You carry Mother Earth within you. She is not outside of you. Mother Earth is not just your environment. In that insight of inter-being, it is possible to have real communication with the Earth, which is the highest form of prayer.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Ý Phóng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 140
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 456 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:31:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 47
hượng Quan Mộc cười cười, đưa tay ôm hai vai cậu. Viên Tử Hàm thân thể run lên, lập tức liền căm tức hắn vừa muốn phản bác, lại bị Thượng Quan Mộc đoạt trước:
” Cậu không phải muốn tôi giúp cậu đuổi Âu Tiểu Lan đi sao, vừa rồi còn nói sẽ phối hợp thật tốt, đây nhưng là cậu từ bỏ nha “
Thượng Quan Mộc đối với hai vai run rẩy của Viên Tử Hàm, cánh tay chậm rãi thu lại, nhưng vẫn rất cố gắng giúp Viên Tử Hàm để ý đến thế cục hiện tại.
” Anh nói, nếu để Âu Tiểu Lan biết được âm mưu của chúng ta, cô ấy sẽ có phản ứng gì đây?”
Thượng Quan Mộc không nhìn khuôn mặt đen xì của Viên Tử Hàm, ngón tay thon dài xoa xoa cằm mình, như là đang liên tưởng chuyện kế tiếp sẽ xảy ra, chậm rãi nói: “Tôi sẽ chúc mừng cậu. Không lâu sau đó, tôi là xếp cậu, sẽ tặng cậu một bao lì xì to đùng “
” Nếu tương lai con của cậu sinh ra, tôi cũng nhất định…”
” Anh câm miệng cho tôi “
Viên Tử Hàm rốt cục nhịn không được rống Thượng Quan Mộc. Càng nói càng quá đáng, càng nói càng thái quá, cậu nếu không nói, phỏng chừng Thượng Quan Mộc cũng có thể xả đến cháu, chắt, cả một thế hệ nhà cậu luôn.
” Anh đã nói, sẽ giúp tôi, anh nếu không giúp tôi đuổi Âu Tiểu Lan đi, tôi đây cũng sẽ không đáp ứng điều kiện kia của anh “
Dù sao cái giao dịch này, vốn cũng chỉ có hai người biết. Đến lúc đó nói không có bằng chứng, hắn muốn không thực hiện, còn phải nhìn tâm tình cậu.
” Cũng không phải tôi không muốn giúp cậu, là chính cậu không muốn phối hợp thôi” Thượng Quan Mộc ném cho Viên Tử Hàm một cái ánh mắt ‘Kỳ thật ta cũng rất khó xử ‘. Đột nhiên há miệng cười: ” Lần trước lúc chúng ta trao đổi điều kiện, tôi rất không cẩn thận liền lấy điện thoại ra ghi âm lại, cho nên nói, mặc kệ tôi giúp hay không giúp cậu, cậu vẫn phải thỏa mãn điều kiện kia của tôi a “
Thượng Quan Mộc cố ý đem ba chữ ‘Không cẩn thận’ tăng thêm ngữ điệu, tỏ vẻ hắn không phải cố ý.
A…
Viên Tử Hàm vẻ mặt đau khổ, bất đắc dĩ nhìn trời, ta chỉ biết, ta cho tới bây giờ đều không có cách nào thắng được hắn, thật sự là gặp người này không có gì tốt đẹp a. Nghĩ cái điều kiện kia mình nhất định phải thực hiện, vậy còn không bằng khiến nó có chút giá trị.
Ngẩng đầu, ánh mắt hung ác nhìn Thượng Quan Mộc, rất chủ động đem cánh tay Thượng Quan Mộc kéo đến, đặt ở trên vai mình, tay phải ôm lấy thắt lưng gầy gò của hắn ” Anh nếu không giúp tôi giải quyết vấn đề này, tôi thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho anh “
Thượng Quan Mộc không cự tuyệt sự chủ động khó có được của Viên Tử Hàm, bàn tay hơi dùng sức, đem thân thể cậu dán sát mình một chút.
Khóe môi cong lên nụ cười kiêu ngạo nói ” Vậy chờ một chút, nhưng cậu phải nhớ, ngoan ngoãn phối hợp vô điều kiện với tôi. Còn có, Tiểu Hàm Hàm, chẳng lẽ cậu quên chúng ta là như thế nào gặp nhau sao? Tróc quỷ chính là tôi nha, như thế nào sẽ sợ quỷ đây!”
Viên Tử Hàm đau khổ nhìn hắn, trong lòng sớm đã lệ rơi đầy mặt.
” Biểu tình của cậu không cần ‘Anh dũng hy sinh’ như vậy được không, khiến tôi giống như ‘ Cưỡng bức lương dân’ “. Thượng Quan Mộc dừng bước, nhìn mặt Viên Tử Hàm biến thành màu đen, tiếp tục phát biểu ý kiến của mình.
Được rồi, cùng Thượng Quan Mộc đấu võ mồm, cậu chính là ‘Tự mình chuốc lấy cực khổ’! Viên Tử Hàm kiên nhẫn nhịn xuống trong lòng, gượng ép trưng ra một nụ cười méo mó.
” Như vậy chung quy được rồi đi!”
“Aizzz, tuy rằng không được tốt lắm, nhưng so với bộ dáng nhe răng trợn mắt vừa rồi, đã muốn tốt hơn, vậy thực hiện luôn đi!”
Thượng Quan Mộc một bộ dáng ‘Tạm được’, kéo Viên Tử Hàm hướng phía trước đi đến.
” Ôm sát một chút, bằng không Âu Tiểu Lan liếc mắt một cái sẽ nhìn ra “
Được, tôi nhịn. Viên Tử Hàm hai tay rõ ràng ôm hắn, lại giống như dây leo bám vào cây, không phân biệt được, đã muốn hợp thành một thể.
“Thân thể thả lỏng một chút, tôi cũng không phải khúc gỗ” Thượng Quan Mộc mặt mày tươi cười, như trước phát biểu ý kiến.
Cũng không thể trách Viên Tử Hàm cứng ngắc, đối với thân thể nóng bỏng của Thượng Quan Mộc, cậu một chút cũng không chán ghét, nhưng dù sao cậu vẫn là một người con trai, hai người con trai cái dạng này, quả thật quá kỳ quái. Cũng may bây giờ những nhân viên khác của Diệu Ký đã sớm ta ca.
” Anh đến tột cùng muốn làm đây?”
Viên Tử Hàm ánh mắt hung ác trừng hắn, thân thể cũng chậm rãi thả lỏng.
“Như vậy là được rồi!” Thượng Quan Mộc ghé sát vào bên tai Viên Tử Hàm nhẹ giọng nói, hình bóng hai người đã muốn xuất hiện ở cổng Diệu Ký.
Viên Tử Hàm đang chuẩn bị tức giận, vừa vặn nhìn thấy Âu Tiểu Lan bên kia cũng quay đầu qua, thấy cậu cùng Thượng Quan Mộc thân mật ôm ôm nhau. Nhịn xuống tức giận, nhẹ giọng nói ” Cô ấy nhìn thấy chúng ta rồi “
“Chính là muốn để cô ta thấy ” bằng không sao có thể đạt được hiệu quả!
Thượng Quan Mộc nhẹ giọng cười trả lời. Cánh tay ôm vai Viên Tử Hàm, chậm rãi dời xuống thắt lưng cậu. Thân thể Viên Tử Hàm đang thả lỏng nhất thời có chút cứng ngắc. Cái tay kia giống con rắn, kích thích lông tơ toàn thân cậu đều dựng thẳng lên.
Thượng Quan Mộc phát hiện Viên Tử Hàm như thế, cười rất đắc ý. Bàn tay to lớn mang theo nhiệt độ nóng bỏng nhẹ nhàng vuốt ve ở thắt lưng cậu từng chút từng chút. Viên Tử Hàm chỉ cảm thấy thân thể dần dần ấm lên, có một luồng điện chạy từ bàn chân chậm rãi xông lên toàn thân, cảm giác ôn nhu rõ ràng truyền tới trong đầu. Trên người dần dần trở nên nhu nhược vô lực.
Bây giờ cậu cũng không quan tâm Âu Tiểu Lan rốt cuộc đang dùng loại ánh mắt gì nhìn hai người bọn họ, kéo khoảng cách gần lại cùng Thượng Quan Mộc, nhẹ giọng nói ” Đừng lộn xộn, cô ấy đều nhìn thấy hết rồi “
” Được “
Thanh âm Thượng Quan Mộc có chút khàn khàn, nhìn Viên Tử Hàm khuôn mặt đỏ ửng, trong lòng ngứa ngáy khó chịu. Ôm người mình thích, cho hắn âu yếm, có thể nhìn không thể ăn, đây với hắn mà nói, giống như là bị tra tấn. Tay đặt ở sườn thắt lưng cậu, cũng không dám lộn xộn nữa.
Hai người không để ý anh mắt kinh ngạc của Âu Tiểu Lan, ôm nhau đi tới trước mặt cô nàng.
“Ha ha, Tiểu Lan, đã trễ thế này rồi, cô như thế nào còn tới đây?”
Viên Tử Hàm ha ha cười vài tiếng, ôm lấy cánh tay Thượng Quan Mộc không có ý buông ra. Thượng Quan Mộc đối với lời nói của cậu, hơi hơi khẽ động khóe miệng. Những lời này của Viên Tử Hàm cũng quá cường đại đi. Âu Tiểu Lan đã trễ thế này, không phải vì đến tìm cậu sao? Đi xa như vậy, chẳng lẽ là để ngắm trăng.
“Không có việc gì, em gọi điện thoại cho anh, nhưng không có người nghe, lo lắng cho anh, nên tới đây xem “
” Oh, là như thế a, di động tôi không cẩn thận mất rồi, tôi bây giờ cũng rất tốt. Buổi tối, thời tiết rất lạnh, một cô nhóc, ở bên ngoài một mình là rất nguy hiểm, vẫn là nên về nhà trước “
Viên Tử Hàm vừa nhìn thấy bộ dáng Âu Tiểu Lan có chút bi thương, trong lòng cũng thông cảm, liền tự nhiên nói ra những lời này. Tay Thượng Quan Mộc đặt bên hông cậu dùng sức một cái, Viên Tử Hàm ánh mắt bất mãn liền nổi lên.
” Cậu đồ ngốc này, liền không thể không mở miệng sao? Cậu nói lời này, phỏng chừng Âu Tiểu Lan chờ một lát lại hiểu lầm ” Thượng Quan Mộc không để ý đến ánh mắt muốn giết người của Viên Tử Hàm, ghé sát vào bên tai cậu nhẹ giọng nói.
Viên Tử Hàm kinh ngạc nhìn Thượng Quan Mộc, miệng há to.
____________
Nam Nam Thú Thụ Bất Thân Nam Nam Thú Thụ Bất Thân - Ý Phóng