Trên mỗi ngọn núi đều có những lối đi mà khi đứng dưới thung lũng, bạn không thể nhìn thấy được.

James Rogers

 
 
 
 
 
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Ngắn
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 468 / 0
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
O o -
Năm thứ hai.
- Ủa, anh học bên Cơ sở I sao lại đi “đậu phọng” qua giang san của người ta?
Tôi trừng mắt nhìn Trần khi tình cờ va phải anh nơi hành lang lầu một, Trần cười hiền lành:
- Thư viện là của chung cho hai cơ sở cô nương à!
- Không biết. Anh qua đây mượn sách hay… chôm sách gì thây kệ anh, miễn đụng mặt tui là phải đóng thuế… thân.
- Nhỏ muốn cái giống gì?
Tôi chu mỏ lãnh lót:
- Nói như vậy nghe sỗ sàng lắm. Trần phải nói “chẳng hay tiểu muội muốn dùng món chi để ngu huynh được hầu” mới xứng đáng đứng ở hành lang Văn Khoa Đại học đường chứ!
- Rồi. Photocopy.
- Bánh ngọt, trái cây hay bất cứ món gì có khả năng rượt tên buồn ngủ chạy có cờ là được. Du đang ôn kinh tế chính trị ở phòng 206. Tôi nhăn mũi trêu Trần rồi nhảy lóc cóc lên cầu thang. Vừa ló đầu vô lớp, Khánh Linh đã cau mặt:
- Gớm, “đi một chut, lút cả ngày” bánh trái gì đâu hết rồi?
Tôi nhảy tọt vô chỗ ngồi, giở tập ra:
- Ta chưa mua vì đã vớ được một “nạn nhân tình nguyện”.
- Hóa ra phải chờ con mồi dẫn xác đến nộp ư?
- Chứ sao, mi hãy tưởng tượng đến… năm chục cuốn bò bía nóng hổi vừa thổi vừa… chấm tương sau khi “tụng” cho thuộc câu một đi. Linh thở dài. Thấy tôi khoanh tay, lẩm nhẩm đọc, nó cũng chống cằm, đọc ra rả “kinh tế thị trường là…”
Giữa lúc hai tên đang cố sức nhồi nhét vô hai cái đầu trống rỗng những từ ngữ khô như ngói thì một bóng người thoáng qua cửa sổ và:
- Thụy Du!
Tôi quăng quyển vở xuống bàn, thoát nhanh ra cửa. Trần đưa tôi một gói nhỏ và chưa kịp để tôi mở miệng, anh đã biến mất sau khúc quanh hành lang. Tôi đành nâng “báu vật” bằng cả hai tay trở về chỗ ngồi. Linh háo hức:
- Ê, cái chi rứa?
Tôi đưa nó mở ra. Con nhỏ thất vọng:
- Mèn ơi chỉ có một cái bánh dẻo… trọng trọng dzầy thôi sao?
- Bộ mi tưởng ổng chạy đến chùa Xá Lợi mua bò bía thiệt sao cưng?
- Vậy là ổng chỉ định dụ dỗ mình mi thôi chứ ta đâu có phần.
- Thì cứ cắt ra làm đôi là mi có phần liền chứ có gì đâu mà thắc mắc.
- Á!
Tôi giật mình: - Đứt tay hả?
- Chúa ơi xuống mà coi nè. Một bông hồng đỏ thắm trên nền bột trắng tinh.
- Xời. Có vậy cũng la làng. Làm ơn cắt ra dùm cho tui nhờ!
- Thôi mi ăn cái bông hồng còn ta sẽ ăn những cái gọi là “tàn dư” nha.
- Nhiều chuyện quá. Ai mượn mi nghĩ đó là bông hồng làm chi cho rối rắm.
Linh cười cười khi chia cho tôi nửa cái bánh. Hai đứa vừa nhai vừa ngắm trời ngắm đất, bỏ mặc các trang vở bay lào xào dưới cánh quạt trần xoay tít. Tôi chợt nhìn thấy một bông phượng nở sớm nằm lẻ loi giữa tàng lá xanh rì. Mới hay, mùa thi đang cận kề…
Năm Lần Phượng Nở Năm Lần Phượng Nở - Sưu Tầm