We have to continue to learn. We have to be open. And we have to be ready to release our knowledge in order to come to a higher understanding of reality.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Nhữ Phu Nhân
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 317 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 740 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 17:31:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 181: Truyền Thừa Của Lăng Tiêu Biến Mất!
ặp lại!” Lăng Lan nhìn thấy môi Lăng Tiêu giật giật để lại hai chữ cuối cùng này, sau đó cô đã bị một cổ năng lượng mạnh mẽ đuổi đi ra ngoài, Lăng Tiêu lại một lần nữa đuổi cô ra ngoài…
Lăng Lan còn chưa hoàn hồn thì sắc mặt tiểu Tứ lại đột nhiên đại biến nói: “Không tốt, lão Đại, không gian truyền thừa của b aba biến mất rồi!”
Lăng Lan nghe vậy thì kinh hãi, cô ý muốn lại đi vào lần nữa nhưng lại bị không gian truyền thừa ngăn lại. Ngay cả tiểu Tứ được xưng là thần trong thế giới ảo này cũng bị lực lượng khủng bố của không gian truyền thừa cưỡng chế đuổi đi, căn bản vô pháp tới gần……
Lúc này, trong đầu Lăng Lan vang lên giọng nói của Lăng Tiêu: “Vĩnh biệt, con của ta, xin hãy tha thứ cho người cha không có trách nhiệm này, cũng xin con hãy tiếp nhận trách nhiệm của cha, bảo vệ tốt mẹ của con!”
Theo giọng nói này biến mất, không gian truyền thừa của Lăng Tiêu cũng liền biến mất ở thế giới ảo của học viện đồng quân, một chút dấu vết đều không lưu lại, giống như không gian truyền thừa của Lăng Tiêu chưa bao giờ tồn tại qua.
“Lão Đại, ba ba, thật sự biến mất rồi……” Tiểu Tứ bỗng nhiên xuất hiện ở bên người Lăng Lan, ở thế giới ảo, tiểu Tứ có thể tự do hóa thành bất cứ hình tượng gì mà mình muốn, vì thế, một đứa trẻ sáu tuổi nắm chặt góc áo của Lăng Lan thương tâm khóc.
Tiểu Tứ sở dĩ thương tâm như thế là bởi vì nó còn không kịp xuất hiện ở trước mặt Lăng Tiêu để giới thiệu chính mình, rồi gọi Lăng Tiêu một tiếng ba ba……
Lăng Lan cố nén nước mắt sắp chảy ra nơi hốc mắt rồi sờ sờ đầu tiểu Tứ an ủi: “Ba ba không biến mất, ông ấy vẫn luôn lưu tại trong lòng chúng ta, không phải sao?”
Lăng Lan nói làm tiểu Tứ nghĩ tới cái gì, nó nhịn xuống nước mắt đang chảy ra như thác, vừa định nói chuyện lại phát hiện trong không gian ảo này có biến động, nhịn không được sắc mặt lại biến đổi nói: “Lão Đại, chúng ta nhanh rời đi nơi này, có hacker và hư năng lực giả đang tới gần nơi này……”
Tiểu Tứ nhanh chóng mang Lăng Lan thoát khỏi hiện trường, mấy cái lắc mình, liền chạy về khoang an dưỡng. Tiểu Tứ đang chạy trên đường cũng không quên lau dọn sạch sẽ tất cả dấu vết mà bọn họ lưu lại ở thế giới ảo. Tiểu Tứ tin tưởng, bằng cấp bậc trí năng của nó hiện tại thì người bình thường chắc chắn không tìm ra được sơ hở gì. Bất quá tiểu Tứ vẫn thật cẩn thận, sau khi đưa ở Lăng Lan về thì lại quay về chỗ đặt không gian truyền thừa của Lăng Tiêu lần nữa, nó nghĩ tới trường hợp nếu mình không cẩn thận còn để lại dấu vết gì để bị người khác phát hiện thì nó liền đem không gian ảo của toàn bộ học viện hủy bỏ, đem tất cả số liệu bên trong hủy hết để đảm bảo sự an toàn tuyện đối của lão Đại nó.
Sau khi tiểu Tứ vừa mới mang Lăng Lan đào tẩu không tới vài giây thì chỗ mà bọn họ vừa biến mất đột nhiên có năm người xuất hiện, trong đó có bốn người mặc đồng phục, một người mặc áo chùng đen che hết cả người lại căn bản không nhìn ra dung mạo, người đó chính là người có hư năng lực tiến hóa.
Một trong những người mặc đồng phục có vẻ có địa vị cao hơn đi hỏi những người khác: “Hẳn là nơi này, các cậu nhanh đi tra một chút xem chung quanh đây có cái gì bất thường không.”
Bốn người còn lại liền nhận lệnh bắt đầu hành động. Không lâu lúc sau, bọn họ đem kết quả thu được nói cho cấp trên.
“Thượng tá, nơi này đã không còn cảm giác được sự tồn tại của không gian truyền thừa, cũng không tìm dấu vết có người động chạm vào….” Một người đội viên trong đó trả lời vắn tắt mà rõ rằng. Anh ta rõ ràng không gian truyền thừa này là của ai, cũng biết tầm quan trọng khi không gian truyền thừa này mất đi thì Liên Bang phải chịu tổn thất khó lường đến mức nào.
“Thượng tá, tôi đã thành công ghi lại danh sách những học sinh từng đi qua chỗ này trong ba giờ gần đây, đây là danh sách……” Một người mặc đồng phục khác vừa nói vừa đem xấp giấy mới xuất hiện trên tay trình lên. trên tờ giấy đó ghi đầy tên của học sinh.
Thượng tá vươn tay tiếp nhận danh sách, cũng không xem mà liền đem qua cho người mặc áo chùng màu đen nói: “Trung tá J, cậu có phát hiện cái gì không?”
Trung tá J là người thuộc chiến đội đặc chủng được điều động tới để chi viện cho bọn họ, còn tin tức của đối phương thì tới thượng tá cũng không biết, cho dù là dung mạo đối phương anh ta cũng chưa từng thấy qua. Thượng tá đối với việc này cũng không bất mãn, bởi vì anh ta biết, bất luận là người có hư năng lực nào thì ngoại trừ cấp trên trực tiếp ra, không ai biết được dung mạo thật của những hư năng lực giả, đó chính là phương thức cần thiết để bảo vệ những người có hư năng lực này.
Bất cứ quốc gia nào cũng đem toàn lực để theo dõi những người có hư năng lực giả, nhất là những người có hư năng lực giả thuộc quốc gia đối địch. Người ta vẫn nói, trận chiến giữa những hư năng lực giả là cuộc chiến không thấy máu nhưng thiệt hại lại nhiều đến vô số, vì thế, cho dù phải trả giá thảm khốc đến thế nào thì các quốc gia cũng muốn theo dõi hư năng lực giả của đối thủ.
Bởi vì xã hội nhân loại bây giờ không có biện pháp hoàn toàn thoát ly thế giới ảo, mà hư năng lực tiến hóa giả lại tương đương với tử thần của thế giới thật, vậy nên hư năng lực tiến hóa giả là những người rất nguy hiểm. Trong đời sống hiện thực, một người có mạnh mẽ tới mức nào thì khi tiến vào thế giới ảo, người đó cũng không có cơ hội đào thoát khỏi tay của hư năng lực giả. Có thể nói, đối với thế giới ảo, hư năng lực giả chính là sự tồn tại của một kẻ phá hư cân bằng của nhân loại, loại năng lực này khiến cho người cầm quyền của tất cả các quốc gia đều kiêng kị và sợ hãi….
Trung tá J ý bảo thượng tá kiên nhẫn chờ một chút sau đó bắt đầu phóng thích hư năng lực, cảm ứng năng lượng hỗn loạn chung quanh.
Mà thượng tá thấy vậy liền đem danh sách trong tay nhanh chóng xem một lần, cũng không phát hiện ra đối tượng nào khả nghi, sau đó liền đem tư liệu này đưa cho người đội viên vẫn luôn đứng ở bên người mình nói: “Bảo phòng điều khiển đem tư liệu những người này điều ra cho tôi, tra cẩn thận vào, bất cứ điểm đáng ngờ gì cũng không được bỏ sót.”
“Dạ, thượng tá!” Người mặc đồng phục tiếp nhận tư liệu rồi nhanh chóng rời đi.
Trung tá J cảm ứng một lúc sau liền nói: “Không cảm giác được có năng lượng lưu lại nào của hư năng lực giả.” Năng lượng của hư năng lực giả thì chỉ có hư năng lực giả mới có thể cảm giác được, “Không gian truyền thừa biến mất hẳn là không quan hệ tới hư năng lực giả.”
Thượng tá nghe được trung tá J trả lời thì hơi hơi thở dài nhẹ nhõm, nếu như không gian truyền thừa này của Lăng Tiêu thật sự bị năng lực giả từ địch quốc phá hư thì anh ta chỉ sợ phải ra toà án quân sự, tội bỏ rơi nhiệm vụ, không làm tròn trách nhiệm chắc chắn nằm sẵn trên đầu.
“Bất quá……” Giọng nói của trung tá J mang theo một chút hoang mang, “Năng lượng tàn lưu lại ở nơi này làm tôi cảm giác có chút không thoải mái.”
“Hả?” Thượng tá biểu tình kích động trả lời, “Cậu cảm giác được có cái gì không thích hợp sao?”
Trung tá J lắc đầu nói: “Này không có, có lẽ do không gian truyền thừa tự hủy làm tràn ra một ít năng lượng đối với những hư năng lực như tôi bị ảnh hưởng đôi chút.” Anh cũng không nói được nguyên nhân, chỉ là trực giác của anh mách bảo rằng thứ gây cảm giác không thoải mái đó tuyệt đối không nguy hiểm, tựa hồ hư năng lực đối với nó có chút bài xích.
Thượng tá nghe được trung tá J nói trong lòng tức khắc hiểu rõ, không gian truyền thừa mà thần cấp sư sĩ lưu lại khẳng định mang theo tinh thần năng lượng thể của thần cấp sư sĩ, và năng lượng thể đó cực kỳ cường đại. Nếu nói hư năng lực giả là sự xuất hiện của những kẻ phá hủy trạng thái cân bằng của thế giới ảo thì đối thủ của bọn họ chỉ có thể là những cường giả hàng đầu thần cấp sư sĩ. Tinh thần lực của những thần cấp mạnh đến mức tới tử thần cũng không có biện pháp mà bó tay, vọng chi than thở.
Nghĩ thông suốt, thượng tá đem những lời trung tá J nói ném sau đầu, anh ta bắt đầu sầu lo nên báo cáo với cấp trên như thế nào về sự biến mất của không gian truyền thừa của Lăng Tiêu, tuy rằng anh ta có thể tránh được chuyện lên toà án quân sự, nhưng anh ta vẫn cần có lý do chính đáng để giải thích cho hiện tượng kỳ lạ này, vì thế mặt mày anh ta u ê hỏi: “Vậy trung tá, cậu đoán xem vì sao không gian truyền thừa này biến mất?”
Trung tá J trầm mặc một chút sau đó mới chậm rãi mở miệng: “Kỳ thật, không gian truyền thừa biến mất có rất nhiều loại nguyên nhân, một loại chính là bị lực lượng bên ngoài phá hư, rất có thể là do hư năng lực giả làm. Còn có một loại khác chính là không gian truyền thừa này đã bị người khác tiếp nhận, một khi người tiếp nhận hoàn toàn học được tất cả mọi thứ của không gian truyền thừa thì không gian truyền thừa sẽ vì cam đoan tính độc nhất của người thừa kế sẽ lựa chọn tự hủy……”
Thượng tá ánh mắt sáng ngời: “Cậu là nói rất có thể, không gian truyền thừa biến mất là do bị người thành công kế thừa?”
Trung tá J khẽ gật đầu nói: “Đúng vậy, đây là trong các khả năng. Đương nhiên, còn có một cái khả năng chính là không gian truyền thừa này đã bị chủ nhân thiết lập kỳ hạn cuối cùng, một khi vượt qua kỳ hạn đó thì cho dù có được người thừa kế hay không nó cũng sẽ khởi động quá trình tự hủy.”
Thượng tá nguyên bản nghe được tin có người thành công kế thừa không gian truyền thừa mà trong lòng kinh hỉ thì bỗng bị tin tức về hạn định thời gian của trung tá J là cho sắc mặt biến đổi, anh ra không hy vọng không gian truyền thừa của Lăng Tiêu cuối cùng lại bởi vì nguyên nhân này tự hủy, đây đối với Liên Bang là một sự tổn thất quá lớn.
Anh ta bây giờ chỉ hy vọng khả năng thứ hai thành sự thật, chỉ cần bọn họ tìm ra người thừa kế truyền thừa của Lăng Tiêu thì bọn họ liền có thể từ trong miệng người thừa kế đó để biết hết thảy các bí mật để thăng đến thần cấp sư sĩ. Lúc ấy, cho dù không nắm chắc có thể thành công thăng thần cấp sư sĩ thì Liên Bang cũng có thể đào tạo ra vô số cơ giáp sư sĩ, uy chấn cả xã hội loại người, giấc mộng Liên Bang đứng đầu các cường quốc chắc chắn có thể thực hiện.
Có kết quả điều tra, thượng tá không còn tâm tư ở lại không gian ảo liền lập tức mang theo đội vội vàng rời khỏi hiện trường.
Sau khi bọn họ rời khỏi không lâu thì ngay vị trí mà bọn họ vừa đứng, bóng dáng tiểu Tứ lặng lẽ hiện lên, khuôn mặt nhỏ cực kỳ nghiêm túc, trong miệng thấp giọng nói thầm nói: “Hư năng lực giả sao? Quả nhiên có chút bản lĩnh……” Vừa dứt lời, liền lại biến mất lần nữa.
Mà lúc này, vô luận không gian ảo hay là không gian hiện thực, chuyện không gian truyền thừa của Lăng Tiêu biến mất đã bị truyền ồn ào huyên náo. Bởi vì không gian truyền thừa của Lăng Tiêu vẫn luôn không có truyền đến tin tức có người thành công kế thừa cho nên học sinh đối với không gian truyền thừa thần bí trong học viện cực kỳ tò mò và nhiệt tình, không lúc nào không quan tâm, cho nên không gian truyền thừa vừa biến mất, thông tin này liền bùng nổ giữa các học sinh làm cho quân bộ nguyên bản muốn áp chế tin tức này trở tay không kịp.
Điều duy nhất làm cho bọn họ may mắn chính là trừ bỏ quân bộ cao tầng và viện trưởng học viện biết lai lịch của không gian truyền thừa này ra, những người khác cũng đều không biết không gian truyền thừa này đến từ vị cường giả nào.
Quân bộ bắt đầu quá trình tiến hành điều tra, quân bộ cấp cao theo khuynh hướng không gian truyền thừa có người kế thừa cho nên trong một tháng tới liền tiến hành điều tra nghiêm ngặt từng người đã từng tiếp xúc với không gian, một khi phát hiện có dị thường liền đem học sinh đó khống chế, bí mật tra hỏi.
Thậm chí, bọn họ còn điều động một tiểu đội có năng lực thôi miên tới để tiến hành thôi miên nhằm chắc chắn có được đáp án. Nhưng những học sinh thoạt nhìn khả nghi đó lại chưa từng tiếp xúc đến truyền thừa của Lăng Tiêu, điều này làm cho bọn họ cực kỳ thất vọng, cũng làm cho bọn họ nôn nóng lên, động tác bắt đầu kịch liệt, không vậy ẩn nấp như ngay từ đầu.
Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm - Nhữ Phu Nhân