Chỉ có một thành công mà thôi, đó là sống cuộc sống của mình theo cách của chính mình.

Christopher Morley

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Mr Thích
Số chương: 798 - chưa đầy đủ
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2656 / 48
Cập nhật: 2015-01-27 12:54:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 715: Hoan Thấm (4)
iểu ca, khúc nhạc vừa rồi của ngươi rất hay a, sau này có thể tiếp tục đàn cho ta nghe không?
Long Ai lại bắt đầu dây dưa với Diệp Lãng.
- Có thể!
Diệp Lãng gật đầu, trả lời.
- Thật sự? Thật là quá tốt! Thế lúc nào?
- Sau này...
- Sau này là lúc nào?
- Sau này là sau này!
...
Long Ái trầm mặc một hồi, nói ra:
- Biểu ca, ngươi đang qua loa với ta!
- Ừ, ngươi cũng không ngu ngốc!
Diệp Lãng thừa nhận rất dứt khoát.
- Không sao, dù sao ngươi đã đáp ứng, cho dù qua loa, ta cũng muốn ngươi qua loa một lần! Đúng rồi, biểu ca, chậu kỳ hoa ngươi làm thế nào trồng được, trước kia ta đã thử qua nhiều lần rồi, nhưng vẫn không trồng được, còn nữa, không phải trước kia ngươi nói không có sao, tại sao trong vài ngày là có vậy.
Long Ái bắt đầu dây dưa với Diệp Lãng về vấn đề khác, vấn đề về hoa.
- Chậu kỳ hoa này, nó là...
Diệp Lãng cũng không để ý, trực tiếp đem biện pháp gieo trồng nói cho Long Ái nghe, đương nhiên chỉ là phương thức bình thường, cũng không sử dụng luyện kim thuật, còn về chuyện tại sao Diệp Lãng chỉ trong vài ngày đã có, vấn đề này hắn không có nói.
Mà khi đó, Long Ái cũng chỉ muốn hỏi trồng thế nào, hắn cũng không trả lời vấn đề khác, mà nàng vốn chỉ thuận tiện muốn hỏi một chút mà thôi.
Rất nhanh, lại một tiết mục trôi qua, các tiết mục đặc sắc càng ngày càng đẩy hào khí lên cao, lúc này, hình như mọi người đã quên đi chuyện vừa xảy ra lúc nãy, trong đầu hiện giờ chỉ đầu nhập vào trong không khí chúc mừng.
Sau đó là tiếng ca kịch của Khiếu Thiên kịch đoàn, đã đẩy toàn bộ hào khí lên đến mức cao nhất, Khiếu Thiên kịch đoàn không hổ là đoàn kịch đệ nhất đại lục, khả năng rất phi phàm.
- Ồ, đây không phải là biểu tỷ phản đồ sao? Tại sao nàng vẫn được biểu diễn, tại sao chuyện này lại xảy ra, nàng còn nhìn ta, còn dùng ánh mắt khinh thường nhìn ta, nãi nãi, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
Trong lúc Khiếu Thiên kịch đoàn biểu diễn, là một thiếu nữ đã đẩy hào khí toàn trường lên mức cao trào, đó là một thiếu nữ cao ngạo, mà thiếu nữ này chính là muội muội của Vô Kỵ vương tử lúc nãy.
Đối với tình huống này, tất cả mọi người cảm thấy có điểm quái dị, mà Long Ái lại trực tiếp hỏi hoàng thái hậu.
Hoàng thái hậu lắc đầu, nói ra:
- Không phải nàng trừng mắt nhìn ngươi, mà đang trừng mắt nhìn biểu ca của ngươi, nàng vẫn còn tức giận chuyện lúc trước, muốn dùng phương thức này để biểu thị sự tức giận của nàng với hắn.
- Tức giận? Không phải là vì chuyện biểu ca phá hư kế hoạch của bọn họ sao?
Long Ái nghiên đầu nhỏ hỏi.
- Không phải! Nàng đang tức giận biểu ca của ngươi không để ý tới nàng, lúc trước khi biểu diễn, bọn họ đã quấy rối biểu ca của ngươi!
Hoàng thái hậu cười đáp.
- Ah, thì ra là vậy! Đúng là kỳ quái, tại sao nàng chỉ để ý đến chuyện lúc trước, mà không phải chuyện bây giờ?
Long Ái có chút mê hoặc.
Vào lúc này, người bình thường cũng cảm giác được kỳ quái, không phải ba mẫu tử của Vô Kỵ vương tử, đều đang bị giam trong ngục hay sao, muốn tức giận cũng phải xem thời điểm mới được chứ.
- Nàng không biết chuyện, ta tin tưởng, đến bây giờ nàng cũng không biết mẫu thân và huynh trưởng của mình đã làm gì chúng ta, hiện giờ nàng vẫn mơ mơ màng màng!
Hoàng thái hậu lắc đầu nói.
Thời điểm xảy ra chuyện, Khiếu Thiên kịch đoàn còn đang biểu diễn với người khác, đã bị ngăn cách ở nơi khác, cũng không được phép đi tới nơi này, cho nên bọn họ còn không biết trên quản trường này đã xảy ra chuyện gì.
Có lẽ, nếu khi đó thành công mà nói, Vô Kỵ vương tử sẽ thông báo cho nàng rời khỏi, có lẽ, nàng sẽ biến thành một vật hi sinh cho chính trị mà thôi.
Thử nghĩ mà xem, nếu như nàng chịu khổ, những người khác sẽ không thể hoài nghi đến trên người Vô Kỵ vương tử, cảm thấy chuyện này có quan hệ tới bọn họ, bởi vì công chúa cũng chết ở bên trong.
Nếu ba người không có việc gì, lúc đó sẽ có người hoài nghi, đến lúc đó mặc kệ Chu Tước chính biến có kết quả gì, đánh Luther vương quốc là điều có thể khẳng định.
Cho nên, ngay từ đầu, nàng công chúa cao ngạo này đã bị xem là vật hi sinh, nếu nàng biết rõ chân tướng, không biết nàng có thể cao ngạo nữa hay không!
- Biểu tỷ thật đáng thương.
Long Ái đồng tình.
- Đáng thương cái gì, có lẽ nàng cũng là đồng mưu, nhưng nàng giả bộ không biết để giữ được tính mạng, bởi vì làm thế, các ngươi sẽ cho rằng nàng không biết chuyện gì và sẽ không làm gì nàng.
Diệp Lãng nói rất vô tình.
...
Nghe được Diệp Lãng nói thế, hoàng thái hậu và hoàng đế đều trầm mặc, trước đó bọn họ cũng có cảm giác đồng tình với nữ ngoại tôn này, là một vật hi sinh đáng thương, đều rất đồng tình, trong lòng đã có ý định buông tha cho nàng.
Mà bây giờ, nghe được Diệp Lãng nói thế, bọn họ cũng nghĩ đến khả năng này, có lẽ đối phương đang diễn trò, muốn đánh động sự đồng tình của mình.
Nếu là những người khác có lẽ mình sẽ không đồng tình, thà giết lầm một trăm, cũng sẽ không bỏ qua một, nhưng với nàng thì dù nói thế nào cũng là thân nhân của mình, nếu chuyện này không có quan hệ tới nàng, thì mình sẽ bỏ qua cho nàng.
Thời điểm này, hai người bọn họ bắt đầu cau mày, đang suy nghĩ có nên buông tha cho nàng công chúa cao ngạo kia không!
Vào đúng lúc này, Diệp Lãng lại nói một câu, làm cho hai người nhịn không được đều muốn bóp chết Diệp Lãng ngay lập tức.
- Đương nhiên, ta chỉ nói thế mà thôi, có lẽ nàng thật sự là vật hi sinh đáng thương!
Diệp Lãng nói một câu rất không có trách nhiệm.
Buông tha hay là thả?
Hoàng đế căn nhắc một hồi, cuối cùng có một quyết định, đó chính là không thả, nhưng cũng sẽ không nói cho nàng biết bất cứ việc gì, chính là đem nàng giam lỏng ở Chu Tước đế quốc, không cho nàng trở về.
Có lẽ đây là kết quả tốt nhất, giam lỏng nàng ở chỗ này, bọn họ sẽ chú ý tới nàng, không cho nàng làm bất cứ chuyện gì, cũng sẽ để cho nàng sinh hoạt giống như một công chúa, điều này có thể nói rõ, là thân nhân thì rất dễ dàng tha thứ.
Mặt khác, sau khi bàn bạc điều kiện xong, sẽ trừng phạt sau, có thể thả bọn họ trở về Luther vương quốc, mà điều kiện trừng phạt là gì, không ai có thể khẳng định, bọn người Diệp Lãng cũng không muốn biết.
- Bất kể nói thế nào, tiếng ca của nàng rất hay, diễn cũng rất tốt! Nàng ca kịch là một kiện lễ vật rất tốt, Diệp Lãng, sao ngươi không làm một khúc nhạc cho nãi nãi nghe đi? Một khúc lúc nãy vẫn không đủ.
Thời điểm hoàng thái hậu nghe nàng công chúa cao ngạo ca kịch, liền nhìn Diệp Lãng, muốn bảo Diệp Lãng thêm một tiết mục nữa... Hứa hẹn, lời hứa hẹn này cũng không khó thực hiện.
Diệp Lãng nhíu mày, nói ra:
- Được rồi, nếu ngài đã muốn nghe, ta sẽ diễn tiếp một khúc nhạc nữa, dù sao lúc trước ta đã chọn lựa rồi.
- Thật sao? Thế thì quá tốt! Đúng rồi, quên hỏi ngươi, tên của khúc nhạc vửa rồi là gì?
Luyện Kim Cuồng Triều Luyện Kim Cuồng Triều - Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh Luyện Kim Cuồng Triều