I find television to be very educating. Every time somebody turns on the set, I go in the other room and read a book.

Groucho Marx

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Mr Thích
Số chương: 798 - chưa đầy đủ
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2656 / 48
Cập nhật: 2015-01-27 12:54:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 607: Thuần Khiết Đại Bị Đồng Miên (2)
úng vậy, rất thần kì! Không biết ngươi và Hoàng thượng có thể ở bên nhau hay không, nếu như có thể, vậy ta in thế giới này cái gì cũng có thể xảy ra!
Lý Nguyệt nói.
- Ta và Hoàng thượng? Ồ, ngươi nói Triệu Nhã Nhu hả! Cái đó thì không thể, nàng ấy đã hình thành nhân duyên, khiến chúng ta căn bản không thể ở cùng nhau, đó cũng là duyên!
Diệp Lãng thuận miệng nói.
- Cái đó thì không thể nói trước được... Hai ngươi kì thực chưa thực sự đối lập với nhau, nếu không tại sao lúc đó ngươi không giết luôn nàng ta, đừng nói ngươi không giết người, mười mấy vạn Tham Lang quân ngươi còn giết được, muốn giết Hoàng thượng, dễ như trở bàn tay.
Lý Nguyệt nhìn Diệp Lãng, bộ dạng bình thản như không, khiến người ta không thể đoán được rốt cục nàng có ý gì.
- Chúng ta đúng là chưa từng chính thức đối lập, ta với nàng ấy cũng chưa đến mức muốn dồn đối phương vào chỗ chết. Nhưng, nếu muốn giết nàng ấy thật, cũng không phải việc dễ dàng gì, nàng đừng coi thường Triệu Nhã Nhu!
Diệp Lãng lắc đầu nói.
- Thiếu gia, hai người nói chuyện đó làm gì, lãng phí thời gian và tinh lực, chi bằng ngủ một giấc còn thực tế hơn.
Hổ Nựu đã bắt đầu buồn ngủ, nàng không muốn nghe chuyện giữa Diệp Lãng và Triệu Nhã Nhu, bởi vì nàng cảm thấy đó là một câu chuyện vô nghĩa. Diệp Lãng và Thất công chủ quan hệ có không bất ổn thì hắn cũng không cùng với Triệu Nhã Nhu, Triệu Nhã Nhu giết chết cha mình, huynh đệ tỷ muội của mình, đó không phải cũng là phụ thân, huynh đệ tỷ muội của Thất công chủ sao.
Giữa họ vốn dĩ đã tồn tại một mối thâm thù không thể nào hoá giải, không thể ở cùng nhau, mà Diệp Lãng lại cùng Thất công chủ, nghĩ là giữa hắn và Triệu Nhã Nhu cũng có một mối thâm thù.
Cho nên, nói thêm cũng là vô ích!
- Ừm, ta cũng phải đôi ngủ đây!
Diệp Lãng nói xong câu đó lập tức lăn ra ngủ khiến cả ba cô gái đều cảm thấy hết sức bất ngờ, nhưng vẫn có thể hiểu được. Hôm nay là một ngày vất vả, công việc của họ nhẹ nhàng hơn Diệp Lãng rất nhiều mà giờ này cũng phải bò ra, nóiì Diệp Lãng.
- Mọi người đều mệt rồi! Về phòng nghỉ đi!
Hổ Nựu nói với Lý Nguyệt và Nhã Điển Na, ý bảo họ có thể rời đi, chỉ là, bản thân nàng chẳng thấy động đậy, vẫn nằm im bên cạnh Diệp Lãng.
- Ngươi cũng mệt rồi, đi thôi!
Nhã Điển Na nói.
Lúc này, Lý Nguyệt cũng đã đứng dậy, chuẩn bị đi tìm chỗ ngủ.
- Ta ở lại với thiếu gia, trước đây hai chúng ta vẫn ngủ cùng nhau, nhưng một tháng nữa, chúng ta lại phải chia tay, ta muốn tranh thủ chút thời gian...
Hổ Nựu yếu ớt đáo trả.
Lúc này Hổ Nựu đang nhớ về thời gian ở trong Diệp trạch. Diệp Lãng sau khi biết phải chia tay với Hổ Nựu cứ nằng nặc bắt nàng ngủ cùng.
Hổ Nựu còn nhớ, lúc đó, Diệp Lãng ôm lấy nàng, cảm giác ấm áp đó khiến nàng thấy rất yên lòng!
Tình huống bây giờ cũng chẳng khác gì lúc đó, nàng rất muốn thử lại cảm giác ấy một lần nữa...
Chỉ có điều, Lý Nguyệt trầm mặc một lúc, sau đó lại nằm xuống, ngủ trên chiếc giường trúc, Nhã Điển Na trực tiếp nằm im bất động.
- Các ngươi đây là...
Hổ Nựu ngạc nhiên nhìn hai cô gái.
- Chỉ ngươi được phép ngủ cùng thiếu gia còn chúng ta thì không được sao? Một tháng sau, ta cũng phải đi Thần thú chi thành, cũng mười năm sau mới quay lại!
Nhã Điển Na trả lời.
- Ta chỉ không muốn các ngươi làm gì hắn, có làm thì cùng làm!
Lý Nguyệt anh dũng nói.
-...
Thế là bốn người Diệp Lãng cùng nhau ngủ trên một chiếc giường trúc, bên cạnh là Tiểu Nhuỵ đứng im bất động, cứ như vậy qua một đêm.
Đêm hôm đó, Diệp Lãng cứ cảm thấy mình như bị mấy ngọn núi đè, kết quả hắn tỉnh dậy đúng là đang bị người khác đè thật...
Từ hôm đó trở đi, gần như ngày nào bốn người Diệp Lãng đều ở cùng nhau, ban ngày trị liệu cho bệnh nhân, ban đêm cùng ngủ, bốn người đắp chung một chăn, ài, đương nhiên, là kiểu "đắp chung một chăn" thuần khiết.
Quãng thời gian này, mỗi ngày Hổ Nựu đều muốn trôi qua thật chậm, để mình có thể tiếp tục bên cạnh thiếu gia, nhưng càng muốn nó chậm, thời gian lại càng trôi nhanh hơn.
Rất nhanh, thời gian đã đến, một tháng cứ thế trôi qua!
Hổ Nựu và Nhã Điển Na đã đến lúc phải đi Thần thú chi thành, trước đó một ngày, Hổ tộc bộ lạc cử hành một buổi lửa trại vô cùng hoành tráng, trừ việc tiễn Hổ Nựu và Nhã Điển Na đi Thần thú chi thành, còn thuận tiện tiễn luôn Diệp Lãng.
Diệp Lãng chuẩn bị rời đi cùng một ngày, đến Chu Tước đế quốc!
Trong một tháng này, Diệp Lãng nhận được thư từ Diệp Thành, bên trên có "thủ lệnh" của mẹ hắn Long An Kì, bảo hắn trước tháng mười năm nay phải đến Chu Tước hoàng thành Long thành.
Bây giờ đã sắp vào tháng tám, có lẽ đã đến lúc phải động thân!
Chuyện này, bọn Hổ Nựu đều biết, mà Lý Nguyệt cũng biết, nhưng Diệp Lãng đã đạt thành hiệp nghị với Lý Nguyệt, sau khi Lý Nguyệt quay về Tường Không đế quốc, không được nói hành tung của hắn cho bất cứ ai.
Vốn dĩ Lý Nguyệt định tranh thủ cơ hội này, cùng Diệp Lãng đến Chu Tước đế quốc, để xem xem nó thế nào, nàng chưa bao giờ được thăm thú quốc gia đối địch.
Nhưng, cũng chính vì là quốc gia đối địch nên Lý Nguyệt mới không thể đi cùng Diệp Lãng, nàng nhất định sẽ bị người của Chu Tước đế quốc phát hiện, đến lúc đó nhất định không cho nàng quay về.
Nếu như nàng đi một mình, khả năng bị phát hiện là rất thấp, nhưng đi cùng một mục tiêu lớn như Diệp Lãng, nàng không thể nào không bị phát hiện.
Diệp Lãng đến lúc đó sẽ cùng Long Cát công chúa cùng những người khác gặp mặt, nếu như Lý Nguyệt ở bên cạnh hắn, vậy không phải sẽ bị người ta điều tra lập tức sao!
Vốn dĩ, Diệp Lãng cũng không muốn đi Chu Tước đế quốc, hắn không thích bên đó, đi gặp Long Cát công chúa còn có thể, nhưng gặp xong bọn Hoàng thái hậu thì đúng là có chút đau đầu, cá nhận gặp gỡ không sao, nhưng sợ nhất là họ lại tuyên bố gì đó.
Chỉ là, Diệp Lãng không thể cự tuyệt Long An Kì, kì thực hắn cũng biết, Long An Kì bảo hắn đi, chủ yếu là muốn hắn gặp mình, tìm cơ hội gặp mình.
Từ sau khi rời khỏi Diệp thành, hắn đã có hơn một năm không gặp Long An Kì, Diệp Lam Vũ còn gặp qua một lần, Long An Kì thì chưa lần nào, điều này khiến Long An Kì rất không quen, trong lòng muốn được gặp lại con trai bảo bối của mình.
Mà Long An Kì biết, nếu như lần này không gọi Diệp Lãng về, vậy thì Diệp Lãng sẽ còn ở bên ngoài chơi thêm vài năm nữa mới chịu quay lại, cũng chính là nói bản thân phải đợi thêm mấy năm nữa mới được nhìn thấy con trai bảo bối.
Đó không phải điều Long An Kì muốn!
Đồng thời, Long An Kì đến Chu Tước đế quốc, Diệp Thành Thiên cũng sẽ đi cùng, lần này ý nghĩa không giống như những lần trước, cả nhà nhân số càng đông càng tốt, mà Diệp Thành Thiên và Long An Kì nhất định phải đi.
Bất luận thế nào, Diệp Lãng và Hổ Nựu trước khi rời khỏi Hổ tộc bộ lạc đều trải qua một buổi tối vui vẻ.
Đêm hôm đó, Diệp Lãng mới biết thì ra Hổ tộc bộ lạc vui như vậy, lửa trại có rất nhiều thứ đặc biệt, Diệp Lãng và Hổ Nựu, Lý Nguyệt, Nhã Điển Na đều vui chơi đến mệt mới thôi.
Luyện Kim Cuồng Triều Luyện Kim Cuồng Triều - Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh Luyện Kim Cuồng Triều