When you love someone, the best thing you can offer is your presence. How can you love if you are not there?

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 188 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 477 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:57:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 114: Đồng Lòng Với Nhau
n Bình không biết làm sao nhìn An Tâm Á có chút không đành lòng, đi qua cọ cọ vào cô nói, "Mẹ, bảo bối biết sai rồi......"
"Đáng chết......" An Tâm Á gõ đầu cậu một cái thật mạnh, giận dữ, "Tên nhóc ngươi rốt cuộc có bao nhiêu tiền?!"
"......" An Bình đổ mồ hôi, "Không nhiều lắm......"
"Đã vậy còn không biết chuyện kiếm được tiền phải giao ẹ giữ sao, rồi tính toán trong đầu bán mẹ đến CBD, mà còn dám trưng ra cái bộ dạng giả vờ nghèo khó đáng thương......" An Tâm Á càng nói càng giận, đầu An Bình càng cúi càng thấy, đáng thương cực kỳ.
"Khụ, đừng mắng con......" Trình Quân Hạo xen ngang một câu.
"Cút......" Bị ánh mắt vô tình của hai mẹ làm cho câm như hến, Trình Quân Hạo muốn rơi nước mắt.
An Tĩnh cũng đi qua cọ cọ làm nũng, cùng An Bình dụ dỗ tận nửa ngày An Tâm Á mới ngui giận, lần này rốt cuộc cô cũng hiểu rõ, hai tên Tiểu Bạch Thỏ trong nhà mình thật chất là hai con Tiểu Hồ Ly, rất đáng hận, dám dở trò gài bẫy cô, chuyện CBD, rồi còn chuyện không có tiền nửa chứ, An Tâm Á rất buồn bực, đáng chết, sao cô lại sinh ra hai tên nhóc biến thái âm hiểm vậy chứ, nghĩ đến đây mới nhớ đến nguồn gốc di truyền, cô hung hăng trừng mắt liếc Trình Quân Hạo.
Nghĩ đến còn có tên Đêm 13 kia làm đồng lõa, cô cũng tức giận trừng mắt liếc Đêm 13, Đêm 13 tự động ẩn thân, cũng có chút khẩn trương. Phải nói ánh mắt An Tâm Á bây giờ có chút đáng sợ......
Hơn nữa, hiện tại hai bảo bối của cô là hai tên nhóc biến thái âm hiểm nhất, làm thế nào cô cũng không thể chấp nhận nổi, ô ô, hai đứa con nhỏ bé đáng yêu của cô, đã một đi không trở lại nửa rồi......
Quá âm hiểm rồi.
Hai đứa bé nhỏ như vậy lại có thiên phú như vậy, thật sự cô cũng không biết phải nói gì. Nhưng đây cũng là một chuyện tốt, hai đứa còn nhỏ mà đầu óc đã rất thông minh, cô cầu còn không được nửa là, chỉ là ngàn vạn đừng lầm đường lạc lối là tốt rồi. Muốn trách cũng chỉ có thể trách cái gien di truyền biến thái của cái tên Trình Quân Hạo này, khiến hai đứa bé từ nhỏ đã phát triển theo chiều hướng biến thái......
Một bữa cơm mà ai cũng theo đuổi tâm tư của riêng mình, Đêm 13 không chịu nổi, vừa ăn no bụng liền rời đi, may mà chưa có nói đến chuyện muốn chuyển đến đây ở, nếu không nhất định sẽ nhận một cái lườm mắt giống như vậy rồi sau đó sẽ bị Trình Quân Hạo ột chưởng đánh chết, hơn nữa, hắn không thích hợp với cách đối đãi căng thẳng này, hắn là một người thích tự do đi đi về về...... Chuyện cứ phải giải thích này nọ, hắn không thích...... rất đau đầu......
An Tâm Á ăn không ngon, vào phòng đi tắm giải nhiệt.
Trình Quân Hạo mang theo hai đứa nhóc tới thư phòng, cuối cùng cũng tới lúc cha con nói chuyện với nhau, trong lòng Trình Quân Hạo có chút thấp thỏm, có chút vui mừng, nhìn hai khuôn mặt nhỏ nhắn giống nhau như đúc, anh hi vọng rất nhiều hai đứa bé gọi anh một tiếng cha, nhưng dường như những thiên tài nhi đồng rất khó phục vụ, cũng không dễ bị dụ dỗ, thậm chí ngay cả những mánh khéo thường dùng với Khả Khả cũng vô ích.
Chỉ những lúc có An Tâm Á, cặp song sinh mới bày biện ra bộ mặt nũng bịu khéo léo, đối với anh thì giống như những người đã trưởng thành đối mặt nói chuyện với nhau, Trình Quân Hạo có một chút mất mác.
"Ông là cha chúng tôi, mẹ thừa nhận chứ?!" An Bình hỏi anh.
"Ừ, mẹ con thừa nhận......" Trình Quân Hạo gật đầu, hai khuôn mặt nhỏ nhắn này làm sao có thể nghiêm nghị đến như vậy?!
An Bình An Tĩnh gật đầu một cái, hai người nắm tay, tựa hồ cũng có chút khẩn trương, lần đầu tiên cha con nói chuyện trực tiếp, trường hợp này có hơi lúng túng, Trình Quân Hạo không nói chuyện vòng vo, "Mẹ các con nói rồi, về sau sẽ ở chổ này, rất thuận tiện, các con về sau...... Gọi ta là cha đi, khụ......"
An Bình An Tĩnh không lên tiếng, một hồi lâu mới nói, "Chúng tôi muốn nghe ý kiến của mẹ......"
Trình Quân Hạo lại có chút mất mác, cô gái An Tâm Á này đoán chừng là không muốn hai đứa bé gọi anh là cha đấy.
Chỉ là, cặp song sinh đối với chuyện ở nơi này, cũng không phản đối, giống như cũng nguyện ý thân cận với anh, điều này làm cho Trình Quân Hạo cảm giác có chút an ủi, cứ từ từ đi thôi.
"Chuyện xảy ra hôm nay là chuyện gì?!" An Bình chủ động đặt câu hỏi, "Cha ông giống như có thù oán với ông, đã nhiều lần chơi trò này rồi......" Trên người của cậu toát lên sự tàn nhẫn, Trình Quân Hạo cảm nhận được.
Anh gật đầu một cái, đại khái nói ra những chuyện khúc mắc trong đó, sau lại nói: "Chuyện này, các con đừng nhúng tay vào, để cha xử lý......"
Anh cũng không muốn làm cho hai tay của anh em nó dính máu tanh.
Hai cậu bé tặc tặc cười một tiếng, chuyện không phản kích lại, không phù hợp phong cách của bọn họ, nhưng mà......"Vậy nếu muốn chúng tôi giúp một tay, cứ việc nói......" Hai cậu bé có ý tốt cười một tiếng.
Trình Quân Hạo vui lòng gật đầu, mặc dù không sẽ không có việc đó xảy ra, nhưng cách nói quan tâm anh của hai đứa bé, làm cho anh rất vui sường.
Đây là cha con bọn họ lần đầu tiên mặt đối mặt nói chuyện, giống như cuộc nói chuyện giữa những người trưởng thành, nhưng lại rất vui vẻ, tâm tình Trình Quân Hạo vui vẻ không thôi, rất thõa mãn, nhưng nhìn thời gian không còn sớm nữa, lo lắng bọn chúng có chút mệt mỏi, quan tâm hai đứa nói, "Đi nghỉ ngơi sớm một chút, đến chổ mẹ các con đi, hôm nay mẹ các con đã bị dọa sợ, buổi tối đi ngủ sớm một chút, buổi tối cha có chuyện phải xử lý......"
An Bình An Tĩnh gật đầu một cái, tự nhiên cũng biết là đi xử lý chuyện gì. Hai cậu nhóc nắm tay khéo léo ra khỏi thư phòng đi đến phòng An Tâm Á.
Sắc mặt Trình Quân Hạo âm trầm xuống, bấm số điện thoại của Con Muỗi, "Tìm được Ôn Tâm chưa? Người đàn bà này, ta nhất định không tha cho cô ta......"
"Đang tìm, anh hai......" Giọng nói Con Muỗi cũng không dễ chịu gì, có vẻ rất tức giận.
"Chuyện gì xảy ra?!" Trình Quân Hạo nghe trong điện thoại phía bên kia có tiếng mắng chửi ầm ĩ, gầm nhẹ.
"Là lão già đang mắng người......" Con Muỗi không nhịn được nói: "Anh hai muốn qua đây thẩm vấn sao?!"
"Ta lập tức qua đó......" Lửa giận của Trình Quân Hạo bốc lên cao, "Cái lão già này, thật muốn đánh gãy một chân của lão......"
Cắt đứt điện thoại, Trình Quân Hạo phân công người bảo vệ tốt biệt thự, anh mới lên xe chạy đi.
Nghe ngoài cửa sổ tiếng xe hơi rời đi, hai cậu nhóc bèn nhìn nhau cười, bọn họ không phản kích, chẳng giống bình thường chút nào, vậy thì chán chết.
Chạy vào phòng của An Tâm Á, chạy thẳng tới phòng tắm, nhảy vào trong bồn tắm, "Mẹ, con muốn cùng tắm với mẹ......"
"Cái gì......" An Tâm Á nằm trong bồn tắm, gõ đầu mỗi đứa một cái, "Bây giờ mới biết còn có một người mẹ là ta đây sao, sao không tiếp tục cấu kết với cha của các ngươi đi? Nói, các ngươi lúc nào thì đã cấu kế với cha các ngươi hả?!"
"Mẹ, mẹ ghen......" An Bình chọc phá cô.
An Tâm Á 囧 lửa lửa giận lên cao, phịch một tiếng muốn xông tới đánh cậu, nhất thời trong bồn tắm bọt nước văng khắp nơi.
An Tĩnh trầm lặng nói: "Mẹ, phòng tắm này thật to, bồn tắm cũng thật lớn, sau này bốn người cùng nhau tắm rửa cũng được......" Giọng điệu này làm lòng người ta có chút chua xót vô cùng.
An Tâm Á ngây ngẩn cả người, thật lâu, mới kiềm nén nước mắt, ôm lấy Lẳng Lặng, "Tiểu tử thúi, ăn cây táo rào cây sung, mới cho có một cái bồn tắm lớn đã bị hắn ta mua chuộc rồi...... thật là......"
Hình như cô cũng chưa bao giờ có được một cái bồn tắm lớn như vậy cho hai đứa nó, hay một căn phòng lớn như vầy, lòng có chút chua xót.
An Bình An Tĩnh cọ cọ trong ngực cô, "Mẹ, chúng con thích ông ấy, càng thích mẹ hơn, mẹ không cần ghen tỵ à, ông ấy không thể nào giành được tình yêu của chúng con với mẹ......"
Mẹ Sắc Bén Mua Một Tặng Hai Mẹ Sắc Bén Mua Một Tặng Hai - Anh Vũ Phiêu Linh