Những trận chiến lớn nhất chính là những trận chiến trong tâm trí chúng ta.

Jameson Frank

 
 
 
 
 
Tác giả: Try Họa
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 71 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 581 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 21:43:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 24: Tiệc Sinh Thần 2
hấy hai người ân ân ái ái ở trên, sự ghen tị trong lòng Kỳ Giai Nguyên Thuần ngày môt lớn. Nàng tự hỏi xét về dung mạo nàng không thua kém Tịnh Huyên, nàng còn là “ Ca Thần “ được các quốc công nhận, thân phận công chúa tôn quý nhưng vì sao Chu Hạo Đế đến giờ vẫn chưa nhìn đến nàng một lần. Nàng không cam tâm, nàng phải lấy lại sự chú ý của vị đế vương trên cao kia. Nghĩ là làm, Kỳ Giai Nguyên Thuần bèn đứng lên, giọng nói ngọt ngào như rót ra mật đề nghị
-“Hôm nay là sinh thần của Thái Hậu, Nguyên Thuần ngoài những lễ vật dâng tặng, còn có chuẩn bị một khúc nhạc để dâng lên cho Thái hậu … mong thái hậu đừng chê cười Nguyên Thuần “
-“Được “ Ca Thần “ dâng lễ vật như vậy, ai gia vui mừng còn không kịp đây “
Huệ Từ Vân miệng thì cười nói nhưng vẫn không quên đánh giá Kỳ Giai Nguyên Thuần từ đầu đến chân. Chậc … chậc thật là một mỹ nhân hiếm có, cách ăn mặc có vẻ phóng khoáng hơn Tuệ Quốc, nhưng nếu có thể hòa thân thì là một nguồn lợi lớn cho Tuệ Quốc, bà đang tự hỏi nếu đưa nàng công chúa này làm phi cho Phong nhi, chắc không quá tệ đi?
-“Nguyên Thuần được nghe nói cầm nghệ của Lục công chúa nổi danh khắp nơi, được mệnh danh là “Cầm thánh “, không biết Nguyên Thuần có vinh hạnh được cùng công chúa song tấu không? “
Kỳ Giai Nguyên Thuần nàng không phải không biết vị công chúa này là em ruột của Chu Hạo Đế, vậy hẳn là một đồng minh rất cần thiết với mình. Vừa nói nàng vừa tỏ một thái độ nhu nhựoc lại có phần nể nang với Cổ Túc Dao. Mà Lục công chúa sau khi nghe nàng ta tâng bốc thì không khỏi nhếch mép về phía Cổ Tư Hoàn như muốn nói “ hừ,ngươi xem đi, cuối cùng thì danh hiệu “Cầm Thánh “ cũng là nói về ta “. Cổ Túc Dao cũng đứng lên, cử chỉ điệu bộ trang nhã đáp lời công chúa Minh quốc
-“Được song tấu cùng công chúa Minh quốc là mong đợi của Túc Dao! Người đâu, mang Lục Ỷ cầm đến đây “
Giữa đại điện, Cổ Túc Dao ngồi đặt tay trên Lục Ỷ cầm, đây là cầm do chính tay tiên đế ban cho nàng, là vật mà sinh thời tiên đế rất yêu thích. Đứng kế bên Cổ Túc Dao, Kỳ Gia Nguyên Thuần dùng ánh mắt đắm đuối say mê nhìn Chu Hạo Đế không thôi. Tịnh Huyên ngồi kế bên Cổ Thần Phong làm sao không nhìn ra sự mê đắm trong mắt nàng ta, Tịnh Huyên một tay chống cằm đầy thích thú.
Cổ Túc Dao “ khụ “ nhẹ một tiếng, Kỳ Giai Nguyên Thuần thu lại tâm tình, khẽ gật đầu. Bàn tay Cổ Túc Dao bắt đầy di chuyển trên dây đàn, tiếng đàn “ tính, tang “ trong veo mà vang dội. Giọng hát ngọt ngào mà mang tâm tình nỉ non của Kỳ Giai Nguyên Thuần cất lên, đan xen vào tiếng đàn réo rắt. Mọi người trong điện không khỏi thả mình vào giai điệu mà 2 nàng hợp tấu. Ca từ bài hát là tâm tình của một cô gái dành cho người trong lòng, có dịu dàng, có ngọt ngào lại mang chút dỗi hờn của nữ nhi thường tình. Nàng có thể xem đây là lời tỏ tình gián tiếp của vị công chúa kia dành cho phu quân của mình không nhỉ?
Trong đại điện, dường như ai cũng như đang đắm chìm vào lời ca tiếng đàn của 2 nàng, chỉ có Mạc Viễn trước sau như một vẫn vẻ mặt cà lơ phất phơ không quan tâm, Mạc Huy thì cảnh giác coi ngó xung quanh, Lữ Hàn hạ mi mắt nhìn ly rượu trong tay không quan tâm đến âm thanh xung quanh, không ai biết hắn đang nghĩ gì. Mà lúc này Cổ Thần Phong đang … nghịch ngón tay của nàng nha!
Tịnh Huyên là một người rất công tư phân minh, nếu là người có tài, hay có cái gì hay nàng đều rất thưởng thức, đó gần như là sự rèn luyện từ nhỏ của một người lãnh đạo như nàng. Như hiện tại, dù biết tính tình hai người ở giữa điện kia thật làm nàng không thích, nhưng tài năng của 2 nàng Tịnh Huyên không phủ nhận. Nhưng mà bạn Cổ Thần Phong thì không như vậy, hắn yêu người yêu cả đường đi, giống như xác định Tịnh Huyên là người con gái hắn yêu nhất, thì chỉ có những gì thuộc về nàng mới có thể thu hút sự chú ý của hắn thôi, còn lại đều không bằng được đến ngón tay của nàng. Khi nàng suy nghĩ về hiện thực thì tiếng vỗ tay không ngơi ở phía dưới đã vang lên
-“Thật là một khúc nhạc chỉ có ở chốn thần tiên “
-“Qủa không hổ danh là Ca thần với Cầm Thánh, được nghe ca khúc song tấu của 2 vị công chúa xem như lão phu có chết cũng mãn nguyện “
Vô vàn lời khen tặng của bá quan văn võ, cũng như những người trong đại điện. Kỳ Giai Nguyên Thuần không quan tâm, nhìn về phía Chu Hạo Đế, như chờ hắn mở miệng khen nàng, nhưng chỉ thấy Chu Hạo Đế cầm ly rượu như có như không nói “ Hay “. Tay Kỳ Giai Nguyên Thuần nắm chặt vạt váy như muốn xé rách nó ra. Hừ, tiện nhân bên cạnh có gì hay chứ, chẳng qua mang bộ dạng yếu ớt suốt ngày được nam nhân bảo vệ, còn ngu ngốc nữa, con nhà tướng như nàng ta thật mất mặt. Tức giận làm mờ lý trí, Kỳ Giai Nguyên Thuần cả gan nói
-“Nguyên Thuần nghe nói hoàng hậu quý quốc là người học rộng hiểu nhiều, cầm kỳ thi họa, không biết hoàng hậu có thể nể tình Nguyên Thuần đường xa cực nhọc đến đây, để Nguyên Thuần được đại khai nhãn giới chăng? “
Vừa nghe công chúa Minh quốc nói xong, Cổ Túc Dao không khỏi cười khiêu khích. Cái gì là học rộng hiểu nhiều, cầm kỳ thi họa chứ? Ái nữ duy nhất của Mạc gia từ bé đã nổi tiếng bị ngu khờ chậm hiểu, làm gì có khả năng học hành chứ đừng nói đến thông thạo cầm kỳ thi họa, lúc nàng ta hết bệnh thì đã vào cung, làm sao có thời gian để học tập những thứ đó. Công chúa này yêu cầu như vậy không phải là muốn làm xấu mặt Mạc Tịnh Huyên sao. Được lắm, để Lục công chúa nàng thuận nước đẩy thuyền vậy.
Chưa đợi Tịnh Huyên trả lời, Cổ Túc Dao đã giọng làm nũng với Huệ Từ Vân và Chu Hạo Đế
-“Phải ah, mẫu hậu, từ khi hoàng hậu vào cung, Túc Dao thật muốn thỉnh giáo hoàng hậu nhưng chưa có dịp, nay sinh thần mẫu hậu, hoàng hậu thể hiện một chút xem như mừng sinh thần của mẫu hậu cũng được nha. Mọi người ở đây thấy có được không? “
Mạc Vĩnh Khang không khỏi tức giận nhưng lại không tiện ra mặt, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Lúc công chúa, nàng ta hơi run lên nhưng rất nhanh bình thản trở lại. Hừ, nàng là công chúa, trước mặt văn võ bá quan, lão già tướng quân đó dám làm gì nàng. Mạc Huy, Mạc Viễn mang vẻ mặt âm trầm, u ám, nếu không phải ở đại điện, Mạc Viễn hắn thật muốn cho 2 nữ nhân kia một ít “thuốc bổ “ để dạy bảo. Lữ Hàn lúc này cũng nâng mắt lên nhìn về phía Tịnh Huyên.
“Cạch “ Chu Hạo Đế đặt mạnh ly rượu xuống bàn, mọi người trong điện thấy thế không khỏi giật mình lo sợ. Phải biết nha, hoàng hậu này là bảo bối của hoàng đế nhà bọn họ, trước mặt vị đế vương cao cao tại thượng này lại có chủ ý muốn làm xấu mặt bảo bối của hắn … thật là ngại bản thân mình sống lâu quá chăng? Khi Chu Hạo Đế vừa định mở miệng thì đã thấy Tịnh Huyên cầm tay hắn lại, nhìn hắn ra hiệu như muốn nói rằng chuyện này hãy để nàng giải quyết. Tịnh Huyên quay xuống nhìn về phía Kỳ Giai Nguyên Thuần đầy vẻ khinh thường, nói giọng vu vơ
-“ Học rộng hiểu nhiều …là đúng! Cầm kỳ thi họa thì bổn cung không rành lắm. Bất quá … “ Nàng ngừng một chút, nheo mắt đầy nguy hiểm nhìn người con gái ở giữa điện “ bổn cung cũng may mắn có thể... hát “
Mọi người trong điện nghe nàng nói xong không khỏi “Ồ “ lên, Kỳ Giai Nguyên Thuần thì lúc đầu hơi ngẩng ra, xong lại nhếch môi khinh thường, hiếu thắng nói tiếp
-“Nguyên Thuần thật mong được rửa tai lắng nghe “
Tịnh Huyên ngón tay nhịp nhịp lên bàn, không thém nhìn nàng ta mà nhìn Chu Hạo Đế, tự nhiên thấy tâm tình không vui. Tại sao nàng phải đi dọn dẹp mấy cái hoa đào vớ vẩn của bạn phu quân này chứ, thật phiền phức. Giọng nói mang chút lạnh lùng nói
-“Bổn cung trước giờ không thích nói nhiều với người khác chứ đừng nói chi là hát? Muốn bổn cung mở giọng … cái giá không phải nhỏ đâu “
-“Hoàng hậu nói như vậy, chẳng nói nói mình giống những cô gái phong trần, ngã giá để ca hát sao? Ah… là Nguyên Thuần thẳng tính, nhanh miệng, mong hoàng hậu đừng trách “ Kỳ Giai Nguyên Thuần một giọng vô tội thưa
Sát khí của Chu Hạo Đế mỗi lúc một kinh khủng, thật sự nếu nữ nhân diêm dúa kia còn nói một lời nữa, có thể hắn không thèm để ý hòa bình giữa hai nước mà chém chết nàng ta. Tịnh Huyên thấy vậy, không nhanh không chậm đưa bàn tay nhỏ nhắn lên vuốt ngực Chu Hạo Đế, gương mặt không biến sắc
-“Công chúa nói như vậy, há chẳng phải nói mình là kỹ nữ một đồng cũng không đáng giá, ai cũng có thể tùy tiện được công chúa “giúp vui “ sao? Huh? “
-“Ngươi … “
Chu Hạo Đế nghe nàng nói xong thì tâm tình thật sự tốt hơn rất nhiều, sủng nịnh nựng chóp mũi nàng một chút, xong quay phía dưới lạnh giọng nói.
-“Công chúa Minh quốc nên để ý lời nói của mình một chút, “Ngươi “ không phải là cách xưng hô có thể ở trước mặt hoàng hậu của trẫm mà dùng đâu “
Mây Khói Ngang Mi Mây Khói Ngang Mi - Try Họa