When you look at the sun during your walking meditation, the mindfulness of the body helps you to see that the sun is in you; without the sun there is no life at all and suddenly you get in touch with the sun in a different way.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 100 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 739 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 02:33:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 6: Tập Ám Trở Về (Thượng + Hạ)
dit: Nam Cung Như
Ngày thứ hai, ba người ngồi vây chung quanh bận rộn công việc trong tay
"Tiểu Lục, đều là ngươi á..., làm ta tối hôm qua làm mơ thấy ác mộng đấy."
Tiểu Lam dùng ngón tay chỉ mắt quầng thâm của mình, đều là tại lòng hiếu kỳ làm hại.
"Đừng nói á..., ta cũng ngủ không ngon a, ngươi nhìn ánh mắt của ta nè."
Hai người theo lời nhìn về phía nàng, không nhịn được cười ra tiếng, vành mắt thật đen không nói, mà hai mắt cũng phiếm hồng, môi nhỏ nhắn chu lên
“ Mau, hôm nay đưa nhiều rượu và thức ăn lên, Vương gia đến”
Một tên binh lính vội vàng chạy vào, vừa mới nói xong liền chạy ra, chỉ vào Bách Lý nói: “ Ngươi, là ai? Vội vàng cùng ta ra ngoài”
Trên tay nàng vẫn còn ướt sũng nước, liền bị tên binh sĩ lỗ mang đó nắm lên chạy ra ngoài
“ Chậm, chậm một chút, ta….”
Nam tử trước mắt rốt cuộc cũng dừng lại, nhìn sau lưng Bách Lý một cái, vội buông lỏng tay ra: “ Thực xin lỗi”
Bách Lý nâng ống tay áo lau khô nước đọng, trong tay liền nhiều hơn một cái khay, phía trên là một chậu nước ấm, và một khăn lông khô
“ Vương lập tức sẽ đến đây, ngươi hãy phục vụ người, mau…”
Xem bộ dạng nôn nóng của hắn, Bách Lý không khỏi mỉm cười
Đến trước mặt hầu hạ? Bách Lý không muốn gặp Tập Ám trong lúc này, nên vội gọi tiểu nha hoàn ở một bên lại, nói dối rằng thân thể mình khó chịu, không thể bưng trà lên được. Tiểu nha hoàn sảng khoái đáp ứng, chỉ là không hiểu nhìn Bách Lý một cái, vẻ vui mừng không nói nên lơi hiện rõ trên mặt
Bách Lý lui sang một bên, trốn vào một góc hẻo lánh. Sẽ được nhìn thây hắn, trong lòng nàng hồi hộp không ngừng, lòng bàn tay rỉ ra một tầng mồ hôi.
Ánh mặt trời trải dài vô tận, trời đông giá rét ở nơi này, làm cho người ta cảm thấy ấm áp. Bách Lý núp sau bụi cây lớn, vừa vặn che kín thân thể của nàng
Xa xa, một đạo ánh sáng chợt hiện ra làm Bách Lý nhịn không được giơ tay lên che mắt, binh sĩ xếp thành một hàng. Tập Ám, cưỡi Ngân Giáp đến, cường quang ngày càng gần, chúng tướng sĩ cùng nhau quỳ xuống: “Vương Gia."
Dẫn đầu đi trước là một nam tử cưỡi trên chiến mã đang nhàn nhã bước đi, tản ra lãnh khí làm người ta không rét mà run. Tay trái hắn ghìm chặt cương ngựa, bên tay phải hắn là một đuôi xà vân trường tiên như độc xà khéo léo co rúc ở trong tay
Một bộ trường sam đen trắng, tuyến thêu kim song sắc, góc nhìn từ một bên, mắt thâm thú, sống mũi kiên định. Cao quý như một đầu đông lang ngủ, trời sanh khí khái vương giả, vô hình làm cho người ta cảm thấy áp lực cực lớn
Bách Lý trốn ở phía sau, đôi tay bấu víu cành cây tráng kiện. Tập Ám, Tập Ám…. Trong lòng không ngừng thầm gọi cái tên ngày đêm nàng mong nhớ, nhưng thủy chung cũng không hô ra miệng, chỉ len lén núp ở một bên
Hắn nhận lấy nước nóng rửa tay từ tiểu nha hoàn một bên, lau xong, nói: “ Đứng lên cả đi”
"Dạ ". Chúng tướng sĩ rối rít đứng dậy, đều tản ra 2 bên
Bách Lé không nhìn rõ thái độ của Tập Ám, vì sao chân mày của hắn cứ luôn nhíu lại, hắn không phải mới nạp phi sao?
Tâp Ám bước đi kiên định, chắp tay đón gió, vào giờ khắc này, nàng đột nhiên có cảm giác, chỉ có nam tử như vậy, mới có thể đứng hiên ngang sừng sững giữa trời đất
Bách Lý từ từ trở vệ, tâm giống như có ngàn con côn trùng gặm nhấm cực kì khó chịu, lúc nhìn thấy Tập Ám, nàng rất muốn xông ra, nhưng vẫn không tiến lên được một bước
Vừa thấy Bách Lý trở về, Tiểu Lam, Tiểu Lục tò mò đi đến gần: “ Sắc mặt ngươi sao lại tái nhợt quá vậy?”
"Không có a, ngày hôm qua ngủ không ngon thôi."
Bách Lý chậm rãi phục hồi tinh thần, ngồi vào ghế nhỏ một bên
“ Vậy chúng ta nhanh đưa những thức ăn này lên di, hôm nay Vương gia sớm như vậy đã đến” Tiểu Lam ôm lấy một ít rau trở về
“ Đúng là, vừa mới tân hôn, không lẽ bỏ mặt tân nương sao?” Tiểu Lục tán đồng gật đầu một cái
Tân hôn? Bách Lý máy móc chạm vào thức ăn, ánh mắt trồn rỗng, như động tác của con rối nặng nề bị người khác điều khiển
Một ngày bận rộn cuối cùng cũng trôi qua, trời cuối cùng cũng tối, ánh sáng màu đỏ như Hồng Hà nhuộm cả trái lính, trong doanh tâm dấy lên một chậu lửa khổng lổ, hai bên bày 18 cái ghế đẩu lớn nhỏ. Tập Ám lười biếng nhất thân, hai chân tùy ý đặt trên án kỷ trước mặt
Bách Lý cùng với Tiểu Lam, Tiểu Lục và mấy nha hoàn binh linh khác đứng ở một bên. 18 vị tướng sĩ theo lời ngồi xuống, rượu chuẩn bị từ trước được bưng lên
Mùi rượu ngàn dặm, tráng là tinh thần.
Ngày mai sẽ phải khai chiến, nhưng Bách Lý không cảm thấy có chút mùi vị chiến tranh nào, an tĩnh như vậy, thanh thản như vậy?. Trường hợp như vậy, không phải kì quái sao?
“ Lý tướng quân, mấy ngày qua bổn vương không có ở đây, trong quân có chuyện gì bất thường không?”
Tập Ám đột ngột hỏi thăm, khiến Lý Nam mất tự nhiên buông xuống ly rượu trong tay
Có nên nói hay không?. Hắn đã đáp ứng Bách Lý sẽ không nói ra, nhưng đó cũng không phải chuyện nhỏ.
Len lén nhìn tứ phía, đụng phải cái lắc đầu của Bách Lý, ánh mắt vội vàng rụt lại
Tập Ám nhìn Lý Nam rất lâu không tra lời, cặp mắt theo hướng của Lý Nam quét tới, Bách Lý vội trốn phía sau binh lính đứng một bên, chỉ cảm thấy sau lưng một hồi lạnh lẽo.
"Hồi vương gia, trong quân tất cả bình thường."
Thật may là, Lý Nam lại khôi phục trấn định, che giấu cặp mắt chống lại tập ám, chỉ là thanh âm không cảm thấy có chút phát run.
Tay trái Tập Ám vuốt ve huyệt thái dương, chân mày hơi chau lại, lộ ra thần sắc bẩ mãn. Bách Lý biết hắn đã sinh lòng nghi ngờ, trước kia, mỗi lần hắn bày tỏ thái độ bất mãn đều lộ ra vẻ mặt này
"Ừ"
. Chân mày dần dần dãn ra, khóe mắt như có như không liếc về phía trong doanh. Bách Lý cơ hồ rụt cổ một cái, nàng sợ cái gì chứ, nàng là thị thiếp của hắn, chẳng lẽ bởi vì hắn nạp phi mà vẫn ẩn núp hắn sao?
Một chén tương tư nấu thành khổ dược, Bách Lý biết, bây giờ nàng không chịu nhận quen biết hắn, vậy nàng cứ tiếp tục cắn nuốt khổ dược thế thôi
Mê Hoặc Song Vương Mê Hoặc Song Vương - Thánh Yêu