Thất bại lớn nhất là thất bại trong việc cố gắng.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Tác giả: Tâm Đào
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 150 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 04:14:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 60: Hai Tiểu Phản Đồ
hông được, ông hung dữ lắm.” Hoan bảo bối ở trong ngực Kính Huyễn, sợ hãi nói, xem ra thật đúng là bị vẻ mặt tức giận của Diêm Hỏa làm hoảng sợ không ít đâu.
“Anh nghĩ phải nói cái gì vào lúc này thì tốt, Hoan bảo bối rất sợ anh.” Ha ha hiện tại Kính Huyễn có cớ không cần đi ra ngoài đối mặt với cơn giận dữ của Diêm Hỏa, thật ra thì trong lòng cô cũng rất là sợ.
“Không được, em đi ra cho anh.” Diêm Hỏa không thỏa hiệp nói, anh muốn Kính Huyễn sau khi ra ngoài, bắt cô trở về nhà mình, nếu cô không ra ngoài, vậy thì kế hoạch của anh không phải thất bại sao?
“Hoan bảo bối đang sợ, có lời gì anh nói đi.” Kính Huyễn không có ngu dại nghe lời đi ra ngoài đâu, nhìn bộ dáng của anh cũng biết, cô mà xuống xe một mình chính xác là không có chuyện tốt.
“Vậy có phải Hoan Hoan xuống xe thì em sẽ xuống xe?” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn hỏi.
“Đúng vậy, Hoan bảo bối xuống thì tôi liền lập tức xuống xe.” Kính Huyễn không cần suy nghĩ trả lời Diêm Hỏa, không cảm thấy có chỗ nào không đúng.
“Như vậy thì được rồi, Hoan Hoan, baba dẫn con đi ăn thật nhiều đồ ăn ngon có muốn hay không, còn dẫn con đi chơi thật nhiều trò chơi nữa?” Hà hà! Con nít không phải đều rất thích những điều này hay sao? Dỗ dành không phải là cách tốt nhất sao.
“Có thật không? Vậy con muốn đi công viên Disney chơi, có được hay không?” Hoan bảo bối rất dễ dàng bị dụ dỗ, vui vẻ hỏi Diêm Hỏa.
“Hoan bảo bối, con không nên bị ông ta lừa, ông ấy là muốn gạt con xuống xe.” Trời ơi tại sao cô không nghĩ tới cái này, Hoan bảo bối dễ dụ dỗ thế kia.
“Thật sự là gạt tôi, ông là người xấu.” Hoan bảo bối mất hứng nói, thật ác, dám lừa nhóc.
“Baba không có con không nên nghe mẹ con nói lung tung, baba làm sao gạt con được, đúng không?” Diêm Hỏa không nghĩ tới Kính Huyễn sẽ nghĩ đến chiêu này, nỗ lực nặn ra nụ cười thân mật ngọt ngào nhất, hướng về phía Hoan bảo bối vừa nói vừa cười. (dùng nam kế dụ dỗ)
“Vậy con muốn ăn rất nhiều rất nhiều đồ ăn, còn phải chơi rất nhiều trò chơi, có được hay không?” Hoan bảo bối động lòng, có thể chơi, lại có thể ăn thật thích.
“Tốt, vậy Hoan bảo bối có muốn ra ngoài đây hay không?” Nhìn Hoan bảo bối, Diêm Hỏa đột nhiên cảm thấy thật thỏa mãn, có một cô con gái đáng yêu như vậy.
“Con muốn đi chơi, chú có thể ôm con ra ngoài không.” Hoan bảo bối vui vẻ nói xong, còn vươn tay gọi Diêm Hỏa ôm nhóc ra ngoài, chỉ có điều không gọi anh là ba, bằng không Kính Huyễn thật sự tức giận đến hộc máu.
“Hoan bảo bối, sao lại như vậy.” Kính Kuyễn trơ mắt nhìn Hoan bảo bối từ trong ngực mình bị Diêm Hỏa ôm đi, nhất thời cùng Đình bảo bối một dạng mất hứng nhìn Diêm Hỏa.
“Hoan Hoan, em là kẻ phản đồ.” Đình bảo bối nhìn Hoan bảo bối ở trong ngực Diêm Hỏa cười vui vẻ như vậy, nhóc tức giận nói Hoan bảo bối.
“Em không có, là anh mới đúng.” Hoan bảo bối không phục trả lời lại, nhóc không phải là cái gì phản đồ đó.
“Anh nói em đúng là đúng, bằng không làm sao em lại ở trong ngực ông ta, còn kêu “chú chú” vui vẻ như vậy.” Đình bảo bối giơ ngón tay út về phía Hoan bảo bối được ôm Diêm Hỏa trong ngực, ánh mắt tràn đầy địch ý nhìn Diêm Hỏa.
“Con phải gọi chú như thế nào, mẹ, anh trai lại khi dễ con.” Hoan bảo bối thấy mình nói không lại Đình bảo bối, chu cái miệng nhỏ đáng yêu kêu Kính Huyễn.
“Đình bảo bối ngoan, Hoan bảo bối bởi vì bị người xấu lừa mới có thể như vậy, con không nên tức giận với em.” Hiện tại Kính Huyễn thật sự là cảm thấy rất nhức đầu, kẹt ở giữa hai đứa nhỏ, còn thêm Diêm Hỏa.
“Con sẽ không so đó với Hoan Hoan nữa.” Đình bảo bối cũng từ trong xe bò ra ngoài, sau đó cũng đi theo Kính Huyễn bước ra.
“Nói đi, có chuyện gì?” Kính Huyễn bất đắc dĩ hỏi Diêm Hỏa, chân của cô bây giờ còn rất đau.
“Em theo tôi trở về, em cần nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng.” Diêm Hỏa nói ngắn gọn, bất chợt nhìn cửa chính bệnh viện, mẹ anh thế nào lại đuổi theo, có phải hay không chạy lộn chỗ?
“Tôi biết rõ tôi cần nghỉ ngơi, nhưng mà tôi không cần trở về bệnh viện, tôi đi tới nhà Mật Nhu là được.” Kính Huyễn không muốn trở lại trong bệnh viện, nơi đó buồn muốn chết.
“Anh không bảo em trở về bệnh viện nghỉ ngơi, anh muốn dẫn em về nhà của anh nghỉ ngơi, nhà anh tương đối thoải mái.” Diêm Hỏa nhìn thấy mẹ mình từ cửa chính bệnh viện nhanh chóng hướng về phía anh chạy tới, mẹ anh chắc chắn thuyết phục được Kính Huyễn về nhà mình.
“Cái gì? Tôi không cần, tôi với anh không liên quan nhau, còn không biết tâm tư của anh là gì.” Kính Huyễn nghe lời nói của Diêm Hỏa sợ hết hồn, đến nhà anh không phải là chính cô tự mình chui vào hố lửa àh?
“Không cần biết em muốn hay không, em phải cùng anh trở về.” Diêm Hỏa biết Kính Huyễn nhất định sẽ cự tuyệt, nên bá đạo tuyên bố.
“Diêm Hỏa, con làm gì chạy nhanh như vậy, làm mẹ đuổi theo không kịp, hàh.” Mẹ Diêm tức giận đuổi theo Diêm Hỏa thở hổn hển, đứng tại chỗ bình phục hô hấp.
“Chạy không nhanh thì làm sao đuổi kịp theo con dâu của mẹ, mẹ nhìn xem, hai đứa trẻ này đều là cháu nội của mẹ, rất đáng yêu phải không?” Diêm Hỏa cố ý đem Hoan bảo bối ôm đến trước mặt mẹ Diêm, chính là muốn để cho bà biết bà có một cháu gái đáng yêu như vậy.
“Ôi thật sự là một bé gái đáng yêu, thật sự là cháu nội của mẹ sao?” Mẹ Diêm ôm lấy Hoan bảo bối từ trong ngực Diêm Hỏa, vui vẻ nhìn Hoan bảo bối, cuối cùng còn không nhịn được hôn một cái lên gương mặt đáng yêu của nhóc.
“Đúng vậy, không phải mẹ rất muốn có cháu gái sao, đây là cháu nội của mẹ đấy.” Diêm Hỏa biết mẹ mình thích nhất là con gái, nhưng bản thân lại sinh mấy người con trai, bà vẫn tiếc nuối vì không có con gái, hiện tại có một cháu gái đáng yêu như vậy, đó cũng là một chuyện vô cùng cao hứng.
“Hai người các con thật sự là dáng dấp giống nhau như đúc, không phải, so với con nhìn còn xinh đẹp đáng yêu hơn.” Mẹ Diêm nhìn khuôn mặt Đình bảo bối đang đứng bên cạnh Kính Huyễn, nghe xong trong lòng Đình bảo bối vui mừng vô cùng.
“Bà nội, bà thật là có mắt, con so với người đàn ông này xinh đẹp hơn nha.” Đình bảo bối được mẹ Diêm một mực ca ngợi như vậy, lập tức nghiêng về một bên, còn ngọt ngào kêu bà nội, làm ẹ Diêm trong lòng càng cao hứng.
“Đình bảo bối, con không phải đứng về phe mẹ à?” Kính Huyễn kinh ngạc nhìn chuyện tình bỗng chợt biến hóa, tiểu tử thúi này nhanh như vậy liền nghiêng về bên kia, một câu nói nhóc đẹp trai hơn Diêm Hỏa, nhóc liền cao hứng kêu bà nội, làm cô tức chết.
“Không phải vậy, bà nội là người rất tốt, mắt tốt nhất, nói chung là một người tốt.” Đình bảo bối hướng Kính Huyễn ca ngợi mẹ Diêm, còn vui vẻ chạy đến bên mẹ Diêm, duy nhất còn lại một mình Kính Huyễn tự mình chiến đấu thôi.
Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy - Tâm Đào