Những trận chiến lớn nhất chính là những trận chiến trong tâm trí chúng ta.

Jameson Frank

 
 
 
 
 
Tác giả: Trầm Nhiêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 194 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 524 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:27 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.1 - Chương 1: Xem Mắt Thất Bại
ương Du đi xem mắt, địa điểm rất quen thuộc, tầng hai KFC, chỗ ngồi bên cửa sổ, bàn hai người.
Nghe nói xem mắt là trải nghiệm sống. Tuy rằng Dương Du không phải siêu cấp nữ kim cương, nhưng nàng cũng không đặc biệt e ngại lao động chân tay, cho nên đối với hoạt động xem mắt là tích cực tham dự, nhưng nguyên tắc của nàng là: Một không sợ mệt, hai không sợ khổ, chỉ sợ đàn ông không thể dựa vào!
Thật đáng tiếc, ông trời cũng không bởi vì nàng có nguyên tắc thì tốt với nàng, bình thường nàng xem mắt đúng là gặp được đàn ông không thể dựa vào, đối tượng trước mắt chính là điển hình trong điển hình.
Người này được giới thiệu là 28 tuổi, bác sĩ trẻ của một phòng mạch, cư nhiên già dặn như vậy, tóc thưa thớt có thể dùng mắt thường nhận ra số lượng. Theo Dương Du quan sát, đưa ra một kết quả khách quan -- người này hẳn là đã qua 35 tuổi, mà ngoại hình của hắn đủ để cho Dương Du 25 tuổi gọi hắn một tiếng chú.
Ngươi nói ngươi bộ dạng già dặn cũng không quan trọng đi, nhưng tại sao không có chút hào phóng nào? Dương Du ai oán nhìn ly trà mật ong đã thấy đáy trước mặt, ông chú ngươi buổi tối 7 giờ hẹn ở KFC gặp mặt, vậy mà lại cà lăm? Như thế nào lúc gọi đồ ăn lại vô cùng dứt khoác:“Cô chắc là không đói bụng? Tôi gọi ly côca, cô uống trà mật ong được rồi.”
Nàng quá đỗi ngạc nhiên, quên phản ứng, cư nhiên bị hắn xem là đồng ý.
Xem ra vị này chính là lão keo kiệt trong truyền thuyết?
Nhiều năm trước xem báo, nói là có một đôi nam nữ xem mắt, nhà trai cảm thấy không hài lòng, vờ đi toilet, ra ngoài rồi gọi điện cho nhà gái, làm cho nàng trả tiền -- chỉ tiếc KFC là chỗ phải giao tiền mới lấy thức ăn, đòn sát thủ này khó mà xài được, vậy nên khống chế phí tổn ngay từ đầu --“Cô chắc là không đói bụng?”
Lão keo kiệt vừa nói những lời này, Dương Du chỉ biết lần này lại xem mắt thất bại rồi, nàng quả thật muốn quay đầu bỏ đi, tiếc là không có hào khí của nữ nhân vật chính trong phim truyền hình, đành phải nhẫn nhục chịu đựng uống xong một ly trà mật ong khó có thể nuốt xuống, muốn nói vu vơ đôi ba câu rồi sẽ chuồn ra ngoài ăn tiệc lớn.
Kinh nghiệm xem mắt đêm nay không tính là tệ nhất, nhưng mà có thể sánh với ba lần xem mắt tồi tệ trước đó. Vừa nghĩ đến chiến tích “huy hoành” của mình, Dương Du liền nhịn không được một trận nổi giận.
Nàng đang lúc tuổi thanh xuân, nhan sắc cũng được, công việc ổn định, tại sao lại không có lấy một mảnh tình vắt vai? Một cô gái 25 tuổi chưa từng yêu đương, nói ra người ta sẽ cười đến rụng răng, vậy mà sự việc này lại phát sinh trên người nàng!
Lúc Dương Du học đại học không may là nội tiết tố phân bố trên mặt quá nhiều, trên mặt có nhiều mụn trứng cá đến đau đầu, nghiêm trọng trọng nhất là nó tầng tầng lớp lớp bao phủ khuôn mặt thanh tú của nàng – đó gọi là một loại đau khổ! Vì khuôn mặt này, Dương Du thử hết tất cả mọi phương pháp từ thể chất tới tinh thần, “Dùng lầm còn hơn bỏ sót”, bất chấp tất cả, xài hết! Thử trước nói sau! Kết quả tái đi tái lại bốn năm, mụn trứng cá cũng lặn xuống, hơn nữa vạn hạnh là không để lại sẹo, nhưng bốn năm hoàng kim nói chuyện yêu đương cũng một đi không trở lại...... Thu hoạch duy nhất chính là Dương Du đối với dưỡng nhan làm đẹp sinh ra chút hứng thú, coi như là bệnh lâu thành thầy vậy.
Dương Du tốt nghiệp hệ tiếng Trung, thuận lý thành chương làm cô giáo ngữ văn trung học, theo lý thuyết cô gái như vậy ở thị trường hôn nhân không phải là hàng hot sao? Nhưng lúc Dương Du vừa mới ổn định, tính đến chung thân đại sự thì tai nạn xe cộ mang cha mẹ đi mất, Dương Du đau lòng muốn chết, đừng nói tìm đối tượng, ngay cả ăn ngủ cũng không muốn, có một đoạn thời gian muốn đi theo cha mẹ, chuyện chung thân lại cứ như vậy trì hoãn.
Vài năm qua đi, bạn bè sơ trung, trung học, đại học đều gửi thiệp mừng cho nàng, Dương Du rốt cục nhớ tới chuyện trọng đại của mình còn chưa giải quyết, nhanh chóng hòa mình vào sự nghiệp xem mắt sôi nổi.
Dương Du không giao du với bạn trai, đối tượng xem mắt của nàng trước giờ đều là: Một: còn sống, hai: là đàn ông. Vô cùng rộng rãi, đem một nửa thế giới đều tính hết.
Sách viết:“Làm mai mối và làm mẹ là hai dục vọng cơ bản của phụ nữ.” Lời ấy quả không sai. Đầu tiên xuất kích là sư đoàn cô bác trong nhà. Tuy rằng cha mẹ đã qua đời, nhưng thân thích của Dương Du không ít, cô bảy dì tám cả nhóm không có việc gì, vừa nghe nói trong gia tộc lại có một cô nương chưa chồng, thật là xúc động nha! Ai nấy đều lấy ra bảo bối trong đáy hòm đến nhà họ Dương, Dương Du nhìn trước mắt một mảnh cẩm tú, cười đến híp mắt lại, nghĩ rằng thân tình quả nhiên là tình cảm vĩ đại nhất trong cuộc sống, xem người thân đối với mình quan tâm đầy đủ, bản thân cũng không thể phụ bạc mong mỏi thiết tha của các bà, đều trông thấy, đều trông thấy! Giăng lưới rộng, ít nhiều cũng bắt được một hai con cá nhỏ chứ!
Sau lại chuyện chứng minh thực tế, tiền đồ có lẽ là sáng lạng, nhưng đường nhất định là quanh co, bởi vì cô ba bà sáu giới thiệu đàn ông muôn màu muôn vẻ, Dương Du ngoài trừ nghiệm chứng “Xem mắt không gặp đàn ông tốt” Ngoài định luật này, không còn thu hoạch gì nữa.
Đã một năm ròng, Dương Du biết được đủ loại đàn ông cực phẩm.
Nam A,30 tuổi, nhân viên công vụ. Vừa gặp mặt liền hỏi nàng:“Cô có nhà ở chứ?”
Dương Du hoảng sợ, nghĩ rằng ta cũng chưa hỏi ngươi, ngươi sao mà trực tiếp như vậy?
Nam A thảng nhiên nói:“Mẹ tôi nói, kết hôn là rước nhà gái ra khỏi nhà, nhà chúng tôi sinh con trai nuôi lớn không dễ dàng, mẹ tôi nói cô ấy sau này sẽ ở cùng chúng tôi, thuận tiện chăm lo việc ăn ở của tôi......”
Dương Du chạy trối chết, vị này thật sự là “già người non dạ”, mở miệng ra là “Mẹ ta nói”.
Nam B,27 tuổi, ông chủ nhỏ, vô cùng nhiệt tình, Dương Du mừng thầm, nghĩ rằng hắn có ấn tượng tốt với mình.
Lúc cơm nước xong tính tiên, ông chủ nhỏ lấy di động ra hỏi:“Tôi có thể hỏi số điện thoại của cô không?”
Dương Du cơ hồ sẽ thành thật bẩm báo số điện thoại của mình rồi, kết quả câu tiếp theo của hắn là:“Trường học của cô còn bao nhiêu cô giáo chưa kết hôn, lần sau chúng ta cùng nhau ăn cơm thì đem đến giới thiệu với tôi đi!”
Dương Du lập tức nuốt dãy số vừa định nói vào bụng, nói rằng vừa mất điện thoại, sẽ liên lạc với hắn sau. Hắn nghĩ hắn là hoàng thái tử, muốn tuyển phi sao?
Nam C, 28 tuổi, là một anh cảnh sát, Dương Du có chút mơ mộng, ảo tưởng dáng người mặt cảnh phục của anh cảnh sát oai hùng.
Nam C xuất hiện, không có mặc cảnh phục, mà là sơ mi trắng và quần Jeans, rất là trẻ trung. Dương Du đã khống chế cảm xúc thất vọng của mình, nhìn thoáng qua gương mặt của hắn thì dung hoa thất sắc (mặt mày tái nhợt), mười phút sau tìm lý do rời đi.
Người đem Nam C giới thiệu cho Dương Du rất bất mãn:“Người ta nam thanh niên không tốt sao! Con có cái gì không hài lòng?”
Dương Du và mợ có tình cảm rất tốt, cũng không giấu diếm:“Mợ, hắn thì tốt lắm...... nhưng mà con không thể chấp nhận bạn trai con da trắng hơn con, nhìn non hơn con, hắn không phải 28 đâu, rõ ràng tựa như vị thành niên! Không phải người ta nói đồng chí cảnh sát giao thông suốt ngày phơi nắng phơi gió sao, da mặt hắn nhẵn mịn như vậy, đúng là không muốn cho người ta sống mà!”
Toàn bộ bảo bối quý giá của các thím các bác trong nhà ngắm qua hết rồi, Dương Du bắt đầu hướng ra ngoài phát triển. Người ta không phải nói bên ngoài hòa thượng biết niệm kinh, thế giới bên ngoài muôn màu muôn vẻ, thế giới càng không thiếu nam đồng chí hoàn mĩ vô khuyết của ta, cái ta thiếu chính là mắt nhìn người a!
Dương Du rất lớn mật tham gia đại hội xem mắt vạn người, đi vào có cảm giác thời không đảo ngược, như thế nào giống lúc tốt nghiệp đại học tham gia song tuyển hội? (bạn cũng không biết là cái gì nữa)
Nói đến đại hội xem mắt vạn người này, phải nói là hình thức mới nhất trong vài năm gần đây. Bình thường là địa phương có năng lực truyền thông dẫn đầu, phụ cận tham gia, các công ty môi giới hôn nhân tài trợ, tìm nơi thật rộng lớn – như là quảng trường hay công viên gì gì đó, dựng một trạm bán vé, trở thành một thị trường hôn nhân siêu lớn. Bao nhiêu rau dưa hàng hot hàng ế trưng ra hết, nhộn nhịp tấp nập, thành công trở thành một thị trường cung cầu tràn đầy. Dương Du ngoan ngoãn nộp mấy chục vạn nguyên tiền vé, trong ngày tổ chức đó, lấy “Gió hiu hiu hề nước sông dịch lạnh ghê, không câu kim quy thề không về” tư thế, vọt vào đại hội xem mắt vạn người. (kim quy = rùa vàng, chắc là chú rể nhà giàu rồi)
“Kim quy ở nơi nào a kim quy ở nơi nào, kim quy trong dòng người đông đúc kia......” Dương Du âm thầm ngâm nga [ mùa xuân ở nơi nào ], tuyệt vọng phát hiện trong đại hội xem mắt này tỉ lệ nữ nam mất cân bằng nghiêm trọng, gần như là 9:1, mà trong một phần nam kia chỉ vài người có thể xem được, bọn họ có nhan sắc nên chẳng lo gì, mà vây quanh bọn họ không chỉ tầng tầng lớp lớp người đẹp, cũng có rất nhiều bà lão tóc bạc trắng, trên tay cao giơ cao tấm hình người đẹp – giúp con gái của mình tìm cơ hội. Dương Du tự hỏi không có “Mặc trăm ngàn người ta cũng tiến lên” dũng khí, càng không có hạc trong bầy gà bản lãnh, vội vàng tìm lối ra, tiếc nuối tiền vé vào cửa kia, khóc cũng không ra nước mắt!
Được, nữ thanh niên thời đại mới, ta lên mạng tìm đi! Mạng trân ái, mạng cưới gả, mạng đồng thành, mạng kết bạn, thiên la địa võng cũng tìm không được một đối tượng thích hợp. Tục ngữ nói, vô đồ vô chân tướng (không vẽ không biết mặt), nhưng có vẽ cũng không nhất định là chính con người họ nha, bọn đàn ông đó chẳng lẽ nghĩ con gái lên mạng tìm bạn đều ngu ngốc, không nhìn ra đa số ảnh chụp của bọn họ đều là của ngôi sao nổi tiếng? Trong số những người chủ động liên hệ Dương Du, nàng phát hiện năm Kim Thành Vũ, bốn A Bộ Khoan, ba Lâm Chí Dĩnh, hai Tạ Đình Phong, còn một Dennis Ngô không biết thật giả...... Đàn ông không dám lấy hình ảnh thật của mình, Dương Du cũng không có can đảm giao du với bọn họ, nhưng nói đi cũng phải nói lại, nàng phát hiện ảnh chụp của các cô gái trên mạng càng kì lạ hơn, tất cả đều là trang điểm đậm hoặc qua photoshop, ai có thể nhìn ra chân tướng của họ đều xem như hoả nhãn kim tinh.
Nàng còn lấy can đảm lợn chết không sợ nước sôi đi đến sở môi giới hôn nhân, này kết quả là phát hiện nơi này đàn ông tốt không ít, chẳng qua tất cả đều là kẻ lừa gạt, tất cả đối tượng tiền đồ xán lạng, đều là các bà chị ở sở môi giới dậm mắm thêm muối. Tỷ như nói,“Có xe có nhà” Trên thực tế là xe ô tô và nhà trọ;“Cơ quan công tác” Kỳ thật chính là chức tạp vụ tạm thời......
Tuyệt vọng a, không bùng nổ trong tuyệt vọng, mà là diệt vong trong tuyệt vọng!
Mỹ Ngọc Thiên Thành Mỹ Ngọc Thiên Thành - Trầm Nhiêu