Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Kiếm Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 542
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3136 / 21
Cập nhật: 2015-11-16 12:41:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 374: Giao Thủ Trên Sông Lớn!
ơn mưa tầm tã rốt cuộc đã trở nên nhỏ đi nhiều, cả trời đất không còn là một thế giới nước, nhưng giọt mưa lại trở nên nho nhỏ dày đặc, triền miên, tựa như sợi lụa, lá liễu, từ trên bầu trời rủ xuống, nguyên lai mang lại rất nhiều ôn hòa cho làn không khí xơ xác tiêu điều, bầu không khí mưa như thế làm cho thành phố Paris này trở nên có chút phong vận giống với vùng sông nước Giang Nam.
Nhất là vùng bên bờ sông Xen ngoại thành, trong màn mưa bụi mông lung, nước sông nhẹ nhàng chảy xuôi dòng, lại càng thêm phong tình vạn chủng, cảnh sắc khiến người ta mê ly.
Thế nhưng, vừa lúc đó, tại một bến bến cảng đường sông im lặng, một cái bóng phá vỡ bầu không khí đang chìm trong đất trời triền miên.
Cái bóng này thật sự là quá nhanh, nhanh thật tựa như gió vậy, thậm chí người bình thường mới vừa rồi còn nhìn thấy người đó lướt qua, nhưng phục hồi tinh thần rồi lại không biết không biết rốt cuộc kẻ đó hình dạng ra sao.
Sông Xen mùa nước lên, đại vũ thùy điếu (mưa to thì thả câu), người dân Pháp đang nhàn nhã rong chơi hưởng thụ vẻ an bình trong mưa. Đột nhiên trong lúc đó phát hiện thấy trên mặt sông tựa hộ có một cái bóng đang lay động bay nhanh, ánh mắt nhìn kỹ lại, cuối cùng đã thấy rõ ràng, nguyên lai người tới đang bước trên mặt nước, chạy nhanh chóng mặt! Mặt nước hãy còn chưa bao phủ đến đầu gối y!
Trên sông Xen đi lại giống như lội qua con suối nhỏ sâu cỡ hai xích.
"Con sông trở nên nông à?" Một người Pháp tựa hồ không tin vào ánh mắt, vừa vuốt vuốt rồi cuối cùng xác định, kẻ kia đích thực là lội qua sông, không hề hoa mắt, nước sông đúng là rất cạn, vừa đúng bao phủ đến đầu gối con người!
Người Pháp nọ nhìn, rồi cẩn thận cởi giầy ra, đi tới nơi mà cái bóng vừa rồi lội qua, từ từ thò một chân xuống. Phù phù! Cả thân mình ngập vào trong nước, lập tức bị sông Xen nuốt trọn.
Ngay khi người nọ vừa rơi xuống nước, lúc hô to cứu mạng, lại nhìn thấy nơi xa tựa hồ có hai người, một nam một nữ, cứ như vậy dẫm đạp lên mặt nước mà đi, mặt nước cũng chỉ bao phủ đến đầu gối bọn họ!
"Tại sao, tại làm sao bọn họ qua sông nông như thế, ta thế nào lại sâu như vậy?" Người Pháp nọ cuối cùng cũng chưa suy nghĩ kỹ đã bị dòng nước cuốn trôi đi.
Làm ra tràng cảnh lừa gạt con mắt, hành động kinh thế hãi tục này chính là thủ lĩnh GOD, vẫn còn bị Vương Siêu và Đường Tử Trần đuổi giết phía sau.
"Hình như hắn ta đã qua sông ba phút trước, từ chỗ này cách nơi đó hẳn chưa chạy chưa xa đâu." Vương Siêu và Đường Tử Trần tay trong tay, lúc phi nhanh qua mặt sông, cái mũi co rúm lại, ánh mắt Vương Siêu nhìn về phía xa, mặc dù không chút nào thấy cái bóng, nhưng trong mưa bụi liên miên gió nhẹ hiu hiu, vẫn như cũ có một luồng khí tức như ẩn như không, nếu không phải do sau khi tập trung như vậy, khứu giác bén nhạy đén cảnh giới thần kỳ của con người, căn bản không phân biệt ra.
"Ngửi cái gì, nhìn dấu chân đi." Đường Tử Trần cười cười, sau đó môi mím chặt, lầu lưỡi chĩa vào khẽ răng cửa mình, ánh mắt chớp thành một luồng.
Trên mặt đất, một loạt dấu chân thật sâu đã bán đứng bất luận hành tung kẻ nào, không nói là trên đám cỏ bùn lầy của bờ sông, kể cả là trên hòn đá cứng rắn, dấu chân này cũng lưu lại, rất hiển nhiên đó là lực đạp quá lớn, đến tảng đá cũng đạp nát bét!
Khi cao thủ cấp tốc chạy băng băng, cũng không có kiểu công phu "Đạp tuyết vô ngân" (đi trên tuyết không có dấu) nào nhẹ nhàng, ngược lại chính là, tốc độ càng nhanh, dấu chân để lại thì càng lớn, càng rõ ràng, bởi vì chỉ có lực phản chấn của bước chân càng lớn, tốc độ đẩy cơ thể người bắn đi mới càng nhanh!
Vương Siêu và Đường Tử Trần với tốc độ kinh người đuổi giết theo thủ lĩnh GOD đã nửa giờ, sở dĩ còn chưa bị mất dấu, cũng là bởi vì... dấu chân này! Với tốc độ của thủ lĩnh GOD trên mặt đất, lực đạp trên đùi, lực đàn hồi kẻ cả như bê tông trên đường cái, đều có thể giẫm đạp để lại cả dấu vết.
Tuy rằng y dùng công phu cước kình, nước không quá đầu gối, băng qua sông Xen, ý đồ loại bỏ dấu chân nhưng vẫn bị truy ra tung tích.
Lần này Đường Tử Trần hiển nhiên là đã có chuẩn bị, quyết tâm cùng với Vương Siêu dù có phải đuổi đến chân trời góc biển cũng phải giết bằng được gã "Thần" nguy hiểm nhất và cũng là cường đại nhất này.
"Ừ, đuổi theo thôi! Ít nhất ba trăm dặm, nhiều nhất năm trăm dặm, thể lực của y cũng tiêu hao xấp xỉ vậy."
Đường Tử Trần và Vương Siêu đối mặt nói chuyện với nhau, cước bộ vẫn không chút nào ngừng, men theo bờ sông đuổi theo xuống phía dưới, tốc độ cực nhanh, trong lúc chạy, hai chân một đường, trên mặt đất cũng tương tự xuất hiện một loạt dấu chân rất sâu, khoảng cách mỗi bước chân đều hơn mười mét, ít nhất cũng tám chín mét.
Bọn họ truy tìm theo dấu chân vẫn liên chạy dọc theo bờ sông, cũng không thảy đổi bất cứ phương hướng nào, chỉ là có lúc dấu chân biến mất, hiển nhiên là đã dùng công phu đạp nước đi qua sông.
Vương Siêu và Đường Tử Trần tại mỗi một chỗ dấu chân biến mất mất trên bờ sông, cũng vẫn tiếp tục lội qua sông, quả nhiên ở bờ bên kia đã phát hiện ra dấu chân.
"Chúng ta đã tiêu hao thể lực y, rất hiển nhiên, y cũng đã tiêu hao thể lực của chúng ta."
Vương Siêu không phải sợ thủ lĩnh GOD chạy được xa, bởi vì dấu chân trên mặt đất, cũng không thể giả được, lực lượng thế nào thì chính là lực lượng như thế.
Bất cứ một quyền pháp danh gia, đi một đường quyền, đi một đường cước, Vương Siêu cũng có thể nhìn ra được công phu của người đó, có thể đạt tới trình độ nào, cho nên thủ lĩnh GOD lợi hại ra sao, cũng không thể làm giả dấu chân trên mặt đất.
Việc quan trọng hơn đó là bây giờ tuy rằng nhìn không ra cái bóng của vị "Thần", nhưng thật ra cũng chỉ là thời gian mấy phút đồng hồ, đối phương căn bản không thể dừng lại rồi làm giả, chỉ hơi dừng lại thôi Vương Siêu và Đường Tử Trần đã đuổi kịp rồi.
"Nếu y thủy chung chạy dọc theo sông, đi qua đi lại, chúng ta tách ra, Tử Trần đuổi theo bên này sông, đệ đuổi bên kia, thấy sao? Không nên lãng phí thể lực" Vương Siêu đột nhiên nói.
Vượt ngang qua sông cần thể lực rất lớn, so sánh với chạy thẳng thê lực tiêu hao nhanh gấp hơn mười lần. Vương Siêu là muốn cùng Đường Tử Trần chia ra hai đầu bờ sông đuổi theo.
"Không được, y dùng mẹo, nếu như chúng ta tách ra đuổi, rất có thể y sẽ thay đổi lại phương hướng, đến lúc đó chúng ta đã bị tách rời ra rồi, không thể tiếp ứng lẫn nhau, có lẽ y thực sự đã đi."
Đường Tử Trần lắc đầu.
"Vậy cũng được" Vương Siêu nghĩ trong lòng, cũng hiểu được, thủ lĩnh GOD cũng chưa chắc đó không phải làm một cái mẹo."Vậy chúng ta tiếp tục đuổi theo."
"Không cần! Trước hết chúng ta nghỉ ngơi một chút đã." Đường Tử Trần đột nhiên lắc đầu.
"Không đuổi theo sao?" Vương Siêu sửng sốt. Sau cái liếc mắt của Đường Tử Trần, lại phát hiện nàng vẫn chú ý tập trung như cũ, cũng không có bộ dáng mệt mỏi, chính xác, công phu Đường Tử Trần đã đạt đến tuyệt đỉnh, khí tức kéo dài, hơn nữa vừa mới cùng mình dắt tay nhau mượn lực, cũng không tiêu hao bao nhiêu thể lực.
"Không phải là không đuổi, mà là đối phương không có chạy, y đang chờ chúng ta, cho nên chúng ta nghỉ ngơi một chút, tí nữa tiếp tục." Đường Tử Trần nói rất điềm tĩnh, Tử Ngọ việt mang theo trong tay lóe sáng.
"Hả? Tử Trần làm sao tỷ biết?" Vương Siêu nhìn về phía trước, trừ dấu chân ở phía ngoài, vẫn như cũ không thấy bóng dáng thủ lĩnh GOD.
"Tỷ cũng không biết, chỉ là suy đoán, theo suy đoán của ta, căn bản sai lầm là rất ít." Đường Tử Trần ngẩng đầu, trong đôi mắt nhấp nháy tia sáng, sáng loáng đến đáng sợ, chỗ ánh mắt liếc đến, có một loại cảm giác làm cho người ta trong suốt rõ ràng.
"Tử Trần, loại cảm ứng không nghe không thấy này của tỷ ngày càng nhạy cảm." Vương Siêu thở dài một hơi, lúc này hắn mới đem ánh mắt đặt trên người Đường Tử Trần.
Lúc này, hắn mới chú ý đến, Đường Tử Trần tựa hồ có điều thay đổi so với nàng trước kia,
Nét mặt Đường Tử Trần càng ngày càng có một loại cảm giác trong suốt, thật mềm mại giống như thiếu nữ chưa trưởng thành, những cũng bất đồng rõ ràng, trong da dẻ sáng bóng óng ánh, mà chiều cao thân thể tựa hồ so với bộ dáng trước kia thấp hơn nửa tấc, Vương Siêu nhìn ra được đó là bởi vì xương cốt, mạch máu, huyết quản, nhịp mạch, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể dtt càng ngày thêm cô đọng (ngưng tụ lại).
Lúc hắn đột phá khâu cuối cùng quan trọng nhất cũng từng xuất hiện hiện tượng này.
"Đi thôi, tiểu đệ, đệ đi ở phía trước tỷ, chỉ là cho tỷ linh cảm và phương hướng mà thôi." Đường Tử Trần thu hồi ánh mắt nhìn về nơi xa.
Hai người thả chậm tốc độ, nhàn nhã đi theo dấu chân dọc bờ sông. Quả nhiên, ước chừng đi được mấy cây số, dâu chân bên bờ sông biến mất, liếc mắt qua bên sông, thấy ở xa xa, trong làn mưa bụi mông lung, có một bóng người, ngồi dưới một tàng cây bên bờ kia sông Xen, hai chân thả xuống dòng nước chảy xiết, nhàn nhã đong đưa.
Cái trán người này hơi cao, sáng bóng, con mắt cao mà có vẻ xa xưa, lông mày rất dài, cong ở khóe mắt.
Kẻ có tướng mạo như vậy, ngoại trừ thủ lĩnh tối cao của Tổ chức Ám sát GOD, thì bất luận kẻ nào cũng không phải.
Dự cảm của Đường Tử Trần quả nhiên không sai, thủ lĩnh GOD quả nhiên không hề chạy mà là lẳng lặng ngồi ở bờ bên kia sông hồi phục thể lực, chờ bọn họ.
Đợt truy kích liên tiếp này, thủ lĩnh GOD đã nhiều lần đạp nước qua sông, dọc theo đường đi, vô luận là y hay là Đường Tử Trần và Vương Siêu, thể lực cơ hồ đều tiêu hao mất một nửa.
Vào lúc này, thủ lĩnh GOD đột nhiên dừng lại, khôi phục thể lực, đợi Vương Siêu, Đường Tử Trần chạy đến, sau đó xuất thủ, rất có thể, sự tình sẽ còn rất bết bát.
Thế nhưng Đường Tử Trần sớm đã đoán ra, lại có thể ngừng đuổi theo, tiết kiệm thể lực chậm rãi mà đi, khiến tất cả kế hoạch của y thất bại.
Đợt truy kích này chẳng những hợp lại lại thể lực, hơn nữa còn là một loại mẫn cảm vô cùng vi diệu.
Đường Tử Trần thắng được một nước.
Lúc này, ánh mắt ba người cách nhau một con sông, nhìn lẫn nhau, trong lòng vô cùng thông suốt.
"Quả nhiên là nam nữ phối hợp, làm việc không mệt."
Trông thấy Đường Tử Trần, Vương Siêu đuổi kịp, thủ lãnh GOD cũng đứng lên, thanh âm du dương, thở thật dài một tiếng, xa xa làn mưa bụi mông lung, y phục tung bay trong gió, làm người ta có một loại ý cảnh Khuất Nguyên đi lại trên bờ sông.
Thanh âm của y xuyên thấu qua đám sương mù con sông tới đây, truyền vào trong lỗ tai Vương Siêu, Đường Tử Trần, rất rõ ràng.
"Đường Tử Trần, vợ chồng các ngươi thật lợi hại, có thể đuổi ta tới cùng đường, từ khi quyền pháp ta đại thành tới nay, đây là lần đầu tiên có loại đuổi theo giết một người như vậy."
Vương Siêu nói: "Đáng tiếc quá, chúng ta giao thủ trên đường phố Paris, ta bị người ta quấy nhiễu, nếu không, ta đã nắm chắc sáu phần giết được ngươi."
"Tâm tình có kẽ hở, không dễ đánh đâu." Thanh âm thủ lĩnh GOD truyền đến: "Vương Siêu, ngươi trong bình sinh cuộc đời ta là kình địch ta lần đầu gặp phải, ta muốn cùng ngươi giao thủ, cần phải dâng hương tắm rửa, ích cốc bảy ngày, điều chỉnh trạng thái toàn thân hoàn mỹ nhất, rồi mới cùng ngươi đánh một trận. Bất quá xem ra không có cơ hội này rồi, vợ chồng hai người các ngươi, hôm nay xem ra không thể không giết ta."
"Năm đó ngươi tự mình xuất thủ, đuổi giết ta không dưới ba mươi lần, rồi lại liên hợp với Đường Liên Khê, Đường Toái Vân đuổi giết ta hơn mười lần, hôm nay ta đuổi giết ngươi một lần, không tính là quá đáng."
Đường Tử Trần nhìn thủ lĩnh GOD bên bờ kia, ánh mắt càng phát ra vẻ sáng ngời cùng trong suốt.
"Tri giác ngươi không nhìn thấy không nghe được, cùng ta đối nghịch đã nhiều năm, thủy chung đều không giết được ngươi, thật sự là đáng tiếc a." Thủ lĩnh GOD thở dài: "Bây giờ, người có Vương Siêu, ta càng không giết được ngươi, ta chưa từng bị kẻ nào đuổi giết, cũng không muốn bị người ta đuổi giết, hôm nay, ấn định chúng ta trên dòng sông Xen tại nước Pháp, làm một trận kết thúc đi. Chúng ta là dạng người như vậy, đều có công phu hóa kình nước không qua đầu gối, giao thủ ngay trên mặt nước, thấy thế nào? Đạp sông lớn diễn võ, mới là ý cảnh của giao thủ tồn tại như thể dạng siêu thoát của loài người."
"Giao thủ trên sông?" Ánh mắt Vương Siêu chợt lóe, đã hiểu chủ kiến đánh đấm ra làm sao của gã thủ lĩnh GOD, y muốn bố trí để chết rồi sau đó sống.
"Vợ chồng các ngươi cùng làm đi." Lúc này thủ lĩnh GOD quả nhiên điều chỉnh đã tốt lại bản thân, đối mặt với cả hai người cường đại tột đỉnh Vương Siêu, Đường Tử Trần, lại cơ hồ tâm linh không thể lui được nữa.
"Không cần phải thế, mình ta là đủ." Vương Siêu cười ha ha: "Ta bình sinh chưa từng vây công kẻ nào cả, chỉ kẻ khác vây công ta, cảnh giới quyền pháp của ngươi đã đả phá cả hư không, là đối thủ tốt củuẩt, ta nhất định phải tự mình động thủ đánh chết ngươi, mới không bị tiếc nuối."
"Ngươi sợ chiến đấu trên mặt nước nguy hiểm, thân pháp dù khá cũng không thể linh hoạt bằng trên đất, nếu như lúc chúng ta động thủ, đột nhiên có một đám tay súng mò đến, chúng ta có chắp cánh cũng không thể bay được, đáng tiếc a, hai vợ chồng các ngươi liên hợp lại, tuy rằng cường đại, nhưng cả hai trong lúc đó đều có sự lo lắng, lúc thực lực mạnh nhất chính là lúc tâm linh yếu nhất, Vương Siêu, ngươi cũng không trốn tránh được, cho nên hai người chúng ta thêm lần nữa giao thủ, ngươi chắc chắn thất bại."
Thủ lĩnh GOD đột nhiên nói, y nhìn nhận rất đúng, giao thủ trên sông, cũng không thể so sánh bằng trên đất.
Giao thủ trên sông, thân pháp con người dù có mạnh cũng có hạn chế! nếu như lúc hai người giao thủ, đột nhiên có tay súng mai phục, kể cả kẻ như Vương Siêu, cũng nắm chắc chín thành sẽ chết.
"Có nói bất luyện giả bả thức (không luyện kĩ năng giả dối), thủ thượng kiến chân chương (trên tay thấy chương thật)."
Trong lúc Vương Siêu nói chuyện, cước bộ tiến về phía trước một bước! Bắp chân không chạm vào mặt nước, từng bước đi tới giữa sông, sau đó dừng lại, chờ thủ lĩnh GOD đến.
Long Xà Diễn Nghĩa Long Xà Diễn Nghĩa - Mộng Nhập Thần Cơ Long Xà Diễn Nghĩa