Tôi chưa từng biết ai phải khổ sở vì làm việc nhiều quá. Chỉ có rất nhiều người khổ sở vì có tham vọng nhiều quá mà lại không có đủ hành động.

Dr. James Mantague

 
 
 
 
 
Tác giả: Hải Đồng
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 140 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 723 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 04:53:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 88 (B): Mùi Vị Một Chân Đứng Hai Thuyền (2)
hời gian ngoài giờ của triết học hệ thật nhiều a.
Tiểu Thần Hi nói ra lý do cổ quái cơ hồ làm cô giáo mỹ nữ té xỉu:
- Như vậy em sẽ có thật nhiều thời gian làm chuyện mà mình muốn làm, về phần công tác…
Tiểu Thần Hi hỏi ngược lại:
- Cô cảm thấy với điều kiện gia đình của em, em còn cần tìm việc làm sao?
Tại sao mình lại đem vấn đề này quên mất vậy? Cô giáo mỹ nữ nhất thời nghĩ tới gia đình Trương Thần Hi nổi danh giàu có nhất huyện, theo các giáo viên âm thầm thảo luận, hình như trong nhà người ta chí ít phải có tới mấy triệu tài sản, thậm chí còn có thầy cô nói đùa, nếu ai cưới được Thần Hi, cả đời này không cần lo sầu ăn mặc, trong nhà người ta không những có tiền, chính yếu là vật chất trong nhà thật tốt, nhìn xem tới, chậc chậc…Cô giáo mỹ nữ trong lơ đãng cũng có nghe nói qua mấy thầy giáo trẻ tuổi đang đánh chủ ý với nha đầu này. Chỉ là không biết bọn hắn chỉ dám nói mà thôi, hay là có tên nào đi thực hành cũng đã bị đâm cho đầu rơi máu chảy.
Điều kiện gia đình như vậy, nàng đích xác không cần ưu sầu về công tác trong tương lai. Lên đại học đối với nàng mà nói, càng nhiều hẳn chỉ là hưởng thụ nhân sinh đi?
- Phải!
Cô giáo mỹ nữ gật đầu:
- Đối với em mà nói báo triết học hệ không tệ.
Nói xong nàng lại lo lắng hỏi một câu:
- Thế nào, em có nắm chắc không?
Ý của nàng là có nắm chắc thành tích cuộc thi hay không.
- Đương nhiên là nắm chắc!
Tiểu Thần Hi rất chắc chắn việc này, đương nhiên là không có vấn đề gì, chỉ là chút chuyện nhỏ, làm sao lại có vấn đề.
- Mẹ…
Mạc Ly Yên hiển nhiên đối với việc mẹ mình không quản tới mình có chút bất mãn, lôi kéo tay mẹ lắc lắc làm nũng:
- Mẹ, con muốn cùng Trương Lam ca ca đi chơi…
- Đi thôi, chú ý an toàn!
Cô giáo mỹ nữ dặn dò con mình một câu, con gái cả ngày đều là như vậy, hai vợ chồng mình làm giáo viên có chỗ tốt chính là đem con gái mình rèn luyện tính tự lập rất mạnh mẽ, như vậy cũng không biết có phải xem như là ưu điểm hay không.
- Dạ!
Được mẹ mình cho phép, Mạc Ly Yên vui vẻ lôi kéo tay Trương Lam chạy ra ngoài.
Trương Lam nhìn tiểu Thần Hi với ánh mắt xin giúp đỡ, tiểu Thần Hi nhún nhún vai, ánh mắt thật vô tội, cực kỳ hình tượng biểu đạt ý tứ bản thân mình cũng vô lực, nhưng Trương Lam biết rõ nha đầu kia chỉ đang giả vờ, chính hắn rõ ràng từ trong ánh mắt nàng thấy được vẻ khoái chí khi nhìn thấy người gặp họa, cặp mắt kia rõ ràng muốn nói với Trương Lam:*
- Họa do chính mình gây ra thì phải chính mình đi giải quyết, đừng nghĩ chị cả sẽ đi chùi đít cho ngươi!
- Chúng ta đi đâu chơi đây?
Trương Lam cũng đành buông thả, có vẻ như có tên cướp nào đó có nói qua, nếu không thể phản kháng cường bạo, vậy thử cảm thụ khoái cảm bị cường bạo đi, huống chi hung thủ cường bạo còn là một tiểu mỹ nữ?
- Đi đâu đây?
Mạc Ly Yên đem ngón tay phấn cắn trên miệng, thật sự nghiêng đầu tự hỏi, hiển nhiên nha đầu này chỉ nghĩ muốn cùng Trương Lam ra ngoài chơi, về phần chơi thứ gì hay đi đâu chơi một tiểu nha đầu đơn thuần còn không nghĩ được xa như vậy.
- Nếu không chúng ta qua bên kia trộm cá?
Thấy Mạc Ly Yên không có chủ ý, Trương Lam xoa tay đề nghị.
Hắn đã đánh chủ ý với đàn cá kia thật lâu, Trương Lam vẫn luôn không tìm được cơ hội thích hợp hạ thủ, dựa theo tình huống bình thường mà tính toán, hôm nay khả năng hiệu trưởng vắng mặt trong trường học vượt qua 60%, chỉ có những học sinh cần đến ghi chí nguyện có mặt, những học sinh lớp 11 cũng không đến, cho dù có người phát hiện cũng sẽ không có ai nhàn rỗi đi mách với thầy cô giáo, quả thật chính là cơ hội trời cho, trong ngày thường làm sao có cơ hội tốt như vậy, lúc này không đi ăn trộm còn chờ đến bao giờ? Lãng phí cơ hội là hành vi đáng xấu hổ, có cơ hội mà không đi bắt lấy sẽ bị thiên lôi đánh xuống.
- Nhưng mà…nếu như bị bắt được…
Mạc Ly Yên hiển nhiên đối với việc trộm cá trong hồ - nga, không, sao có thể nói là trộm đâu, mình là người văn minh, người văn minh đều chỉ nói là lấy – thực ra trong lòng cô nhóc cũng rất có hứng thú với đàn cá trong hồ, nhưng trong ngày thường vẫn luôn nghe cha mẹ nhắc nhở, vì vậy trong lòng không khỏi có chút do dự.
- Đừng sợ!
Trương Lam nhìn thấy tiểu nha đầu do dự, biết nha đầu kia cũng động tâm, liền cực lực giật dây Mạc Ly Yên:
- Em chỉ cần đứng xa xa canh chừng dùm anh là tốt rồi, thay anh chú ý xem ông bảo vệ cùng hiệu trưởng là được, chuyện bắt cá cứ giao cho anh!
Nhìn thấy ánh mắt nha đầu dần dần tỏa sáng, xem ra còn cần thêm một mồi lửa! Trương Lam nghĩ đến nha đầu này không thấy hiệu quả sẽ không dám ra tay, tiếp theo chỉ đành dụ dỗ:
- Đến lúc đó xảy ra chuyện cũng không ai trách em, chờ sau khi bắt được cá chúng ta ăn xong, số cá còn lại mỗi người một nửa!
- Được!
Tiểu nha đầu rốt cục không chịu nổi Trương Lam hấp dẫn, nghĩ tới hương vị ngon ngọt của đàn cá, không khỏi gật đầu.
Trương Lam mừng rỡ, cơ hội tha thiết ước mơ rốt cục đã xuất hiện, hai người chạy tới nhà Trương Lam, lấy ra cần câu mà hắn đã mua sẵn từ lâu, tìm vài túi nhựa đựng cá. Vì muốn đem cá giấu bí mật một chút, Trương Lam còn cống hiến ra túi của mình, như vậy đem cá câu được bỏ vào túi nhựa sau đó bỏ vào ba lô, vô cùng bí mật, chỉ cần không đứng gần không ngửi được mùi tanh của cá, chủ yếu sẽ không bị phát hiện.
Hôm nay đàn cá trong hồ tại nhất trung xem như xui xẻo, bốn con cá màu mỡ lọt trong ba lô của Trương Lam, không phải Trương Lam không muốn bắt nhiều hơn, thật sự là hai người cũng không đem đi được nhiều như vậy, bốn con cá cộng lại cũng hơn hai mươi cân, hai người không mang đi hết, đành chọn bốn con lớn nhất mang đi.
- Đây là hợp đồng đàm phán lần này!
Elyse nhẹ nói, đem hợp đồng ký kết lần hành trình đi Italy đặt trước mặt Trương Lam. Hợp đồng dùng hai loại ngôn ngữ in ra, tiếng Ý cùng tiếng Anh một lượt.
Hôm nay Elyse mới ký xong hợp đồng tại Italy liền ngồi máy bay vội vàng chạy tới.
Trước đó chính phủ Trung Quốc đã khẩn cấp tiến hành liên hệ cùng đại sứ quán Italy, thông qua đại sứ quán chính phủ Trung Quốc rốt cục đã xác định tập đoàn Elyse chứng thật đang cùng hai tập đoàn Piaggio cùng Ducati tiến hành đàm phán, đơn xin phép đầu tư cũng đã được chứng thực. Cùng lúc đó Elyse cũng nhận được lời mời nhiệt tình của đại sứ quán Trung Quốc tại Italy, thịnh tình mời Elyse sau khi cuộc đàm phán chấm dứt đến Trung Quốc tiến hành khảo sát thị trường chính thức.
Elyse đương nhiên sẽ không cự tuyệt, tỏ vẻ sau khi cuộc đàm phán chấm dứt sẽ lập tức khởi hành đến Trung Quốc để làm thủ tục chuẩn bị thành lập công ty. Cho tới giờ khắc này bên chính phủ Trung Quốc mới xem như thả lỏng xuống.
Elyse đương nhiên hiểu rất rõ chủ ý của chính phủ Trung Quốc, trước đó Elyse cũng đã liên hệ với Trương Lam, Trương Lam nói với Elyse ở thời khắc này chính phủ Trung Quốc muốn thông qua Elyse làm điểm tựa tuyên truyền để đề cao không khí đầu tư vốn nước ngoài đang chìm thấp trong quốc nội, bởi vậy vào lúc này cho dù nàng có yêu cầu gì chỉ cần không quá mức thì cứ nói ra, có câu nói cơ hội hiện tại không cần thì uổng phí, tin tưởng lúc này chính phủ nhất định sẽ cấp chỗ tốt thật lớn, rất có thể bỏ qua cơ hội này sẽ không còn lần nữa, muốn tìm kiếm thêm một lần có bánh nước từ trên trời rơi xuống sẽ không thể nào.
Luân Hồi Luân Hồi - Hải Đồng