You can never get a cup of tea large enough or a book long enough to suit me.

C.S. Lewis

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Mr Thích
Số chương: 798 - chưa đầy đủ
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2656 / 48
Cập nhật: 2015-01-27 12:54:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 335: Liên Hoàn Trận (2)
rong vòng tròn này xuất hiện một cái luyện kim trận, nhưng nó không phải là cái luyện kim trận mà Diệp Lãng vừa dùng đến, hơn nữa tựa hồ nó còn kéo dài đến chỗ khác.
"Này...Đây là cái gì?" Phong Hành cau mày, có điểm sững sờ nói.
"Luyện kim trận!" Diệp Lãng đáp lời.
“Ta biết là luyện kim trận, ta muốn hỏi là luyện kim trận nào, có tác dụng gì ấy!" Phong Hành có điểm vô lực, lại hỏi hơn nữa hỏi rất rõ ràng.
Mà giờ khắc này Phong Hành cũng sớm biết luyện kim thuật của Diệp Lãng rất mạnh, mạnh đến tình trạng bất khả tư nghị, nếu không phải như vậy thì sao hắn có thể từ ngoài phát hiện luyện kim trận dưới đống phế tích được, bởi vậy hỏi hắn là tốt nhất.
Diệp Lãng lắc đầu nói: "Cái này còn chưa biết được, ta phải nhìn thấy toàn bộ luyện kim trận này mới được, hiện tại chỉ có thể đoán được một chút.”
"Toàn bộ luyện kim trận? Chẳng lẽ không phải toàn bộ sao?" Phong Hành không hổ là Quang Minh Kỵ Sĩ cao cấp, có thể nghe ra lời mấu chốt trong đó.
"Ừ, đây không phải là toàn bộ, chỉ là một phần thôi..." Diệp Lãng gật gật đầu, cũng làm một cái động tác làm người ta hoảng sợ, hắn trực tiếp nhảy vào trong cái luyện kim trận kia.
"À..." Vào lúc này đám người Diệp Lam Vũ kinh ngạc một chút, họ không đoán ra được sẽ có chuyện như vậy, không nghĩ tới Diệp Lãng sẽ đi làm chuyện nguy hiểm như thế.
Nhưng cẩn thận nghĩ một chút, lấy trình độ luyện kim thuật cao minh của Diệp Lãng hẳn là sẽ không làm chuyện nguy hiểm gì!
"Phanh!" Hai chân Diệp Lãng chạm đất, vừng vàng đứng trong luyện kim trận, ngồi xổm xuống xem xét.
Phong Hành nhìn thấy vậy liền lập tức phi thân đến cạnh Diệp Lãng: "Công tử, vì sao chỗ này lại xuất hiện một cái luyện kim trận như thế, phần còn lại có phải ở gần đây không?"
Diệp Lãng cau mày trầm tư: "Ta cũng không biết, luyện kim trận này chỉ khởi động sau khi cung điện này sập xuống, mà những luyện kim trận khác thì theo lý thuyết không xuất hiện ở gần đây mà ở xa xa cơ.”
"Xa xa?" Phong Hành nghi hoặc nói hắn có điểm không rõ, nếu là cùng một luyện kim trận thì sao phải ở xa xa? Chẳng lẽ phạm vi của luyện kim trận này rất lớn sao?
Còn có, luyện kim trận này khởi động sau khi cung điện sập xuống thì chẳng phải nói lên có người động tay động chân trong cung điện sao? Lấy Tình huống trước mắt thì nếu muốn làm vậy chỉ có thể làm vào lúc kiến tạo cung điện.
Mà thời điểm kiến tạo cung điện cách đây cũng có hơn ngàn năm, điều này làm người ta khó hiểu, hơn ngàn năm trước không phát động thì rốt cuộc có mục đích gì?
"... À, ta biết rồi, hiện tại ta có thể khẳng định một địa điểm khác ở đâu rồi!" Lúc này Diệp Lãng nhìn về phương xa nói.
"?? Làm sao ngươi biết?" Diệp Lam Vũ có điểm tò mò hỏi.
"Tin rằng ta cũng có thể trả lời vần đề này!" Lúc này đột nhiên Phong Hành nói.
"??" Đám người Diệp Lam Vũ có điểm khó hiểu, vì sao lúc này Phong Hành lại đột nhiên biết?
"Các ngươi nhìn bên kia kìa, bên đó lại có một khu nhà sập!" Phong Hành chỉ vào một hướng, đó là hướng Diệp Lãng vẫn đang nhìn chằm chằm.
"Đi thôi muốn hiểu biết luyện kim trận này thì ta còn phải xem kĩ đã!" Diệp Lãng nói xong bắt đầu chạy về phía kiến trúc bị sập.
"Diệp Lãng..." Thất công chúa muôn ngăn cản nhưng lại nghĩ đến Diệp Lãng sẽ không dừng lại, khi hắn làm chuyện gì thì không ai có thể ngăn cản được.
"Diệp Lãng? Ngươi đã trở lại... A... Sao ngươi lại chạy!" Chân Tiểu Yên nhìn Diệp Lãng chạy đến liền lập tức chào hỏi nhưng phát hiện hắn lóe qua bên cạnh mình nên ngây người ra một chút.
Sau đó Chân Tiểu Yên lập tức chạy theo Diệp Lãng, nàng không chờ những người khác mà trực tiếp chọn chạy theo Diệp Lãng!
Chạy một lúc, hướng về Diệp Lãng hô: "Diệp Lãng, ngươi chạy không biết mệt sao? Tìm con ngựa được không?"
"Ta không biết cưỡi ngựa! Không tìm!" Diệp Lãng đáp.
"... Ta biết, ta mang ngươi! Cứ chạy như vậy thì ta không đuổi kịp ngươi được a!" Chân Tiểu Yên hô, đúng như lời nàng nói cứ tiếp tục chạy như vậy thì nàng không thể đuổi kịp Diệp Lãng được.
"Ừ, vậy đi tìm một con đi, không biết có hay không..." Diệp Lãng chậm lại, cùng đợi Chân Tiểu Yên.
"Có, bên ngoài có rất nhiều!" Lúc này cũng không phải Chân Tiểu Yên trả lời mà là Phong Hành vừa đuổi lên.
Bên ngoài quả thật có rất nhiều, đừng quên bọn họ là ai, bọn họ là Quang Minh Kỵ Sĩ, làm kỵ sĩ thì sao không có tọa kỵ được?
"Diệp Lãng, cưỡi cùng một con với ta!" Thất công chúa leo lên một con ngựa xong liền nói với Diệp Lãng.
"Đương nhiên hắn sẽ cưỡi cùng ta, ngươi đứng sang một bên đi! Đệ đệ, lại đây, đến chỗ tỷ tỷ nảy!" Diệp Lam Vũ thực "phối hợp" nói.
Chân Tiểu Yên không nói gì, nàng không dám cướp đoạt với Thất công chúa và Diệp Lam Vũ.
"Các ngươi cướp đoạt cái gì, hắn không biết cưỡi ngựa sao?" Lúc này Nhị tỷ cũng thực nhàm chán theo sát, có lẽ nàng muốn hiểu hơn đệ đệ muội muội của mình, mà Mía cũng theo quán tính đi theo.
"Hắn không biết!" Lúc này, Diệp Lam Vũ, Thất công chúa cùng Chân Tiểu Yên cùng trả lời, trong ngữ khí có chút vô lực.
"? Cái gì? Hắn không biết?" Đám người Nhị tỷ, Mia và Phong Hành ngây người một chút, sau đó trợn mắt há hốc mồm nói.
Tin tức này làm họ cảm thấy rất ngoài Ý muốn, dù sao quý tộc không biết cưỡi ngựa rất khó thấy, hơn nữa cái loại cấp bậc như Diệp Lãng thì càng hiếm có hơn.
"Ừ, hắn sẽ không!" Diệp Lam Vũ tam nữ gật đầu, khẳng định nói.
"Tiểu Nhị của ta biết, không cần các ngươi!" Diệp Lãng rất không thích nói lại một lần nữa chơi trò cưỡi ngựa.
“...”
Vậy cũng được? Tiểu Nhị không phải khôi lỗi của hắn sao? Nàng biết không phải là Diệp Lãng biết sao? Diệp Lam Vũ tam nữ thực không hiểu.
Sau Diệp Lãng lại nói mấy câu với các nàng, tiểu Nhị có thể dùng nắm đấm đập vỡ tường thành, ta có thể sao? Nàng có thể làm một ít chuyện của nữ hài tử, ta có thể sao? Khôi lỗi biết gì đó không có nghĩa là chủ nhân nhất định sẽ biết!
Cứ như vậy Tiểu Nhị mang theo Diệp Lãng giục ngựa chạy về đống kiến trúc vừa sập xuống, kiến trúc kia dường như là một tòa gác chuông rất lớn, cũng vì vậy mà Diệp Lãng có thể nhìn thấy từ xa như vậy.
Rất nhanh mọi người giục ngựa lao nhanh đến phía trước gác chuông...
Ở trên đường đi, người qua đường nhìn thấy đám người Diệp Lãng đều cảm thấy thực kỳ quái không biết thân phận của đám người này là gì, bất quá có thể khẳng định không đơn giản.
Vì sao có thể khẳng định như vậy?
Ngay cả Quang Minh Kỵ Sĩ như Phong Hành cũng hộ tống phía sau thì còn không nói lên được vấn đề này sao? Đám người Diệp Lãng nhất định là người rất có thân phận trong Thánh Thành.
Đồn đãi...
Luyện Kim Cuồng Triều Luyện Kim Cuồng Triều - Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh Luyện Kim Cuồng Triều