With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Ý Phóng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 140
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 456 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:31:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 55
” Tại sao anh lại ở đây?”
“Cậu không biết tửu lượng của cậu kém tới trình độ nào sao? Còn dám tới đây uống rượu như vậy, không muốn sống nữa à”
Quan trọng nhất là, người mời cậu uống rượu còn là Âu Tiểu Lan. Viên Tử Hàm cùng các cô nói chuyện hắn đều nghe hết thảy. Âu Tiểu Lan nói có vài phần là thật, có vài phần là giả! Cô ta biết rất rõ tửu lượng Viên Tử Hàm rất kém, nhưng vẫn ép cậu, chẳng lẽ là có âm mưu gì? Hắn không nghĩ ra. Nhưng hắn nhất định sẽ không để cô gái độc ác này thực hiện được. Bây giờ hắn sẽ mang Viên Tử Hàm về nhà.
” Đi, tôi đưa cậu về nhà” Thượng Quan Mộc nửa ôm nửa bế, kéo Viên Tử Hàm rời đi.
Biết người kia là Thượng Quan Mộc, Viên Tử Hàm cũng an tâm, đem toàn bộ thân thể dựa vào người Thượng Quan Mộc, mặt dán trên ngực hắn, ánh mắt mơ mơ màng màng nhìn Thượng Quan Mộc, ấp úng hỏi: “Thượng Quan Mộc, anh có hay không phát hiện, hôm nay nhiệt độ hình như rất cao a, tôi rất nóng “
Đưa tay hướng cổ áo mình tìm kiếm, đem cổ áo nới rộng thật rộng ra, mới cảm thấy dễ chịu một chút. Nóng, hôm nay thời tiết nhiệt độ là rất thấp, Viên Tử Hàm rất sợ lạnh, có thể cảm thấy nóng, tình huống này rất kỳ lạ.
Thượng Quan Mộc một tay đưa xuống cằm Viên Tử Hàm nâng lên, khi tay hắn vừa chạm vào khuôn mặt đỏ bừng của Viên Tử Hàm, dưới cổ lộ ra da dẻ hồng hào, Viên Tử Hàm đột nhiên ‘ Ưm’ lên một tiếng, hai tay ôm chặt thắtt lưng Thượng Quan Mộc, không ngừng lắc lư.
Khuôn mặt tái nhợt của Viên Tử Hàm, hiện ra một mảnh đỏ bừng. Tình huống này rất không bình thường, Thượng Quan Mộc đưa tay chạm lên trán cậu, không hề nghi ngờ, Viên Tử Hàm lần nữa rên lên, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm Thượng Quan Mộc. Đây không phải đỏ bình thường, Thượng Quan Mộc đương nhiên hiểu. Động tình, Viên Tử Hàm sẽ không, phải là…
Ba cô gái này thật đáng chết!
Thượng Quan Mộc sẵng giọng, trong mắt lóe ra một tia u ám. Cúi đầu nhìn Viên Tử Hàm nhẹ giọng hỏi: ” Cậu bây giờ cảm thấy thế nào? Chỗ nào không thoải mái?”
Viên Tử Hàm nhìn đôi môi gần trong gang tấc, không ngừng run run, tựa hồ tản mát ra vô hạn tia hấp dẫn, không chút suy nghĩ, nhón chân lên hướng về phía môi Thượng Quan Mộc áp tới. Bởi vì lực đạo Viên Tử Hàm rất mạnh, nên đụng vào khiến môi Thượng Quan Mộc có chút hơi đau, khóe miệng hơi cong lên, môi Viên Tử Hàm thế nhưng thừa dịp này tiến vào.
Lần trước Thượng Quan Mộc tự mình làm mẫu, Viên Tử Hàm ngược lại cũng biết một ít bí quyết, học được phương pháp lần trước Thượng Quan Mộc hôn cậu, đem khoang miệng của hắn nhất nhất liếm, mút, quấy đảo. Sau đó lại quấn quanh đầu lưỡi Thượng Quan Mộc. Đã không còn ngượng ngùng và bị động như ngày trước, động tác cũng không tính thành thạo, nhưng nụ hôn này đồng dạng khiến Thượng Quan Mộc không thể tự kềm chế.
Tuy rằng Thượng Quan Mộc biết Viên Tử Hàm làm như vậy có thể có nguyên nhân, nhưng vẫn là cùng đầu lưỡi cậu quấn quanh cùng một chỗ.
Trong WC cảnh xuân vô cùng kiều diễm, nhưng Âu Tiểu Lan đợi ở bên ngoài lại có chút ngồi không yên. Viên Tử Hàm vào WC đã hơn 10 phút, theo lý mà nói, lúc này nên ra rồi mới phải. Chờ đến chờ đi vẫn là không thấy bóng dáng của anh, không phải là té xỉu trong WC đi, vừa rồi sắc mặt của anh ấy rất khó coi. Nghĩ đến điểm này, Âu Tiểu Lan liền cầm túi xách, hướng WC sải bước chạy tới.
Hết nhìn đông tới nhìn tây, nhìn xung quanh không thấy ai, mới hướng nam WC nhẹ bước đi qua, cô không dám chắc chắn, bên trong không có con trai. Nhưng tình huống lúc này, cho dù là xấu hổ như thế nào, đó cũng là bất đắc dĩ thôi.
Mới thò đầu vào, đập vào tầm mắt chính là hai người con trai đang ôm hôn lẫn nhau. Thượng Quan Mộc tại sao lại ở chỗ này, cô không biết, nhưng tại sao lúc này bọn họ lại… Mình đến tột cùng có điểm nào không tốt, Viên Tử Hàm tình nguyện muốn một người đàn ông, cũng không muốn thử cùng mình quan hệ qua lại, một chút cơ hội cũng không cho mình, cô có điểm nào kém nhất so với Thượng Quan Mộc, huống chi hắn còn là một người đàn ông.
Âu Tiểu Lan hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn hai người bên kia, trong lòng đau xót bị kim châm. Cắn chặt môi dưới, tựa hồ muốn chảy máu, nhưng cô giống như hoàn toàn không biết, thấp giọng nức nở một lúc.
Lần nữa ngẩng mặt, thần sắc bi thương trong mắt đã sớm tiêu tan không thấy, thay vào đó là toàn bộ là sự tàn nhẫn và ác độc.
Nếu mình đã hao hết tâm tư nhưng không thể có được, vậy người khác cũng đừng mong. Từ trong túi xách lấy ra di động, đem hình ảnh Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc mãnh liệt hôn nhau chụp lại.
Một thân ảnh gầy yếu, dứt khoát kiên quyết, rất nhanh liền biến mất chỗ hành lang không người.
Viên Tử Hàm không biết, Thượng Quan Mộc cũng không biết, bọn họ bây giờ chỉ biết muốn hung hăng có được thân thể đối phương. Viên Tử Hàm lúc này tựa hồ đã không còn lý trí, chỉ biết trong lòng khao khát càng nhiều, môi vẫn là cùng Thượng Quan Mộc gắt gao giao quấn, tay không rảnh rỗi, cũng dần dần trở nên không an phận. Cách lớp quần áo Thượng Quan Mộc vuốt ve.
Tay Thượng Quan Mộc thủy chung ôm chặt cậu, nhẹ vỗ về lưng cậu, Viên Tử Hàm được ôm thoải mái, nhưng ngăn cách trên người mình còn có một tầng trở ngại thật dày, cậu vẫn là phóng thích không được thân thể khô nóng của mình. Thu hồi hai tay đang ôm lấy thân thể Thượng Quan Mộc, nhắm thẳng cổ áo mình kéo xuống, để lộ ra khuôn ngực trắng nõn. Viên Tử Hàm cũng không bởi vì thế mà ngừng, kéo tay Thượng Quan Mộc di chuyển lên khuôn ngực trần trụi của mình.
Theo đụng chạm của hắn, Viên Tử Hàm thỏa mãn phát ra thanh âm ‘ ưm ’. Thượng Quan Mộc nghe được thanh âm như vậy bừng tỉnh, mở to hai mắt, mới nhìn rõ Viên Tử Hàm khuôn mặt đã ửng hồng, còn có trước ngực lộ ra một mảnh trắng nõn, hai điểm trước ngực đập vào mắt của hắn.
Trong lòng mắng mình một tiếng, rất nhanh thu tay về, đem quần áo Viên Tử Hàm đang lộn xộn thành một mảnh kéo ngay ngắn lại, sau đó kéo cậu ra ngoài. Viên Tử Hàm vốn là trúng thuốc kích dục, vừa rồi lại cùng Thượng Quan Mộc trải qua một trận tiếp xúc thân mật, càng thúc giục dục vọng trong người cậu tăng lên. Hai người nếu chỉ là hôn, cho dù Thượng Quan Mộc có thể thừa nhận ngừng lại ham muốn, nhưng Viên Tử Hàm khẳng định không chịu nổi.
Thượng Quan Mộc ôm Viên Tử Hàm nhanh chóng đi ra, đem cậu nhét vào ghế phụ, liền cuống quít lái xe, hướng về nhà chạy đi. Thượng Quan Mộc nhưng lại xem nhẹ uy lực của dược hiệu kia, Viên Tử Hàm lúc này sớm đã không còn lý trí, chỉ nghĩ làm thế nào mới có thể thoải mái một chút, cậu chính là làm như thế.
Hai tay không ngừng vuốt ve thân thể mình, quần áo được Thượng Quan Mộc kéo lại ngay ngắn, chưa đến mấy phút đồng, lại bị cậu kéo ra, lộ ra cả khuôn ngực. Thượng Quan Mộc thấy động tác Viên Tử Hàm, trong lòng lo lắng không thôi, nhưng rồi lại lái xe, chỉ có thể cùng Viên Tử Hàm nói.
” Chịu đựng chút nữa, về nhà liền sẽ tốt ” Viên Tử Hàm nghe xong lời Thượng Quan Mộc nói, mặt phiếm màu hồng, chứa đầy sóng tình chăm chú nhìn Thượng Quan Mộc, như là nhìn thấy một con dê béo, đột nhiên ha ha cười, thân thể mềm nhũn dựa vào Thượng Quan Mộc. Hai tay đặt lên mặt hắn, nhẹ nhàng vuốt ve. Thượng Quan Mộc một tay nắm chắc bàn tay không an phận của cậu, ánh mắt như lửa nhìn Viên Tử Hàm, không nói một lời.
____________
Nam Nam Thú Thụ Bất Thân Nam Nam Thú Thụ Bất Thân - Ý Phóng