Trong chừng mực nào đó, chúng ta đôi khi phải chấp nhận những điều không như ý. Nhưng tuyệt đối không được từ bỏ niềm hy vọng.

Martin Luther King, Jr

 
 
 
 
 
Tác giả: Do_Ra_Mon
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 106 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 471 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:42:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 48: Đáp Ứng Điều Kiện (3)
ọi người đều đang hồi hộp chờ xem cô gái nào lại gan dạ đến mức như thế nhưng khi cô gái ấy bước ra, tất cả mọi người lẫn Đại Long và trong đó có cả hắn cũng im lặng ngắm nhìn nó.
Nó mặc bộ đồ thể thao, áo nhỏ màu đen hở bụng, quần ngắn cũng đen nốt. Mái tóc nó buộc đuôi ngựa. Cơ thể nó quá hoàn hảo, bất cứ cô gái nào trên đời này cũng ham muốn. Nhưng còn hắn? Hắn im lặng bởi vì hắn tức điên lên, dù đó là nhân cách thứ 3 nhưng cũng chung một thân thể vậy mà nó dám mặc hở hang như vậy trước mặt mấy trăm người đàn ông sao chứ? Bọn họ còn nhìn không chớp mắt ấy chứ, cũng có người máu mũi tèm lem. Hắn trừng mắt về phía nó, nhưng dường như là nó làm ngơ đi, vẻ mặt rất bình thản.
Còn đối thủ của nó thì ngơ ngác nhìn nó, hắn ít nhất cũng cao hơn 1m8. Cơ thể rất cường tráng, ít nhất đối với một người con gái bình thường thì chỉ cần một cú đánh là gục rồi nhưng nó không phải là cô gái ẻo lả như mấy cái tiểu thư kia. Ánh mắt lạnh lùng nhìn trừng trừng hắn ta khiến hắn giật mình có chút sợ hãi. Hắn tự hỏi áp lực lúc nãy là gì chứ? Tại sao hắn lại có cảm giác run sợ đến như thế? Cô ta chỉ là một cô gái mà thôi. Nhưng dù cố gắng thế nào hắn cũng không tránh được ánh mắt như có tảng băng lạnh tỏa sát khí ra vậy, rất đáng sợ, nếu ánh mắt giết người được thì cô gái này chắc chắn làm được!
Hắn gạt bỏ đi, dùng ánh mắt hăm dọa nhìn nó nhưng ánh mắt nó vẫn không thay đổi, khuôn mặt thì quá đỗi thản nhiên. Mọi người giờ đây mới khôi phục lại tinh thần, có nhiều người lớn tiếng nói:
- Nương tay với cô ấy đi Đại Long _ Người A nói
- Cô gái kia ơi, chịu thua đi. Bị đánh vào mặt là xấu lắm đó _ Người B nói
- Tội cho cô ấy quá _ Người C nói
- Được rồi. Cô gái chúng tôi sẽ thêm gấp 3 mà những người đặt cược cho cô. Nếu cô thắng số tiền sẽ thuộc về cô nhưng nếu thua thì cô phải tự chịu đấy nhé _ Tiếng nhà cái vang lên, mọi người đều ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên, cô gái này là ngoại lệ cũng xem như là người đầu tiên bước vào đây và cũng là người gan dạ khi dám thi đấu với Đại Long
- Ông đừng hối hận _ Lời nói đầy đắc ý của nó vang lên khiến cho người nghe giống như mình vừa quyết định một điều gì đó sai lầm
Mọi người lại một phen ngạc nhiên nữa, cô gái này thậm chí không sợ hãi mà lại nói rất đắc ý. Cả Đại Long cũng ngạc nhiên không kém, trước giờ hắn chưa từng gặp cô gái nào " kì lạ " như cô gái này.
- Trận đấu bắt đầu _ Tiếng MC vang lên thì lần lượt mọi người đều lớn tiếng cổ vũ, rất náo nhiệt. Nhưng phần lớn là cổ vũ cho nó cố lên vì Đại Long mọi người biết chắc là sẽ thắng
Khúc dạo đầu, hắn dường như nhường nó, không hề ra tay với nó. Còn nó không hề từ chối sự nhường nhịn này của hắn, cứ thế mà nhanh như chớp lao về phía hắn, vung tay đấm thẳng vào mặt. Hắn không nhanh tay kịp nên bị nó đánh trúng, máu từ miệng chảy ra. Mọi người ngạc nhiên trợn tròn mắt, dù là hắn ta nhường đi nữa thì với tốc độ và sức đánh đó không thể là một cô gái yếu được. Hầu như chưa có ai đánh cho Đại Long hắn chảy máu cả, cô gái này là lần đầu tiên.
Chỉ có mình hắn ta biết rõ, nó đang nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống vậy! Có thật đây chỉ là một cô gái yếu đuối không? Còn hắn? Hắn đang nhếch mép cười khinh bỉ, lần này Đại Long gì đó tiêu rồi.
Đại Long không nhường nữa mà nhanh chân đến chỗ nó rồi đánh mấy cú vào mặt nó, nhưng vài cú thì hụt, vài cú thì bị nó đỡ dễ dàng. Không cho hắn thêm cơ hội nào để đánh mình nữa, nó đánh thật mạnh vào một bên gò má hắn rồi lại một cú nữa, cứ thế đánh không ngừng nghỉ còn hắn ta thì không phải không đánh trả mà là không thể đánh được, khuôn mặt đang đau đớn. Sau khi đánh xong nó lùi chân vài bước rồi nhìn hắn đang hộc máu, ánh mắt nó chán nản. Nó vẫn chưa đánh đủ thế mà hắn lại gục nhanh như thế.
- 1, 2, 3, 4, 5. Cô gái này thắng _ Tiếng MC vang lên, đến cuối cùng hắn ta vẫn không gượng dậy nổi. Khuôn mặt thì đang sưng húp lên, con mắt thì không nhìn thấy luôn, ít nhất cũng gãy mấy cái răng rồi đấy chứ. Mọi người dường như vẫn không thể nào tin được! Người con gái mà ban nãy họ chế giễu là không đánh thắng rồi còn sẽ bị Đại Long đánh cho bầm dập thế mà giờ đây lại đang đứng ở khán đài, khuôn mặt lạnh lùng nhếch mép nhìn cái người đang nằm gục dưới sàn đó, rất đáng sợ. Chỉ có hắn là vẫn thản nhiên nhưng vẫn khá ngạc nhiên khi người đấu với nó là người còn cao hơn cả hắn nữa, cao to hơn rất nhiều nhưng lại bị thua bởi một cô gái. Lại còn mất mặt hơn là không đánh được vào mặt của nó nữa.
Hôm nay mọi người u sầu, họ nghĩ là Đại Long sẽ thắng nên đặt rất nhiều tiền cược nhưng không ngờ tình thế lại thay đổi. Cô gái kia lại thắng? Họ thua thảm hại! Dường như chuyện này được rất nhiều người biết, nhưng ít ai tin khi họ tìm đến nơi đó mới xác định điều đó là đúng.
- Này anh bạn, tôi nói đâu có sai. Chắc chắn là cô gái xinh đẹp kia sẽ thắng mà. Sau này không nên xem thường con gái, đôi khi họ còn ghê gớm hơn chúng ta tưởng tượng đấy. Thôi, đi lãnh tiền thắng thôi, số tiền đó dư sức cho anh sống hết kiếp này luôn đó chứ _ Hắn cười sảng khoái tự hào về nó, rồi cùng anh bạn này đi lãnh tiền thắng cược
- Cảm ơn, cảm ơn _ Người đó mỉm cười vui vẻ, cuối cùng cũng thắng rồi. Sẽ không cần đến đây đánh cược nữa
- Aizz, vẫn chưa đánh được bao nhiêu mà đã gục xuống rồi _ Nó chán nản đi đến bên cạnh hắn
- Cô đúng là không phải con gái mà. Hắn ta cao to như thế mà cũng thua cô, vậy mà cô không cảm thấy đủ à?
- Hừ, đúng là dở tệ. Thế mà nói cái gì mà người giỏi nhất ở đây
- Thôi thôi. Số tiền thắng cô tính làm gì với nó đây?
- Hừm. Đưa cho các em ở trại mồ côi đi
- Tôi có nghe lầm không? Cô mà tốt như thế sao?
Nó vung nắm đấm về phía hắn. Hắn nhanh nhẹn tránh được rồi cười cầu hòa
- Rồi rồi, cô đại nhân đại lượng có tấm lòng lương thiện. Rất tốt, rất tốt
- Hừ. Đi thôi, tôi cũng buồn ngủ rồi. Chắc anh cũng muốn sớm gặp lại Tử Băng lắm nhỉ?
- Dù ai cũng khiến tôi có cảm giác rất kì lạ, chỉ muốn bên họ thôi. Ai tôi cũng muốn gặp
- Anh nói gì mà nhỏ thế?
- À không có gì. Tôi rất mong chờ gặp lại cô đấy
Nó thoáng đỏ mặt, tim hình như vừa đập lệch đi một nhịp...
- Có lẽ cũng sớm thôi. Đi về _ Nó lờ hắn đi rồi lên xe ngồi
- Có một điểm chung là trong ba người, người nào cũng dễ đỏ mặt nhỉ? _ Hắn tự nói rồi cũng lên xe ngồi, lái xe rời khỏi.
Màn đêm như muốn nuốt chửng tất cả. Mái tóc nó bay lòa xòa theo gió, ánh mắt nhìn ngắm bầu trời như đang suy tư gì đó, bóng dáng rất cô đơn khiến hắn nhìn mà lại thấy đau lòng, tình cảnh này khiến hắn muốn che chở và bảo vệ nó. Một tay lái xe một tay hắn nắm lấy tay nó, nó ngạc nhiên nhìn hắn
- Tôi sẽ che chở cho cô, mệt mỏi thì cứ dựa vào tôi. Đừng có chuyện gì cũng để trong lòng và tự gánh vác _ Hắn lái xe thật chậm, xoay mặt nhìn nó nói
- Hãy hành động tôi xem
- Rồi cô sẽ thấy
Hắn vẫn nắm lấy tay nó, vẫn lái xe thật chậm, hưởng thụ làn gió nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của họ. Tim hắn đập nhanh hơn bình thường, những lời nói lúc nãy là thật lòng, có phải hắn cũng yêu cô gái này luôn rồi không? Hay chính là nói hắn yêu cả 3 nhân cách? Hắn sẽ không để cho " họ " chiến đấu một mình nữa, hắn sẽ thay họ gánh vác, không cho bọn họ bị tổn thương nữa. Hắn sẽ thể hiện bằng hành động! Ý nghĩ đó lại thêm phần chắc chắc nữa.
End chap 48
Mạc Tử Băng Mạc Tử Băng - Do_Ra_Mon