To sit alone in the lamplight with a book spread out before you, and hold intimate converse with men of unseen generations - such is a pleasure beyond compare.

Kenko Yoshida

 
 
 
 
 
Tác giả: Try Họa
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 71 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 581 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 21:43:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5: Thẳng Thắng Giao Dịch
uối tháng 6, một đại điển phong hậu hoành tráng đã diễn ra, không thiếu bất kỳ nghi thức nào. Sau đại điển sắc phong, Tịnh Huyên được dìu về tẩm cung của hoàng hậu Phượng Tê cung.
Phượng Tê cung là tẩm cung của hoàng hậu, là cung điện lớn nhất trong hậu cung. Ngoài diện tích lớn, cung điện này còn được sơn son thếp vàng rất lộng lẫy, xung quang cung điện còn được trưng bày rất nhiều loại hoa sặc sỡ và quý hiếm. Nhưng lúc này chủ của Phương Tê cung không hề để tâm đến những điều đó, nàng chỉ biết là lúc này nàng rất là mệt.
Toàn thân nặng nề, vì phải khoác lên mình triều phục của hoàng hậu đến tận 18 lớp, đuôi áo dài thêu phượng hoàng bằng chỉ vàng, chưa kể phục sức phượng hoàng triều nhật trên người. Nàng thật sự không hiểu nổi, thời đại này không có máy lạnh nha, mặc nhiều áo như vậy, họ không sợ nổi sẩy sao?
-"Bẩm hoàng hậu nương nương, nước ấm đã chuẩn bị xong, mời nương nương mộc dục canh y " ( tức là đi tắm )
-"Được rồi các ngươi lui ra đi "
Đi về phía sau bình phong, nhìn vào cái thùng gỗ được rải đầy hoa hồng, khóe môi cô giật giật... rải nhiều hoa như vậy, thật giống đang quay quảng cáo mà! Nghĩ xong, nàng cởi từng lớp y phục rồi bước vào bồn gỗ, ngồi trượt xuống để nước dâng đến cổ, nhắm mắt suy nghĩ về tương lai phía trước.
Hậu cung không phải là nơi một đám nữ nhân đấu đá lẫn nhau để giành một nam nhân sao? Trước khi vào cung mặc dù mẹ nàng đã dặn dò nàng chỉ cần cố gắng giữ mạng mình là được, với thế lực của Mạc gia, trừ khi phạm lỗi đại nghịch bất đạo không thể tha thứ, còn lại đều có thể bảo tồn mạng cho nàng. Nói thì như vậy, nhưng không ăn thịt heo cũng thấy qua heo chạy, xem trên tivi sách báo phim ảnh không ít,làm sao nàng không biết hậu cung là nơi như thế nào chứ.
Suy nghĩ một hồi, nàng mở mắt, với lấy khăn lụa lau người, mặc tiết khố, áo yếm rồi lấy một cái áo lụa màu vàng khoác lên rồi đi ra ngoài. Vào tẩm điện đã thấy Cổ Thần Phong ngồi bên bàn nhìn chằm chằm nàng, nàng cũng nhìn hắn... bỗng nhiên thấy hắn phì cười
-"Hoàng hậu thật... thú vị "
-"..."
-"Trẫm cứ nghĩ hoàng hậu ngủ quên trong đó luôn rồi "
-"..."
Tịnh Huyên phớt lờ hắn, đi thẳng đến bàn trang điểm, dùng lượt chải mái tóc đen vì mới tắm mà hơi ướt và rối. Cổ Thần Phong từ đầu chí cuối vẫn chưa hề rời mắt khỏi nàng, con ngươi đen láy đánh giá nàng từ đầu đến chân. Hmmm... dáng người tuy không cao, nhưng muốn ngực có ngực, muốn eo có eo cũng thật hoàn hảo nha. Thấy bạn hoàng đế đang đánh giá mình, nàng cợt nhả lên tiếng
-"Hài lòng không? "
-"Ah? "
-"Không biết hoàng đế ngài có hài lòng với dáng người của thần nữ không?
Phụt! Nước trà trong miệng Cổ Thần Phong gần như muốn phun ra ngoài, trợn tròn mắt nhìn nữ nhân mới hỏi mình xong. Hắn có nghe lầm không, lời nói như vậy là lời nói của nữ nhân sao? Mau chóng lấy lại bình tĩnh, hắn cong con ngươi, nhếch môi cười, gương mặt trông càng yêu nghiệt
-"Hài lòng! Rất - Hài - Lòng "
Mà âm cuối hắn càng kéo dài như nhấn mạnh. Vạch đen đầy trán, tay cầm lược khựng lại, Tịnh Huyên nheo mắt nghĩ... tên này cũng vô lại quá rồi! Nàng để lượt lên bàn, xoay lại nhìn thẳng Cổ Thần Phong, giọng nói trong trẻo còn có chút non nớt cất lên
- "Hoàng thượng không biết có hứng thú làm một cuộc giao dịch với ta không?
Cổ Thần Phong nhướng mi thưởng thức nữ nhân trước mặt. Lần đầu tiên có nữ nhân dám thẳng thắng nói chuyện với hắn như vậy, buông tách trà xuống, Cổ Thần Phong cười cười nói
-"Hoàng hậu có gì có thể giao dịch với trẫm? "
-"Toàn quyền "
Nụ cười trên môi Cổ Thần Phong ngưng động, đôi mắt đen càng lên thâm u khó lường. Lãnh khí tỏa ra bức người. Nhưng Tịnh Huyên chỉ lặng lẽ dánh giá hắn, không mảy may run sợ hay bối rối, tiếp tục mở miệng nói
-"Ta có thể giúp hoàng thượng lấy lại binh quyền từ tay phụ thân, cũng như hoàng quyền từ tay Lịch thừa tướng "
Đúng vậy, Cổ Thần Phong hắn lên ngôi khi 16 tuổi, căn cơ chưa cứng, lúc đó vẫn phải để thừa tướng, thái hậu cùng Định quốc công phù chính. Mặc dù hắn cầm quân đánh giặc từ rất trẻ, nhưng binh phù vẫn do Mạc Vĩnh Khang giữ, chưa kể Mạc Vĩnh Khang là tướng tài, danh tiếng khiến binh lính nể phục.
2 năm trở lại đây hắn đã có thể thu hồi gần như toàn bộ hoàng quyền từ tay thái hậu, cùng định quốc công và thừa tướng. Nhưng muốn tiêu diệt toàn bộ vây cánh của thừa tướng thì không phải chuyện một sớm một chiều. Cổ Thần Phong tay nhịp nhịp lên bàn suy nghĩ một chút, miệng lại cong lên một nụ cười quyến rũ
-"Thế hoàng hậu của trẫm muốn giao dịch như thế nào đây?"
-"Ta giúp hoàng thượng tiêu diệt bên Lịch Tá Thần, sau khi mọi chuyện kết thúc ngươi phải cho cha ta cáo lão hồi hương, cũng phế cho ta về nhà với gia đình "
-"Không có nàng ta vẫn có thể làm được những điều đó " _Cổ Thần Phong miệng cười tà nói
-"Đúng hoàng thượng có thể làm được! Vậy hoàng thượng có nghĩ sẽ mất bao lâu và thiệt hại bao nhiêu không "
Cổ Thần Phong nhướng mi đầy thích thú nhìn Mạc Tịnh Huyên. Nữ nhân này.... hắn thích! Bạc môi cong lên một đường yêu nghiệt dứt khoát nói
-"Thành giao! "
-"Tốt! Vậy trước hết có thể xin hoàng thượng đáp ứng ta 3 việc không? "
-"Huh? Nàng muốn ta đáp ứng việc gì? "
-"Thiên thời thì không do mình được, nhưng địa lợi và nhân hòa thì có thể. Thứ nhất, Ta muốn đổi tẩm cung hoàng hậu thành Cảnh Dương Cung, có thể sửa sang theo ý mình. Thứ hai, cung nhân của Cảnh Dương Cung phải do đích thân ta chọn. Thứ ba, dù xảy ra bất cứ chuyện gì, hoàng thượng cũng phải tuyệt đối...tin tưởng ta "
Cổ Thần Phong nhìn vào đôi mắt hạnh đen láy. Trong mắt nàng lúc nào hoàn toàn là sự tĩnh lặng và kiên định. Hắn càng lúc càng thấy mình đang đi lạc vào đôi mắt ấy... đây có phải là cái người ta hay gọi là " Nhất kiến chung tình "?
-"Nàng không hài lòng nơi này? " Ngưng một chút lại nghe hắn nói " Còn có tin tưởng...? "
-"Ta không thích nơi này. Ngoài ra, dùng người phải tin, không tin...không dùng! "
Xoa xoa mi tâm, hắn thả lỏng tâm tình, cười một cách tự nhiên không toan tính. Hắn biết hắn muốn gì và sắp tới phải làm gì rồi. Thật sự đáng để chờ mong!
-"Được,trẫm đáp ứng nàng " Nói xong hắn ngưng một chút, rồi lại cười một cách vô lại nói: " Hoàng hậu của trẫm à, bây giờ chúng ta có thể... nghỉ ngơi chưa? "
Khóe môi nàng giật giật, hắc tuyến đầy trán... một con quạ đen bay qua! Tên hoàng đế mặt trắng này, thay đổi cũng... quá lẹ đi! Liếc xéo hắn một cái, nàng lạnh lùng phất tay áo không kiên nhẫn đi vào giường, quăng lại một câu
-"Goodnight, không tiễn "
Cổ Thần Phong nhìn một màn này lắc đầu cười không thôi. Nữ nhân này mới vừa rồi còn bình tĩnh lạnh lùng bàn việc giao dịch với hắn, xong việc rồi liền trở mặt thế kia. Hắn cũng mặt dày theo vào lên giường, tự nhiên cởi long bào bên ngoài, vừa đùa vừa giỡn
-"Goodnight vừa rồi nàng nói là gì vậy... này, này nàng quay sang nhìn trẫm coi "
-"Ta mệt, ta muốn ngủ...ngươi có yên hay không đây?"
Trong tẩm điện đầy tiếng thắc mắc của một nam nhân và giọng nói khá mất kiên nhẫn của một nữ nhân đáp trả. Đêm đó là đêm cuối cùng Chu Hạo Đế qua đêm tại Phượng Tê Cung, tất nhiên là vì từ ngày mai nơi này không còn là tẩm cung hoàng hậu nữa
Mây Khói Ngang Mi Mây Khói Ngang Mi - Try Họa