As a rule reading fiction is as hard to me as trying to hit a target by hurling feathers at it. I need resistance to celebrate!

William James

 
 
 
 
 
Tác giả: Ý Phóng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 140
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 456 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:31:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 92
iên Tử Hàm biết Thượng Quan Mộc phát hiện ra dấu vết gì đó, cũng không quản hắn có trở về nhà hay không, gấp rút muốn biết rõ sự tình trong đó.
” Anh có phải đã biết chút chuyện gì hay không! Mau nói cho tôi nghe một chút đi, nhanh đi “
Viên Tử Hàm mặt mày hớn hở, vẻ mặt hưng phấn không cần nói cũng biết.
Thượng Quan Mộc khóe miệng mỉm cười liếc mắt nhìn cậu, thản nhiên nói.
“Thì như cậu nhìn thấy, cảnh vật xung quanh căn nhà Lý Thiên Cương chích xác cùng lần trước có chút bất đồng, xung quanh chướng khí che kín, chỗ khác nhưng lại không có. Tôi cảm thấy những chướng khí này cùng bản thiết kế bị mất có cái gì liên hệ mật thiết với nhau, chỉ bất quá lúc này tôi vẫn chưa đoán ra “
” Chướng khí? Đó không phải sương mù sao?”
Viên Tử Hàm hai tròng mắt lóe ra tia quang mang cái hiểu cái không, nói như vậy, những đám sương mù kia không tính là cậu xuất hiện ảo giác, cái này kỳ quái rồi. Biểu tình trên mặt Thượng Quan Mộc vì những lời này của Viên Tử Hàm trở nên có chút nghiêm túc.
“Chướng khí cũng có thể nói là âm khí, nhưng cùng với âm khí trên người cậu lại hoàn toàn bất đồng, âm khí trên người cậu thuộc tính trong sạch, mà âm khí của chướng khí này lại là vẩn đục “
Âm khí vẩn đục, đây toàn bộ chứng minh, xung quanh Lý Thiên Cương có thứ gì đó không sạch. Mà tại sao lại có những thứ này, vậy phải chờ điều tra rõ.
“Ý của anh không phải, không phải nói, Lý Thiên Cương bị cái kia quấn lấy?”
Viên Tử Hàm không phải lần đầu tiên nghe nói cái gì âm khí, tự nhiên là hiểu được, nhưng lúc này Thượng Quan Mộc nói chuyện như vậy vẫn khiến cậu cảm thấy sợ hãi. Bất an hướng hắn hỏi. Thân thể cũng không tự giác nhích tới gần Thượng Quan Mộc.
Thượng Quan Mộc đưa tay cầm lấy tay cậu có chút lạnh như băng, nắm thật chặt, xem như an ủi cậu. An ủi như vậy mặc dù nhìn như không có gì, nhưng vì người đối diện là Thượng Quan Mộc, Viên Tử Hàm cảm thấy an tâm rất nhiều, bởi vì cậu biết Thượng Quan Mộc sẽ không để cho những thứ kia làm hại tới mình.
“Lý Thiên Cương lần trước nói qua, bản thiết kế kia để trong két sắt, két sắt không bị gì, nhưng đồ vật bên trong lại không cánh mà bay. Cho dù là chuyên gia phá khóa tốt nhất, thì trên két sắt cũng nhất định lưu lại một chút dấu vết, thế nhưng hắn nói hoàn toàn nguyên vẹn, đây hết thảy cũng thật không thể tưởng tượng nổi. Nhưng dựa theo tình hình hiện tại, đây xem ra, chỉ có thể giải thích như thế “
“Vậy nên làm thế nào đây, bản thiết kế kia chẳng phải là không có biện pháp tìm lại sao? Nếu tìm không thấy, vậy công trình Thành phố xanh trên biển chắc chắn sẽ đình trệ, một khoản tiền lớn như vậy…”
Viên Tử Hàm tay kia nhàn rỗi túm lấy cánh tay Thượng Quan Mộc, rất sốt ruột. Bản thiết kế bị trộm, cậu vẫn luôn cho rằng là do người làm, chỉ cần tìm được người kia, liền có thể cứu vãn được tổn thất to lớn này. Nhưng hiện tại hết thảy toàn bộ tựa hồ đều đã rõ ràng, đây không phải là người làm, mà là quỷ làm, chuyện này khó mà giải quyết.
Đúng rồi, Thượng Quan Mộc không phải biết bắt quỷ sao! Hắn nhất định sẽ có biện pháp.
“Anh không phải biết bắt quỷ sao? Nếu không anh làm phép thuật nhốt nó lại, khiến nó đem bản thiết kế giao ra không được sao?”
Thượng Quan Mộc thấy ánh mắt Viên Tử Hàm lóe sáng tràn ngập hi vọng, mày nhướng cao. Hắn biết bắt quỷ không sai, quỷ vốn là thứ lúc ẩn lúc hiện, hắn có thể tìm ra nó sao? Hơn nữa, hiện tại trên thế giới này, mấy thứ kia cũng quả là rất nhiều, chỉ bất quá bọn nó đều lấy loại hình dáng mọi người nhìn thấy ban đêm dạo chơi, quỷ nhiều như vậy, hắn làm sao có thể xác định mình bắt được người ăn trộm bản thiết kế chứ!
” Phương pháp này của cậu rất không thiết thực.”
Hy vọng của Viên Tử Hàm bị Thượng Quan Mộc đánh tan không chút lưu tình, cúi đâu suy nghĩ chẳng lẽ rất là đồi bại.
” Nhân nhân quả quả, mọi sự có kết quả nhất định phải có nguyên nhân. Hiện tại kết quả là kết quả trước mắt chúng ta, mà chúng ta phải làm chính là đi tìm cái người gây nên hậu quả này “
Viên Tử Hàm nghe xong lời nho nhã của Thượng Quan Mộc,cái hiểu cái không. Nhưng thấy Thượng Quan Mộc trên mặt tựa hồ đã có chủ ý, sau đó cũng dần dần yên tâm, cậu chỉ biết Thượng Quan Mộc nhất định sẽ có biện pháp.
“Đi tìm người gây nên hậu quả, anh chính là nói Lý Thiên Cương sao?”
Thượng Quan Mộc nhìn Viên Tử Hàm ôn nhu cười, không trả lời.
Một chiếc ô tô màu đen ở giữa ngã tư đường rộng lớn chạy đi, do khí trời vào thu, mọi người cũng không nguyện ý ra ngoài, điều này cũng khiến cho tầm nhìn càng thêm rộng lớn, cũng có vẻ càng thêm vắng lặng.
” Tối nay theo tôi về nhà đi!”
Thượng Quan Mộc đột nhiên lên tiếng, một tay giữ tay lái, mà tay kia thì vẫn gắt gao lôi kéo Viên Tử Hàm, Viên Tử Hàm cũng không trốn tránh. Hắn biết, Viên Tử Hàm kỳ thật vẫn còn rất sợ hãi.
” Không, không cần. Tôi vẫn có thể về nhà mình được “
Viên Tử Hàm nghĩ cũng không nghĩ, lập tức cự tuyệt ý tốt của Thượng Quan Mộc.
“Về nhà? Cậu không biết cái chỗ cậu ở kia phương hướng âm u sao? Hôm nay về nhà đi, ở nhà tôi ít nhất sẽ không ăn ngủ không yên!”
Nghe Thượng Quan Mộc nói xong, Viên Tử Hàm nhìn hắn thật sâu, muốn nhìn xem Thượng Quan Mộc có phải vì muốn mình dọn về nhà mà nói dối hay không, nhưng ở trong con ngươi đen như mực kia, trừ bỏ ôn nhu thân thiết, cậu rốt cuộc không nhìn ra được gì khác.
Không gật đầu cũng không lắc đầu, Thượng Quan Mộc biết, Viên Tử Hàm xem như đồng ý rồi.
Hai người rất hòa bình về tới căn biệt thự của Thượng Quan Mộc, hai người cùng tắm rửa xong xuôi rồi từng người trở về phòng nghỉ ngơi. Ngày hôm sau vẫn như trước thức dậy cùng nhau đi làm.
Thượng Quan Mộc nói qua, nếu thật sự muốn giải quyết chuyện này, trước hết phải điều tra từ Lý Thiên Cương. Người phân tốt xấu, quỷ cũng phân thiện ác, không ai trời sinh liền trở thành một người xấu. Nhưng những thứ kia tự nhiên quấn lấy Lý Thiên Cương, điều này chứng minh toàn bộ đều có liên quan đến Lý Thiên Cương, nhưng rốt cuộc là quan hệ gì đây, Viên Tử Hàm vắt hết óc cũng nghĩ không ra.
Thượng Quan Mộc đem toàn bộ thu vào trong mắt, cũng không nói chuyện. Kỳ thật trong lòng hắn cũng tràn ngập nghi hoặc muốn vội vàng cởi bỏ cái đáp án này. Bản thiết kế kia độc nhất vô nhị, hắn ban đầu cho rằng người khác trộm đi là bởi vì cạnh tranh thương mại, hắn kinh doanh mấy năm, cái gì âm mưu dương mưu, tranh đấu gay gắt, hắn nhìn thấy cũng rất nhiều.
Không bài trừ loại khả năng này, nhưng hiện tại suy luận này, lại làm cho hắn cảm thấy mê mang. Ma quỷ kia trộm bản thiết kế, là vì trả thù Lý Thiên Cương? Nếu là vì trả thù hắn ta, thế nhưng mấy ngày trôi qua, bản thiết kế kia cũng không xuất hiện ở chỗ khác, hắn làm như vậy lại là vì cái gì đây?
Hai người đều mang tâm sự khác nhau, thật vất vả mới đến lúc tan tầm, hai người cùng tan tầm, nhắm thẳng phía trước mà đi. Trước khi tan tầm, Thượng Quan Mộc đã gọi điện thoại cho Lý Thiên Cương, kêu hắn ta tới điểm hẹn, chỉ cần là điện thoại của Thượng Quan Mộc, Lý Thiên Cương nhất định sẽ đến. Quả nhiên, Thượng Quan Mộc vừa nói ra ‘ Chuyện kia có chút manh mối’, Lý Thiên Cương vội vàng tề tựu.
Vẫn là chỗ lần trước cùng Lý Thiên Cương gặp nhau, Viên Tử Hàm cảm giác mỗi lần đến nơi này liền không có chuyện tốt gì. Cùng Thượng Quan Mộc đi vào, Lý Thiên Cương đang ngồi lập tức đứng lên nghênh tiếp. Cửa phòng vừa khép lại, ba người ngồi chung một bàn. Lý Thiên Cương là người gấp gáp nhất, ánh mắt chăm chú nhìn Thượng Quan Mộc.
“Thượng Quan tổng giám tìm được tên trộm bản thiết kế rồi sao?”
Lý Thiên Cương trên mặt cấp bách, khiến Thượng Quan Mộc hơi nheo mắt một cái, thân hình chưa động, chỉ là đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lý Thiên Cương.
“Đích xác là có chút manh mối rồi, nhưng lúc này tôi muốn hiểu them mấy vấn đề, còn hy vọng Lý tổng phối hợp một chút “
” Được, anh hỏi đi, chỉ cần là có lợi cho việc bắt được tên trộm kia, tôi nhất định phối hợp “
Lý Thiên Cương mặc dù không hiểu lời này của Thượng Quan Mộc là có ý gì, nhưng lúc này hắn không có nhiều thời gian như vậy để suy nghĩ. Từ sau khi bản thiết kế kia bị mất, mấy ngày nay hắn ngày nào cũng không dễ chịu, mỗi ngày đều phập phồng lo lắng, vì chuyện bản thiết kế bị mất này, còn khiến hắn cùng Giang Diễm Lệ cãi nhau một trận, mấy ngày nay cũng không thấy hình bóng cô ta, chắc chắn cô ta còn đang giận.
Người phụ nữ này, lúc chưa phải vợ mình, đối với mình hoàn toàn nghe lời, như thế nào trở thành vợ mình thì trở nên cố tình gây sự như vậy. Lý Thiên Cương nghĩ đến đây, trong đầu đột nhiên hiện lên một khuôn mặt thanh tú xinh đẹp, nhưng rất nhanh lại bị bỏ qua.
_____________
Nam Nam Thú Thụ Bất Thân Nam Nam Thú Thụ Bất Thân - Ý Phóng