When you love someone, the best thing you can offer is your presence. How can you love if you are not there?

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lưu Cẩn Du
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 121 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 445 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:50:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 110: Loạn!
ào căn cứ, căn cứ thành phố Z diện tích rất lớn cùng những công trình được xây dựng rất đồ sộ, bán kính xung ranh rộng ít nhất mười mấy hai chục dặm, bên trong những con đường có chút dơ dáy bẩn thỉu nếu để cùng căn cứ thành phố B so sánh thì chắc chắn không có biện pháp so với.
Bên trong căn cứ người bình thường sắc mặt vàng như nến, cảnh tượng đi lại vội vã, sống lưng còng xuống, ánh mắt chết lặng, một dáng vẻ đau khổ tuyệt vọng.
Từ lão hồ ly là lão đại lớn nhất của căn cứ, chỗ ở tự nhiên là trung tâm của căn cứ. Nơi ở của Từ lão hồ ly là một tòa biệt thự diện tích mấy ngàn mét vuông, xung quanh trồng không ít trái cây rau dưa.
Vân Khởi nhìn thoáng qua cũng biết Từ lão hồ ly này cuộc sống trôi qua tương đối thoải mái.
Từ lão hồ ly cũng đang âm thầm quan sát đoàn người Vân Khởi. Vân Khởi mang theo những người này là những nhân vật cấp cao trong công hội, thân thủ tự nhiên đều rất tốt, tùy tiện đem ra ngoài cũng đều được coi là cao thủ.
Từ lão hồ ly âm thầm tính toán, ra được kết luận chính là đoàn người này không dễ chọc, muốn để đám người đi ra ngoài được, xem ra phải có một mưu kế hoàn hảo mới được!
Bất quá hắn ngược lại nghe nói được, căn cứ kinh đô bên kia, Long Châu binh đoàn đánh thuê giống như ly khai khỏi căn cứ kinh đô, dường như hội trưởng công hội kia có một cái bảo bối khó lường. Bảo bối kia đến cùng cũng không biết là cái gì, có thể khiến mấy thế gia kia tranh đoạt lẫn nhau?
Những người kia không phải là nhóm người trước mắt này đi?
Nếu như là vậy? Vậy hắn đã có thể...?
Từ lão hồ ly đè xuống lửa giận trong lòng, bắt đầu tính kế. Từ lão hồ ly để cho thủ hạ dẫn đoàn người ngồi ở phía bên ngoài, đưa cho mỗi người một ly nước trong, cùng một chút bánh bao. Còn Dung Ly bị Từ lão hồ ly mời đến bên trong biệt thự nói chuyện.
"Xem bộ dáng các huynh đệ là muốn đặt chân ở lại căn cứ?" Từ lão hồ ly thử hỏi.
"Đúng vậy!" Dung Ly làm ra một bộ dáng phiền muộn nói
"Mạt thế sinh sống gian nan, các huynh đệ còn có nhiều người như vậy phải nuôi sống, nhìn xem căn cứ thành phố Z cũng không sai, ngược lại muốn ở nơi này an cư lập nghiệp, tìm nguồn sống a."
Từ lão hồ ly gật gật đầu, sau đó cười nói:
" Lão Từ ta, bản lãnh khác không có, nhưng tại trong căn cứ này lời nói coi như là có thể nói, huynh đệ nếu là có cái gì cần giúp đỡ, cứ việc nói."
Từ lão hồ ly nói như thế, Dung Ly tự nhiên sẽ không khách khí với hắn, vội nói cám ơn. Sau đó vẻ mặt khó xử nói:
"Không dối gạt Từ lão ca, huynh đệ lúc này quả thật có một chút chuyện khó giải quyết muốn Từ lão ca hỗ trợ."
Từ lão hồ ly sửng sốt một chút, hắn vừa rồi chỉ là khách khí một chút, cũng không có nghĩ đến người trẻ tuổi này, nhanh như vậy liền muốn hắn hỗ trợ. Bất quá Từ lão hồ ly hắn là ai, trong nội tâm mắng một trận, nhưng trên mặt không chút biến sắc hỏi:
"Huynh đệ cứ việc nói, chỉ cần lão ca ta có thể làm được, ta tự nhiên sẽ làm hết sức."
"Tốt lắm, " Dung Ly vẻ mặt cao hứng
"Từ lão ca cũng biết, ta lần này mang theo nhiều người tới đây như vậy, Từ lão ca đối với căn cứ tương đối quen thuộc, hy vọng Từ lão ca có thể giúp ta nhanh chóng tìm được một chỗ rộng rãi một chút, để ta có thể an bài chỗ ở cho các huynh đệ của ta."
Từ lão hồ ly nghe lời này, gật đầu nói
"Chuyện này cũng không khó, chỉ là..."
"Chỉ là cái gì?" Dung Ly vội tiếp miệng hỏi.
"Chỉ là, huynh đệ ngươi cũng biết, căn cứ này mặc dù không nhỏ, nhưng người ở cũng là rất nhiều a, này giá đất?"
"Oh." Dung Ly gật đầu hiểu rõ
"Huynh đệ hiểu, tự nhiên sẽ không làm khó đại ca."
Từ lão hồ ly gặp Dung Ly dễ nói chuyện như thế, vui vẻ trên mặt sâu hơn, nhưng trong lòng thì càng thêm thận trọng, nhìn người tuổi trẻ trước mắt một bộ dáng đã tính trước, xem ra trong tay nắm giữ không ít đồ a!
Mấy người Vân Khởi ở bên ngoài đợi một tiếng đồng hồ, chỉ thấy Từ lão hồ ly cười vẻ mặt hòa ái, tự mình tiễn Dung Ly ra khỏi cửa, thậm chí còn nhiệt tình mời Dung Ly ở lại ăn cơm, khiến cho Dung Ly không ngừng cự tuyệt mới thôi.
Sau đó, Từ lão hồ ly thật sự phái người mang theo đám người Vân Khởi đi tới địa phương được bố trí. Mọi người sau khi đi tới nơi được bố trí, cũng nhịn không được ngạc nhiên, địa phương này thật sự không nhỏ a, chỉ là không khỏi quá mức đơn sơ một chút.
Nói đơn sơ thật đúng là có chút cất nhắc rồi, phòng ở trước mắt nơi đó là đơn sơ a, đây là chuồng heo đi?
Chỉ thấy một mảnh đất trống ở phía trước, địa phương khoáng đạt, ít nhất cũng có hơn vạn mét vuông, địa phương này thật cũng không nhỏ, chỉ là nơi này tường rào rách rưới, giống như là bị tạc đạn nổ qua vậy. Trên mặt đất cũng lầy lội không chịu nổi, bên trong chỉ có mấy gian phòng dùng gỗ xây dựng thành lều trại đơn giản, còn bị rỉ nước, còn lại không có gì cả.
Người được phái tới đưa đám người Vân Khởi tới tựa hồ là cảm giác ngại ngừng, cười cười vài tiếng liền như một làn khói chạy mất.
Xem ra bọn họ thật đúng là không được hoan nghênh đâu!
Bất quá, đây cũng là cũng không làm khó được Vân Khởi.
"Mọi người không cần lo lắng!" Vân Khởi mở miệng.
Tất cả mọi người nhìn về phía Vân Khởi, trong mắt đều là tín nhiệm, bọn họ tin tưởng, mặc kệ gặp cái dạng khó khăn gì, hội trưởng của bọn họ, đều có thể giải quyết!
Vân Khởi phất tay, trên mặt đất lập tức xuất hiện một đống chất đầy lều thượng hạng, các dây lều đều là dùng da trâu tỉ mỉ chế tác chắc chắn, dùng có thể coi là được thư thái. Loại lều này ở mạt thế đã trở thành vật quý hiếm, không nghĩ tới trong tay hội trưởng bọn họ còn có nhiều như vậy.
Kỳ thật đây chỉ là một phần nhỏ lều trong tay Vân Khởi, trăm triệu vạn tệ, mua sắm đều chính là tính toán kĩ càng.
"Mọi người trước tạm thời ở tại nơi này, ngày mai, chúng ta ở chỗ này thành lập trụ sở căn cứ điểm của chúng ta."
"Vâng!" Mọi người hào hứng tăng lên.
Đám người Vân Khởi nhất cử nhất động, đều bị thế lực trong căn cứ chú ý, nhìn thấy đám người Vân Khởi có thể dễ dàng liền lấy ra nhiều lều thượng hạng như vậy, trong lòng bọn hắn lại rung động.
"Lão đại, ngươi nói bọn họ có thể là Long Châu binh đoàn đánh thuê?" Lý Tam Thuận trừng to mắt nhìn Từ lão hồ ly, vẻ mặt không dám tin.
Người bình thường có lẽ không biết, dù sao đây cũng không phải là chuyện trước mạt thế, khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, tin tức truyền qua nhanh chóng, sau khi mạt thế tiến đến, phương thức tuyền tin đều bị cô lập, mặc dù không ít người biết rõ chuyện một quãng thời gian trước căn cứ thành phố B bị tang thi vây công, nhưng mà có rất ít người biết, Long Châu lính đánh thuê công hội ở trong thời điểm đó bắt đầu bày ra thực lực.
"Ngay cả tứ đại thế gia đều phải kiêng kỵ lính đánh thuê công hội, như thế nào sẽ là đám người kia a?"
"Uh, " từ lão hồ ly trên mặt lúc này cũng mất cợt nhả như ban ngày, trở nên ngưng trọng rất nhiều,
"Phải là bọn họ."
Ngoại trừ cái kia lính đánh thuê công hội, còn có người nào lực lượng cường đại như vậy, có thể tụ tập hơn một ngàn dị năng giả. Nghĩ tới đây Từ lão hồ ly lại có chút nhức đầu, tựa hồ lính đánh thuê công hội cũng không chỉ có một ngàn dị năng giả, ít nhất hơn vạn, bất quá này một ngàn dị năng giả, hẳn là những người trung thành với công hội.
"Kia lão đại, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" Lý Tam Thuận có chút ủ rũ "Chẳng lẽ muốn đem chúng ta giang sơn vất vả giành được, chắp tay nhường cho người ta?"
"Chắp tay nhường người ta?" Từ lão hồ ly cười lạnh "Đồ đạc của ta ai cũng được động vào."
"Đi, phái người liên lạc với vài đại thế gia căn cứ thành phố B, nghĩ đến, những người kia có thể đối với những người này cảm thấy hứng thú," Từ lão hồ ly tính toán.
Đến lúc đó chờ những thế gia kia phái người tới giết những người kia, địa bàn này vẫn như cũ là của hắn, nhưng mà nếu đã ở địa bàn của hắn bắt người, chỗ tốt như vậy tự nhiên hắn cũng có một phần.
Mặc dù hắn không rõ ràng lắm, trong tay mấy người kia có bảo vật gì, nhưng là hắn tin tưởng, tuyệt đối có thể khiến cho mọi người ngạc nhiên mừng rỡ một phen.
Ngày hôm sau, Vân Khởi mang theo Cao Lôi cùng Đồng Hạo đi trong căn cứ tra xét tình huống, lưu lại Dung Ly cùng đám người xây dựng căn cứ điểm.
Bọn họ phái người đi phát truyền đơn tuyên truyền, sau đó thành lập căn cứ điểm.
Trước mạt thế, Vân Khởi từng nghĩ tới sẽ phải xây tòa nhà lớn, cho nên một chút công cụ, tài liệu sử dụng để xây Vân Khởi đều mua không ít. Tất cả mọi thứ trong tay Vân Khởi, có thể xây tới trên trăm cái cứ điểm đều không có vấn đề.
Truyền đơn phát, liền hấp dẫn vô số người, bởi vì điều kiện thật sự là quá hậu đãi.
Trước đây công nhân nộp đơn, chẳng những một ngày tam được bao ăn, còn một ngày cấp cho một cân lương thực, một ngày một cân lương thực, coi như là dị năng giả cũng không nhất định có thể có thu hoạch như vậy.
Căn cứ phần lớn đều là người bình thường, bình thường khuân gạch xây căn cứ mỗi ngày ăn cũng không đủ no, còn muốn không ngủ không nghỉ làm việc, nhưng mà nơi này chỉ cần ban ngày làm việc, khi trời tối liền nghỉ ngơi, điều kiện tốt như vậy, đi nơi nào tìm.
Trong lúc nhất thời, vốn là địa phương trống trải, chật kín cả người.
"Cố dùng ta đi, ta là kiến trúc sư, tốt nghiệp trên tiến sĩ a!"
"Cố dùng ta đi, nhà chúng ta mấy đời đều là thợ đúc tượng!"
"Cố dùng ta đi, ta..."
Vân Khởi thậm chí còn có thể nhìn thấy ngay cả mấy đứa nhỏ tren lấn lên phía trước, muốn nộp đơn, bất quá bọn họ cũng biết bọn họ không có kỹ thuật gì, bất quá bọn họ chỉ cần ăn cơm no là được, không cần lương thực.
Dung Ly quản lý hết thảy mọi chuyện, Vân Khởi để cho Dung Ly chọn lựa một chút vài đứa nhỏ có tư chất tốt, muốn bồi dưỡng làm tử trung cho công hội.
Công hội muốn phát triển, không có người trung thành sao được?
Những hài tử này, nếu như thời gian dài ăn không đủ no, rất nhanh sẽ chết đói, thậm chí phải làm việc nặng tới mệt chết, lúc này, công hội thu dưỡng bọn họ, để cho bọn họ cơ hội có thể trở thành người trên mọi người, nghĩ đến bọn họ sẽ đối với công hội mang lòng cảm kích.
Vân Khởi đi trên ngã tư đường, nhìn xem người ta từng đoàn lui tới, đột nhiên một tiếng thê lương thảm thiết ở chỗ không xa vang lên.
"Ăn cướp a! Ăn cướp a!" Chỉ thấy một người phụ nữ trung niên đầu tóc mặt mũi dơ bẩn, chính đuổi theo một người đàn ông ở phía trước cách đó không xa.
Người đàn ông kia vừa nhìn cũng biết là kẻ chuyên đi ăn cướp, chạy cũng thật nhanh, ở đâu mà người phụ nữ trung niên kia có thể đuổi theo kịp, mà người chung quanh nhìn thấy lại là không có một ai đi lên muốn ngăn cản.
Người phụ nữ kia vẫn không muốn buông tha cho người đàn ông đã đoạt của mình cũng bất quá chỉ là nửa cái bánh bao, nhưng mà kia là khẩu phần lương thực của con cô, cô đói bụng cũng không sao, nhưng con của cô vẫn còn nhỏ a.
Mắt thấy người đàn ông kia chạy trốn, Cao Lôi nhìn Vân Khởi một cái, trong nháy mắt chạy đến bên cạnh người đàn ông kia, một cước đạp vào người người đàn ông kia, đem kia nửa cái bánh bao trả lại cho người phụ nữ trung niên kia. Loại chuyện như vậy Vân Khởi cũng cả kinh nhưng mà thấy cũng không thể trách rồi.
Người chung quanh đã chết lặng, nhìn thấy cướp bóc giống như là không nhìn thấy, vẫn làm chuyện của mình. Người phụ nữ kia gắt gao siết chặt bánh bao trong tay mình, nước mắt nước mũi tràn đầy, không ngừng đối với Cao Lôi nói lời cảm tạ, sau đó mới vẻ mặt cảm kích rời đi.
Cao Lôi vẻ mặt mất hứng
"Tiểu Khởi, cái căn cứ này trị an thật sự là quá rối loạn."
Vân Khởi gật đầu, cô đã thấy được, thời điểm ở căn cứ thành phố B, bởi vì có tứ đại thế gia duy trì trật tự, phía ngoài căn cứ trị an cũng so với nơi này trị an tốt hơn rất nhiều, chớ đừng nói chi là ở bên trong thành.
Nhưng mà ở chỗ này cướp bóc đã đã trở thành chuyện thường ngày, thấy nhưng không thể trách rồi, nhưng mà cái căn cứ này đến cùng là có rất loạn.
"Chị, bọn họ thật đáng thương!”
Đồng Hạo nhìn xem những đứa trẻ ở ven bên đường ánh mắt dại ra, nếu như không phải là gặp được Chị Vân Khởi, nghĩ đến hắn cũng không khác với bọn họ là bao nhiêu.
Vân Khởi sờ sờ đầu Đồng Hạo, đứa nhỏ này đi theo bên cạnh cô, tuổi mặc dù nhỏ, nhưng đã bắt đầu có thể một mình đảm đương một phía
Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về - Lưu Cẩn Du