The art of reading is in great part that of acquiring a better understanding of life from one's encounter with it in a book.

André Maurois

 
 
 
 
 
Tác giả: Ý Phóng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 140
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 456 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:31:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 56
rời biết, hắn lúc này có bao nhiêu khó chịu, cũng không thua gì Viên Tử Hàm. Viên Tử Hàm cũng không định dễ dàng buông hắn ra, một tay khác không ngừng vuốt ve khuôn ngực hắn, bụng dưới, chậm rãi cho đến…
Shit, đây thật muốn chết! Thượng Quan Mộc cũng không nhận mình là Liễu Hạ Huệ*, càng huống chi người trước mắt này còn là người hắn tâm tâm niệm niệm, chỗ nào chịu được cậu trêu chọc đây! Ngọn lửa dục vọng trong mắt càng tăng lên, thanh âm giễu cợt vù vù, vang vọng trong đầu Thượng Quan Mộc.
Liễu Hạ Huệ: là một chí nhân quân tử nổi tiếng thời Xuân Thu
Đây chính là ngươi tự tìm lấy.
Thật sâu liếc nhìn Viên Tử Hàm một cái, xe cấp tốc chuyển biến, dừng ở một khách sạn gần nhất, đỡ Viên Tử Hàm đi vào khách sạn. Thượng Quan Mộc từ trên người móc ra một tấm thẻ vàng, đưa cho người quản lý mặt đầy tiếu ý, liền kéo Viên Tử Hàm chuẩn bị đi lên lầu.
Quản lý kia thấy tấm thẻ vàng trong tay, cũng biết Thượng Quan Mộc là một kẻ có tiền, tuy rằng mang theo một người con trai thần chí không rõ tới đây, nhưng hắn chính là mỏ vàng của mình, nói không chừng còn là một người có quyền thế. Rất thức thời chạy lên, dẫn hai người Thượng Quan Mộc đi tới một gian phòng xa hoa nhất trong khách sạn, cũng rất thức thời lui ra ngoài.
Tuy rằng không giống ở nhà, nhưng tổng thể mà nói, coi như không tồi. Bất quá lúc này, Thượng Quan Mộc cũng không còn lựa chọn nào khác, Viên Tử Hàm nhu cầu cấp bách muốn phóng thích, hắn không có khả năng giúp Viên Tử Hàm đi tìm một cô gái tới, cho dù là tiết ra, thì hắn cũng không cho phép.
Có thể nghĩ, Âu Tiểu Lan là loại phụ nữ không có liêm sỉ mới đưa ra chủ ý này. Viên Tử Hàm có một tật xấu, cô ta nhưng là biết được, nghĩ muốn làm ra cái chuyện ‘Rượu vào loạn tính’, sau đó để Viên Tử Hàm phụ trách. May mắn mình đến đây, nếu không dựa theo tình hình này của Viên Tử Hàm, khẳng định lại làm ra chuyện ngoài ý muốn. Việc làm của Âu Tiểu Lan, Thượng Quan Mộc thực sự rất tức giận, nhưng trước mắt vẫn là giúp Viên Tử Hàm giải quyết vấn đề.
Đem Viên Tử Hàm đặt ở trên giường, bắt đầu cởi bỏ áo khoác ngoài của cậu, Viên Tử Hàm tựa hồ biết Thượng Quan Mộc đang giúp mình, rất ngoan ngoãn phối hợp, quần áo trên người nhanh chóng bị cởi bỏ. Thượng Quan Mộc hai mắt nhìn chăm chú thân thể trắng nộn trên giường, trong lòng cũng không do dự, rất nhanh cũng giải quyết xong quần áo trên người mình, thân thể trần trụi phủ lên người Viên Tử Hàm, hôn lên đôi môi đỏ mọng của cậu.
Từ lúc hắn lựa chọn tiến vào đây, trong lòng hắn cũng đã quyết định làm như vậy. Hắn biết làm như vậy, sau khi sự việc xảy ra Viên Tử Hàm nhất định sẽ trách, nhưng hắn thật sự không chịu được khi thấy Viên Tử Hàm ôm nữ nhân khác.
Môi chạm nhau, đầu lưỡi Viên Tử Hàm lập tức liền vói vào trong miệng Thượng Quan Mộc, quấn lấy đầu lưỡi hắn, hung hắng cắn mút, hai tay vuốt da thịt bóng loáng của hắn, miệng tràn ra thanh âm thỏa mãn. Viên Tử Hàm tối nay to gan hành động, Thượng Quan Mộc nhưng là nhất nhất thu vào trong mắt, thấy cậu như muốn lấy xu thế ‘Công’ đối đãi mình, trong lòng khí khái đại nam tử bỗng chốc dâng cao.
Thấy Viên Tử Hàm khí thế muốn xoay người, thân thể hơi dùng sức, đem cậu đặt ở dưới thân. Viên Tử Hàm đối việc này căn bản là không có kinh nghiệm gì, dục vọng trong người chẳng qua là đang bị dược hiệu bức bách chi phối thần kinh.
Cùng nam nhân trong lúc đó, Thượng Quan Mộc tuy rằng cũng là lần đầu tiên, nhưng chung quy so với Viên Tử Hàm, người này hoàn toàn không biết gì cả còn muốn giỏi hơn. Bàn tay Thượng Quan Mộc có chút thô ráp vuốt ve hai điểm hồng trên ngực Viên Tử Hàm, luận động một cách có quy luật, hai điểm hồng bị động tác của hắn kích thích, rất nhanh liền đứng thẳng lên. Hai ngón tay đối với điểm hồng đã sớm đứng thẳng kia khẽ nhéo, người dưới thân run lên, ‘A’ kêu to một tiếng, thân thể càng vặn vẹo dán sát hắn.
Mà cùng lúc đó, quyền chủ động lại thuộc về Thượng Quan Mộc. Tay Thượng Quan Mộc không ngừng vuốt ve, từ trên ngực chầm chậm di chuyển xuống cái bụng bằng phẳng của Viên Tử Hàm vuốt ve một trận, động tác dừng một chút, cuối cùng trượt xuống bắp đùi của cậu, Thượng Quan Mộc cười cười, lưu luyến không rời môi cậu, một tia bạch ti trong suốt không đứt, nối liền hai môi đều có chút sưng đỏ.
” Đồ ngốc, cậu biết tôi là ai không?”
Thượng Quan Mộc thấy bộ dạng cậu đã bị *** tra tấn, trong lòng không đành lòng. Nhưng cho dù Viên Tử Hàm lý trí hoàn toàn không có, hắn vẫn muốn để cậu biết, người đàn ông bây giờ cùng cậu, tên gọi Thượng Quan Mộc. Nhưng Viên Tử Hàm hai mắt nhắm chặt, đối với lời nói của Thượng Quan Mộc tựa hồ không nghe thấy. Thượng Quan Mộc mày nhíu một chút, nghiêm khắc trừng trị,tay đang vuốt ve thân thể của cậu, khẽ nhéo một chút.
Viên Tử Hàm có chút đau, kêu lên một tiếng, nhưng sau đó lại biến thành khoái cảm mãnh liệt. Mới sâu kín hơi híp mắt nhìn Thượng Quan Mộc.
” Đồ ngốc, nhĩn rõ, nói cho tôi biết, tôi là ai?” Thượng Quan Mộc như trước vẫn là một câu nói kia.
“Thượng Quan Mộc “
Thượng Quan Mộc đối với câu trả lời này của Viên Tử Hàm rất vừa lòng, nhếch môi một cái, ghé sát cái tai phấn hồng của cậu nhẹ giọng nói: “Nhớ kỹ tôi là ai, tôi mới là người đàn ông của cậu, sau này không cho phép chạy trốn, biết không?” Sau đó cúi người hôn lên vành của cậu.
Thanh âm Viên Tử Hàm mềm mềm, kéo dài, chính vì thanh âm của cậu như vậy, càng kích thích dục vọng dưới thân Thượng Quan Mộc thêm mãnh liệt.
” Tại sao ngay cả nằm mơ anh cũng không buông tha tôi “
Viên Tử Hàm mồm miệng không rõ, nhưng Thượng Quan Mộc vẫn đem tất cả lời của cậu đều nghe được rõ ràng.
“Tôi sẽ không bỏ qua cậu, trước kia không thể, từ nay về sau lại càng không thể” Thượng Quan Mộc cười nói.
Vì chờ câu trả lời của Viên Tử Hàm, hắn vẫn luôn nhịn xuống dục vọng của mình, bây giờ đã biết, hắn cũng liền không cần phải … phải ẩn chịu đựng nữa, hơn nữa dục vọng Viên Tử Hàm cũng đã tới mức cao trào. Một lần nữa phủ xuống đôi môi đỏ mọng của cậu, hai tay đem chân cậu tách ra, một chút liền liền vào.
Đột nhiên bị đau khiến Viên Tử Hàm rên lên một tiếng, nghĩ phải rời khỏi. Thượng Quan Mộc cũng không khá hơn chút nào, nơi đó chặt quá khiến hắn hơi có chút ngưng trọng. Cũng biết Viên Tử Hàm là lần đầu tiên, lại không có buông tha, tiếp tục va chạm có quy luật. Viên Tử Hàm hạ thân bị xé rách đau đớn, dần dần bị một trận khoái cảm tiêu diệt, tay đặt lên ngực hắn, thân thể theo bản năng tạo thành độ cung, mãnh liệt đáp lại hắn.
Trên giường hai thân thể trắng bóng không phân biệt rõ ràng, giờ phút này đều đã hoàn toàn dung hợp thành một thể.
Thượng Quan Mộc thật sự không biết Âu Tiểu Lan cho Viên Tử Hàm uống loại thuốc kích dục gì, nhưng dược hiệu trong đó thật sự là không thể xem thường. Hai người ở trên giường dây dưa hơn nửa đêm, mệt đến hôn mê bất tỉnh, mới ôm nhau ngủ.
Mặt trời lên cao, nhưng buổi sáng nhiệt độ rất thấp. Lại còn bao phủ một bầu không khí ái muội ấm áp trong phòng.
Viên Tử Hàm giật giật khóe môi khô nóng, có chút đau. Nhưng khiến cậu cảm thấy khó chịu không chỉ là môi, còn có sức nặng trên người khó có thể chấp nhận. Đầu nặng nề, yếu ớt mở to mắt, liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú đang tựa vào trong ngực mình. Phản ứng đầu tiên của Viên Tử Hàm, mình thực đáng xấu hổ lại là mộng xuân, hơn nữa so với trước kia bất luận cái gì còn muốn chân thật hơn nhiều.
____________
Nam Nam Thú Thụ Bất Thân Nam Nam Thú Thụ Bất Thân - Ý Phóng