Sự khác biệt giữa cơ hội và khó khăn là gì? Là thái độ của chúng ta! Trong mỗi cơ hội có khó khăn, và trong mỗi khó khăn đều có cơ hội.

J. Sidlow Baxter

 
 
 
 
 
Tác giả: Tâm Đào
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 150 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 04:14:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 66: Phương Pháp Tốt Bồi Dưỡng Tình Cảm
hụt! Khụ khụ.” Kính Huyễn nghe mẹ Diêm nói là lúc cô đang uống canh, liền một hơi phun hết ra ngoài, làm cho cô bị sặc, hại cô ho khan cả khuôn mặt đều đỏ bừng lên.
“Con không sao chớ, uống canh không nên uống nhanh như vậy, con xem, bị sặc rồi đó.” Mẹ Diêm không hiểu phản ứng của Kính Huyễn nói, không biết là lời nói của bà làm hại Kính Huyễn bị sặc.
“Khụ khụ” Kính Huyễn bây giờ là khổ mà không nói được, rõ ràng là bị lời nói đó dọa, hiện tại bị mẹ Diêm nói như thế, ngược lại thành lỗi của cô.
“Ah cổ họng thật khó chịu, có nước đá hay không, tôi muốn một ly.” Bây giờ cổ họng Kính Huyễn thật là cay nóng vô cùng, muốn tìm ly đá nước, hi vọng như vậy có thể giúp mình.
“Đây này, uống từ từ thôi.” Diêm Hỏa trước tiên đi rót ly nước đưa cho Kính Huyễn, cũng chỉ là nói kết hôn thôi mà, cô cũng không nên phản ứng kịch liệt như vậy chứ?
“Cám ơn.” Kính Huyễn thanh âm khàn khàn cảm ơn Diêm Hỏa, uống một ly nước đá cổ họng cảm thấy đỡ hơn một chút, lời nói của mẹ Diêm thật sự đáng kinh ngạc.
“Đỡ hơn một chút là tốt rồi, ăn đồ cay không tốt.” Diêm hỏa gọi thím Trương đem tất cả thức ăn cay ở trước mặt Kính Huyễn mang đi, đem món ăn không cay đặt ở trước mặt cô.
“Đúng vậy, đỡ hơn là tốt rồi, con vẫn chưa trả lời ta, lúc nào thì con và Diêm Hỏa kết hôn.” Mẹ Diêm gấp đồ ăn cho Kính Huyễn, tiếp tục hỏi vấn đề vừa mới khiến cho cô bị sặc đến đỏ mặt.
“Àh! Cái vấn đề này sao.” Kính Huyễn nhìn thấy ánh mắt mẹ Diêm tràn đầy hy vọng, không đành lòng nói cự tuyệt, chỉ có thể ở dưới bàn cơm đạp mạnh lên chân Diêm Hỏa, cơ hồ muốn Diêm Hỏa giúp cô giải quyết chuyện này.
Diêm Hỏa cố tình không để ý đến Kính Huyễn, mặc dù Kính Diễm đạp mạnh lên chân anh, thì cũng không quay đầu lại nhìn cô, bình tĩnh ăn cơm, chuyển vấn đề khó khăn này cho cô giải quyết.
“Diêm phu nhân! Thật ra thì, thì...” Kính Huyễn còn chưa biết phải nói thế nào, lập tức bị mẹ Diêm phản bác lại rồi.
“Cái gì Diêm phu nhân, chúng ta sắp sửa trở thành người một nhà rồi, mẹ muốn con cũng giống như Diêm Hỏa gọi ta là mẹ.” Mẹ Diêm nghe Kính Huyễn xưng hô với bà, không đợi câu nói tiếp theo của Kính Huyễn, lên tiếng bảo Kính Huyễn gọi mình là mẹ.
“Hả! Cái này, thật ra thì...A” Kính Huyễn vừa muốn mở miệng cự tuyệt, thì dưới bàn cơm chân của Diêm Hỏa đạp mạnh vào chân cô, làm hại cô muốn nói mà nói không được, quay sang nhìn chằm chằm Diêm Hỏa. Đã không giúp cô thì thôi, không biết là một chân của cô đang bị thương hay sao, hay là muốn làm cả cái chân kia của cô cũng bị thương luôn?
“Mẹ, vậy thì ngày ẹ chọn, mẹ xem ngày nào tốt thì nói, chúng con lập tức kết hôn.” Diêm Hỏa ban đầu im lặng không nói gì, cuối cùng đành lên tiếng, chỉ có điều lời đó không phài là lời Kính Huyễn muốn nghe.
“Lúc nào thì tôi nói muốn kết hôn, chúng ta còn chưa biết nữa, căn bản chuyện này không thể.” Bây giờ không thể không lên tiếng, nếu không hôn nhân của sẽ cô do người khác quyết định, cô kiên quyết không đồng ý.
“Không phải hai đứa đã có với nhau hai đứa con rồi hay sao, vì sao còn chưa kết hôn?” Mẹ Diêm không hiểu hỏi Kính Huyễn, căn bản không biết Kính Huyễn như thế nào có hai đứa nhóc này.
“Bọn trẻ là của một mình tôi, chứ không phải do anh ta mang thai sanh ra” Kính huyễn nói, căn bản không biết bây giờ cô đang nói cái gì nữa.
“Hả chuyện đó sao có thể xảy ra với đàn ông được, nếu có thì chắc đó là quái vật.” Mẹ Diêm đột nhiên cảm thấy nói chuyện cùng Kính Huyễn rất hao tâm tốn sức, làm sao lại khó thuyết phục cô như vậy.
“Tôi không quan tâm, dù sao tôi sẽ không kết hôn.” Thái độ Kính Huyễn kiên quyết nói, dù sao cô sẽ không kết hôn.
“Mẹ cũng không cần gấp gáp như vậy, trước tiên để cho con cùng Kính Huyễn bồi dưỡng thêm tình cảm, bây giờ cô ấy vẫn chưa chấp nhận con.” Diêm Hỏa thấy thái độ Kính Huyễn kiên quyết như vậy, sợ sự việc biến hóa tệ hơn, huống chi anh vất vả tốn bao công sức mới dụ dỗ cô về đây.
“Bồi dưỡng tình cảm? Vậy cũng tốt, mẹ biết phương pháp để bồi dưỡng tình cảm tốt nhất là đi du lịch, hay là ngày mai các con đi luôn đi.” Mẹ Diêm hiện tại đành phải thỏa hiệp, nếu không con dâu sẽ bị bà hù dọa chạy đi mất.
“Mẹ, người xem chân Kính Huyễn hiện tại bị thương sao có thể đi du lịch được?” Diêm Hỏa bất đắc dĩ phản đối ý nghĩ của mẹ mình, muốn bồi dưỡng tình cảm cũng không cần gấp gáp như vậy?
“Vậy thì chờ chân của Kính Huyễn lành lại, àh còn có một phương pháp khác để bồi dưỡng tình cảm đấy.” Mẹ Diêm quét cặp mắt nhìn Diêm Hỏa rồi tới Kính Huyễn, thấy hai người đầy ngơ ngác.
“Phương pháp gì?” Cơ hồ là cả trăm cái miệng nói chung một lời, cảm giác đó không phải là phương pháp tốt, trong lòng Kính Huyễn bắt đầu lo lắng.
“Chờ một chút con sẽ biết, Thím Trương bà tới đây.” Mẹ Diêm không trực tiếp nói cho hai người biết, để cho bọn họ tò mò một chút cũng tốt, nhưng mà thật sự là tò mò sao?
“Phu nhân, có chuyện gì vậy?” Vốn ở trong bếp gọi những người giúp việc tới thu dọn đồ đạc, vừa nghe thấy mẹ Diêm gọi bà, lập tức dẹp công việc sang một bên, đi tới bên cạnh mẹ Diêm.
“Bà giúp Kính Huyễn đem đồ dùng hàng ngày của cô ấy mang vào phòng của thiếu gia đi, hiện tại bọn chúng chuẩn bị ở chung một phòng.” Mẹ Diêm dõng dạc tuyên bố, vội vàng kêu Thím Trương mau dọn dẹp.
“Cái gì? Không cần, tôi không đồng ý.” Kính Huyễn nghe lời nói của mẹ Diêm, nhất quyết không đồng ý, mới lúc nãy thiếu chút nữa cô bị anh cưỡng đoạt ngay chính căn phòng của mình, huống chi bây giờ đến ở phòng của anh, chẳng phải là tự đưa mình vào miệng sói hay sao.
“Vì sao không được, muốn bồi dưỡng tình cảm trước tiên là phải như vậy.” Mẹ Diêm không quan tâm bọn họ cảm thấy biện pháp này tốt hay không, nhưng bà thì cảm thấy tốt vô cùng.
Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy - Tâm Đào