With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Điểm Tinh Linh
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1275
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5354 / 143
Cập nhật: 2015-11-11 05:35:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 782: Ngoài Ý Muốn
goại thành đế đô, núi Vụ Diệp.
Vị trí núi Vụ Diệp trên bản đồ địa lý mà nói thì tương đối hẻo lánh, tuy nhiên phong cảnh rất đẹp. Nơi đây có các lòai cây cỏ màu lam rất đặc sắc, bao phủ khắp núi là mùi hương nhàn nhạt dễ chịu, cũng vì thế là cái tên núi Vụ Diệp được nhiều người biết tới.
Địa điểm mà Alice mời “Guile” du ngọan cũng chính là núi Vụ Diệp này. Theo hộ giá tiểu công chúa điện hạ, ngoại trừ hai Đăng linh ma hoàng cấp còn có cô bạn tốt Olivia.
“Guile” vẫn mặc nguyên trang phục “tiêu chuẩn” với áo choàng và mặt nạ. Bốn người ngồi ma thú đi một mạch tới núi Vụ Diệp, hạ cánh xuống một bãi cỏ tương đối bằng phẳng.
“Olivia, ngươi đi lấy cái lò nướng. Ginny tỷ tỷ, Ginza tỷ tỷ, hai người đi săn vài con thú quanh đây được không?” Tiểu la lỵ lấy ra đồ dùng cho một bữa tiệc lớn, thuần thục phân phó rồi bắt đầu bố trí bát đĩa trên nền cỏ.
Ginny cùng Ginza dạ một tiếng, lập tức rời đi.
“Guile…ca ca, có thể giúp muội đi hái ít bích long quả và tử hương thảo để làm gia vị cho món thịt nướng được không?” Tiểu la lỵ đi tới trước mặt Trần Duệ, đưa ra một cái giỏ nhỏ, trên mặt treo lên nụ cười không ai kháng cự nổi.
Trần Duệ đột nhiên nghĩ đến lần đầu tiên gặp mặt Alice, lúc bị nàng lừa gạt đến phòng thí nghiệm Aldas, khi đó cũng là cái nụ cười thiên sứ kia. Nghĩ tới đây, khuôn mặt sau mặt nạ mỉm cười tỏ vẻ hiểu ý, nhận lấy cái giỏ nhỏ: "Được thôi, Alice điện hạ."
Sau khi Trần Dụê rời đi, ánh mắt Alice lập tức thay đối, cầm đèn pin chiếu tìm một hồi, lấy ra một cái bọc nhỏ: “Olivia, chúng ta hành động thôi! Đem giỏ xách đưa cho ta, ta muốn trong nước trái cây đó thả vào thuốc xổ cực mạnh! Haha, một lát nữa lúc tên Guile đó bị tiêu chảy, ngươi sẽ tới bên cạnh hắn phóng một mồi lửa…”
“A?” Hắc long tiểu thư gãi đầu, đem cái bình không len lén giấu ra phía sau lưng.
Tiểu la lỵ đã nhanh chóng bày biện bát đĩa xong xuôi: “Ngươi mau đem bình nước trái cây lại cho ta. Bằng không chỉ lát nữa tên gia hỏa kia sẽ trở lại.”
Hắc long tiểu thư chột dạ, hỏi lại một câu: “Có phải cái bình nước có vị chua chua ngọt ngọt không?”
“Hả?” Tiểu la lỵ lập tức phản ứng, cảm giác không ổn nhanh chóng nảy sinh. Alice vội vàng bước nhanh tới, giằng lấy cái giỏ xách, vừa mở ra nhìn, lập tức trợn tròn mắt: “Nước trái cây của ta đâu? Còn có bánh Pudding hạ thuốc tê? Cả bánh quy gây trướng bụng nữa? Đều không có?”
“Cái kia……” Hắc long tiểu thư cười gượng đáp: “Cái pudding kia hương vị có chút giống đồ mẹ nấu, hương vị rất ngon, rất ngon..”
“Sao ngươi có thể làm thế?!” – “tâm huyết” suốt hai ngày khổ công điều chế của Alice đã bị Olivia ăn sạch. Tiểu la lỵ hờn dỗi khóc oa oa: “Mới đi lấy cái lò nướng một tí thôi mà đã đem đồ ăn ta dày công chuẩn bị ăn bằng hết!”
“Bởi vì ngươi nói có thể ăn no một bữa, cho nên… Ta giữa trưa đặc biệt để dành bụng không ăn cơm, hiện tại đói quá….” Hắc long tiểu thư vừa mới nói một câu, trong bụng đã có âm thanh “ọt ọt” phối hợp truyền ra.
Nhìn thấy Alice nước mắt lưng tròng, Hắc long tiểu thư áy náy nói: “Nếu không, Alice, lát nữa ra nhường ngươi một xiên thịt nướng nhé? À không, hai xiên! Hai xiên được không?”
“Nhân gia ta không thèm thịt nướng của ngươi!” Alice đột nhiên nhớ ra cái gì, mở to đôi mắt đang ngập đầy nước: “Olivia, ngươi không cảm thấy thân thể bị tê cứng đi sao? Hoặc là bụng trướng đau?”
“Hoàn hảo! Ngay cả bánh quy một chút cũng không khó chịu, ta hiện giờ còn đang bị đói đây.” Hắc long tiểu thư sờ sờ bụng, làm bộ còn chưa hết cơn đói. Olivia nhìn đến bộ dạng thương tâm của Alice, tròng mắt đảo một cái, bèn nói: “Alice, ngươi không biết đâu. Ông…. À không, tên Guile kia so với ta còn lợi hại hơn nhiều! Lọai đồ ăn này với hắn không có tác dụng đâu. Ta có một loại thuốc, nghe nói là thuốc bổ thượng hạng…”
"Thuốc bổ?" Alice sửng sốt.
“À không!” Hắc long tiểu thư lộ ra ánh mắt trí tuệ hiếm thấy, xua xua tay nói: “Pagliuca gạt ta là thuốc bổ. Nhưng từ biểu biện của hắn cùng tỷ tỷ lúc trước thì chắc chắn đó là một lọai độc dược có vấn đề. Vì cái bình thuốc này, Pagliuca cùng Lola đã đại chiến một trận, kết quả Pagliuca bị đánh cho thành đầu heo luôn!”
“Tuy ta nghe không hiểu lắm, nhưng có vẻ thuốc đó rất lợi hại!” Tiểu la lỵ lập tức khôi phục tinh thần, cũng chẳng buồn lau nước mắt, “Bình thuốc đó đâu?”
“Đây!” Hắc long tiểu thư biến ra một bình nhỏ trong tay, bên trong là dung dịch không rõ mà đen.
“Sao ta trông thế nào cũng giống như bình nước lê đen?”
“Nó chính là bình nước lê đen, nhưng bên trong là một loại độc dược quý uống rất tốt!” Nói tới “uống rất tốt”, bụng của Hắc long tiểu thư cũng rất hợp tác kêu lên một tiếng “ọt…”
“Rất độc hả? Liệu có… độc chết Guile không?” Mục đích của tiểu la lỵ chỉ là chơi xỏ một vố, cũng không muốn hại người. Dù nói thế nào thì cái tên gia hỏa đáng ghét kia cũng là vương phu của tỷ tỷ, mà tỷ tỷ của nàng dường như cũng không hề chán ghét hắn chút nào..
Hắc long tiểu thư suy nghĩ một chút. Lúc trước Pagliuca dụ nàng cho ông chủ uống cái này, cho nên nó hẳn không phải thuốc độc chết người. Nếu lần này cho ông chủ uống tiếp, nói không chừng còn có thể được ban thưởng như lần trước!
Nghĩ tới đây, Hắc long tiểu thư trong mắc lóe ra ánh sáng như nhìn thấy Hắc tinh tệ trước mắt (sáng mắt vì tiền), bèn gật đầu: “Sẽ không độc chết hắn, ta đảm bảo!”
“Tốt! Vậy cho Guile uống cái này đi!” Alice khẽ giơ lên nắm đấm nhỏ.
“Nhưng đây là độc dược rất quý!” Hắc long tiểu thư cố ý cường điệu cái bình thuốc “rất quý” kia.
“Olivia, chúng ta không phải là bạn tốt sao?”
“Gì cơ?”
“Vé VIP miễn phí Công chúa sơn trang hai tháng! Một trăm bình rượu vàng cực phẩm tiến cung! Hai vé ưu đãi mua hàng ở tiệm châu báu Công chúa phường!”
Một giây sau, Alice thuận lợi lấy được bình độc dược “rất quý, uống rất tốt” vào tay. Lúc này một tiếng ho khan nhắc nhở truyền tới, thân ảnh Trần Duệ đã “kịp thời” hiện ra trong tầm mắt hai người.
"Alice điện hạ, đây là tử hương thảo cùng bích long quả."
“Guile ca ca, tốc độ của người thật nhanh!” Alice chớp chớp mắt, làm ra ánh mặt long lanh sùng bái: “Bình nước lê đen này là muội từ quán giải khát nổi tiếng nhất mua tới, ca nhất định phải nếm thử mới được!”
Trần Duệ nhận lấy cái bình “thuốc bổ đặc chế dành cho nam nhân” kia, trên đầu rủ xúong vài đường hắc tuyến. Trần Duệ đối với tiểu la lỵ tinh quái này hiểu rõ như lòng bàn tay, hắn hiểu rõ cái ảnh mắt long lanh thiên thần kia chẳng qua là để che giấu cái đuôi quỷ sứ đằng sau mà thôi. Huống hồ ban nãy hắn căn bản cũng không có đi xa, chỉ tránh mặt ở chỗ gần đó, còn về tử hương thảo với bích long quả thì trong trữ vật của hắn vẫn còn hàng tồn.
Nhớ tới tên Độc long kia từng nói qua, bình “thuốc bổ” này không phải đã bị Hắc long tiểu thư phá hủy rồi sao? Không ngờ nàng ta lại lén lút giữ lại..
Bình thuốc ngoài ý muốn này không thể so sánh với với mấy loại thuốc tê thuốc xổ tiểu la lỵ chuẩn bị kia. Nhưng hôm nay không uống là không được rồi. Tuy vậy so với tưởng tượng của hắn vẫn còn tốt hơn nhiều.
“Guila ca ca, ca không uống sao?” Tiểu la lỵ dùng ánh mắt lóng lánh mong muốn như chú cún con nhìn Trần Duệ.
“Đằng kia có người làm rớt tiền kìa!”
Trần Duệ chỉ về một nơi xa, tiếng nói vừa dứt, Olivia đã nhanh như tia chớp vọt đi. Hắc long tiểu thư vọt đi để lại một làn gió mạnh khiến tóc Alice tung bay lên. Tiểu la lỵ không khỏi nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra thì cái bình trong tay Trần Duệ đã trống rỗng, tay kia khép lại mặt nạ: “Ưm.. Hương vị rất khá, đa tạ Alice điện hạ!”
Alice lộ vẻ hoài nghi, nhìn nhìn cái bình rỗng kia.
“Ui da, sao đầu ta bỗng dưng đau quá..” Trần Duệ lại đưa tay giữ ngực, “Ngực cũng bắt đầu đau nữa. Chẳng lẽ gần đây tu luyện có vấn đề gì...”
“Thật sao?” Kỳ quái là Alice không tỏ ra cao hứng, ngược lại lộ ra thần sắc kỳ quái: “Có một vị ca ca từng nói qua với ta, nếu ngươi đem một chuỗi sự việc đã xảy ra trình bày lại cho mọi người, đại đa số đều có thể nói cho ngươi khả năng kết quả xảy ra thế nào. Bọn họ đã liên kết chuỗi sự việc đó lại, thông qua tự hỏi, đưa đến kết quả. Nhưng, có một số ít người, ngươi đem kết quả nói cho bọn họ. Bọn họ có thể thông qua quan sát và suy nghĩ của mình mà biết được trình tự các bước, các sự việc xảy ra cụ thể để đem tới kết quả đó. Cái này gọi là ‘phép suy luận hồi tưởng’.”
Trần Duệ sửng sốt: câu nói này không phải chính là lời giảng giải của hắn về “Sherlock Holmes” cho tiểu la lỵ năm đó hay sao?? Không ngờ nàng lại nhớ được rõ ràng như vậy.
Tiểu la lỵ chầm chậm đi tới. Dùng ánh mắt xem xét đánh giá Trần Duệ, cái mũi nhỏ hít hít, tựa hồ như đang đánh hơi cái gì đó. Sau khi xem xét từ thấp đến cao, Alice ngẩng đầu nhìn hắn. Tuy Alice thấp hơn rất nhiều nhưng không hiểu sao lại khiến Trần Dụê nảy sinh cảm giác sợ hãi trong lòng.
“Tay của ngươi rất sạch sẽ.”
“Hả?? À, đa tạ điện hạ khen thưởng.”
“Ta muốn nói, trong móng tay ngươi không có lưu chút dấu tích hay mùi hương của tử hương thảo hay bích long quả. Giày của ngươi cũng không có nhiều bùn đất, chỉ có một chút cỏ dại. Điều này chứng mình vừa rồi ngươi không hề đi hái bích long quả và tử hương thảo, cũng không rời khỏi vùng này. Nói cách khác, ngươi ở nấp ở chỗ gần đây nghe trộm ta cùng Olivia nói chuyện.” Tiểu la lỵ đột nhiên biến đâu ra một cái tẩu thuốc, đặt lên miệng, làm bộ dạng ngậm tẩu chống cằm, bày ra bộ dạng đại thám tử lừng danh. (Giống Sherlock Holmes)
Trần Duệ bắt đầu toát mồ hôi, suy luận thật đáng sợ!
“Như vậy, ngươi rõ ràng biết thứ ngươi vừa uống có vấn đề. Cho nên người đã dùng phương pháp báo động giả, nói có người rơi tiền để dẫn dụ Olivia đi. Thừa dịp ta đang không cách nào mở mắt, ngươi đã đem nước lê đen nhanh chóng đổ đi. Nếu như ta đoán không nhầm, ngươi vì muốn đề phòng vạn nhất, đã đem nó đổ vào trong đạo cụ không gian, chứ không đổ xuống đất.”
Không thể nào! Ngay cả đổ trong trữ vật không gian cũng đoán ra được?!
Tiểu la lỵ cầm điếu thuốc lên, chỉ chỉ về phương hướng Olivia vừa đi: “Nói như vậy, chứng tỏ ngươi đối với Olivia cực kỳ quen thuộc, hoặc là nói, nàng ta cũng rất quen thuộc ngươi. Ở ống tay áo ngươi có một vết cháy xém, ngửi ra có mùi vị kỳ quái, loại này ta mới chỉ thấy ở phòng thí nghiệm trong Thải Hồng sơn cốc của Lola lão sư của ta. Hai ngày này chắc hẳn ngươi đã ở Thải Hồng sơn cốc làm thí nghiệm ma pháp gì đó. Nơi đó không phải nơi người bình thường có thể vào, cho nên ngươi cùng Lola lão sư có quan hệ tuyệt đối không tầm thường. Mặt nạ của ngươi rất mới, cạnh biên tuy không bóng loáng nhưng cũng hầu như không có vết xước xát gì. Cho thấy mặt nạ này không phải ngươi mới thay cái mới hoặc thường xuyên đeo. Như vậy có thể suy đoán phần lớn thời gian ngươi không mang mặt nạ, chỉ khi cần thiết mới mang. Cũng không phải để bảo trì cảm giác thần bí, mà hòng che giấu diện mạo thật của chính mình. Hoặc là nói…. Ngươi rất có thể là một người mà chúng ta rất quen thuộc.”
Lần này thì Trần Duệ thực sự hoảng rồi! Cái này so với kiểu đoán mò năm đó còn khủng bố thêm gấp mấy lần! Mới qua một quãng thời gian không gặp tiểu la lỵ, không ngờ lại có năng lực suy diễn cường đại thế này!
“Như vậy…..” Tiểu la lỵ xoa xoa eo, đầu ngón tay chìa ra tạo thành một độ cong đẹp mắt, chỉ thăngt vào mặt nạ của Trần Duệ, quanh người bốc lên khí thế áp đảo: “Ngươi – là – ai??? “
“Được rồi, được rồi….. Thật ra lần này ta tới, cũng muốn nói cho ngươi chân tướng… Thực ra từ lâu đã muốn nói cho ngươi.” Trần Duệ cười khổ: “Chỉ là không nghĩ tới….”.
Vừa lúc đó, trong lòng Trần Duệ chợt nảy sinh báo động. Đồng thời phía Hắc long tiểu thư nơi xa đột nhiên phát ra tiếng gầm nhẹ.
Trần Duệ hoảng hốt, liền nhìn thấy Olivia tóc tai rũ rượi đang lao tới, trên người toát ra khí tức cực kỳ hung ác.
“Không tốt!” Trần Duệ lập tức hiểu rõ tình hình, tia dị lực trong cơ thể Hắc long tiểu thư bạo phát rồi! Không ngờ lại ngay lúc này!
Đồng tử trong mắt Olivia đã biến thành màu trắng, trên trán hiện ra ấn ký, lúc này ấn ký đang phát ra ánh sáng chói mắt, móng tay cũng vươn dài tới nửa thước. Ánh mắt chăm chăm nhìn đến Trần Dụê cùng Alice, gào lên một tiếng, nháy mắt đã hiện ra trước mặt hai người, vươn tay tới muốn bắt Alice đi.
Alice bị dọa cho hoảng hồn, nhưng thực lực của nàng quá yếu, chỉ có thể trợn mắt nhìn bạn tốt đang chuẩn bị cho mình một đòn trí mạng.
"Alice!"
Sau tiếng hét hớn, tiểu la lỵ cảm thấy bản thân rơi vào một vòng ôm ấm áp, cảnh vậty xung quanh tan ra, lát sau đã hiện ra ở một nơi xa.
“Ở nguyên chỗ này, đừng chạy lọan!” Trần Dụê hét lớn một tiếng, hướng về phía Olivia lao đi.
Lúc này Hắc long tiểu thư đã thần chí không rõ, chỉ còn biết công kích cuồng bạo. Mấu chốt chính là thứ duy nhất có thể trấn an Olivia là Isabella cùng tiếng ca của tiểu nhân ngư công chúa đều không có ở đây, Trần Duệ không dám làm tổn thương tới Hắc long tiểu thư, chỉ có thể bị động phòng ngự.
Lúc này Ginny cùng Ginza mang theo thú săn được trở về, nhìn thấy tình cảnh trước mắt đều chấn kinh. Ginny vung tay, hiệu quả gia tăng cường lực lập tức phát huy trên người Trần Duệ. Trái lại, Ginza thi triển đối với thể chất miễn dịch đối với ma pháp của Hắc long tiểu thư thì hoàn toàn không có chút tác dụng nào.
"Hai ngươi cái đừng tới đây! Bảo hộ Alice!"
"Dạ! Chủ nhân!" Ginny cùng Ginza lập tức đi tới trước mặt Alice.
"Ginny tỷ tỷ, Ginza tỷ tỷ, các ngươi... Các ngươi vừa gọi hắn là gì?"
Alice từng đi đến Tinh Hoàng Chi Đô dạo chơi, biết được Tinh Hoàng Chi Đô là di tích “đại tông sư truyền thừa”, tất cả sinh vật luyện kim nơi đó đều tôn một người làm chủ.
Ginny cùng Ginza nhìn nhau một cái, cùng không trả lời.
Alice đột nhiên nhớ tới câu gọi “Alice” vừa rồi khiến chính mình cảm thấy cực kỳ quen thuộc.. Một kết quả suy luận không hề dự liệu được nảy sinh trong đầu nàng.
Bên này, tình hình chiến đấu giữa Trần Duệ cùng Hắc long tiểu thư đang tiến vào lúc quyết liệt. Cùng một ma đế đỉnh phong chiến đấu, nhất là đối phương lại không hề nương tay chút nào, thực sự là kinh người.
Trần Duệ không dùng chiêu thức có lực sát thương lớn, chỉ lấy thủy lực cố gắng đem lực công kích cuồng bạo của Olivia dời đi. Nhưng thực lực của Olivia đã tiếp cận S++, nhất là sau khi dung hợp Long đảo bí bảo ngự ma trảo, hai móng đã trở nên vô cùng vững chắc, cho dù Phá nguyên đao cũng không thể chặt đứt. Một giây thiếu chú ý, Trần Duệ đã trúng một trảo này, năm vết thương dài lập tức máu đỏ tuôn ra, trông thấy cũng đủ hoảng sợ.
Trần Duệ nhịn đau, giữ chặt cánh tay Olivia, lực lượng hai người đối chọi nhau trong không gian. Mặt đất lân cận đã phát sinh vặn vẹo đáng sợ. Ngay cả phòng hộ kết giới do Ginza cùng Ginny liên kết dựng lên cũng không ngừng run rẩy trong không gian ngập tràn lực trường cường đại này.
Trần Duệ trong lòng vừa động, hai mắt vận ra Tà đồng chi lực vừa mới lĩnh ngộ được, chiếu lên mặt Olivia.
Dưới tác dụng của Tà đồng chi lực, ánh mắt Olivia không tự chủ được bị hấp dẫn, bèn quay ra nhìn Trần Duệ. Khi hai mắt nhìn nhau, đồng tử màu trắng của nàng chầm chầm quay trở về màu đen, thần trí cũng thanh tình lại: “Ông chủ……”
Mới nói được hai chữ, liền ngất đi. Trần Duệ đưa tay đỡ được thân thể đã mềm nhũn của Hắc long tiểu thư, ôm lấy nàng, thở dài một hơi.
Không nghĩ tới Tà đồng chi lực nhận được từ Sariel lại có thể khắc chế tia dị lực của Satan. Xem ra đây chính là phương pháp giải trừ bạo phát tốt nhất cho Olivia, sau này cần nghiên cứu thêm mới được.
Chiến đấu vừa kết thúc, tiểu la lỵ đã từ bên kia chạy vội tới, ôm lấy vai Trần Duệ, khóc rống lên: “Ngươi…… Ca ca lừa đảo!”
Ma Giới Đích Nữ Tế - Chàng Rể Ma Giới Ma Giới Đích Nữ Tế - Chàng Rể Ma Giới - Điểm Tinh Linh Ma Giới Đích Nữ Tế - Chàng Rể Ma Giới