When you're young, you want to do everything together, when you're older you want to go everywhere together, and when you've been everywhere and done everything all that matters is that you're together.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 84 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 494 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:33:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 82: Châm Ngòi
dit: Linhxu
Thân ảnh cao lớn bỗng dưng xuất hiện ở trong biệt thự, Senke vừa vặn từ phòng tắm đi ra, thấy KING không hề tức giận ôm Chân Mịch, vội vàng chạy tiến lên, kinh ngạc nhìn chăm chú vào khuôn mặt tái nhợt: “Chủ nhân, thiên sứ… Thiên sứ làm sao vậy?”
KING đặt Chân Mịch lên trên giường, vươn cổ tay, dùng móng tay cắt một vết dài, đem miệng vết thương đặt trên môi Chân Mịch. Máu tươi chảy lên môi trên khô héo, nhanh chóng chui vào miệng.
Senke nắm tay Chân Mịch, dùng sức vuốt ve, sưởi ấm cho nàng, kích thích cảm giác của nàng.
Máu tươi không ngừng chảy ra, rót vào, mày KING nhướng thật cao, không chuyển mắt nhìn nàng. Hắn hiện tại chỉ biết là Chân Mịch đã chết, nhất định Nam Cung Phiêu sẽ thương tâm, nhất định sẽ càng thêm hận hắn.
Hắn cũng không hy vọng Chân Mịch vì hắn mà mất đi, tuy rằng bọn họ từng mến nhau, nhưng… Buông để lại rơi, rời đi thì rời đi, phản bội không thể làm như không thấy!
Vạn vạn không nghĩ tới sẽ phát sinh việc này!
Senke cảm giác được bàn tay mềm hơi hơi động đậy, hưng phấn trừng lớn đôi mắt, nói với KING: “Chủ nhân, thiên sứ có phản ứng.”
KING gật gật đầu, nhẹ nhàng thở ra, hỏi hắn: “Snow có trở về không?”
“Không! Tôi nghĩ không biết ngài đã đi đâu rồi, bỏ lại một mình tôi ở trong này, ngây ngốc mấy ngày.”
“… Ta trở về tiếp vị.” KING ngồi bên giường, liếm liếm miệng vết thương, làm cho nó khép lại.
Senke cầm lấy khăn tay bên cạnh, cẩn thận lau máu bên miệng cho Chân Mịch, lo lắng nhìn KING: “Chủ nhân, có phải phát sinh ngoài ý muốn hay không?”
“Ân.” KING gật gật đầu, “Jayne cùng cấp dưới của hắn phản kháng sự trừng phạt của ta với hắn.”
“Trời ạ! Hắn là thân vương, chủ nhân làm sao có thể…”
“Không giết hắn, A Phiêu sẽ có nguy hiểm tới sinh mệnh!”
“… Chủ nhân, ngươi yêu Phiêu tiểu thư, vì sao còn muốn lợi dụng thiên sứ tra tấn nàng chứ?”
“Nàng là căn cứ chính khẳng định sự phản bội, ta không thể tha thứ!”
Senke nắm tay hắn, trầm giọng nhắc nhở: “Vào thời điểm ngài có cảm giác với nàng, không phải đã muốn tha thứ sao?”
“…” Hồng mâu bỗng dưng lóe ra, quay đầu đến nhìn Senke.
“Không biết chủ nhân có cảm thấy, ngài đối với thiên sứ không phải tình yêu chân chính, chính là một loại hành động khát vọng tình thân. Nếu là đối mặt với nữ nhân mình yêu, sao lại vẫn muốn thân cận với nàng chứ?”
“…” King lại sửng sốt, nhớ tới những khi nhìn thấy Nam Cung Phiêu, chính mình quả thật rất muốn áp nàng đến dưới thân, hảo hảo thương yêu một phen. Nhưng là ở chung cùng Chân Mật vài năm, lại không có một chút cảm xúc nào như thế với nàng.
“Ngài đối với phiêu tiểu thư không giống như vậy, ở trước mặt nàng ngài không hề lạnh lùng, ngài sẽ chú ý nhất cử nhất động của nàng, nhìn nàng cao hứng, ngài sẽ không khỏi nở nụ cười, nhìn thấy nàng thương tâm, ngài sẽ nhăn mi lại. Nàng gặp phải nguy hiểm, ngài sẽ phấn đấu quên mình, thậm chí vì nàng châm ngòi chiến tranh với Dracula thân vương và nhóm bá tước. Thế này mới gọi là tình yêu, chủ nhân… Như vậy mới gọi là tình yêu…”
“Ách…”
KING còn chưa kịp tự hỏi, trên giường Chân Mịch đã phát ra một tiếng khinh ngâm, Senke vội vàng cầm tay nàng, lo lắng nhìn nàng: “Thiên sứ, người cảm giác như thế nào? Không thoải mái sao?”
Máu của chủ nhân phi thường trân quý, nhưng không phải mỗi người đều thích ứng được, phi thường lo lắng nàng suy yếu như thế sẽ không chịu nổi dòng máu kia ăn mòn.
Chân Mịch chậm rãi mở mắt ra, miệng trên người vết thương còn chưa thể giảm đau, đau đớn vẫn như cũ dày vò nàng, khiến nàng thống khổ nhăn mi lại. Tầm mắt thoảng qua, thấy vẻ mặt sầu bi tọa tại bên người, ánh mắt đánh giá vị trí ngực hắn, mấy vết thương do cọc gỗ tạo ra còn đang không ngừng chảy máu.
Chân Mịch vươn tay ra, chỉ vào KING, nói với Senke: “Hắn… Thân thể hắn…”
Senke gật gật đầu, vội vàng chạy đến tủ lạnh lấy hai bình máu ra, cắm ống hút, đưa cho KING: “Chủ nhân, ngài dùng chút huyết trước.”
Có thể cho thân thể KING không ngừng đổ máu, cọc gỗ kia nhất định là đã ngâm trong nước thánh, may mà không chạm đến chỗ yếu hại, nhưng nếu không cầm máu, chủ nhân sẽ không duy trì được.
KING tiếp nhận bình huyết, nhìn chăm chú vào Chân Mịch. Thoáng nhìn ngực của nàng không có máu loãng chảy ra, huyết của hắn cũng đã dần ngừng chảy máu.
Senke lấy, đối Chân Mật cười nói: “Thiên sứ, làm cho ta cho ngươi rửa sạch một chút miệng vết thương đi.”một cái khăn mặt sạch sẽ trong phòng tắm ra.
Chân Mịch thong thả nhắm mắt lại, nàng biết con người của Senke, huyết dơi dơi ôn nhu.
Senke lấy kéo đến, thật cẩn thận cắt quần áo của nàng ra, lộ ra vết thương trên bụng. Thân thể huyết nhục mơ hồ khiến Senke nhăn mi lại, đôi mắt nổi lên sương mù, nàng thiện lương như thế không nên chịu những tra tấn này.
“Thiên sứ, thương thế của người phải cần một thời gian mới có thể hồi phục, trong khoảng thời gian này trăm ngàn đừng…”
“Ba!!”
Đột nhiên, bên ngoài vang lên một tiếng nổ, KING quay đầu lại, một bóng đen vụt ra đáp xuống cạnh bể bơi ngoài trời, một đôi con ngươi đỏ hồng nhìn chăm chú vào hắn.
KING mạnh mẽ hút khô bình huyết, tà ác liếm liếm khóe miệng, trầm thấp nói: “Senke, mang Chân Mịch trở về lâu đài Dracula bên ngoài thảo nguyên chờ ta.”
“Chủ nhân, bọn họ!”
“Sứ giả sẽ tìm được Chân Mịch, đừng lo lắng cho ta!” Hồng mâu nổi lên sát khí, “Hãy để cho ta tới giải quyết tất cả ân oán!” Nói xong, cánh chim màu đen bỗng dưng xuất hiện, thân ảnh cao lớn lao ra lộ đài, một trận chiến liều chết!
Bên này, Snow cùng Nam Cung Phiêu trở lại võ quán, Lam Dã cảm giác được hơi thở của bọn họ, lập tức lao ra bên ngoài, kinh ngạc nhìn trang phục của hai nam nữ.
Đôi mắt hai màu chớp chớp, Lam Dã kinh ngạc hỏi: “Các người tham gia yến hội?”
Snow nắm tay Nam Cung Phiêu, gật gật đầu: “AG đâu?”
“Ở bên trong.”
“Đi vào nói đi!”
Ba người đi vào phòng khách trong võ đài, Nam Cung Phiêu vẫn thực im lặng, hơi hơi dựa vào Snow, không muốn nói chuyện.
Ag nhìn nhìn Nam Cung Phiêu, nhìn Snow hỏi: “Phát sinh chuyện gì?”
Snow nhẹ ôm lấy muội muội, lắc đầu, không muốn nhắc tới ca ca.
AG hiểu được gật gật đầu: “Ta đã thương lượng cùng Lam Dã, cảm thấy A Phiêu vẫn nên tạm thời rời đi mới tốt.”
Lam Dã phụ họa gật gật đầu, thần sắc ngưng trọng: “Rời xa khỏi thời đại nguy hiểm này, nàng không thích hợp nơi này. Trừ phi ngươi muốn sứ giả mang nàng rời đi, trở về thiên đường.”
“Không!” Snow lập tức cự tuyệt, “Ta không thể rời khỏi nàng.”
“Vậy để cho ta mang nàng trở về lam hải tộc, chờ các ngươi xử lý tốt chuyện của Dracula tộc xong thì lại đến tìm nàng.”
AG bồi thường nói: “Chân Mịch thiên sứ nhất định phải hủy diệt, chỉ có trải qua tử vong, nàng mới có thể một lần nữa trở lại thiên đường. Ta tin tưởng thượng đế sẽ tha thứ sai lầm của nàng.”
“Không, các ngươi không thể giết mẹ!” Nam Cung Phiêu mạnh mẽ kêu to lên, hai mắt trừng lớn, “Nàng không thể chết được!”
“A Phiêu!” Snow lo lắng nhìn nàng.
“Nếu nàng chết KING sẽ bị thương tâm, nàng không thể chết được!”
“Đã đến nước này rồi, cô còn muốn làm gì cho hắn!!” AG rống to với Nam Cung Phiêu, “Hắn là hung thủ làm cho Chân Mật biến thành nửa ma cà rồng nửa thiên sứ!”
“Nhưng hắn là… nam nhân mẹ yêu… Tôi đã không có ba ba, không có người yêu nhất, thật vất vả tìm được ca ca, vừa gặp lại mẹ, thật sự không muốn lại mất đi bọn họ, không muốn.”
“A Phiêu…”
Nam Cung Phiêu nhanh chóng ngồi thẳng, quỳ gối trước bàn, về phía dập đầu AG: “Van cầu cô, không cần mang mẹ đi, van cầu cô!”
“A Phiêu!” AG vội vàng đỡ nàng dậy, tầm mắt nhìn về phía Snow và Lam Dã, không biết phải làm thế nào mới tốt.
“Ha ha… Ta nghĩ mẹ cô cũng không được sống lâu!”
Đột nhiên, một tiếng nói trầm thấp từ bên ngoài truyền đến, thân ảnh cao lớn đáp xuống bên ngoài hoa viên, thu hồi một cánh, mắt đảo quanh, nở nụ cười mê người: “Ra là AG đến đây, hai sứ giả khác phỏng chừng cũng rất nhanh đến đi? Đáng tiếc, đáng tiếc …”
Snow vội vàng kéo Nam Cung Phiêu ra phía sau, Lam Dã phẫn nộ đứng lên, chỉ vào Cord kêu to: “Ngươi nói bậy bạ gì đó!”
AG cũng chậm rãi đứng lên, hai tay khoanh trước ngực, nghiêng đầu nhìn hắn: “Biết rõ ta là sứ giả cũng dám tiếp cận, ngươi sẽ không sợ ta thu phục ngươi sao?”
Cord mỉm cười lắc đầu, ánh mắt đặt trên người Snow và Nam Cung Phiêu: “Ta chỉ là tới báo tin, nói xong rồi đi ngay.”
“Ít vô nghĩa đi! Mau cút!” Lam Dã có một dự cảm không rõ, căn bản không muốn biết hắn nói cái gì.
“Đây là chuyện về Chân Mịch thiên sứ, ta nghĩ Nam Cung tiểu thư sẽ rất muốn biết!”
“Mẹ!” Nam Cung Phiêu mạnh mẽ tiến lên từng bước, lo lắng nhìn hắn, “Mẹ làm sao vậy?”
“KING giết Chân Mịch thiên sứ, rồi sẽ tới giết ngươi!”
“Cái gì!” Nam Cung Phiêu trừng to mắt, “Sẽ không, KING sẽ không thương tổn nàng.”
“Ha ha… nhóm bá tước Dracula tộc đang thảo phạt hắn vì tội phản nghịch, báo thù cho cái chết của Chân Mịch thiên sứ, nhưng lại muốn ủng hộ Snow điện hạ trở thành hấp huyết vương. Hiện tại KING đã muốn đuổi tới nhà các ngươi, may mắn các ngươi không trở về!”
“Không! Ca ca sẽ không làm như vậy!” Snow bắt lấy cánh tay Nam Cung Phiêu, “Hắn lừa gạt em, đừng mắc mưu!”
Nam Cung Phiêu nắm chặt hai quyền, hai mắt phun hỏa, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Vì sao hắn phải làm như vậy!!”
“Cừu hận!” Cord cao nhếch mép kiêu ngạo, “Các quý tộc vẫn đều bị cừu hận che mờ hai mắt, giết sạch tất cả những kẻ họ cho là địch nhân, đến ngay cả nữ nhân âu yếm nhất cũng sẽ không bỏ qua, huống chi Chân Mịch thiên sứ đối với hắn mà một lại, lại đã ba lần phản bội chứ?”
“Đáng giận!!”
Snow vội vàng bắt lấy bả vai nàng, nghiêm túc phân tích: “A Phiêu, em hiểu rõ mọi chuyện, ca ca có hận cũng sẽ không giết mother, nhiều năm như vậy hắn vẫn vây khốn nàng, cũng không tính hủy diệt nàng. Em bình tĩnh ngẫm lại, đừng làm chuyện điên rồ!”
“Hắn thương tổn mẹ chính là không đúng!” Nam Cung Phiêu sớm bị sự phẫn nộ làm choáng váng đầu óc, căn bản không nghe được bất cứ lời khuyên nào, “Lúc này, ta muốn tính toán sổ sách cùng hắn cả thù cha nữa!!” Nói xong, bỏ tay Snow ra, bước nhanh rời khỏi võ quán!
Snow thấp rủa một tiếng, nói với Lam Dã: “Ta đi cùng muội muội!”
“Ân, chúng ta sẽ theo sau!”
“Được!” Snow vội vàng đi theo phía sau Nam Cung Phiêu, ý đồ ở trên đường thuyết phục nàng, trăm ngàn không cần động thủ với ca ca.
AG liếc mắt ngắm Cord một cái, vỗ vỗ bả vai Lam Dã: “Tôi đi lấy công cụ.”
“Tôi chờ cô!”
“Ha ha, ta cũng cáo từ trước…”
Cord cười tà ác, triển khai một cánh bay về phía bầu trời đêm.
Tựa hồ Jayne đã đoán đúng, Nam Cung Phiêu mới là nhược điểm của KING, mà không phải Chân Mịch.
Hắn là kẻ mang thù, lúc này KING sẽ khó thoát khỏi cái chết. Hiện tại chỉ cần chờ đám người Dracula tộc đánh đến ngươi chết ta sống, hắn ngồi một chỗ ngư ông đắc lợi, Dracula tộc sớm hay muộn sẽ là vật trong bàn tay hắn!
Lượm Trở Về Vua Ma Cà Rồng Lượm Trở Về Vua Ma Cà Rồng - Đoan Mộc Cần Cần