Những lần thất bại chính là hạt giống gieo mầm cho thành công sau này. Bạn có thể buồn nhưng đừng tuyệt vọng.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Tác giả: Điểm Tinh Linh
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1275
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5354 / 145
Cập nhật: 2015-11-11 05:35:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 727: Kế Hoạch Chiếm Giữ Phò Mã Thất Bại
aiz." Danielle thở dài một hơi: "Nên làm cái gì bây giờ?"
"Haiz." Julia lắc lắc đầu: "Rất khó lo liệu, các ngươi có chủ ý gì?"
Luobei cau mày nói: "Đâu chỉ rất khó lo liệu, căn bản là không làm nổi! Pagliuca, chàng có biện pháp gì hay không?"
Pagliuca uống một ngụm rượu: "Ta có biện pháp gì? Nếu không dùng biện pháp cứng rắn, giống như tên kia nói cái gì mà gạo đã nấu thành cơm, muốn không ăn cũng không được."
"Cắt! Chủ ý thối hoắc!" Hai vợ chồng lam long và hắc long cùng lộ ra ánh mắt khỉnh bỉ: "Giữ thể diện một chút được không? Dù gì ngươi cũng là một con rồng sắp quốc độ hóa."
"Long Hoàng đại nhân mới không biết giữ thể diện, không ngờ lại chọn một thằng con rể như vậy." Pagliuca vẻ mặt đầy bi phẫn: "Hơn nữa tên kia đã có nhiều nữ nhân, mỗi một người đều là thượng hạng, ngay cả nữ hoàng cũng là của hắn. Long thần trên cao, quá không công bằng!"
Danielle cũng lòng đầy căm phẫn bỏ thêm một câu: "Đúng vậy! Cầm thú, nhả hắc long kia ra!"
"Hình như các ngươi lạc đề rồi..." Trong mắt hắc long đại tỷ bắn ra hàn quang, làm lam long kinh hoàng thất sắc: "Có phải Las Augustine đại nhân phải tuyển mấy con hàng như các ngươi làm con rể mới là giữ thể diện?"
Độc Long đại gia cũng phải sợ hãi Julia, đang định mở miệng, bỗng nhiên nhe răng trợn mắt, hóa ra cánh tay đã bị phỉ thúy long tiểu thư hung hăng ngắt nhéo một phen. Loại giày xéo thần công này là do người khuê mật Isa tiểu thư truyền thụ, bóp chặt chút thịt, xoay tròn ba trăm sáu mươi lăm độ. Không chỉ đau đớn khó chịu, lại còn để lại một vết to đùng bắt mắt, cực kỳ mất mặt.
"Hai người các ngươi chỉ biết đỏ mắt ngu xuẩn, có muốn ta dùng truyền tấn thạch hỏi Long Hoàng bệ hạ giúp các ngươi không?" Đòn sát thủ của hắc long đại tỷ làm Độc Long và lam long không dám lên tiếng. Đi hỏi Long Hoàng? Nói đùa à? Đây không phải tìm chết sao?
Julia uy phong một trận, rất nhanh đã trở về bộ dạng mặt mày ủ ê: "Mau nghĩ đi, làm cách nào mới làm công chúa Olivia nhanh chóng thành vợ chồng chân chính với Trần Duệ? Đây là nhiệm vụ nhất định phải hoàn thành của Las Augustine đại nhân!"
Luobei trầm ngâm nói: "Không phải Trần Duệ đã đính hôn với Olivia sao? Chuyện này chỉ là sớm muộn thôi, kỳ thật Las Augustine đại nhân không cần gấp gáp như vậy."
"Ngươi không biết cái tên Trần Duệ kia sao? Cho Olivia làm công nhân miễn phí, làm thải địa lôi... Xặc, còn có làm bằng hữu, muội muội, nhưng không phải lão bà hợp cách." Độc long đại gia một câu đã nói đúng chỗ yếu hại: "Đối với cái thằng khốn nạn trọng sắc khinh bạn thế này, chỉ cần trở thành nữ nhân của hắn, hắn sẽ dốc sạch lòng dạ mà chiếu cố và bảo vệ nàng. Lần này hắn đi Tử Vong chi hải liều mạng với bán thần vì Isabella là ví dụ tốt nhất, ta nghĩ dụng ý của Long Hoàng đại nhân cũng là như thế. Nhưng ai cũng thấy, đính hôn gì gì đó tên kia cũng chỉ thuần túy ứng phó, cho đến giờ, hắn ngay cả tay Olivia cũng chưa dắt qua, thay bằng mấy người Athena, nhân loại chết tiệt kia đã sớm mắt đầy lục quang mà vuốt ve sờ nắn như bảo vật rồi."
Julia gật gật đầu: "Đúng thế, nhưng mà... bất kể là công chúa Olivia hay là nhân loại kia đều không có dấu hiệu tiến triển cái chuyện này, cho nên hiện tại ta thật đau đầu. Lúc trước Las Augustine đại nhân đã nói qua, nếu không hoàn thành nhiệm vụ này, không chỉ ta và Danielle phải chịu trừng phạt nghiêm khắc, mà lần tới đến Ám Nguyệt, ngài sẽ bắt toàn bộ các ngươi về Long đảo nhốt vào hắc ngục."
Lúc này Pagliuca cũng không nhịn được mà rùng mình, cái vị Long Hoàng bệ hạ kia đúng là nói được làm được, chưa nói đến vào hắc ngục, dù chỉ là về Long đảo, độc long đại gia cũng không muốn. Nơi này tiêu dao tự tại, nhiều thịt ngon, thích nhất là có mấy thằng bạn khốn nạn, ở đâu kiếm ra chỗ tốt như vậy.
Phỉ thúy long tiểu thư cũng không muốn rời cái nơi thoải mái như Ám Nguyệt, đành phải bắt đầu tự hỏi: "Tuy rằng đính hôn nhưng Trần Duệ thật sự không coi Olivia là nữ nhân của mình. Nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn thay đổi hắn thì chỉ sợ rất khó, kể cả Las Augustine đại nhân ở Ám Nguyệt lần trước cũng không có biện pháp nào tốt. Cho nên, nếu muốn hoàn thành chuyện này thì mấu chốt là ở trên người Olivia. Chỉ là, Olivia cái gì cũng không hiểu, vẫn cho rằng kết hôn là thứ gì đó ăn được, càng không nói đến... cái ấy... cái trò kéo cưa lừa xẻ giữa nam với nữ."
"Đúng rồi, không phải công chúa Olivia thích tiền sao?" Danielle vỗ đùi: "Chúng ta có thể bắt tay từ phương diện này. Cho nàng tiền, làm nàng chủ động tiến công!"
Lam long vừa nói xong, mắt của ba con rồng kia cũng bắt đầu sáng lên.
"Làm thế đi!" Julia nắm thời cơ tung hứng, rồi lại lộ ra sự ngượng ngùng: "Vấn đề là số tiền này ở đâu ra?"
Hắc long vừa nói xong câu này, ba con rồng kia đều trừng to mắt.
Long tộc đều là "chuyên gia quản lý tài sản" không hơn không kém, cái loại chủ ý thối hoắc, làm con gái nhà người ta chủ động này mà để Las Augustine biết, không đập vào mặt là tốt rồi, còn định báo thu chi nữa à? Số tiền kia rõ ràng là được sung công quỹ, ai nguyện ý bỏ ra?
Danielle cắn răng một cái, vỗ bàn đầy bi phẫn: "Ta xuất ra một hắc tinh tệ!"
"Một hắc tinh tệ cũng mặt dày mà nói ra!" Pagliuca khinh thường liếc một cái, hào khí ngút trời vứt ra hai hắc tinh tệ: "Ta xuất hai hắc tinh tệ!"
"Ta cũng xuất hai hắc tinh tệ." Phỉ thúy long tiểu thư vô cùng sảng khoải "lấy chồng theo chồng", lấy rồng theo rồng.
"Các ngươi đều là quỷ keo kiệt! Điên hết rồi!" Julia sắp phát điên: "Mấy đồng bạc lẻ này muốn dụ một công chúa long tộc chủ động nhảy vào lòng nam nhân để hiến thân à?"
Phỉ thúy long tiểu thư tò mò hỏi một tiếng: "Julia, vậy ngươi trả bao nhiêu?"
Hắc long đại tỷ có chút thiếu khí để thở: "Tất nhiên là... hai hắc tinh tệ."
"..." Mấy con rồng tiếp tục trừng to mắt.
Lúc này, vừa lúc Olivia đi đến ngoài cửa, liếc mắt đã thấy bảy hắc tinh tệ trên bàn: "Oa, ai làm rơi tiền nè!"
Lúc chữ "oa" vừa thốt ra, bé hắc long đã vọt tới, chộp về phía tiền kia. Chẳng qua mấy con rồng đã sớm hiểu rõ "đức hạnh" của Olivia, cản bé con đang có ý định "nhặt" tiền kia lại.
Lam long đảo tròng mắt: "Công chúa Olivia, có muốn số tiền này hay không?"
Bé hắc long gật đầu như gà mổ thóc, lam long thử hỏi han: "Chỉ cần ngươi hoàn thành một nhiệm vụ, tiền này cho ngươi hết."
Mắt Olivia sáng rực rỡ: "Tốt nha, nhiệm vụ gì?"
"Cái này..." Danielle lộ ra vẻ xấu hổ, dù con hàng này mặt dày, cũng không thể nào nói với cô bé không hiểu chuyện cái gì mà kéo cưa lừa xẻ, quan âm tọa liên... Lúc này dùng ánh mắt xin trợ giúp nhìn Julia và Luobei. Loại chuyện này... tất nhiên để phụ nữ giải thích cho lành.
Luobei và Julia vội vàng kéo bé hắc long qua một bên, nói thầm một trận. Bé hắc long lộ ra vẻ nghi hoặc: "Cởi quần áo của ông chủ... sau đó ngậm "gì gì đó" bên hông hắn vào miệng, được rồi à? Thứ kia ăn ngon không?"
"Thứ kia không ăn được!" Luobei kinh hãi, nếu cô nàng này thật sự nuốt vào trong bụng, đây chính là bi kịch lớn nhất.
Bé hắc long tò mò hỏi han: "Không ăn được, thế sao phải ngậm vào trong miệng? Để làm gì?"
"Đó là... ắc." Julia lau mồ hôi lạnh: "Vũ khí! Kia là một loại vũ khí, ngươi chỉ có thể ngậm trong miệng! Cùng lắm thì liếm vài cái cũng được, tuyệt đối không thể ăn! Ăn là chết đó! Chỉ cần ngươi hoàn thành chuyện này, hắc tinh tệ trên bàn cho ngươi hết."
"Sao ta phải đi làm cái chuyện kỳ cục này? Nhất định là có nguyên nhân gì đó..." Bé hắc long lộ ra vẻ hồ nghi, thấy phỉ thúy long tiểu thư và hắc long đại tỷ liếc nhau. Hai rồng thầm chột dạ, Olivia cũng không phải đứa ngốc.
"Tốt lắm, tỷ tỷ đã nói, một dong binh vĩ đại sẽ không hỏi nguyên nhân của cố chủ. Nhiệm vụ gian khổ này, ta nhân, chẳng qua giá cả..."
"Giá gấp đôi!" Hắc long đại tỷ lập tức tiếp lời, nhìn nhìn phỉ thúy long tiểu thư, hai rồng cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi. May quá, Olivia trước mặt đồng tiền đã biến thành đứa ngốc rồi.
Thấy bé hắc long cầm bảy hắc tinh tệ tiền đặt cọc tung tăng rời đi, phỉ thúy long tiểu thư có cảm giác không nỡ: "Bảy hắc tinh tệ... thu phục dễ thế sao?"
"Chắc thế." Hắc long đại tỷ cũng không nắm chắc, tự an ủi một câu: "Chỉ cần nàng làm được một bước này, cơ bản là thành công rồi."
"Olivia có khi nào... làm không được, sau đó về báo công giả không?" Xuất phát từ đủ loại sự tích của cô nàng này, lo lắng của Luobei hoàn toàn trong phạm vi cho phép.
Điểm này thì hắc long đại tỷ có vẻ tính trước kỹ càng: "Không nghe vừa rồi ta có biện pháp đặc biệt sao? Lấy một nửa tiền đặt cọc trước, sau khi hoàn thành nhiệm vụ lại lấy nốt một nửa. Nếu vi phạm sẽ bồi thường gấp đôi giá. Có điều này, tin rằng công chúa Olivia nhất định sẽ cố gắng hết sức.
"Julia, nàng thật thông minh!" Kẻ nịnh nọt tất nhiên là Danielle.
"Đương nhiên, chính bởi vì em thông minh, cho nên... bảy hắc tinh tệ thiếu kia là khấu trừ từ tiền tiêu vặt tháng sau của chàng."
"..."
Trần Duệ không biết một "âm mưu" nhằm vào hắn đã được triển khai lặng lẽ. Trước mắt, hắn đang thưởng thức trà ở trong viện của Isabella.
"Đẹp không?" Quần áo trên người Isabella bắt đầu biến hóa, quần áo màu lục nguyên bản bắt đầu biến thành áo dài cao cổ màu vàng nhạt. Bộ quần áo này là hàng mới "huyễn vũ sa y". Sau khi Trần Duệ thu thập đủ nguyên liệu đã chế tạo một món đồ cho Isabella. Chuẩn thần khí này có thuộc tính cường đại thì cũng thôi, làm cô mụ đại nhân yêu thích nhất chính là công năng tùy ý thay đổi ngoại hình và màu sắc.
"Thật đẹp." Trần Duệ nhấp một ngụm trà, mỉm cười nhìn nữ tử xinh đẹp động lòng người trước mắt, cũng không biết là quần áo đẹp, hay là người đẹp. Hắn vừa mới điều chỉnh xong trò chơi hư cấu, khó lắm mới thư giãn được. Phẩm trà, thưởng hoa, nhân sinh thật là thích ý.
Nghe nam nhân ca ngợi, nụ cười của Isabella càng thêm mê người. Tâm niệm vừa động, quần áo kia lại bắt đầu phát sinh biến hóa. Trần Duệ bỗng nhiên phun một ngụm trà. Bởi vì quần áo mà cô mụ đại nhân vừa biến ra, rõ ràng là... một bộ nội y tình thú.
"Đẹp không?" Khuôn mặt Isabella hơi đỏ ửng, có vẻ kiều diễm ướt át. Bộ quần áo tơ đen trong suốt kia, mặc trên thân thể lả lướt uyển chuyển của nàng có vẻ vô cùng hấp dẫn.
Trong đầu Trần Duệ bỗng nhiên xuất hiện cảnh cô mụ đại nhân mặc bộ đồ tơ đen này, lại uyển chuyển hầu hạ dưới thân, không khỏi miệng đắng lưỡi khô. Đảo mắt nhìn về phía nữ nhân yêu dấu đang câu dẫn trần trụi, còn bình tĩnh uống trà nữa thì không phải là đàn ông.
Lúc hai người đang nồng thắm ôm ấp hôn hít, chuẩn bị tiến thêm bước nữa, thanh âm của Olivia bỗng nhiên vang lên: "Ông chủ, có đây không?"
Động tác của hai người bị kiềm hãm, nhanh chóng luống cuống tay chân mặc quần áo. Nào biết bé hắc long hiểu rõ ma pháp trận vùng này đã hào hứng nhảy vào sân.
Vì trước đó đã biến hóa vài lần, huyễn vũ sa y lần này biến hóa chậm như rùa. Isabella không kịp biến nội y tình thú thành trang phục bình thường, dưới tình thế cấp bách cởi áo khoác của Trần Duệ choàng lên người.
Trần Duệ không còn quần áo dư thừa, đành phải để trần hai cánh tay.
Bé hắc long phá chuyện tốt của người ta còn ngẩn ngơ: "Ông chủ, tỷ tỷ, hai người đang làm cái gì?"
"Không có gì." Ông chủ và tỷ tỷ trăm miệng một lời.
"Ông chủ, hình như em vừa thấy ông chủ hôn tỷ tỷ?"
"Ắc..." Ông chủ bị tỷ tỷ liếc ngang một cái, cái khó ló cái khôn: "Đó được kêu là bổ ma. Đúng, là bổ ma." (bổ = sửa, ma thì là ma giới đó)
"Bổ ma?"
"Chính xác là bước đầu tiên khi bổ ma." Ông chủ Trần nghiêm trang giải thích, biểu tình nghiêm túc kia giống như nhà nghiên cứu học thuật chuyên nghiệp, chỉ là cái cánh tay để trần kia lại chẳng ra cái gì cả.
Bé hắc long tò mò hỏi han: "Em cũng bổ ma được không?"
"Đương nhiên không được!" Ông chủ Trần vội vàng lắc đầu, lại bỏ thêm một câu: "Bổ ma cần tiền, hơn nữa quý lắm!"
"Ông chủ, hình như lần trước đã bổ ma với em."
Ông chủ Trần cảm giác như ánh mắt của tỷ tỷ đại nhân trở nên sắc bén, giống như hai con dao, thầm kêu oan uổng: "Đừng có linh tinh! Ta bổ ma với em khi nào..."
Bé hắc long nghiêm trang giải thích: "Lần đó lúc đính hôn, không phải ông chủ làm trò bổ ma một lần trước mặt mọi người à? Chẳng trách lúc ấy mặt em hơi nóng lên, hóa ra đây là cảm giác bổ ma."
Ông chủ Trần thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Đúng, cho nên lần đó ta tặng một cái nhẫn thật xa hoa cho em đó."
Con mắt bé hắc long bắt đầu lóe lên ánh sáng của tiền: "Nếu không chúng ta bổ ma lần nữa?"
Ông chủ Trần vội vàng lắc đầu quầy quậy, bé hắc long hơi thất vọng. Nghĩ tới ý đồ đến lần này, quay đầu nói với Isabella: "Tỷ tỷ, ông chủ và muội có chút việc, được không?"
Isabella mặc quần áo của Trần Duệ, cố gắng duy trì sự trấn định của tỷ tỷ: "Đương nhiên."
"Đúng rồi, ông chủ có lưu ảnh thạch không?"
"Có..."
"Cho em một cái, tỷ tỷ, tỷ giúp muội dùng lưu ảnh thạch để giữ ảnh."
"Được."
Không lâu sau, bé hắc long hoàn thành nhiệm vụ cao hứng bừng bừng trở về nơi ở.
"Julia, ta hoàn thành nhiệm vụ rồi! Trả nốt nửa tiền đi!"
Câu này vừa nói ra, bốn vị long tộc đồng thời lắp bắp kinh hãi, không ngờ đã xong rồi!
"Chờ một chút, công chúa Olivia, ngươi thật sự... làm theo lời ta chứ?" Julia cảm thấy không thể tưởng tượng được, nhiệm vụ gian khổ này quả thực thuận lợi không thể tin được.
"Đương nhiên, ta rất có đạo đức nghề nghiệp, còn dùng lưu ảnh thạch lưu lại, làm chứng cớ."
Không đợi Julia ngăn cản, Olivia đã ngang nhiên phát hình lưu ảnh thạch.
Trong lưu ảnh thạch có một nam một nữ, quả nhiên, nam chính là ông chủ Trần, nữ chính là bé hắc long.
Ông chủ Trần dường như rất nóng, không mặc áo, cầm trong tay một thanh kiếm, dưới yêu cầu của bé hắc long, tra kiếm vào cái vỏ bao giắt vào bên hông. Sau đó bé hắc long kéo thanh kiếm lại, liếm liếm mũi kiếm, sau đó... hết rồi.
"Lúc ta tới, quần áo của ông chủ đã bị tỷ tỷ cởi rồi, cho nên ta đòi ông chủ Bắc Minh kiếm, hoàn thành nhiệm vụ gian khổ vô cùng này." Bé hắc long đắc ý nói: "Julia, trả thù lao!"
Ma Giới Đích Nữ Tế - Chàng Rể Ma Giới Ma Giới Đích Nữ Tế - Chàng Rể Ma Giới - Điểm Tinh Linh Ma Giới Đích Nữ Tế - Chàng Rể Ma Giới