò với ngôi trường nên Tiểu An quên mất việc gọi điện cho nó để nó ra đón mà tự ý đi tham quan ngôi trường.
Đi khắp một vòng xung quanh nhỏ nhìn thấy một khu nhìn như khu tập thể hình..liền vô tư chạy vào bên trong như không có gì
Sau đó nhỏ theo chỉ dẫn bên ngoài mặt dày đi luôn vào một phòng vip.
Ngay sau đó đập vào mắt cô là một thân hình chói lóa, căng đét với bo đỳ siêu chuẩn. Khiến cho nước dãi của Tiểu An nhỏ giọt. Máu mũi phun phè phè. Thân hình đang đập vào mắt nhỏ kia không ai khác chính là...Tiết Hải Kha...bạn thân của hắn! Và cũng là người nghiện học thể hình nhất nhóm của hắn!!!
Tiểu An nhìn xong mà như bị điện giật tung người!!!! Vô duyên vô cớ đi vào trong, ôm mặt một cách hạnh phúc, đưa tay ra từ phía sau sờ vào cơ thể rắn chắc đang tập nâng tạ. Vì lúc Tiểu An đi đến Hải Kha không hề biết bởi lúc đó cậu đang quay lưng về phía nhỏ.
Bị sờ xong mới giật mình buông tạ xuống quay ra phía sau, gương mặt bầu bĩnh đáng yêu hiện ra nhưng có vẻ không thu hút sự chú ý của cậu.
- CÔ LÀ AI??? SAO LẠI VÀO ĐÂY???
Hải Kha tức giận đi xuống, quát lớn. Nhưng hiện giờ Tiểu An đã hoàn toàn chìm đắm nên miệng vẫn cười tươi được.
- hì hì! Anh à! anh đẹp thật đó! Nhìn anh cứ như tượng hy lạp í!!!!
Đã thế nói xong câu này còn như người say rượu, cười tươi hơn hoa hướng dương nhìn người con trai đối diện với làn da ngăm đen đã ngấm mấy giọt mồ hôi đầy vẻ quyến rũ. Gương mặt cũng rất chi là điển trai với mái tóc nhuộm hơi nâu.
Về phía Hải Kha thì cậu không ngờ lại có kẻ giữa trưa nắng thế này lên cơn, vào đây tìm cậu rồi lại nói mấy thứ vớ vẩn...
.....
Hết chap 30.2: Vũ Hội Hóa Trang ( Phần 2 )
Nam Thần Đẹp Trai Cùng Ký Túc Xá Nam Thần Đẹp Trai Cùng Ký Túc Xá - Mạc Hàn Băng