What's meant to be will always find a way.

Trisha Yearwood

 
 
 
 
 
Tác giả: Duyn73
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 42 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 621 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:03:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
#9
hap 9: Mục tiêu mới của Triệu Thiên Kỳ
'Đó là anh khi buồn thôi, anh lúc thường luôn tràn ngập tinh thần tươi trẻ'
'Ừ lần sau nói chuyện tiếp, tôi cần phải vô lớp'
Cô khá thoải mái tắt âm điện thoại rồi tiếp tục đọc cuốn sách bỏ qua suy nghĩ
"Làm sao tên đó biết số điện thoại của mình"
Còn ở bên kia thật ra là ở rất gần cô. Một học sinh khuôn mặt điển trai đang đứng ở dãy sách gần chổ cô cầm điện thoại Samsung neo 7, khuôn mặt méo mó ngước nhìn về phía cô. Ban đầu khi điều tra cô chỉ tìm hiểu cho vui. Nhưng ai ngờ cô cũng học cùng trường, Mạc Ngọc Khuê nổi là hot girl đanh đá mà hôn thê là Âu Dương Tử Hàn, một người trầm lặng lạnh lùng. Hắn lại là đối tác của anh tuần này. Mà tại sao cô lại lấy tên là Nguyệt Minh Lam? Chuyện này làm anh tò mò. Cô cũng rất thú vị quen biết cũng sẽ rất vui. Vậy mà sao cô phủ thế T-T?
'Ting!'
"Lại gì nữa đây? Tên đó nữa à?" Cầm điện thoại cô định nhắn một câu chửi nhưng nhìn lại tin nhắn
'Con gái chiều nay đi spa với mẹ nhé!'-mẹ
Thì ra là mẹ, à chiều nay có bữa tiệc hai bên nhà cô và nam chính mục đích là hợp tác cũng là ngầm xoá cái hôn ước gì đó với Âu Dương Tử Hàn. Ừm vậy được, cô nhắn lại với mẹ tuy bà chỉ giả vờ nhưng cô vẫn phải trả lời
'Vâng'
RENG~~
"Ể vào lớp rồi sao thôi kệ tối đọc"
Cô dọn dẹp mấy cuốn sách, bước ra khỏi phòng thư viện. Tên kia cũng đi về lớp. Vào lớp các ánh mắt vẫn hướng về phía cô, tiếng xì xào bàn tán không nghe cũng biết là đang nói cô sau vụ con Huỳnh Nhi và Hoàng Lan đây mà. Cô cũng chẳng quan tâm. Tiếp tục sự việc cả đời...ngủ.
Bà cô bước vào lớp cả lớp đứng chào chỉ mình Khuê không, đang ngủ mà, bà cô tức giận hét
-Ngọc Khuê nếu cảm thấy không thích tiết học của tôi thì hãy về đi
Nhiều đứa trong lớp bụm miệng cười ánh mắt xem sắp có kịch, cô bây giờ mới tỉnh dậy hơi bực bội với người phá giấc ngủ ngàn vàng
-Sao cũng được-cô đứng dậy bước ra khỏi lớp đi thẳng lên sân thượng khi nãy tìm chổ ngủ
Bà cô tức ói máu với thái độ của Khuê, nhiều học sinh ánh mắt khó tin nhìn về phía Ngọc Khuê đang đi
Cô đang mệt mỏi còn gặp bà cô nên cáu chỉ muốn ngủ thôi
Chiều cô còn phải đi spa với mẹ cô
(Tuy bà ta không thương gì cô nhưng bây giờ cô còn tôn trọng bà ta nếu bà ta hại cha hay bán rẻ công ty cô sẽ không nương tay)
~Sân thượng~
-A mát quá sân thượng là nơi lý tưởng để ngủ nhất đánh một giấc cái
-Khò khò khò z..Z..z z..Z..z
Cô ngủ ngon lành có biết có một người cũng đang ở đây. Âu Dương Tử Hàn, nam chính. Hôm nay do nhận được tin của cha nói cô muốn từ hôn hắn. Lúc đầu nghe hắn có hơi bất ngờ. Cô thật sự không còn thích hắn hay chỉ là muốn từ hôn để gây sự chú ý với hắn? Từ lâu đã muốn cô đừng bám lấy hắn, đừng cứ to tiếng hét lên hắn là của cô, lại còn đánh các cô gái gần hắn. Nổi tiếng là bản tính đanh đá lại thích hắn, suốt ngày mặt dày bám lấy hắn. Tử Hàn luôn cảm thấy vô cùng khó chịu. Nhưng bây giờ đột nhiên cô nói từ hôn hắn, hắn không cảm thấy thoả mãn ngược lại cảm thấy khó chịu. Rốt cuộc là tại sao? Hay là do cô từ hôn hắn nên hắn cảm thấy nhục nhã vì mình lại bị một đứa con gái từ hôn. Chắc là vậy rồi. Do cứ mãi suy nghĩ đến khi chợt nhận ra
"Tại sao mình lại phải suy nghĩ vì cô ta? Không phải nếu cô ta từ hôn mình sẽ tự do sao?"
Tử Hàn tự cho là đúng chợt nghe tiếng ngáy của ai đó vang lên
-Khò...khò z..Z..z z..Z..z
Tiếng ngáy khá lớn khiến hắn nheo mày lại
"Ai lại ở trên sân thượng giờ này? Giờ là vào tiết rồi. Ngủ ngáy cũng to thật"
Tử Hàn là trường hợp đặc biệt anh là hội trưởng của trường cũng là học sinh xuất sắc của trường, gia thế hiển hách lại đẹp trai được thầy cô ưu ái cũng như chiếm được bao trái tim cô gái.
Tử Hàn cảm thấy khó chịu, ồn ào. Hắn định tới lay cái người ồn ào kia rồi đuổi đi. Nếu là nữ đương nhiên mê sắc đẹp của hắn còn là nam chắc chắn sợ cái danh hội trưởng. Bước tới chổ tiếng ồn, hắn hơi ngạc nhiên, là cô sao? Cô lên đây làm gì? Hay do cô biết hắn ở đây nên cố tình lên.
Ngồi xổm ngắm cô ngủ, hắn cũng chẳng biết tại sao mình lại như vậy đi ngắm cô người hắn ghét.
"Cô cũng đẹp đấy hình như cô không đánh phấn hay đánh son, vậy đây là mặt mộc. Mặt cô vốn đã đẹp. Làn da trắng nỏn, mi mắt dài, mũi cao, môi hồng hồng khẽ mở để thở." Môi cô khẽ mở khiến hắn đột nhiên muốn hôn lên muốn thử mùi vị ngọt trên môi cô. Bất ngờ trước suy nghĩ của mình hắn tự nói mình điên rồi. Thật muốn tát vào mặt mấy cái cho tỉnh lại. Đây là Mạc Ngọc Khuê đấy. Bật người ra đằng sau. "Đầu óc mình dạo này điên rồi, phải bình tĩnh lại."
Chợt tiếng điện thoại hắn vang lên, là ba chắc lại là chuyện của công ty. Anh đứng dậy nhìn bộ dáng ngủ rất ư là xấu của cô rồi bước đi.
•~•~•~•~•~•~•~•~•
Cô đã cảm giác người ở gần từ lâu rồi, bản năng sát thủ mà nhưng tên này chẳng làm gì cô, cô cũng lười đuổi hắn đi thôi thì mặc kệ hắn. Cô biết cô đẹp mà, có người ngắm là chuyện bình thường há há. Tiếp tục ngủ với cái tướng đẹp đó
---//-----
Sau khi ngủ một giấc cực thoải mái nhất trong bao năm làm sát thủ cô tỉnh dậy, ngáp một hơi dài. Chắc giờ này lớp cũng sắp tan rồi xuống lấy cặp rồi về đi spa với mẹ.
---//-----
~Vào lớp~
Lại nhiều lời bàn tán phát ra
-Ê nó còn có mặt mũi tới lớp kìa-nữ sinh 1
-Mặt dày, bị bà cô đuổi ra. Chắc chắn kết quả thi không cao ở lại là cái chắc-nữ sinh 2
-Ờ cho chừa cái bản mặt dày đó-nữ sinh 1 cười
Hoàng Lan khẽ cười
"Đúng vậy hãy tiếp tục mắng chửi nó, nó sẽ không còn mặt mũi nào mà đến lớp. Nếu gặp Hạo, tao sẽ làm mày không còn mặt mũi gặp anh ấy luôn. Hahaa mày hãy chờ xem đi"
Ý nghĩ trong đầu Hoàng Lan cười, ánh mắt như có thể giết người nhưng nhanh chóng thay bằng khuôn mặt giả tạo. Ngoan ngoãn, hiền lành trước mặt thầy cô và bạn bè trong lớp.
-Ngọc Khuê, cậu có sao không?-nhẹ nhàng trưng bộ mặt làm như mình thật sự có lỗi. Nước mắt gần như sắp tuôn. Nếu bạn không hiểu sự việc bạn sẽ hoàn toàn tin bộ mặt giả dối kia.
Mắt long lanh sắp khóc mũi đo đỏ, môi mím lại trưng bộ mặt sắp khóc ra để làm gì thế? Cô khẽ khinh. Bộ mặt giả tạo này, cách diễn xuất cũng giỏi phết. Qua mắt tất cả mọi người thậm chí cha mẹ cô ta. Ra tay đẩy chính người bạn của mình xuống sông thì khuôn mặt giả dối này chỉ là bình thường đối với cô ta.
-Tôi không cần cô lo-Ngọc Khuê vốn dĩ lạnh lùng tiếp xúc với loại người đáng khinh này chỉ làm cô thêm mệt mõi
-Mình không có ý làm phiền bạn đâu...mình sợ bạn bị cô la nên buồn thôi-Hoàng Lan cất tiếng nói giả tạo đầy oan ức
"Hừ tôi cần cô lo cho tôi chắc"
-Cậu không cần lo đâu, tôi ổn-định bước qua chỗ lấy cặp Hoàng Lan lại níu cánh tay của cô
-Thật sự chứ?
"Ôi trời, mặt dày vừa thôi. Thật khó chịu, cô ta cứ phải đóng kịch vậy sao. Thà rằng lộ bản tính thật còn đỡ hơn bộ mặt giả tạo đáng khinh này"
-Buông-cô hừ lạnh
-...-Hoàng Lan giả vờ sợ hãi rút tay nếu thường cô ta đã tát cho Ngọc Khuê hai bạt vì dám khinh thường ả ta thế nhưng thôi như vậy mất vui. Nếu ả giả vờ sợ hãi giả vờ ngây thơ ngoan hiền, giả vờ như bị Ngọc Khuê ức hiếp. Mọi người sẽ không tin tưởng con Khuê đó. Nó sẽ bị mọi người ghét. Tưởng tượng cảnh mọi người phỉ báng nó. Nó khóc lốc xin lỗi Hoàng Lan làm ả tự tin thêm mà đóng kịch.
Mọi người đều lên tiếng nói Ngọc Khuê ức hiếp Hoàng Lan. Cô chẳng quan tâm, miệng thiên hạ muốn nói gì thì nói
Bước tới xách cặp trên vai bước ra khỏi cửa. Bước ra trường đã có chú Trương đứng chờ cô. Chú rất tốt với cô
-Chào chú Trương-cô mỉm cười
-Chào tiểu thư, phu nhân bảo tôi chở tiểu thư đến spa
-Dạ chú cứ gọi cháu là Ngọc Khuê, chú chở con tới spa luôn đi
-Vâng
~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.
~Xin lỗi hôm qua không post được vì nhà cúp điện vào buổi tối đã tính post vào buổi tối. Xin lỗi mấy bạn
Nam Chính, Tôi Không Cần Nam Chính, Tôi Không Cần - Duyn73