Con người là tập hợp những nỗ lực của chính mình.

S.Young

 
 
 
 
 
Tác giả: anhthuvonguyen
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 56 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 680 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:21:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 42
hán nản bước về nhà liền ôm cái máy tính xách tay ngồi chơi face. Tạo mấy năm trời mà lên lần đầu liền choáng trời ạ! Mấy triệu lượt follow lời mời kết bạn đạt kỷ luật mấy trăm a~
Thấy thế liền đăng cả đống hình cô chụp cùng ca ca của mình và bốn đứa bạn thân mình.
Hình với ca ca mỹ nam cùng stt:
Ca ca mỹ nam chụp hình với em gái mỹ nữ a~ ><
Hình với Tố Anh ghi:
Bạn thân của mị đó~ ^^
Ba đứa bạn ở Pháp ghi:
Bốn đứa đi phượt trước khi thi! ^^
........
....
.
Hình cô đăng liền có hàng ngàn like cùng cmt thông báo muốn cháy máy của cô. Nhanh chóng tắt trang face cô lên mạng chơi game lâu lâu lại chat với Minh, Phong, Ly Ly và Tố Anh hôm nay có thành viên mới là ck của Tố Anh tỷ.
Nằm dài một lát cô ngủ luôn tới sáng. Thức dậy cô thay đồ rồi tung tăng chạy thẳng tới chỗ làm.
Ngồi an vị tại chỗ của mình mà chẳng có gì làm lâu lâu cô chán quá nên làm tạp vụ cho mấy nhân viên cùng phòng. Mà mấy anh chị ấy nhờ có một hai lần không dám nhờ quá nhiều sợ cô mệt.
Chán chường cầm điện thoại lên nhắn tin với Minh ca. Lưu Nguyệt ca ca nhà ta đi ngang "vô tình" thấy cô nhắn tin với Minh ca máu huyết bắt đầu sôi sục liền gọi Lam Thiên Thanh lên giao cả đống việc vì cô cùng tổ với Thiên Thanh.
Rốt cuộc công việc của cô ngập đầu trong khi mấy người kia thảnh thơi ăn trưa.
_"Lưu Nguyệt!!! Anh mà là người giao đống công việc này tôi liền thiến anh!!!"- Cô gào thét trong lòng thật khóc không ra nước mắt mà.
Tới giờ mọi người tan ca cả ả Lam Thiên Thanh đùng đẩy trách nhiệm hết cho cô. Mà thảnh thơi đi về bỏ cô lại làm việc một mình thật khóc không ra nước mắt. Cô thề sau một năm hết hợp đồng cô sẽ nghĩ việc!!!
_ Haiz! Lam Thiên Thanh đồ trốn việc!!! - Cô vò đầu mình nhìn đống tài liệu mà con mắt muốn nổ đom đóm. Mái tóc gọn gàng giờ đã được búi lên. Bàn tay nhỏ nhắn cầm lấy ly cafe đôi mắt bắt đầu hiện lên quần thâm. Bất lực nằm dài trên bàn bỗng cô ngửi thấy mùi gà rán liền bật dậy. Đôi mắt sáng rực nhìn cái đùi gà. Nhưng lại thở hắt ra. Thật ra nữ phụ này khá nhí nhảnh chứ không chua ngoa như nguyên tác nói.
_ Ảo tưởng! Băng Băng mày tỉnh lại đi!- Cô đánh cái chát vào hai má mình anh nhìn mà thấy buồn cười.
_ Là thật!- Một giọng nói chắc nịch vang lên đầy sủng nịnh.
_...- Một khoảng im lặng cô gượng dậy nhìn anh. Mái tóc màu đỏ, mắt đỏ! Ôi thôi! Nam chủ Lưu Nguyệt! Cô vẫn tiếp tục im lặng không nói gì tiếp tục làm việc.
_ Băng Băng ăn đi!- Anh thấy khó chịu với bầu không khí hiện tại nên lên tiếng.
_...- Tiếp tục cúi đầu làm việc.
Ngồi một hồi cô cũng làm xong đống công việc vươn vai một cái cô phát hiện anh nằm ngủ ngay đó. Liếc nhìn cái đồng hồ cũng đã 3h sáng. Lay lay người anh dậy cô chọc chọc vào cái má anh.
_ Lưu Nguyệt a~ Tuyết nhi muốn anh a~- Cô giả giọng Lam Thiên Thanh trêu ghẹo anh. Bật dậy lập tức anh mở to mắt như thấy ác mộng.
_ Hahahaha!!!- Cô ôm bụng cười phá lên. Anh hậm hực nhìn cô đang cười lăn cười bò trên sàn.
_ Băng Băng!- Anh la lên.
_ Hahahaha!!! Tổng tài sợ Thanh tỷ!!! Hahahaha!!!- Tiếp tục ôm bụng cười sặc sụa.
_ Sợ thì sao! Hứ! Em tin tôi giao thêm một đống công việc cho em nữa không!!!- Anh nhìn cô la lên.
_ Tên chết bằm!!! Không đánh tự khai bổn cô nương quyết sống chết với ngươi!!!- Cô nhắm anh chạy tới rượt anh chạy khắp nơi.
Sau một hồi rượt đuổi cô ngồi bệt xuống sàn thở hồng hộc nhìn anh vẫn còn dai sức khiến cô tức ọc máu.
Sau khi bớt mệt cô sắp xếp lại đống tài liệu còn dán đơn xin nghĩ một ngày. Thấy vậy anh hỏi:
_ Sao xin nghỉ vậy?- Anh nghi hoặc hỏi.
_ Ngủ bù- Đơn giản một câu rồi cô xách túi xách lên đi xuống lầu bắt taxi về nhà. Anh vẫn đứng đó nhìn cô đi khuất bóng rồi quay lại văn phòng để... Khụ... Ngủ.
***Hết chương***
Lịch đăng thay đổi từ tuần này nhoa
1 tuần 1 chương
Bye các nàng ta xong nhiệm vụ của một cuốn
^^
Nam, Nữ Chủ Tránh Xa Ta Ra Nam, Nữ Chủ Tránh Xa Ta Ra - anhthuvonguyen