Tác giả: Hải Đồng
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 140 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 723 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 04:53:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 54 (B) Tiểu Thần Hi Đến Trường Ký (Thượng)
hương 54 (b) Tiểu Thần Hi đến trường ký (thượng)
Hiện tại Lang huynh đang đảm nhiệm lão sư ngữ văn lớp năm bậc tiểu học, năng lực dạy học của vị nhân huynh này không tệ, nửa học kỳ một lớp học do hắn chủ nhiệm lấy được vị trí thứ nhất trong toàn trường, lớp năm bậc tiểu học chỉ có hai ban, dù sao không phải là thứ nhất thì là thứ hai, tâm tình không tốt Lang huynh đang ngậm một điếu thuốc ngồi ở trước cửa phòng làm việc, tính toán năm nay học sinh bậc tiểu học thi lên trung học sơ cấp sẽ lấy được thành tích như thế nào.
Thanh âm tiếng xe máy gầm rú truyền vào trong tai Lang huynh, không cần ngẩng đầu Lang huynh cũng biết là ai đã tới, xe máy trong thôn tổng cộng chỉ có năm chiếc, nghe nói bốn chiếc trong đó giống nhau như đúc cũng do người nhà chiếc thứ nhất tặng cho. Thanh âm xe máy độc đáo kia không phải là chiếc Khóa Tử của Trương Tông Quân thì còn của ai đây?
Ném mẩu thuốc lá còn chút xíu xuống đất, Lang huynh đứng lên:
- Đúng là khách quý ít đến a, cháu trai, hôm nay trận gió nào thổi cậu đến, không ở nhà lo kiếm tiền mà chạy tới thăm Lang thúc đây? Sớm vậy đã tới dò đường? Hình như tiểu tử nhà cậu còn chưa tới tuổi đến trường đi?
- Tam thúc!
Trương Tông Quân dừng xe, có chút dở khóc dở cười, người này cái gì cũng tốt chỉ là ưa thích trêu đùa người khác.
- Không có việc gì cháu không thể đến đây sao? Cháu chỉ muốn tới thăm chú một chút không được? Đừng tiếp tục dông dài, bằng không cháu mang gói Bạch Liên đem cho người khác!
- Thật giỏi, đúng là rất khá!
Lang huynh nghe vậy đôi mắt nhất thời tỏa sáng, đôi tay chà xát đầy vẻ đáng khinh không chút do dự đi tới từ trong xe lấy ra một gói Bạch Liên, nhìn quanh khắp nơi, không ai! Rốt cục hắn yên tâm vui vẻ nhét gói thuốc vào trong túi.
- Nói đi, chuyện gì? Đừng có lấy lý do tới thăm chú gì đó mà qua mặt chú đây, biết tiểu tử ngươi không việc sẽ không đến điện tam bảo, nói đi, có chuyện gì muốn chú hỗ trợ?
- Thật đúng là có chút việc.
Trương Tông Quân chà xát bàn tay, vẻ mặt hơi có chút ngượng ngùng mở miệng:
- Thế này, tam thúc, chú có thể giúp cháu tìm vài bộ bài thi lớp năm hay không?
- Cháu lấy bài thi làm gì?
Biểu tình Lang huynh giống như nhìn thấy được quỷ hồn, đi lòng vòng chung quanh Trương Tông Quân:
- Đừng có nói cho chú cháu định làm bài thi, nói thế nào cháu cũng từng tốt nghiệp trung học, chút bài thi khó khăn kia không làm khó được cháu đâu.
- Không phải!
Trương Tông Quân cảm giác mình thật ngại ngùng mở miệng, việc này nói ra thật dọa người:
- Là cho con gái của cháu thôi…
- Tiểu Thần Hi sao…
Lang huynh gật gật đầu, ý nói đã hiểu. Trên thực tế người không biết cũng không nhiều, trong thôn cơ hồ toàn bộ động vật giống đực từ tám tuổi đến tám mươi tuổi đều bị nha đầu kia trêu cợt qua, muốn không biết cũng rất khó khăn, rất không may Lang huynh cũng là một thành viên xui xẻo kia.
- Nha đầu kia quỷ tinh quỷ tinh, như thế nào, cháu lấy bài thi cho nó làm? Hình như con bé chưa từng đi học đi?
- Đúng là chưa đi học qua.
Trương Tông Quân cảm thấy được gương mặt mình nóng bừng tới mức có thể bỏ chút mỡ là đủ chiên trứng gà, làm cha mẹ mà không để cho nhi đồng đến trường nói ra sẽ bị người trạc cột sống sau lưng.
- Nhưng sổ sách trong nhà đều do con bé với em trai nó cùng giúp mẹ tụi nó tính toán, số học tạm được, những thứ khác cũng không biết thế nào.
- Vậy sao?
Lang huynh gật gật đầu:
- Tìm thì dễ thôi, không phải chỉ là vài bài thi sao, chuyện nhỏ. Cháu đợi một chút chú đi lấy!
Nói xong liền đi vào văn phòng, đi vài bước lại quay đầu hỏi:
- Có phải mỗi môn đều lấy một phần không?
- Đều lấy một phần đi!
Cẩn thận nghĩ nghĩ, Trương Tông Quân gật gật đầu, mặc dù không dám ôm hi vọng ngoài môn số học, nhưng cũng đã đến đây một chuyến, có thể lấy thì lấy luôn một lúc cho tiện, dù sao cũng không chiếm địa phương, lấy một phần hay ba phần cũng như nhau không phải sao?
- Elyse bọn họ thế nào?
Trương Lam cùng tiểu Thần Hi nhàn nhã ngồi bên bờ sông, tiện tay nhặt lên hòn đá cuội ném dài lên mặt nước, dưới ánh mặt trời tóe lên những bọt nước thật xinh đẹp:
- Mấy người qua sau cũng đã thuận lợi tụ hợp với Elyse bọn họ chứ?
- Ân, dong binh đoàn cũng đã được thành lập, tình huống trước mắt rất không tệ. Mấy người đến sau cũng đã hội họp với Elyse bọn họ. Dựa theo em phân phó, những người kia hiện tại đang đùa rất vui vẻ bên Châu Phi!
Tiểu Thần Hi không chút để ý trả lời, nhìn Trương Lam đánh ra được bọt nước, ánh mắt tản mạn không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
- Vậy là tốt rồi!
Trương Lam gật gật đầu:
- Châu Phi là nước cờ trọng yếu nhất của chúng ta, tương lai rất nhiều chuyện đều phải dựa vào bên kia hiệp trợ, ngàn vạn lần không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Lão tỷ, phiền chị ngày sau giúp em trành cứng một chút, đừng để xảy ra chuyện gì không hay!
- Ân?
Không nghe được có người tiếp lời, Trương Lam có chút kỳ quái quay đầu, lại nhìn thấy tiểu Thần Hi đang đứng ngẩn người, Trương Lam gãi gãi đầu có chút khó hiểu, đã đến mùa xuân, chẳng lẽ nha đầu kia cũng động lòng xuân hay sao?
Nhìn thấy Trương Lam đánh ra một chuỗi bọt nước, tiểu Thần Hi vô cùng hâm mộ, nhặt lên một viên đá cuội học theo bộ dạng của Trương Lam ném ra. “Phù phù” một tiếng, đá cuội tóe lên bọt nước thật lớn nhưng lại không tiếp tục văng đi, trực tiếp chìm xuống.
- Em khi dễ người!
Nhìn thấy đá cuội chìm xuống, tiểu Thần Hi quyệt mồm, cảm thấy thật ủy khuất.
- Dựa vào cái gì em có thể đánh ra cả chuỗi bọt nước mà của chị bị chìm xuống vậy?
- Chị ném thế nào?
Trương Lam rất tò mò:
- Ném tiếp một lần em xem sao!
- Thì ném thế này thôi!
Tiểu Thần Hi đầy bụng ủy khuất, cầm lấy một viên đá cuội tròn, thật sự là rất tròn, cơ hồ như một viên cầu, chứng kiến tiểu Thần Hi cầm viên đá cuội, Trương Lam thiếu chút nữa té xỉu, chị cả, nếu chị có thể lấy loại đá này mà đánh ra được bọt nước, em cũng bội phục chị đến chết!
- Chị, chọn loại đá cuội như vậy không được!
Trương Lam bị nha đầu kia lôi ngã, buồn rười rượi:
- Làm ơn đi, lão nhân gia ngài có thể chọn loại đá dẹp hay không?
- Là hình dáng này sao?
Tiểu Thần Hi nửa tin nửa ngờ giương nanh múa vuốt đe dọa:
- Không được gạt chị đó nha? Bằng không đêm nay em ngủ một mình!
Uy hiếp này đúng là trúng ngay bong! Trương Lam sợ run cả người:
- Làm sao em dám? Tiểu đệ có lừa ai cũng không dám lừa gạt chị Thần Hi xinh đẹp ôn nhu thiện lương thông minh phải không?
- Coi như em thức thời!
Tiểu Thần Hi hết sức hài lòng đem chiêu vỗ mông ngựa toàn bộ thu nhận, không hề cảm thấy có gì không thoải mái, phất phất tay làm ra vẻ tiêu sái:
- Tuy rằng em chỉ tàm tạm nói ra được một phần mười, không, một phần trăm, không, một phần vạn cái tốt của chị, nhưng chị là thiện lương đại nhân không trách tội tiểu nhân, rộng lượng tha thứ cho em!
- Ẩu…
Không chịu nổi vẻ điên cuồng tự kỷ của tiểu Thần Hi, Trương Lam chạy sang một bên phun ra.
- Người đâu rồi?
Tiểu Thần Hi lao thao nói xong, quay đầu xem xét, không còn thấy bóng người.
M Long
Luân Hồi Luân Hồi - Hải Đồng