Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Tác giả: Tâm Đào
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 150 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 04:14:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 83: Rời Đi
ậu phải ăn một chút, cậu xem bộ dạng bây giờ của cậu như thế nào, không còn là dáng vẻ Kính Huyễn đầy sức sống như trước kia nữa.” Mật Nhu đem chén đặt trên bàn bên cạnh giường, dùng sức kéo Kính Huyễn từ trên giường lôi dậy.
“Mình thật sự là không muốn ăn.” Kính Huyễn bị Mật Nhu mạnh mẽ túm lên ngồi ở trên giường, sắc mặt tái nhợt thanh âm yếu ớt nói.
“Câu không ăn thì mình sẽ dẫn Dương Lịch tới đây.” Mật Nhu uy hiếp Kính Huyễn, nhìn bộ dạng bây giờ của Kính Huyễn, còn không chịu ăn, như thế thì thân thể làm sao chịu nổi.
“Không cần, mình không muốn nhìn thấy anh ta” Kính Huyễn mất khống chế nói, cô hèn yếu lựa chọn cách trốn tránh, cô sợ nghe được sẽ khiến cõi lòng mình tan nát.
“Cậu không thể cứ trốn tránh như vậy, bây giờ cậu nên cùng Dương Lịch hai mặt một lời nói rõ với nhau mới đúng, cái bộ dạng bây giờ của cậu, còn một ít điểm là giống Kính Huyễn.” Mật Nhu nói xong cũng muốn gọi điện thoại cho Dương Lịch, lại bị Kính Huyễn đoạt lấy điện thoại di động.
“Không cần nói cho anh ta biết chỗ này, nếu không, mình sẽ rời khỏi đây ngay lập tức.” Kính Huyễn nhìn Mật Nhu nghiêm túc nói, giữ điện thoại thật chặt trong tay mình.
Đang lúc hai người còn đang đứng nhìn nhau, thì chuông cửa đột ngột vang lên: “Leng keng leng keng” làm cả hai đều nhìn thẳng vào mắt nhau, lo sợ.
“Cậu chờ một chút, mình đi ra trước mở cửa.” Mật Nhu nghe tiếng chuông cửa vẫn không ngưng kêu, không thể làm gì khác hơn là đi tới mở cửa, không biết ai tìm đến lúc này?
“Mật Nhu, có phải anh ta tìm tới đây không, vậy cậu không cần mở cửa, được không.” Trong lòng Kính Huyễn có linh cảm xấu, lúc Mật Nhu đi ra ngoài mở cửa, cô liền kêu Mật Nhu không nên tùy tiện mở.
“Biết rồi.” Mật Nhu liếc mắt nhìn Kính Huyễn, sau đó mới đi mở.
“Tại sao cô lại tới đây.” Mật Nhu nhìn Lộ Đế đứng ở trước cửa, giọng điệu không thân thiện hỏi, lúc này Kính Huyễn không muốn gặp nhất là Lộ Đế, nếu Kính Huyễn biết Lộ Đế tới, có thể khó tránh khỏi cô sẽ mất khống chế.
“Là Dương Lịch kêu tôi tới, tôi có thể đi vào chứ.” Lộ Đế mỉm cười đắc ý nhìn Mật Nhu, không quan tâm hỏi.
“Chỗ của tôi không hoan nghênh cô, cô có thể rời đi.” Mật nhu không bình tĩnh mà nói một câu, liền muốn đóng cửa lại.
“Mật Nhu, cậu để cho cô ta vào đây.” Kính Huyễn vẫn đi theo Mật Nhu ra ngoài, hướng về phía Mật Nhu đang muốn đóng cửa mà nói.
“Nhưng mà “Mật Nhu không đồng tình muốn nói điều gì, lại bị ánh mắt Kính Huyễn ngăn lại, không thể làm gì khác là mở cửa.
“Xem ra khí sắc của cô rất tốt, không có bị ảnh hưởng gì.” Lộ Đế bén nhọn cười nhạo Kính Huyễn, nhìn Kính Huyễn mặt tái nhợt, lại nói thành khí sắc rất tốt.
“Nếu như cô tính nói nhảm, vậy thì mời cô đi khỏi đây.” Kính Huyễn lạnh lùng nhìn Lộ Đế nói.
“Vậy tôi sẽ nói, Dương Lịch đã quyết định tháng sau kết hôn với tôi, tôi hy vọng cô sẽ không tới làm phiền anh ấy.” Lộ Đế nói dối một cách trôi chảy, nhưng lại làm cho Kính Huyễn tin là thật.
“Cô nói cái gì, Dương Lịch muốn kết hôn với cô, có phải cô đang gạt tôi, đúng không?” Kính Huyễn không tin nói, Dương Lịch không phải là người như vậy.
“Đây là thiệp cưới của chúng tôi, nếu cô có thời gian, thì mời cô tới tham dự, haha “Chỉ là, nhìn vị hôn phu trước kia của mình giờ lại cùng người phụ nữ khác kết hôn, tôi nghĩ cô sẽ không có tâm tình đến xem đâu.” Lộ đế lấy ra thiệp cưới mà cô làm đưa cho Kính Huyễn, cô biết chắc chắn Kính Huyễn ngày đó sẽ không tới tham dự hôn lễ, nên mới to gan nói láo như vậy.
“Thiệp cưới “hai tay Kính Huyễn run run nhận lấy cái Lộ Đế đưa cho nói là thiệp cưới, nhớ đến Dương Lịch trước kia xuất hiện trong mắt cô cười đến rực rỡ, lúc này Kính Huyễn lệ đã tràn mi rồi.
“Đúng vậy, tôi hi vọng cô có thể tới tham dự, Dương Tịch nói còn cho tôi một ngạc nhiên nữa, đến lúc đó nhớ đến xem.” Lộ Đế nhìn vẻ mặt Kính Huyễn như theo dự liệu của mình, cười đắc ý, còn không biết xấu hổ nói tiếp.
“Cô đi khỏi đây cho tôi, nơi này chúng tôi không hoan nghênh cô.” Mật Nhu nhìn Kính Huyễn lại muốn rơi nước mắt, nổi giận không biết từ nơi nào tìm thấy cây chổi liền muốn đuổi đánh Lộ Đế, làm Lộ Đế sợ tới mức tông cửa xông ra.
“Kính Huyễn, cô ta nhất định là đang lừa gạt cậu, từ nhỏ Dương Lịch đã ghét cô ta như vậy, làm sao có thể kết hôn với cô ta.” Mật nhu làm Lộ Đế một phen hốt hoảng chạy ra ngoài, sau đó mới vứt cây chổi đi tới bên cạnh Kính huyễn, thật sự cô không tin Dương Lịch có thể kết hôn với Lộ Đế.
“Nhưng mà, cậu xem, thiệp cưới họ cũng in ra rồi, còn cái gì không thể tin tưởng, Mật Nhu mình không muốn ở chỗ này, không muốn nhìn thấy hai người họ vui vẻ kết hôn với nhau, bây giờ cậu dẫn mình đi khỏi đây được không.” Kính Huyễn khóc năn nỉ Mật Nhu mang mình rời đi, thật sự cô không có chuẩn bị tâm tư tiếp nhận chuyện hai người bọn họ kết hôn.
“Cậu đúng là ngốc, làm sao có thể tin lời cô ta nói, cô ta nhất định là đang lừa gạt cậu, cậu nên tỉnh táo lại một chút được không.” Hiện tại Mật Nhu thật sự không muốn Kính Huyễn giống như kẻ ngốc, chuyện còn chưa làm rõ ràng, không thể liền như vậy tin tưởng lời nói một phía từ Lộ Đế.
“Không cần, mình không muốn nhìn thấy hai người bọn họ, mình không cần, mình muốn rời khỏi đây.” Kính Huyễn giống như nổi điên kêu to, cự tuyệt.
“Được, được! Chúng ta không đi tìm bọn họ, bây giờ chúng ta đi thôi, cậu đừng như vậy.” Mật Nhu nhìn Kính Huyễn mất khống chế, giữ chặt Kính Huyễn để cô không làm tổn thương chính mình, có phải Dương Lịch thật sự kết hôn hay không, nhưng nhìn bộ dạng bây giờ của Kính Huyễn, có lẽ rời khỏi đây là lựa chọn chính xác.
“Vậy bây giờ chúng ta đi được hay không, hiện tại liền rời đi.” Ở chỗ này một phút Kính Huyễn cũng không sống nổi, cô muốn mau chóng rời khỏi
“Được, được! Vậy chúng ta thu thập một chút đã.” Mật Nhu thật ra thì cũng không biết muốn đi nơi nào, thu thập mấy bộ y phục, đem toàn bộ hộ chiếu mang theo,, nhưng không nghĩ rằng, hai người họ đi nhiều năm nhiều như vậy, cũng không nghĩ tới có thể gặp lại Dương Lịch.
Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy - Tâm Đào