Không phải tự dưng kim cương có thể sáng lấp lánh.

Mary Case

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Nhan
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 24
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 859 / 3
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8-1:
ởi vì một câu của Diêm Vô Cực, nàng vốn dĩ ở tại tiền viện sương phòng, theo đại tạp viện chuyển vào hoa đào trai.
Mọi người đều rất ngạc nhiên chủ tử vì sao phải bắt nàng chuyển tiến hoa đào trai? Nàng tìm cái lý do qua loa tắc trách, nói là Diêm Vô Cực vì muốn tiện hầu hạ chính mình, cho nên muốn nàng chuyển đi.
May mắn mọi người trời sanh tính yên vui, không phải người đa nghi, cũng sẽ không vì việc nhỏ này mà nghĩ nhiều, chỉ cho rằng chủ tử đại khái thật sự thực vừa lòng Thập Bát hầu hạ, hơn nữa chủ tử lại thích ăn đồ nàng nấu, cho nên ngoại lệ làm cho nàng ở trong hoa đào trai, cũng không phải không có khả năng.
Trên thực tế, hoàn toàn không phải chuyện như vậy.
Nàng biết dụng ý Diêm Vô Cực muốn nàng chuyển đến hoa đào trai, một khi chuyển vào hoa đào trai, cũng đại biểu nàng sắp trở thành người của hắn......
Mặt của nàng thoáng chốc đỏ bừng, vuốt hai gò má nóng hồng, nàng hiểu được chính mình xấu hổ, là đến từ cho nội tâm chờ mong, trong sâu thẳm tim nàng, nàng vụng trộm chờ mong trở thành nữ nhân của Minh vương, lại không thể tưởng được, một ngày này rốt cục cũng đến.
Tắm rửa qua đi, nàng dỡ xuống nam trang, đem một đầu thúc anh hùng tóc dài, cũng tháo xuống.
Tẩy đi vẻ mặt môi bụi, nhìn gương đồng phía trước, hồi phục thân nữ nhi, đơn giản là hắn nói, hắn muốn nhìn bộ dáng thật sự của nàng.
Hắn sẽ thích?
Đối mặt chính mình trước gương, nàng đột nhiên không có tự tin, sợ chính mình không đủ đẹp, không tốt, vạn nhất hắn nhìn không thích làm sao bây giờ?
Tay nàng, bởi vì làm việc nặng mà trở nên không đủ non mịn, của nàng da thịt cũng không giống những tiểu thư khuê các bình thường khác mềm nhẵn trắng nõn, nàng như vậy, cho hắn thấy thật sự xấu hổ a.
Đang lúc nàng đang do dự mà có nên hay không đi gặp Diêm Vô Cực, cửa đột nhiên bị đẩy ra, nàng kinh ngạc quay đầu, người tới đúng là Diêm Vô Cực.
“Chủ tử?” Nàng hoảng sợ, không nghĩ đến Diêm Vô Cực tự mình tìm đến đây, mà nàng hoàn toàn không chuẩn bị tốt, nàng vừa tắm rửa lau người, trên người cũng chỉ mặc loại quần áo trong.
Con ngươi Diêm Vô Cực loé lên tia sáng, gắt gao nhìn thẳng nàng.
Mái tóc dài hơi rối xoã nhẹ trên vai, khuôn mặt trái xoan tú lệ, sau khi tẩy đi bụi bặm lộ ra khuôn mặt nữ nhân kiều diễm kinh động lòng người.
Nàng bị ánh nhìn nóng bỏng của hắn làm cho không dám nhúc nhích, ngượng ngùng không biết nên để tay ở đâu, xấu hổ cúi đầu không dám nhìn hắn.
Cho đến khi Diêm Vô Cực đi đến trước mặt nàng, lấy tay nâng nhẹ khuôn mặt của nàng lên, nàng mới không thể không nhìn thẳng vào đôi mắt nóng bỏng kia.
Hắn rốt cuộc nhìn thấy được diện mạo thật sự của nàng, không như lần trước chỉ là thoáng nhìn, hiện tại hắn có thể hảo hảo ngắm nhìn từng chi tiết. (hé hé, chi tiết gì dzạ anh? *cười gian*)
Nàng mặc trang phục nam trang liền đã gợi lên cho hắn dục vọng, mà biến về nữ nhân càng thêm khiến hắn muốn bốc dục hoả.
Hắn trong mắt dục hỏa, đã chứng tỏ được dục vọng của bản thân.
“Nha --” Nàng hô nhỏ, bởi vì Diêm Vô Cực đột nhiên một phen ôm lấy nàng, hướng giường lớn đi đến.
Nàng hoảng hốt không biết như thế nào cho phải, lại tràn ngập chờ mong: Trời ơi, hắn như vậy trực tiếp muốn nàng.
Hắn đem nàng đặt lên giường, người cũng cởi hài ra theo lên, giống một người đi săn báo đem nàng vây ở góc nhỏ hẹp, không chút nào che dấu dục hoả trong mắt.
Vươn đại chưởng, bắt lấy chân của nàng, dỡ xuống nàng dưới thân quần, làm nàng ngượng ngùng muốn lùi về góc, nhưng đại chưởng bắt lấy chân của nàng, không cho nàng cơ hội thẹn thùng.
Hắn nhìn hai chân nàng, đại chưởng dọc theo đường cong của bắp đùi, chậm rãi hướng lên trên mà vuốt ve, như là ở trình diễn một hồi hành hương, lòng của nàng, cũng bởi vì trên đùi nhiệt năng tăng mà gấp gáp.
Theo đại chưởng hướng lên trên kéo dài, người của hắn cũng giống như dã thú, chậm rãi hướng nàng tiến gần.
Da thịt bị hắn vuốt ve, đều giống bị hỏa thiêu mà phát nóng, làm mặt nàng đỏ bừng đến nỗi có thể luộc chín tôm.
Thân thể của nàng tử bởi vì hắn vuốt ve mà không tự chủ được nhẹ nhàng run run, làm khóe môi kia dật ra một chút tà cười, đại chưởng càng thêm làm càn, không ngừng gia tăng cường độ hướng vào trong áo nàng mà tìm kiếm.
Bàn tay to lớn của hắn nhẹ nhàng nắm lấy ngực của nàng không ngừng xoa nắn, nàng cắn nhẹ môi không nhịn được bật ra một tiếng yêu kiều, mà hắn trong mắt dục hoả như muốn thiêu cháy cũng không vội vã ăn nàng, mà muốn từ từ hưởng thụ nàng.
Quần áo của nàng bị hắn thuần thục dỡ xuống, rốt cuộc không chỗ nào che giấu, nhìn thân thể nữ nhân trắng nõn, mềm mại dưới thân khiên dục hoả trong mắt hắn rực sáng.
“Chủ tử......” Nàng thấp giọng kháng nghị, bởi vì hắn đem quần áo của nàng dỡ xuống, đem nàng thoát trần như nhộng, một đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm, làm nàng xấu hổ đến chỉ có thể lấy hai tay che lấp chính mình.
Hắn không cho nàng che lấp, đem tay nàng khẽ kéo ra, muốn đem thân thể của nàng mà nhìn ngắm cẩn thận, kia mâu trung hỏa, như là muốn xuyên thấu nàng.
Đại chưởng chậm rãi lướt nhẹ trên người nàng, mỗi một tấc da thịt bị hắn chạm vào đều như được đốt lên, hắn mê đắm buông tay thăm dò những đường cong đầy mê hoặc của nàng.
Nàng bất lực nhìn hắn, mặc hắn ở trên người mình châm hoả, đại chưởng khiêu khích làm hai má nàng nóng hồng, không biết nên làm cái gì bây giờ.
Hắn, thương yêu nhìn bộ dáng ngượng ngùng bất lực của nàng, không vội mà muốn nàng, nhìn tiểu nữ nhân trong lòng thẹn thùng, hắn khóe môi cong lên độ cong, cũng càng thêm mị hoặc chúng sinh.
Hắn thậm chí nâng lên chân của nàng, bắt đầu hôn dọc theo thân thể nàng lướt nhẹ lên trên.
Hắn lửa nóng hôn lần đến toàn thân nàng, chiếc lưỡi nóng không ngừng lướt trên cơ thể nàng, dẫn dắt nàng đến một thế giới xa xăm cực lạc.
Nàng dưới sự vuốt ve của hắn dần dần mềm nhũn, còn nụ hôn của hắn dường như có ma lực, làm cho nàng hô hấp không thông.
Da thịt của nàng dưới sự khiêu khích của tay hắn trở nên lửa nóng khó nhịn.
Cho đến khi cái vật cương cứng nóng hổi đặt giữa hai chân nàng, tiến vào nơi ẩm ướt mềm mại của nàng, nàng cảm thấy một trận buộc chặt, giống như có một cỗ lực lượng muốn xé mở nàng.
“Chủ tử......”
“Gọi ta Vô Cực.”
Nàng ngượng ngùng nhìn hắn, lại xấu hổ khi nghe hắn bảo nàng gọi thẳng tên hắn, bởi vì này đại biểu cho quan hệ thân mật của hai người, cao hơn một tầng lâu.
Thắt lưng của hắn khẽ động, càng hướng vào chỗ sâu kín trong nàng mà tiến, một lần lại một lần.
“Gọi tên ta.” Hắn mệnh lệnh.
Bạc môi của hắn tiến đến trước ngực nàng duyện hôn, không ngừng cắn mút nụ hoa mềm mại đầy vẻ mê hoặc.
“Vô Cực......” Nàng thần phục gọi, hắn, là người đầu tiên, cũng là nam nhân cuối cùng trong cuộc đời nàng, là người duy nhất.
Khóe môi độ cong, loan vừa lòng cười yếu ớt.
Đầu tóc dài của hắn xoã trên thân hình nàng, hắn trần trụi thân hình, chiếm cứ cơ thể nàng, không ngừng động thân, từng phát từng phát cùng nàng dây dưa một khối, tuấn mỹ mê hoặc giữ lấy nàng.
Nàng chỉ có thể bất lực kêu tên của hắn.
“Vô Cực...... Vô Cực......”
Sa mạn buông xuống, hai thân ảnh dưới ánh trăng dính chặt một khối không thể rời, nữ nhân thở dốc yêu kiều, cùng nam nhân gầm nhẹ, một lần lại một lần, ở đêm khuya trung lưỡng lự thở dài.
*********
Mây mưa qua đi, nàng nằm ở trong lòng hắn, tình trạng kiệt sức.
Ngay khi tỉnh lại liền phát hiện người bên cạnh đã không còn..
Nàng nửa ngồi dậy, cảm thấy toàn thân đều thực toan đau, khi nhìn thấy lạc hồng trên ra giường mặt bỗng chốc ửng đỏ.
Thực không xong, nàng lỡ làm dơ nệm giường, lúc nàng đang gấp rút suy nghĩ nên đem chăn nệm đi thay, Diêm Vô Cực lại vừa khéo vào đến, mà nàng lúc nàng trần như nhộng xấu hổ lại trốn lên giường, liền dùng chăn cuốn lấy mình.
Nhìn nàng lúc này bộ dáng ngượng ngùng, làm Diêm Vô Cực mỉm cười, thưởng thức đôi má đang nhuốm màu hồng phấn của nàng, phía trên vẫn lưu lại màu đỏ sau kích tình, trên cơ thể lưu lại nhiều dấu hôn của hắn.
Nghĩ đến đêm qua vu sơn mây mưa, nàng xấu hổ đến không biết sau khi hai người vừa trải qua quan hệ thân mật như vậy, nên như thế nào đối mặt hắn?
Diêm Vô Cực vẫn rất tự tại không chút xấu hổ, hắn một đầu tóc dài vẫn như cũ rối tung, trên người chỉ trung y.
Hắn đi tới, đưa tay nâng bát trà đưa tới trước mặt nàng.
“Uống đi.”
Nàng xấu hổ mắt, tò mò nhìn bát trà đang toả nhiệt khí, bên trong là chất lỏng màu nâu, mùi dược thảo thơm ngát bay lên.
“Đây là cái gì?” Nàng tò mò hỏi.
“Đây là dược thảo ta đặc chế, có thể giảm bớt sự đau đớn sau khi sinh hoạt vợ chồng, phục hồi sức khoẻ.” Hắn biết tối hôm qua là lần đầu tiên của nàng, cũng hiểu được chính mình làm đau nàng, cho dù nàng chịu đựng không nói, nhưng cảm giác của nàng, hắn có thể hiểu được.
Nguyên lai hắn là đi làm dược thảo canh cho nàng?
Hắn như thế hầu hạ nàng, làm nàng Tâm nhi phanh động, cảm động trao hắn ánh nhìn thật ôn nhu.
Nàng tiếp nhận bát trà, đang cầm dược thảo canh, một ngụm một ngụm mà uống.
Hắn lập tức bay lên nằm bên người nàng, ung dung thưởng thức khuôn mặt yêu kiều của nàng.
Bị hắn nhìn chằm chằm, làm cho nàng hảo thẹn thùng.
“Làm gì mà nhìn ta?”
Hắn mỉm cười, đại chưởng cũng không an phận hướng vào trong chăn sờ soạng, làm nàng hô nhẹ một tiếng, thiếu chút nữa đem bát trà làm đổ.
“Đừng sờ loạn, sẽ làm đổ nha......”
Miệng hắn chu ra nụ cười bướng bỉnh, bộ dáng này nàng xem thật đáng yêu a.
Người này a, cũng có thời điểm bướng bỉnh như vậy, làm nàng vừa tức vừa buồn cười.
Vì tránh cho đem bát trà đánh đổ, nàng mau chóng uống một hơi cạn sạch, đem bát đặt ở trên khay bên cạnh, nàng muốn xuống giường, nhưng đại chưởng một phen kéo nàng lại.
“Đi đâu?”
“Nên chuẩn bị ngọ thiện, mà chăn nệm này cũng nên thay thôi......”
“Không vội, nằm với ta.”
Hai tay gắt gao ôm thân thể kiều mị của nàng vào lòng, không chịu phóng nàng đi.
Mà nàng, cũng thuận theo nằm ở trong lòng hắn, hưởng thụ khoảnh khắc thân mật của hai người.
Hai người liền như vậy ôm nhau, ngực tựa vào nhau, lắng nghe tiếng timđập, hưởng thụ cảm giác bàn tay hắn vuốt nhẹ tóc nàng, mang đến sự thoải mái cùng hưng phấn.
Nàng yêu thích bộ dáng thả lỏng của hắn, điều này chứng tỏ trước mặt nàng hắn đã hoàn toàn cất đi bộ mặt lạnh lùng phòng bị, không hề băng lãnh như trước nữa.
Nàng giống một chú mèo lười, hưởng thụ chủ nhân âu yếm, vốn dĩ, chỉ cần hắn đối tốt với nàng, như vậy nàng không còn sở cầu, nhưng Diêm Vô Cực muốn cũng không chỉ như thế.
“Chúng ta ba ngày sau thành thân.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn trong lồng ngực hắn khẽ ngước lên kinh ngạc đón nhận đôi mắt thâm thuý của hắn.
“Vô Cực?”
“Không muốn?”
Nàng lập tức trả lời:“Nguyện ý, ta đương nhiên nguyện ý, cho dù ngươi không cưới ta, ta cũng muốn đi theo ngươi cả đời, bởi vì...... Ta, ta thích ngươi......”
Nàng là rất kinh hỉ, Vô Cực muốn cưới nàng làm vợ, làm cho nàng cao hứng muốn khóc, nước mắt viền quanh mắt đẹp cùng ngữ khí kích động, sớm biểu thị sự nhiệt tình của nàng, mà nàng thật sự xấu hổ, càng làm cho hắn trong lòng rung động.
Tiểu nữ nhân này không e dè tỏ rõ lòng mình đã đả động sâu thẳm tâm hồn hắn, hắn liền cúi đầu hôn lên nước mắt của nàng.
Bởi vì được đền bù mong muốn, cũng có lẽ là nhất thời cảm xúc rất nhiều, sau nhiều ngày như vậy, rốt cục có thể cùng người nàng yêu thương, làm cho nước mắt của nàng không chìu theo ý càng chảy càng nhiều, cuối cùng, lại khóc thút thít nghẹn ngào.
“Như thế nào khóc?” Đôi mày khẽ chau.
“Ta không có.”
“Không có? Này nước mắt là cái gì?”
“Vui sướng chi lệ thôi, người ta là rất cao hứng.”
Nước mắt của nàng chảy càng nhiều, đôi mắt hắn càng trở nên âm trầm.
“Không cho phép khóc.”
Đại chưởng vì nàng lau đi nước mắt trên mặt, bởi vì nước mắt của nàng làm cho hắn đau lòng, mà hắn lại không biết như thế nào dỗ nữ nhân, chỉ biết dùng trực tiếp một phương pháp, chính là ra lệnh.
Này nam nhân nha, trên mặt rõ ràng nóng lòng lo lắng cho nàng, bởi vì ở chung lâu, làm cho nàng hiểu được nam nhân này kỳ thật chính là có thói quen bày ra lạnh lùng gương mặt.
Nàng vội vàng đem chính mình nước mắt lau khô, hấp hấp cái mũi, mỉm cười sáng lạn.
“Hảo, ta không khóc, ngươi nói muốn cưới ta, sẽ không được đổi ý nha.”
Đôi mày kia đang chau lại lập tức giãn ra.
“Ta Diêm Vô Cực nói chuyện giữ lời, nhưng ngươi phải chuẩn bị tâm lý, một khi làm thê tử của ta, phải ở tại Vong Ưu cốc này, sống một cuộc sống bình thường, rau dưa qua ngày.”
Nàng trêu ghẹo nói:“Này mấy tháng qua, là ai làm nô tài, ai lại bị chỉnh sống không bằng chết? Là ta, Hướng Tịnh Tuyết, kết quả là còn không phải sống được hảo hảo, nếu so với những việc này, cuộc sống bình thường đối ta mà nói thật sự rất xa xỉ, ta còn sợ thích ứng không kịp, về phần cơm rau dưa thôi --” Nàng cười khẽ đối hắn mặt nhăn mặt nhăn cái mũi, đô đô miệng.“Thực xin lỗi, có tiểu nhân nấu, đại gia muốn ăn cơm rau dưa, còn lâu.”
Diêm Vô Cực nhìn nàng, liền như vậy nhìn chằm chằm, đôi mắt trong suốt nhìn nàng như muốn khắc sâu hình ảnh của nàng vào tâm khảm.
Xem hắn nói không nói cứ nhìn nàng hồi lâu, làm nàng nghi hoặc khinh gọi.
“Vô Cực...... A.”
Hắn đột nhiên ôm chặt lấy nàng, giống như muốn đem nàng sát nhập hoà làm một với hắn, nàng tùy ý để hắn ôm, thỏa mãn dựa vào hắn, tuy rằng Vô Cực không nói chuyện, nhưng qua cái ôm mạnh mẽ này nàng có thể cảm giác được hắn nội tâm kích động.
Nàng thích nhìn hắn đối nàng phóng thích tình cảm, thích ánh mắt hắn khi vuốt ve nàng, nóng bỏng như vậy như muốn ăn nàng, cũng hiểu được cách hắn kìm chế tình cảm, nhưng thật ra so với bất cứ người nào hắn thật rất nồng nàn a, có thể nung nóng người nàng, để nàng cảm nhận được tình cảm của hắn.
Một người nam nhân nhiều năm ẩn cư tại Vong Ưu cốc này, tuy rằng còn có lục ca bọn họ hàu hạ, nhưng nàng hiểu được, Vô Cực là tịch mịch, ở Vong Ưu cốc, bởi vì mọi người đối hắn kính sợ, cho nên không có người có thể cùng hắn nói chuyện, không có người có thể tâm sự, mà hắn luôn dựng nên một bức tường băng không muốn ai tiếp cận, không cho ai chạm đến tình cảm trong lòng.
Cỡ nào tịch mịch a, nàng nhịn không được cảm thấy một trận đau lòng.
Như vậy một nam nhân lãnh ngạo cô độc, nay lại giống một dã thú bị thương, ở trong lòng nàng dường như cảm thấy yên tâm mà an ổn ngủ, trong lòng nàng không khỏi nảy lên một phần thương tiếc.
Nàng nguyện ý sống ở Vong Ưu cốc, làm thê tử của hắn, canh giữ ở hắn bên người, cả đời nhất thế làm bạn hắn, sống những ngày tháng vô tranh, bình thản.
Nàng sẽ không lại làm cho hắn cảm thấy cô tịch...... Hướng Tịnh Tuyết trong lòng âm thầm thề.
Minh Vương Minh Vương - Mạc Nhan