We have to walk in a way that we only print peace and serenity on the Earth. Walk as if you are kissing the Earth with your feet.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 706 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 933 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:04:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.7 - Chương 75: Một Người Đánh Một Đám (Thượng)
hông có sự giáo huấn và xung đột trong tưởng tượng.
Sau khi báo danh, mập mạp đã bị Carolina ném ột câu "Chờ mệnh lệnh" rồi đưa tới ký túc xá được phân phối cho hắn. Thấy đám người Phỉ Dương trong văn phòng Carolina ai nấy đều mặt mũi bất thiện, mập mạp rất biết điều mà cười ruồi, cúp đuôi cáo từ.
Thâm tâm hắn hiểu rõ, bản thân mình trong cánh quân Mars, bất quá chỉ là một tư lệnh không quân. Đám người Phỉ Dương có một hạm đội cấp B cùng với hai sư đoàn thiết giáp, đích xác là không cần phải lắm mồm với mình.
Tuy rằng tất cả mọi người đều biết Phỉ Quân là quân của mình, thế nhưng, bọn họ hiển nhiên là không thèm để ý với cái thế lực nhỏ bé lại không nghe theo sự chỉ huy này. Đối với người Phỉ Dương mà nói, thiếu Phỉ Quân, cái tinh cầu này vẫn quay. Bọn họ sớm muộn sẽ tiếp quản phiến tinh vực này.
Công việc tiếp quản đang được tiến hành đâu vào đấy.
Dưới sự thúc đẩy của Trình Chí Hiên, một cuộc thi đấu lôi đài robot sắp sửa bắt đầu, kèm theo mồi câu là danh sách đồng minh cầm quyền và tính hợp pháp của lưu phái, cũng đã đủ để hấp dẫn phần lớn các thế lực tại Mars.
Các lưu phái phân bố khắp Cảng Tự Do Mars có một trăm cái. Sau khi Phỉ Quân kéo đi các lưu phái đứng đầu như Hắc Long Đạo, Minh Tâm Lưu,... Đối với Thái Lưu và Tuyệt Sát Lưu vốn đã bị thiệt hại nặng trong chiến tranh lưu phái, cùng với các lưu phái hạng hai hạng ba vốn bị các lưu phái đứng đầu ép cho không thở nổi kia, với thủ đoạn này của người Phỉ Dương, không phải là không có cơ hội xoay người.
Có những lưu phái này cùng với các thế lực dưới trướng tương ứng tham dự, Carolina hoàn toàn có thể một lần nữa lập ra được một hệ thống thống trị Cảng Tự Do dưới sự khống chế của bà ta ở Mars. Mà những lưu phái này, cũng có thể thừa cơ mà đi lên trước đài, trở thành thế lực chính ở Mars.
Qua một thời gian nữa, đợi đến khi cuộc thi đấu lôi đài đã xong xuôi, công tác phê duyệt tính hợp pháp của các lưu phái kết thúc, hệ thống chính quyền được thành lập và vận hành, Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái sẽ hoàn toàn bị cho ra rìa. Rồi đợi đến khi đánh tan được quân Sous, hoàn toàn nắm được Mars vào trong tay, Carolina nói không chừng sẽ dám đem Phỉ Quân và hạm đội Phá Toái U Linh cho vào danh sách tiễu trừ. Đến lúc đó, mặc kệ Phỉ Quân trên thực tế là bộ đội của ai, đều phải triệt để rời khỏi vũ đài Mars.
Mập mạp không thể không thừa nhận, người Phỉ Dương chơi thủ đoạn này đích xác là rất có tiềm năng. Bọn họ đã dựa vào sự hùng mạnh cùng với logic trộm cướp của bọn họ mà nhúng tay vào khắp các ngõ ngách của bản đồ vũ trụ loài người suốt mấy chục năm qua, đi đến đâu thuận lợi tới đó.
Ký túc xá ở số 1308, trước đây là khách sạn số một của cảng vũ trụ, hiện tại đã được sửa chữa bố trí thành ký túc xá dành cho sĩ quan.
Có điều, thay đổi chỉ là cổng chính đại sảnh cùng với biển hiệu bên ngoài, còn ở bên trong vẫn còn là bố cục khách sạn. Thảm dày, tường dán giấy xinh xắn, giường mềm mại, ghế sô pha bằng da thật, đồ dùng xa hoa cùng với hệ thống phục vụ tự động theo kiểu tập trung.
Là sĩ quan thứ 2 trên danh nghĩa chỉ sau Carolina, đãi ngộ của mập mạp tự nhiên rất cao. Được phân cho tòa nhà số 9, có vệ binh đặc biệt. Mười mấy gian phòng của tòa nhà, cơ bản cũng chỉ có một mình hắn. Phòng ở là một căn hộ xa hoa, bất kể là thiết bị lắp đặt hay là đồ dùng bài biện, thậm chí loại hệ thống tự động phục vụ cũng đều là tốt nhất. Điểm này, người Phỉ Dương tựa hồ không có ý tứ làm khó dễ.
Bên ngoài thì làm rất đẹp, thế nhưng, chỉ cần đứng lên ban công là có thể biết được tâm tư hẹp hòi mà ngọa mạn của đám người Phỉ Dương --- Ở ngay phía dưới ban công, bãi đỗ xe cùng với vườn hoa rộng lớn đã bị sửa lại thành sân huấn luyện.
Mập mạp là ở lúc nửa đêm bị tiếng tập hợp khẩn cấp đánh thức.
Hắn liền mặc luôn quần lót mà đi lên ban công.
Trên sân huấn luyện bên dưới, đèn đuốc sáng trưng. Tiếng bước chân hỗn loạn, tiếng khẩu hiệu, tiếng điểm danh của đám lính Phỉ Dương, tiếng quát tháo của sĩ quan, rồi tiếng ầm vang đinh tai nhức óc của robot. Đèn ngắm của robot đang quét loạn xung quanh, chiếu cho tòa nhà chỗ hắn sáng lóa.
Mập mạp nhướn mày, cái đám Phỉ Dương này đang cố ý, thi thoảng lại ngước mắt về phía trên này một cái!
Mập mạp nhìn chằm chằm vào đám binh lính Phỉ Dương dưới lầu, trầm mặc không nói một lời. Rốt cục, liền dùng một dáng vẻ không thể nhịn được nữa mà đóng sầm cửa một cái, trở về phòng.
Sau khi cài đặt chương trình mười lần tắt bật với khoảng cách thời gian khác nhau cho hệ thống điều khiển đèn tự động trong phòng, mập mạp liền đeo lên tấm che mắt, nhét máy trợ thính đã cài đặt chương trình lọc bỏ mọi âm thanh vào tai, sau đó tiếp tục ngủ lăn quay.
Một đêm này, đám người Phỉ Dương đã tập hợp khẩn cấp mấy chục lần, gần như ầm ĩ đến tận hừng đông. Một đại đội gây huyên náo xong, lại đổi tiếp một đại đội khác, không ngừng tạo ra tạp âm.
Cái này ngược lại không phải là ai cố ý hạ mệnh lệnh, chỉ là hai sư đoàn thiết giáp Phỉ Dương đóng quân tại căn cứ đã biết rõ tất cả những gì đã xảy ra ở cảng vũ trụ 15. Đám sĩ quan binh lính đều không cam lòng, thế nên sau khi biết tay thiếu tướng Leray này được bố trí ở tòa nhà số 9, mọi người liền hiểu lòng bất tuyên mà bắt đầu hành động trêu chọc cái tay tư lệnh không quân dám đối nghịch với Phỉ Dương này.
Nhìn ánh đèn thỉnh thoảng lại sáng lên ở trong gian phòng trên lầu, đám binh lính Phỉ Dương đều cảm thấy sảng khoái.
Cái gì mà quân đoàn trưởng quân đoàn 1 của cánh quân Mars, gã mập mạp Leray chính là một con chó nhà có tang chạy trốn tới thế giới Tự Do, một gã ngu xuẩn đối nghịch với Cộng hòa Phỉ Dương! Hắn thế nào lại không hiểu được, Cộng hòa Phỉ Dương mới là chủ chốt của Phỉ Minh! Mâu thuẫn giữa Trenock và Phỉ Dương, đâu đến phiên hắn ra mặt?
Ăn no rửng mỡ!
Ngạo mạn, phẫn nộ và nhục nhã luôn làm cho con người ta mất đi sức phán đoán. Tuy rằng, đại đa số các quan binh Phỉ Dương cũng mơ hồ cảm thấy khinh thường đối với Salmon, cảm thấy bứt rứt về sự hi sinh vô tội của ba mươi nghìn tướng sĩ Trenock, thế nhưng, điều này không ảnh hưởng tới sự tức giận của bọn họ đối với cái gã mập mạp Leray này.
Thậm chí có thể nói, sự tức giận này căn bản là sự thẹn quá hóa giận do cảm thấy đuối lý mà ngang ngược theo thói quen.
Có điều, bất kể là đám quan binh Phỉ Dương này đang ôm tâm tư như thế nào, bọn họ hiển nhiên là đều đã quên mất thân phận của mập mạp, cũng đã đánh giá thấp sự vô sỉ của hắn.
Sáng sớm hôm sau, gã mập mạp từ trước đến nay không chịu thua thiệt, thích làm xằng làm bậy đã rời giường với tinh thần sáng láng.
Ăn xong bữa sáng, tập xong mấy động tác giảm béo ở trên ban công, vị đoàn trưởng quân đoàn 1 cánh quân Mars đại nhân này liền bày ra dáng vẻ quan trên, thản nhiên đi vào sân huấn luyện giữa một đống ánh mắt như dao găm, sau đó triệu tập các sĩ quan phụ trách huấn luyện lại....
" Các ngươi chỉ huấn luyện với cường độ ti tí như vậy?" Mập mạp chỉ vào một vị thiếu tá trước mặt mà nước miếng tung bay: "Ngươi xem đám binh lính dưới tay ngươi này, đây cũng gọi là lính sao? Phi, ngay cả lợn cũng không bằng..."
"Thưa ngài!" Một viên thượng úy bên cạnh vị thiếu tá nhất thời liền nổi nóng, lập tức cắt đứt lời mập mạp, cả giận nói: "Ngài đây là đang vũ nhục chiến sĩ Phỉ Dương chúng ta, xin ngài xin lỗi!"
" Xin lỗi?" Mập mạp không biết xấu hổ mà chỉ vào quân hàm trên vai: "Ta là thiếu tướng, ngươi là thượng úy, ta là cấp trên, ngươi là cấp dưới. Ta dạy bảo các ngươi, ngươi còn không lắng nghe, còn muốn ta xin lỗi ngươi?"
Tất cả mọi người đều ngây ra rồi. Đời này, bọn họ mới lần đầu tiên nhìn thấy một gã thiếu tướng thiếu phong độ và không biết xấu hổ đến thế.
Nhất thời không còn gì để nói, lại nghe gã mập mạp này tiếp tục nổi bão với viên thượng úy đáng thương: "Cái gì gọi chiến sĩ Phỉ Dương các ngươi? Chỉ bằng những lời này của ngươi, ta có thể phán ngươi tội danh gây xích mích mối quan hệ của Quân đồng minh! Hiện tại, các quốc gia Phỉ minh đều thuộc sự lãnh đạo của bộ chỉ huy, ai phân ra quốc gia? Ta lãnh đạo các ngươi, tướng quân Fischella của các ngươi không phải cũng đang lãnh đạo quân đội Leray sao? Mọi người đồng tâm hiệp lực chiến đấu tắm máu, ngươi lại ở đây gây xích mích ly gián! Hiện tại, nghe khẩu lệnh của ta, di chuyển về phía sau..."
Viên thượng úy kia có chút sững sờ, đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích.
Mập mạp lạnh lùng liếc xéo hắn: "Thế nào, muốn ăn thêm một cái tội danh cãi lại quân lệnh nữa sao?"
Vị thiếu tá ở bên cạnh mau chóng đẩy đẩy viên thượng úy. Gã mập mạp đáng hận nói câu nào câu nấy đều dựa hết theo lý lẽ. Từ khi bộ chỉ huy liên quân thành lập tới nay, các điều lệ liên quân cũng liên tiếp được ban hành, đem quyền chỉ huy của các quốc gia tập trung lại. Đây vốn là thủ đoạn của Cộng hòa Phỉ Dương để thống nhất tình hình, khống chế bộ đội của các nước đồng minh, cũng là để đối chọi với một Tây Ước đã liên kết chặt chẽ thành một thể. Chỉ có điều, những điều lệ này vẫn còn chưa tới mức được chấp hành một cách đầy đủ hoàn toàn mà thôi.
Thế nhưng, nếu thật sự muốn biện luận, viên thượng úy cũng sẽ đuối lý. Dù sao thì những điều lệ này đã trở thành văn kiện lệnh xuống rồi, mập mạp hiện giờ chỉ trích cường độ huấn luyện của các binh sĩ Phỉ Dương, chính là đang đứng ở góc độ dạy bảo của một sĩ quan chỉ huy liên quân. Hắn ngoại trừ là quân đoàn trưởng quân đoàn 1 ra, vẫn còn là phó tổng chỉ huy, phó tổng tham mưu trưởng bộ tác chiến của cánh quân Mars!
Dựa vào những chức danh này của hắn, khi dạy bảo các quan binh Phỉ Dương, mọi người vẫn chỉ có thể thành thật mà lắng nghe. Viên thượng úy đã ngắt lời khi hắn đang dạy bảo, lại còn muốn hắn xin lỗi, từ lý mà nói, giống như viên thượng úy đang trực tiếp trách cứ một vị thiếu tướng Phỉ Dương, bất kể ở quốc gia này, đây đều là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Bị vị thiếu tá thúc nhẹ ột phát, viên thượng úy cũng hiểu ra. Mặc dù khuôn mặt tím ngắt, thế nhưng chỉ có thể nghe lệnh mập mạp mà đứng nghiêm xoay người.
"Chạy quanh sân huấn luyện một trăm vòng cho ta!" Mập mạp phất tay: "Phải tự kiểm điểm lại hẳn hoi một chút!"
Viên thượng úy không biết làm sao được, đành phải chạy đi.
"Tố chất gì chứ!" Mập mạp chó chê mèo lắm lông, chẳng hề biết bản thân mình thì như thế nào.
Trong lúc rất nhiều quan binh của Phỉ Dương đang cảm thấy may mắn vì không có kích động như viên thượng úy kia, đã thấy mập mạp quay đầu, vẻ mặt bực tức không thôi: "Ta nói tiếp này... Các ngươi đây là đang làm mất mặt liên quân Phỉ Minh chúng ta! Cứ theo cường độ huấn luyện như vậy, có thể luyện ra được cái thứ gì chứ?"
Tất cả các quan binh Phỉ Dương đều có dự cảm không tốt.
Quả nhiên, lại nghe gã mập mạp này hạ lệnh: "Bây giờ, tất cả đều chạy một trăm vòng quanh sân huấn luyện cho ta! Các ngươi cũng đi hết!"
Giao phong trận đầu, cho đến khi Carolina nghe tin chạy tới thì mới kết thúc. Khi bà ta đến, trên sân huấn luyện chu vi hai km, tất cả các quan binh của cả một tiểu đoàn thiết giáp đã chạy đến nghiêng trái ngã phải. Cho dù là Carolina thì cũng không thể trực tiếp hủy bỏ mệnh lệnh của mập mạp, bà ta chỉ có thể dùng việc đi chấp hành nhiệm vụ khác để kết trúc trò khôi hài này.
Tất cả những việc này đã bị Margaret, vốn vừa chuyển tới sát vách phòng mập mạp nhìn thấy không thiếu thứ gì. Nàng biết tâm trạng của các quan binh Phỉ Dương hiện tại có chút bất thường, thế nhưng, cái này cũng không cần nàng phải lo lắng. Nàng chỉ muốn nhìn một chút, xem gã mập mạp này tới cùng còn có thể làm ra được những chuyện gì nữa.
" Một hai ba bốn, hai hai ba bốn, đổi tư thế, làm lại một lần nữa."
Ngày thứ hai. Margaret đã bị thanh âm của mập mạp đánh thức. Nhẹ nhàng vén lên một góc rèm cửa sổ, nàng liền phát hiện ra, trên ban công bên cạnh, mập mạp đang tự hô tiết tấu, vẫy tay duỗi chân, quai hàm rung rung như sóng nước.
Thực hiện xong động tác thể dục, gã mập mạp này lại xuống dưới nhà. Lúc này, trên sân huấn luyện, chính là đang tiến hành huấn luyện chiến đấu tay không.
Lần này, gã mập cũng không tiếp tục vận dụng quyền uy của hắn. Hắn chỉ là chỉ vào mặt của một vị trung tá mà nói nói cái gì đó, vị trung tá lập tức mặt mày xám đen, chọn ra mấy gã trong đám binh sĩ sắp không kiềm chế được nữa.
Nắng sớm xuyên thấu qua khe rèm, chiếu vào trong phòng, Margaret rót ình một tách trà, ngồi lên một chiếc ghế dựa, ưu nhã mà bắt chéo chân.
Nàng thực sự muốn nhìn xem, vị thiếu tướng Leray thoạt nhìn có chút ngô ngố này, khi đối mặt với các bộ đội đặc chủng và cao thủ võ thuật của sư đoàn thiết giáp Phỉ Dương thì có lợi hại giống như khi hắn đánh Salmon hay không
Mạo Bài Đại Anh Hùng Mạo Bài Đại Anh Hùng - Thất Thập Nhị Biên