Sự khác biệt giữa người thành công và những người khác không nằm ở chỗ thiếu sức mạnh, thiếu kiến thức, mà là ở chỗ thiếu ý chí.

Vince Lambardi

 
 
 
 
 
Tác giả: Try Họa
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 71 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 581 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 21:43:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7: Bước Đầu Tiên
ương nương, phi tần các cung đến thỉnh an “
Huh? Đến rồi a, cũng vừa khéo quá đi. Ở lâu trong ổ rồi cũng đến lúc ra ngoài rồi, giờ địa lợi nhân hòa đã ổn định, giờ phải bắt tay hành động để chờ thiên thời thôi.
-“Tuyên
-“Truyền: Lịch Qúy phi, Đức phi, Hiền phi, Lương phi, Thục phi, Tư Tần, và các quý nhân vào yến kiết “
Dẫn đầu phi tần vào yết kiến là Lịch Qúy phi, được nha hoàn diều vào, dáng đi có vẻ cẩn thận, mặc một thân áo tím, có thêu chim khổng tước và hoa mẫu đơn, trên đầu là phục sức quý phi rực rỡ, phía sau các phi tần mặc đủ màu sắc. Đồng loạt hành lễ
-"Chúng thần thiếp thỉnh an hoàng hậu nương nương “
Chưa kịp đợi Tịnh Huyên tuyên bình thân, Lịch Cơ đã đứng lên an tọa ở chỗ ngồi của mình. Tịnh Huyên “nhếch mi nhìn nàng ta một chút rồi cho các phi tần khác bình thân. Trong lúc các tỳ nữ dâng trà cho các phi tần, một giọng nói mang đầy vẻ khoe khang vang lên
-“Thần thiếp đang mang long thai, không thể mất sức hành lể quá lâu, hoàng hậu tỷ tỷ chắc không trách thần thiếp chứ? “
Nâng tách trà trên môi, che đi nụ cười nhàn nhạt, nhấp một ngụm, nàng nâng mi nhìn về nữ nhân đang mang vẻ yểu điệu nhưng không thiếu phần kiêu ngạo, môi đỏ lên tiếng
-“Không sao, muội muội đang mang long thai, phải chú ý bảo trọng sức khỏe. Long thai mới là quan trọng a “
-“Lịch Qúy phi tỷ tỷ thật là người đầy phúc, vừa được hoàng thượng sủng ái, vừa mang long thai, chúng tỷ muội trong cung thật ngưỡng mộ” _ Lương Phi nịnh hót lên tiếng
-“Nói đến phúc khí thì trong hậu cung này ai hơn được Lịch quý phi tỷ tỷ với hoàng hậu chứ. Nhưng mà hoàng thượng cũng kỳ, sao để hoàng hậu tỷ tỷ ở một nơi xa nhất trong hậu cung lại nói cũng thật vắng vẻ nữa nha “_Thục phi lấy khăn che miệng cười nói
-“Không thể nói như vậy, tỷ xem, giờ Cảnh Dương Cung được tu sửa hoành tráng như vậy, không biết tốn bao nhiêu ngân lượng ở hậu cung, cũng đủ thấy hoàng thượng cũng thật xem trọng hoàng hậu tỷ tỷ bao nhiêu a” _ Lương phi lên tiếng, cười đầy mỉa mai
Không khí trong phòng sau khi nghe Thục Phi nói bỗng ngưng trệ một chút, Lịch Cơ liếc nhìn về phía nàng, cười khiêu khích nói
-“Các muội sao lại nói như vậy, dù xa hay vắng vẻ thì cũng là cung của hoàng hậu, chỉ cần hoàng thượng có lòng đến là được … thật là cái miệng của các muội không nên nói bừa như thế “
-“Vâng, Lịch Qúy phi nói rất đúng” _Các phi tần đồng loạt nói
Đang muốn thị uy với nàng sao? Cũng ấu trĩ quá đi! Nhìn lướt qua một lượt các phi tần trong điện, nàng cười, rồi đặt tách trà xuống
-“Cung nào cũng thế thôi, thoải mái là được rồi, không phải sao? Mà hình như nghe nói hoàng hậu phải lo việc sổ sách trong cung nữa, cũng lâu lắm rồi à, không có ai trình sổ sách lên cho ta cả?”
Các phi tần đồng loạt nhìn về phía Lịch Cơ, chỉ thấy nàng ta cắn môi, sắc mặt hết trắng rồi đỏ, cầm chặt khăn tay như muốn xé rách nó ra. Lương phi lên tiếng cười gượng
-“Hoàng hậu tỷ tỷ mới vào cung, chắc chưa quen, trước giờ chuyện lớn nhỏ trong hậu cung đều do Lịch tỷ tỷ quản, giờ đột ngột chuyển giao, sợ hoàng hậu tỷ tỷ chưa quen “
-“A, vậy ý của Lương phi là chê bổn cung ngu dốt sao? “_ Nàng mở to đôi mắt đen láy, chớp chớp nhìn về phía Lương Phi hỏi
-“Hoàng hậu minh giám, thần thiếp không có ý đó. Thần thiếp chỉ lo nghĩ cho hoàng hậu “
-“Huh? Minh giám? Lương phi nói vậy, là bổn cung ngang ngược sao?”_ Lại hỏi với vẻ mặt buồn bã
-“Thần … thần thiếp không dám …”
Nói xong lại nhìn về phía Lịch Qúy phi, ánh mắt như cầu cứu. Lịch Cơ thấy vậy,khinh bỉ liếc nhìn về phía Lương phi, kiêu ngạo mở miệng lên tiếng
-“Lương phi cũng vì lo nghĩ cho tỷ tỷ thôi, sợ tỷ tỷ chưa quen chứ làm gì có ý gì khác. Còn việc sổ sách, muội muội sẽ thường xuyên ghé Cảnh Dương cung bồi tỷ tỷ, quen rồi sẽ giao sổ sách lại cho tỷ tỷ “
Lịch Cơ vừa dứt lời lại nghe bên ngoài truyền vào
-“Hoàng Thượng giá lâm “
Hôm nay, Cổ Thần Phong một thân áo bào màu trắng, viền vàng, đai lưng bạch ngọc được trạm khắc tinh xảo. Tóc đen vấn nửa mang theo gương mặt yêu nghiệt vừa cười vừa bước vào nội điện. Mà Tịnh Huyên lúc này sao thấy gương mặt đó cười làm cho nàng muốn … chọi cái tách trà vào mặt hắn á
Bước nhanh về phía hoàng hậu, đỡ cho nàng khỏi hành lễ, rồi phất tay ý bảo các phi tần đứng lên. Gương mặt Lịch Cơ uất ức, vừa định lên tiếng thì đã nghe một tiếng nói nghẹn ngào
-“Bệ hạ …”
Cố Thần Phong nhíu mi, nhìn xuống nữ nhân đang ngước lên nhìn hắn. Mắt đen tròn mang theo một tầng nước mỏng, môi đỏ xong lên đầy ủy khuất, tay vò vò chiếc khăn trắng trong tay, nói nhỏ
-“Xin bệ hạ hãy… phế thần thiếp đi “
Oanh, trong điện mọi người trợn to mắt không tin nhìn về nữ nhân vừa mới lên tiếng, không hiểu chuyện gì. Cố Thần Phong hơi nhướng chân mày, khẽ cười. Nữ nhân này định bày ra cái trò gì nữa đây
-“Sao thế? Ai nói gì mà khiến hoàng hậu ủy khuất phải nói những lời này “
Nói xong lại ôm nàng vào lòng vỗ về, cằm tựa trên đầu nàng, tay ôm lấy eo để nàng dựa sát vào mình. Bổng cảm thấy nữ nhân này cũng ốm quá đi, eo nhỏ như thế này a. Tịnh Huyên khóe môi co rút, đẩy Cố Thần Phong ra biểu tình như đang xấu hổ, lại nghẹn ngào nói
-“Thần thiếp vô năng, ăn xài hoang phí,lại ngu ngốc và ngang ngược, không xứng chưởng quản lục cung “
Nói xong, nước mắt nói đến là đến, lã chã rơi xuống. Mặc dù biết tiểu nữ nhân trước mắt là đang giả vờ, nhưng không hiểu sao Cổ Thần Phong vẫn thấy luống cuống tay chân. Đưa tay lau nước mắt cho nàng, Cổ Thần Phong nói
-“Ai, ai to gan dám nói hoàng hậu của trẫm như vậy? Nàng … nàng đừng khóc nữa …làm sao trẫm có thể phế nàng chứ? Ngoan a… nín đi nào “
-“Nhưng các tỷ muội ở đây đều nói thần thiếp như vậy, cũng không ai chịu giao sổ sách cho thần thiếp … “_ Nói xong nàng khóc càng lợi hại hơn
Các phi tần trong cung nghe nàng nói xong mặt trắng bệch, há hốc mồm. Cái gì là đổi trắng thay đen … chính là nói tình hình hiện giờ đây. Cổ Thần Phong liếc nhìn các nàng, rồi lạnh lẽo lên tiếng
-“Các nàng như vậy là xem nhẹ di chiếu tiên đế sao, không bỏ trẫm vào mắt sao?”
Phịch. Các phi tần đồng loạt sợ sệt quỳ xuống, chỉ trừ Lịch quý phi. Nàng thong thả đứng lên rồi mới từ từ quỳ xuống hành lễ nói
-“Bẩm hoàng thượng, thần thiếp vì mang long thai, mấy ngày trước lại bị động thai khí, không thể chịu khổ hành lễ quá nhiều, mong hoàng thượng minh giám. Lại nói các muội muội chỉ vì nghĩ cho hoàng hậu, sợ hoàng hậu chưa quen nên mới có lời không phải, xin hoàng thượng cùng tỷ tỷ đừng trách tội “
Tiếng nói nũng nịu, lại ra vẻ mệt mỏi vì bầu bì, nhìn không khác gì một nữ nhân mềm yếu. Cố Thần Phong phất tay ý bảo các nàng đứng lên. Giọng nói dịu dàng mang từ tính:
-“Nàng đã mang thai, không tiện chịu cực,vậy mọi sổ sách hậu cung nàng hãy đưa sang cho hoàng hậu, ái phi nên an tâm dưỡng thai để con vì trẫm sinh ra một hoàng tử mập mạp khôi ngô nữa chứ “
Lịch Cơ nghe xong, đỏ mặt đầy vẻ thẹn thùng đáp “ Vâng “ một tiếng rồi dặn dò tì nữ về cung lấy sổ sách mang qua. Tịnh Huyên ngồi một bên nhìn một màn này không khỏi cười lạnh. A …mỹ nam kế thật lợi hại nha
Mây Khói Ngang Mi Mây Khói Ngang Mi - Try Họa