Never lend books, for no one ever returns them; the only books I have in my library are books that other folks have lent me.

Anatole France

 
 
 
 
 
Tác giả: Cổ Hạnh Linh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 22 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 525 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:43:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 05 Phần 2
HƯƠNG 5.2
"Long Nghịch Thiên!". Hứa Tử sợ tới mức vội vàng đuổi theo, lôi kéo khuôn mặt u ám tuấn tú của hắn nhìn về phía nàng. Nén lại những giọt nước mắt chỉ chực tuôn ra, nàng chịu khuất phục rồi.
Sau khi được thỏa mãn như ý, Ma vương không kiềm được, quay sang vuốt ve bụng Hứa Tử: "Trong này, có thể có con của Bổn vương hay không?". Giọng điệu lãnh đạm, thật không nghe ra ý tứ của hắn. Từ khi sủng hạnh nàng, nàng không hề uống qua vô tử canh, hắn cũng không phân phó cho Ma y đem vô tử canh đến cho nàng.
"Không có", Hứa Tử đẩy tay hắn ra. Nàng không muốn cùng hắn tạo ra một Ma vương nữa làm hại nhân gian đâu, nếu thật sự như vậy, nàng đã đắc tội với nhân loại thật rồi.
Đánh cái ngáp, Hứa Tử cảm thấy buồn ngủ. Hắn không biết kiềm chế khiến nàng không thể ngủ đủ giấc. Hắn cũng không từng thương cảm cho đôi mắt thâm quầng của nàng, chỉ cần hắn muốn hắn bất luận nàng đang ngủ say hay tỉnh.
"Lục Ngọc với Phong Tử Do hình như là tình nhân", nàng mơ mơ màng màng nói. Nàng có thể cảm thấy tình cảm của họ qua ánh mắt họ nhìn nhau, nhận thấy được hai người thật sự có tình ý.
"Ừm" Ma vương sờ nhẹ lên đầu nàng. Hắn đã biết chuyện đó từ lâu, nhưng nàng muốn quản cái gì?
"Ngươi giúp bọn hắn tứ hôn đi". Nói xong, Hứa Tử chìm ngay vào mộng đẹp.
ng không khỏi bật cười, nha đầu này cái gì cũng thích nhúng tay vào.
Trưởng lão hỏi hắn khi nào thì cưới Hứa Tử làm Vương hậu, hắn không trả lời. Hứa Tử đối với hắn thật rất đặc biệt nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ sẽ lập nàng làm Hoàng hậu. Hắn biết rõ, một khi Hứa Tử trở thành Hoàng hậu của hắn, nàng ngay lập tức sẽ trở thành mục tiêu công kích của các nữ nhân khác. Hắn tin tưởng bản thân hắn có đủ khả năng để bảo vệ cho nàng, chỉ là hắn không thể mỗi phút mỗi giây canh giữ ở bên cạnh nàng. Một khi dã tâm trong lòng của các nữ nhân bùng cháy, các nàng sẽ tìm đủ mọi cách để hại Hứa Tử, Hứa Tử sẽ mất mạng oan uổng. Hắn cũng hiểu rõ ma pháp của hắn có cao tới đâu cũng không thể nào cải tử hồi sinh, cũng không có cách nào đem hồn phách của nàng lưu giữ lại Ma giới. Dù sao nàng cũng là con người, sau khi chết đi, nơi duy nhất nàng có thể đến chính là địa phủ. Diêm vương nếu biết được nàng là Vương hậu của hắn, chỉ sợ sẽ đem nàng nhốt đánh vào mười tám tầng địa ngục, nàng vĩnh viễn không thể đầu thai, cắt đứt của hắn ý định muốn tìm kiếp sau của nàng.
Hắn có thể cho nàng sống như Hoàng hậu, nhưng hắn thật sự không thể cho nàng danh phận. Ngôi vị Ma hậu này, hắn sẽ vì nàng mà để trống.
Con người vốn sống không được bao lâu, hắn nghĩ chờ thêm một thời gian nữa, khi Hứa Tử thật sự tha thứ cho hắn, hắn sẽ đến Bồng Lai tiên đảo, chỉ cần lấy được trường sinh thảo, nàng có thể trường sinh bất lão, vĩnh viễn ở bên cạnh hắn.
Hắn chưa từng nói lời yêu nàng, nàng cũng chưa từng nói thương hắn. nhưng trong lòng cả hai đều biết rõ tình cảm của nhau. Nếu Hứa Tử không thương hắn, chắc chắn sẽ không hận hắn. Phong Tử Do từng nói với hắn, có yêu thì mới có hận.
Yêu nàng là chuyện ngoài ý muốn. Duyên cớ lại chỉ do một nụ hôn.
Phong Tử Do nói nàng là Ma vương chi mẫu trong truyền thuyết, giờ ngẫm lại, hắn thấy cũng có lý.
Người và ma khác biệt, nàng lại có thể ở cái nơi âm khí nặng nề nhất là Ma giới này mà sinh sống, không hề ảnh hưởng gì đến một cọng tóc cảu nàng. Tuy rằng nàng cũng cảm thấy được trên người ma quỉ bọn hắn lạnh như băng, nhưng cái lạnh này lại không xâm nhập được vào người nàng. Có lẽ nàng là người đặc biệt, thật sự là Ma vương chi mẫu. Ý trời không cho hắn đứng đầu tam giới nhưng lại cho hắn có được một nữ nhân cùng hắn thật lòng yêu nhau, hắn cũng không còn oán trách gì.
Nhìn nhân nhi đang ngủ say, Long Nghịch Thiên bất giác trở nên mềm yếu. Chỉ có duy nhất nữ nhân này mới có thể làm cho hắn trở nên dịu dàng. Hắn rất yêu thích thân thể ấm áp của nàng, có lẽ đây chính là nguyên nhân hắn say đắm nàng đến thế. Xoa nhẹ đôi môi sưng đỏ của nàng, phía trước ngực nàng lưu đầy ấn kí của hắn. Nhớ tới khoảng thời gian nàng không muốn nhìn thấy hắn, hắn cảm thấy sợ hãi không thôi, những ngày đó hắn tuyệt đối không muốn thêm một lần nào nữa. Cho dù hắn luôn lợi dùng lòng nhân ái của nàng, buộc nàng ở bên hắn, hắn cũng biết rõ nàng không muốn, không vui nhưng chính là hắn không thể buông tay.
Chì cần sau này Hứa Tử thật sự tha thứ cho hắn, hắn ngay lập tức an bài ma nữ hậu cung dời đi, cho các nàng về nhà theo lời phụ mẫu an bài lập gia đình hoặc giữ họ lại làm cung nữ. Về phần Ngọc San đã phong làm Ma phi, hắn không có cách nào khác, chỉ có thể để nàng cô đơn đến chết.
Ở nàng có sự ấm áp mà không ma nữ nào có, hạnh phúc nàng đem lại cho hắn cũng không có ma nữ nào có thể đem lại.
Bây giờ, trừ Hứa Tử, hắn không muốn gặp bắt cứ nữ nhân nào khác.
Tim của hắn chỉ thực sự dịu dàng với nàng. Các nữ nhân khác không bị hắn tra tấn hành hạ thì đã thực sự là may mắn lắm rồi. Muốn hắn sủng ái, không có cửa đâu!
"Vương, ngài có ở bên trong không?" Ngoài phòng có tiếng thị vệ hỏi.
Thu hồi vẻ mặt dịu dàng, hắn lạnh lùng đáp: "Chuyện gì?"
"Quan ngoại giao Hàn đại nhân xin cầu kiến". Thị vệ cung kính bẩm báo.
"Cho hắn vào đại sảnh ngồi đợi, Bồn vương sẽ ra sau". Tuy rất lưu luyến gương mặt đang ngủ say của Hứa Tử, việc công cũng có thể không quan tâm. V̀ng hắn đã cự tuyệt không tiếp kiến tỷ đệ Yêu tinh Nữ vương.
"Vâng"
Lưu luyến hôn lên trán nàng, sau đó mới mặc y phục rồi đi ra.
Hàn Dạ vừa thấy hắn đến, lập tức cung kính hành lễ: "Thần tiếp kiến Vương. Vương bình an"
"Ừm", Ma vương nhẹ đáp lại, đi đến trước mặt Hàn Dạ ngồi xuống.
Trong chín vị đại thần có quan ngoại giao Hàn Dạ, quan chấp pháp Hàn Quân cùng nghi thức quan Hàn Tinh đều là con của tiên Vương. Dù từng là con vua nhưng vì tư chất không bằng Long Nghịch Thiên, năm đó tỷ thí đều bị bại dưới tay hắn nên chỉ có thể chịu thiệt làm đại thần. Huynh đệ ba người đều đối với Long Nghịch Thiên một mực trung thành và tận tâm, chỉ có duy nhất Long Nghịch Thiên trong lòng luôn lo sợ bọn họ liên thủ làm phản đối phó với mình. Vì thế nếu không có việc quang minh chính đại, không được hắn cho phép, huynh đệ ba người bọn họ tuyệt đối không dám tự tiện lui tới.
"Dàn xếp cho Yêu tinh Nữ vương tốt chứ?". Ma vương đạm hỏi.
"Dàn xếp tốt lắm. Yêu tinh Nữ vương không thấy Vương tiếp kiến nên không vui. Sau đó nàng đi đến Di An cung gặp Ngọc phi nương nương". Hàn Dạ cung kính đáp, "Thần đến không phải bẩm báo việc này"
"Hử?", ma vương nhíu mày, òn có chuyện gì? Chuyện gì lại khiến ngươi phải trực tiếp tìm Bổn vương?". Theo như bình thường, các mối quan hệ ngoại giao Hàn Dạ đều tự mình xử lý hoặc là báo cáo lên cho các trưởng lão xử lý. Chuyện đặc biệt quan trọng mới có thể tìm hắn bẩm báo.
"Động vật hoàng bảy ngày nữa mang theo Hoàng hậu của hắn là nhân loại đến bái phỏng*". Động vật hoàng là Hoàng thượng của tất cả các Vương quốc động vật, trong không gian dị vực, địa vị của hắn rất được tôn sùng. Tuy rằng con dân Động vật giới được chia làm nhiều Vương quốc khác nhau nhưng lại nhất mực tuân theo mệnh lệnh Vua của họ, Xà vương là một trong số đó. Động vật hoàng trừ những lúc biến hình thành người, còn là không hề dùng phép thuật gì khác. Triều đình của hắn phỏng theo nhân gian cổ đại mà thành lập, ngoài hàng ngàn hàng vạn vương quốc nhỏ khác thì dưới hắn còn có văn võ bá quan, đều là nhân tài được tuyển lựa từ trong các vương quốc của hắn. Quân đội hùng mạnh, sở hữu các quân nhân tinh anh nhất từ nhiều quốc gia. Tuy Ma vương có ma pháp rất lợi lại nhưng cũng không muốn có bất hòa với Động vật hoàng, dù có mạnh đến đâu cũng khó thắng nổi quyền lực của Động vật hoàng. *bái phỏng: viếng thăm
Hai năm trước, bào muội* của Động vật hoàng – Khang Nhân trưởng công chúa đã cứu một con người vô tình xuyên qua kết giới của Động vật giới, được thái hậu thu làm nghĩa nữ, Động vật hoàng tự mình hạ chỉ sắc phong nàng Trữ Di quận chúa. Không biết sau đó có chuyện gì, một năm sau, Động vật hoàng cương quyết cưới nàng làm Hoàng hậu, không để ý đến vị hoàng quí phi đã sinh hạ được hoàng tử kia. Chuyện của bọn họ trong lúc đó sau này trở thành truyền kì chuyện xưa, được mọi người lưu truyền. *bào muội: em ruột
Động vật hoàng cùng Ma vương xưa nay chưa từng có giao tình, nay lại đột nhiên đến thăm, còn mang theo vị hoàng hậu được thiên hạ tương truyền nghịch ngợm thích làm loạn đến đây, có lẽ là nàng nghe nói Ma vương cũng đang sủng ái một nhân loại đi. Động vật hoàng hậu đang ở một không gian dị vực, tự nhiên sẽ rất muốn gặp thân nhân, có thể đối với nàng ta mà nói thì gặp được một nhân loại khác ở nơi này thì như gặp lại thân nhân vậy.
Long Nghịch Thiên cảm thấy được việc này rất trọng đại, lập tức truyền lệnh cho chín vị đại thần lập tức chuẩn bị tốt.
Cho dù hắn không phải thực lòng muốn cho Hứa Tử lộ diện, nhưng vì địa vị của đối phương hết sức đặc biệt nên Long Nghịch Thiên đành phải ra lệnh cho nội phủ quan chuẩn bị cung phục cho Hứa Tử gặp khách. Điều này làm cho Phong Tử Do khó xử, không biết nên chuẩn bị cung phục nào cho đúng với thân phận của Hứa Tử.
"Vương, thần phải chuẩn bị cung phục cho Hứa cô nương theo thân phận nào?" Vương không cho nàng danh phận gì, tuy biết nàng là nữ nhân của Vương nhưng lại chỉ có thể gượng gạo gọi nàng là cô nương.
Long Nghịch Thiên trầm tư một hồi, đáp: "Hay dùng cung phục Hoàng hậu đi". Nhóm muội muội của Động vật hoàng đối với hắn không có hứng thú, hắnn sợ cho nàng mặc cung phục Hoàng hậu sẽ gây họa sát thân.
"Vâng", Phong Tử Do đang chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên nhớ tới Yêu tinh Nữ vương vẫn đang ở tại Ngự Thiên Cung. Hắn bèn nhắc nhở vương: "Vương, cho Hứa Tử cô nương mặc cung phục hoàng hậu, đối với Yêu tinh nữ vương..."Hắn không nói thêm nữa, tin rằng Vương có thể hiểu được ý hắn.
Thiếu chút nữa đã quên mất Yêu tinh Nữ vương kia luôn ôm mộng làm hoàng hậu. Hắn không sợ nàng, cũng không có cảm tình với nàng, chỉ nể mặt nàng là tỷ tỷ của An Hiền, hắn tạm thời không muốn xung đột với nàng. "Vậy... Tử nhi lấy thân phận gì gặp khách?"
Phong Tử Do ngẫm lại, đáp: "Bất luận là Hậu hay là Phi, hiện tại đều không thích hợp. Yêu tinh Nữ vương long ghen tỵ rất lớn, chỉ sợ nàng sẽ hại Hứa cô nương. Dù sao Hứa cô nương chỉ là nhân loại, nàng chỉ cần dùng chút ma pháp cũng có thể đưa Hứa cô nương vào chỗ chết. Hay là để Hứa cô nương ăn mặc như bình thường đi." Ở trong này, bất cứ người nào cũng có thể lấy tánh mạng của Hứa Tử dễ như trở bàn tay.
"Tiện nhân kia dám tổn hại đến Tử nhi, Bổn vương sẽ san bằng Yêu tinh quốc thành bình địa!" Ma vương ngoan độc nói, vì an toàn của nàng, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Đành phải ủy khuất Tử nhi vậy". Cung phục hoàng hậu sang trọng quý phái vô cùng, hắn rất muốn nhìn thấy nàng mặc.
"Vâng" Phong Tử Do lĩnh chỉ rời đi
Nghe nói Động vật hoàng mang Hoàng hậu đến thăm ma giới, Yêu tinh nữ vương hận không thể lấy thân phận Ma hậu đi gặp khách. Hiện tại nàng đến mặt Ma vương cũng chưa được thấy, huống chi đến danh phận gì. Sau đó Ma vương đã tiếp kiến riêng An Hiền Thân vương, An Hiền Thân vương cũng thay nàng cầu xin danh phận, ma vương ngay lập tức cự tuyệt thỉnh cầu. Ma vương thậm chí ngay cả trên giường cũng không muốn nàng. Nàng không cam lòng, trước kia vương không coi trọng nàng nhưng cũng còn cố thể gặp mặt, hiện tại... Đều là do nữ nhân loài người kia hại nàng, nàng nhất định phải đoạt lại Ma vương của nàng, nàng nhất định sẽ không bỏ qua cho Hứa Tử. Nghe nói lần này Ma vương mang Hứa Tử theo gặp khách, mà Di An cung – Ngọc phi cũng không có được vinh dự này. Xem ra, nàng phải dùng một chút thủ đoạn.
Nghe nói nữ nhân loài người kia rất đồng cảm với những nữ nhân đã từng được Ma vương thị tẩm. Nàng có thể lợi dụng điểm này, kêu nữ nhân loài người kia giúp nàng có được danh phận trước, về sau từ từ tính tiếp.
Chỉ là nữ nhân loài người kia hiện ở tại Thiên cung, nàng đương nhiên không có khả năng gặp được. Nàng cũng không có can đảm xông thẳng vào Thiên cung. Nghĩ một lúc, nàng nghĩ đến lợi dụng Ngọc San, tiểu tiện nhân kia hẳn không dám không giúp nàng.
Yêu tinh Nữ vương lập tức đến Di An cung.
Ngọc San luôn nhát gan lại sợ phiền phức, hơn nữa đối với Ma vương lại càng sợ hãi nên nàng đươ không dám giúp Yêu tinh Nữ vương. Huống chi mấy hôm trước, Yêu tinh Nữ vương mới đến lám ầm ĩ một phen, còn đánh nữ hầu của nàng.
"Ngươi thật không giúp ta sao? Chỉ là một việc nhỏ thôi, ngươi chỉ cần giúp ta đem Hứa cô nương đến hoa viên là được, cũng không phải kêu ngươi lên núi đao xuống biển lửa". Đối với việc Ngọc San cự tuyệt, Yêu tinh Nữ vương rất không vui. Nếu như là ngày trước, kêu tiểu công chúa này đi hướng đông, nàng tuyệt đối không dám đi hướng tây. Thấy Ngọc San như vậy, nàng cảm cảm thấy danh phận của Ma vương ban cho thật sự rất uy quyền.
"Dựa vào cái gì muốn ta giúp ngươi?" Ngọc San thản nhiên đáp.
"Ngươi..."
Yêu tinh Nữ vương đang muốn nổi điên, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, đột nhiên cười nói lấy lòng Ngọc San: "Vương đệ ta là An Hiền Thân vương đối với lệnh tỷ* Ngọc Linh công chúa đã sớm ái mộ. Nhưng không ngờ Ngọc Linh công chúa lại thành nữ nhân của Ma vương mà hiện tại Ma vương chắc chắn sẽ không sủng hạnh nàng nữa. Đã thế, hôm trước lệnh tỷ còn xém bị Ma vương đánh chết, đối với Ma vương hiện tại là lãnh đạm. Chỉ vần ngươi giúp ta lần này, ta sẽ làm cho Vương đệ ta lấy lệnh tỷ. Như vậy lệnh tỷ cũng không cần sống cô độc suốt quãng đời còn lại". Nàng biết Ngọc Linh cùng Ngọc San tỷ muội tình thâm, vì thương tỷ tỷ, nàng tin Ngọc San nhất định sẽ nguyện ý giúp nàng. *lệnh tỷ: cách gọi thân mật chị của người khác, giống như 'đường muội'
Ngọc San nghi hoặc nhìn nàng, lo lắng trong lời nói của nàng không biết đâu là thật đâu là giả. Mấy năm trước nàng cũng đã nghe nói qua chuyện An Hiền Thân vương thích tỷ tỷ. Chỉ là hiện tại tỷ tỷ đã tàn hoa bại liễu, liệu An Hiền Thân vương còn có thể đồng ý lấy tỷ tỷ sao?
Nhìn thấu những gì Ngọc San lo lắng, Yêu tinh Nữ vương cười nói: "Ngươi yên tâm, chỉ cần là lời ta nói, Vương đệ quyết không dám trái lời." An Hiền có nhiều người hầu hạ, nhiều thêm một cũng không còn quan hệ.
"Ngươi sẽ không làm tổn thương Hứa cô nương chứ?" Ngọc San quả nhiên dao động. Nếu Yêu tinh Nữ vương không gây phiền phức gì, chắc là giúp nàng sẽ không sao.
"Làm sao dám, ta cũng không có gan làm chuyện này, ta chỉ muốn nhờ nàng xin Vương cho ta một cái danh phận, để ta được thưởng thức cái mùi vị được làm Ma phi. Muội muội có được lợi ích tốt như vậy sẽ không giúp tỷ tỷ đi?" Yêu tinh Nữ vương chột dạ cười, trong lòng lại hận không thể đem Hứa Tử ăn tươi nuốt sống.
Thấy Yêu tinh Nữ vương hạ mình như vậy, lại còn xem nàng như muội muội, Ngọc San nhanh chóng đồng ý: "Vậy cũng được. Nhưng ngươi không được nói cho người khác biết là ta cố ý mang Hứa cô nương ra Thiên cung gặp ngươi". Vì lo lắng cho tỷ tỷ sau này có thể có một chỗ dựa, nàng quyết định mạo hiểm giúp Yêu tinh Nữ vương.
Ngọc San công chúa quả thật quá ngây thơ, Ngọc Linh công chúa là nữ nhân đã bị Ma vương chạm qua, cả không gian dị vực này đều biết, có ai còn dám muốn nàng? Cho dù là làm thiếp cũng không có người nào dám muốn nàng, nếu lỡ một ngày Ma vương tâm tình không tốt, lại đi truy cứu, bọn hắn tuyệt đối không đỡ nổi cơn thịnh nộ này, thôi thì tốt nhất là đừng để mắt đến nữ nhân của Ma vương. Yêu tinh Nữ vương là người hiểu rõ điểm này nên một mực quấn quít lấy Vương muốn danh phận. Nàng chẳng qua là lừa Ngọc San để được đến giúp đỡ mà thôi, nàng không có khả năng làm cho An Hiền lấy Ngọc Linh.
Ngọc San tuy rằng hưởng thụ đãi ngộ dành cho Ma phi nhưng cũng không được phép đặt chân vào Thiên cung, chỉ có thể lấy thân phận Ngọc phi ra cầu xin thị vệ giúp đỡ, thay nàng vào đó thông báo.
Vì Ma vương bận rộn lo nghênh đón Động vật hoàng nên không có thời gian hạn chế hành động của Hứa Tử. Đang rất nhàm chán, đột nhiên Ngọc San đến rủ đi hoa viên dạo chơi, Hứa Tử liền vui vẻ đồng ý.
Yêu tinh Nữ vương đứng ở hoa viện chờ đợi nhưng lại làm như vô tình gặp hai người, sau đó lôi kéo Hứa Tử, từ từ làm thân với nàng.
Nữ nhân loài người này cũng chẳng có gì đặc biệt. Yêu tinh Nữ vương thầm nghĩ, chẳng qua là có chút xinh xắn lanh lợi đáng yêu, làm cho nam nhân muốn bảo vệ. Không biết Ma vương mê nàng ở chỗ nào chứ?
Hứa Tử vừa nhìn Yêu tinh Nữ vương liền có chút giật mình. Đây là cung đình cổ đại, lại dám ăn mặc như thế, không sợ bị lễ giáo chỉ trích sao? Quần áo gì mà để lộ ra hết phân nửa phần đầy đặn kia. Nghĩ đến nàng luôn ăn mặc như vậy trước mặt Ma vương, Hứa Tử cảm thấy trong lòng có chút không phải tư vị.
Bé bự: nàng ăn giấm chua...hahaha...
MĐ: đúng vậy, cảm tạ trời phật, rốt cuộc thì chị cũng biết ghen là gì, thật là để độc giả chờ lâu quá đi:D
Nữ vương giả vờ lơ đãng thở dài: "Từ khi Ma vương có Hứa cô nương, cũng chẳng cần đến ta nữa. Đáng thương thay cho thân ta, theo Vương đến nay đã 8 năm mà cái gì cũng đều không có". Nói xong, Yêu tinh Nữ vương ráng rặn ra vài giọt nước mắt xanh biếc.
Hứa Tử trầm mặt ngồi nghe, không nói được lời nào. Thì ra Hậu cung nhiều ma nữ như vậy cũng không đủ thỏa mãn hắn, hắn còn đi nơi khác tìm vui. Từ xưa đến nay bậc đế vương luôn là như vậy, Hứa Tử thật sự hiểu được điều này, chỉ là trong lòng nàng thật sự không thoải mái. Bởi vì nữ nhân trước mặt nàng thân phận cao quí nên hắn không thể đem nàng ta đi làm quân kĩ, cho nên còn để cho nàng ta tiếp tục đi theo hắn. Không có danh phận cũng thật đáng thương, Hứa Tử đè nén tâm ý ê ẩm, khuôn mặt vẫn cố gắng tươi cười, xem tất cả đều cùng là phận nữ nhi, nàng chấp nhận đáp ứng yêu cầu của Yêu tinh Nữ vương.
Bé bự: con mụ này đúng là nữ vương của bọn yêu tinh mà...hừ hừ...ta muốn chém quá...dám lừa Hứa tỷ của ta...
MĐ: bình tĩnh đi nàng ạ, thì nàng ta là yêu tinh, nữ vương của yêu tinh mà =))
Yêu tinh Nữ vương mừng rỡ, tháo một chiếc vòng màu xanh biếc trên cổ xuống, nhất quyết tặng cho Hứa Tử, còn giúp nàng đeo vào.
Yêu tinh nữ vương vui vẻ rời đi.
Đeo chiếc vòng màu xanh biếc trên cổ, Hứa Tử cảm thấy không thích hợp, nàng muốn tháo xuống...chỉ là không cách nào tháo xuống được, cũng không biết Yêu tinh Nữ vương đã làm phép thuật gì, chỉ có thể đeo, không tháo được.
Trở về Ngự thiên cung, Yêu tinh Nữ vương rốt cuộc cũng lộ ra nụ cười âm lạnh, ngoan độc. Nàng đã đặt một câu thần chú hấp huyết trên chiếc vòng đó, chỉ cần Ma vương cho nàng danh phận, nàng lập tức thi triển thần chú, làm cho chiếc vòng cổ màu xanh biếc đó từ từ hút hết máu của Hứa Tử, ngày một ngày một, Hứa Tử chắc chắn sẽ bị khô máu mà chết, sau đó thì Ma vương sẽ trở thành của nàng.
Nàng mơ màng đến tương lai đó, nhịn không được cười ha hả.
Nàng nghĩ đến việc Hứa Tử đi cầu xin giúp nàng, nàng có thể có danh phận. Có điều, là nàng quá mơ tưởng rồi, cho dù Hứa Tử khuyên bảo thế nào Ma vương vẫn là không chịu cho nữ nhân nào khác danh phận nữa. Ma vương vốn yêu nhất Hứa Tử, hắn không thể cho nàng danh phận, vậy những nữ nhâńc càng đừng mơ tới.
"Ngươi không phải đã nói có thể có sáu vị phi tần sao? Người ta là Nữ vương cao quý, lại đồng ý chịu thiệt làm phi tử của ngươi, ngươi nên mừng thầm, lại còn không đồng ý. Ngươi làm mà không dám chịu trách nhiệm, đúng là thối nam nhân!" Hứa tử nổi giận chỉ trích Ma vương.
"Tử nhi!" Ma vương cảm thấy rất đau đầu, mấy ngày nay hắn vì chuyện của Động vật hoàng đến, vội đến sứt đầu mẻ trán, mà tiểu nữ nhân này còn dám cả gan lấy những chuyện nhàm chán đó đến làm phiền hắn. Hắn không nổi giận với nàng đã là may mắn lắm rồi, nàng còn dám nổi giận với hắn. "Trừ ngươi ra, Bổn vương không muốn bất kì nữ nhân nào khác. Chuyện trước kia đều là quá khứ, mong ngươi đừng nhắc lại nữa. Sắc phong Ngọc San công chúa làm phi đã là cực hạn của Bổn vương rồi. Còn nữa, làm sao ngươi biết được chuyện của Yêu tinh Nữ vương?" Tên nô tài nào to gan lớn mật dám nói chuyện này cho nàng biết?
"Đương nhiên có người nói cho ta biết. Ai kêu ngươi lúc trước cũng bị nàng mê hoặc chứ." Hứa tử trong lòng không vui nói. "Ngươi không thể để cho người ta lãng phí thanh xuân mà cũng không chịu bồi thường nha. Ta mặc kệ, ta đã đáp ứng nàng, ngươi nhất định phải cho nàng một cái danh phận."
"Không có khả năng" Ma vương quả quyết cự tuyệt. "Là nàng chủ động hiến thân, không phải Bổn vương bị nàng mê hoặc." Ma vương nhấn mạnh
"Ngươi..." Hứa Tử nổi giận, không thèm để ý tới Ma vương nữa.
Ma vương nghĩ nàng chỉ là nổi giận nhất thời, cũng không quá để ý. Đến đêm, khi hắn định ôm Hứa Tử chuẩn bị ân ái thì bị Hứa Tử hung hăng đẩy xuống giường, lúc đó hắn mới biết được tiểu nữ nhân này bệnh cố chấp lại tái phát. Hứa tử không nên yêu cầu hắn cho Yêu tinh Nữ vương danh phận, Ma vương chết sống cũng không đáp ứng, hai người rốt cục cãi nhau một trận long trời lở đất. Cuối cùng Ma vương tức giận, âm thầm ra lệnh, đem tỷ đệ Yêu tinh Nữ vương đuổi khỏi Hoàng cung Ma giới. Hạ chỉ sau này không cho phép Yêu tinh Nữ vương bước vào hoàng cung dù chỉ một bước.
Yêu tinh nữ vương giậm chân tức giận, lập tức thi triển câu thần chú, hơn nữa còn làm cho câu thần chú có hiệu lực nhanh hơn, nàng muốn bắt Hứa Tử trong vòng một ngày phải đi đến Địa phủ trình diện.
Ma vương hoàng hậu Ma vương hoàng hậu - Cổ Hạnh Linh