Không phải tự dưng kim cương có thể sáng lấp lánh.

Mary Case

 
 
 
 
 
Thể loại: Kiếm Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 542
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3136 / 21
Cập nhật: 2015-11-16 12:41:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 300: Mấy Cô Gái
ưu Mộc Bạch cự tuyệt không trao đổi quyền pháp với Vương Siêu. Vương Siêu đã biết, người này sau này không thể trở thành bằng hữu của hắn.
Luận võ thua trận là chuyện rất mất mặt, sau khi đánh qua làm bằng hữu rất ít, đa phần là nằm gai nếm mật trở về báo thù. Năm đó sư huynh đệ Tiết Điên cùng Phó Kiếm Thư của Hình Ý Quyền, luận võ thua trận liền đi xa mười năm khổ luyện trở về ký giấy sinh tử báo thù.
Bây giờ là xã hội hiện đại, Lưu Mộc Bạch cũng không phải võ thuật gia. cũng không dựa vào danh tiếng kiếm ăn, đối mặt thành ý mời của Vương Siêu lại cự tuyệt, chính là lòng dạ hẹp hòi.
Vương Siêu lúc sau nói hai người bình thủ, là đã giữ thể diện cho Lưu Mộc Bạch rồi.
Trận đấu thương này, Vương Siêu thủy chung chiếm thượng phong, nếu tiếp tục đấu tối đa là năm giây Lưu Mộc Bạch sẽ thua trận.
"Lúc đầu muốn xem Quân Thể Quyền cùng tố chát của Lợi Kiểm vương bài, hiện đã biết qua. Nếu như quân đội vây công một mình mình, nếu bảy tám mươi người vây mình, mình liền ăn không tiêu. Trận đối thương này có chút chẳng đáng. Sau này kết thêm một cừu địch, lấy tính cách lãnh tĩnh của Lưu Mộc Bạch, sau này khẳng định sẽ luyện võ công. tìm tới trả hận ngày hôm nay".
Người như Lưu Mộc Bạch, Không để ý thắng bại một lúc nhưng không có nghĩ không để cả đời. Vốn phi thường cố chấp.
Về phần nhân phẩm không tốt, lòng dạ hẹp hòi sẽ không thể trở thành đại sư võ thuật. Vương Siêu cảm thấy không hẳn, người luyện võ thực ra cũng là người thường, ăn mặc quần ngủ đều dùng tiền như người thường? Cho dù là đại hiệp trong tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung. tư tưởng vì nước vì dân. thế nhưng ai dám nói Tảy Độc Âu Dương Phong không phải là tông sư?
Không nói bên trong tiểu thuyết, võ thuật gia thời kỳ Dân quốc. có mấy người nhân phẩm tốt đến như đức thánh nhân.
"Không biết Trường Phong giáo quan thể lực, được xưng đệ nhất tam đại đặc chủng vương bài là ai? xem ra cũng không thua Lưu Mộc Bạch. Cũng tính là tuyệt đỉnh cao thủ. Có điều ta đã không còn hứng thú. Trong nước quá phức tạp, sớm về hải ngoại kết hôn mới là tốt nhất".
Ý niệm xoay chuyển Vương Siêu đưa mắt nhìn Chu Giai ngồi ở bên cạnh, ý niệm xuất ngoại càng nhanh. Hắn cảm thấy càng ngày dính dáng tới Chu Giai là một chuyện phi thường nguy hiểm, là chơi với lửa.
"Tuy Chu Giai không hư hỏng. không chút điêu ngoa cùng cao cao tại thượng. Vênh mặt hất hàm sai khiển của đám con gái cán bộ cao cấp. Ngược lại nàng rất săn sóc, hơn nứa cũng quen biết đã lâu, năm đó ta còn được nàng hỗ trợ không ít, thế nhưng... chung quy không thể …".
Ngay khi Vương Siêu miên man tự hỏi Chu Giai nói: "Không nói chuyện Lưu Mộc Bạch nữa. Siêu Siêu. hôm nay anh nghỉ ngơi ở đâu?"
Tuy răng phụ thân của Liêu Tuấn Hoa cùng cậu Chu Giai hứa hẹn. Đem hồ sơ của hắn điều đi; giảm một ít phiền phức. nhưng thời kỳ hắn nên cẩn thận mốt chút.
Bây giờ Tào Tinh Tinh cùng Hoắc Linh Nhi ở cùng một chỗ. Hắn càng không thể lộ diện.
Đối với nữ đồ đệ xinh đẹp này, về phương diện tình cảm hắn còn dây dưa gấp mười lần Tào Tinh Tinh. Trước khi kết hôn cùng Đường Tử Trần, hắn cũng không muốn gặp lại nàng.
Suy nghĩ một chút, Vương Siêu tìm một lý do cự tuyệt Chu Giai.
"Lưu Tuấn Hoa đã an bài cho tôi một chỗ. Hơn nữa còn một số cuốn quyền phổ thất truyền ở chỗ lão Ba. Tôi muốn tới đó photocopy một bản. "
"Anh không nên đổi đề tài, photocopy tư liệu, thuận một chút làm là được” Ánh mắt Chu nhìn chằm chằm Vương Siêu: "Chúng ta là bạn cũ. Anh chẳng phải cũng đã ở qua đêm tại phòng của em rồi sao. Được rồi, ngày hôm nay cứ ở trong phòng của em, mặc kệ những thứ khác. Năm đó em dùng súng băn chét người, anh cũng an ủi em cả đêm. Huống chi. năm đó em còn giúp anh không ít. Cho dù anh bây giờ có niềm vui khác nhưng chúng ta vẫn là bạn bè. Lẽ nào lại né tránh như thế?"
Chu Giai thô bạo giẫm chân ga xe một cái. đồng thời chuyển động tay lái hướng về nơi ở của mình.
Từ quân doanh của bộ đội Lợi Kiểm đi ra, trên xe chỉ còn hai người. Cảnh vệ Tiểu Trương đã sớm lưu lại tại đó.
Dù sao một người khôn khéo một chút có thể nghĩ ra tình huống này, huống chỉ cảnh vệ quanh năm ở bên cạnh thủ trưởng?
"Quên đi quên đi, buổi tối ngày hôm nay cứ ở chỗ cô đi" Vương Siêu trong lòng nói thàm: "Cái gì gọi có niềm vui mới khác? Có điều nói vấn đề này cũng không có nghĩa, Nữ hài tử mà. Thôi thì làm nàng vui chút. Trước đây đích xác nàng chiếu cố giúp ta rất nhiều".
Vương Siêu ở trên lôi đài chưa bao giờ nương tay, nhưng đối đãi với bạn bè rất ngay thẳng, chưa bao giờ tính toán cái gì.
* *
"Tinh Tinh, gần đây công phu quyền cước của bạn tăng lên rất nhiều!"
Ngay lúc Chu Giai mạnh mẽ lái xe đem Vương Siêu đi tới chỗ nàng ở, bên trong một gian phòng rộng mở. Hoắc Linh Nhi. Tào Tinh Tinh ngồi ở sô pha nói chuyện với nhau.
"Còn vẫn kém bạn nhiều. Nếu lần thi đấu này chúng ta trở thành đối thủ, bạn cần phải hạ thủ lưu tình một chút, không nên đem sát chiêu từ nơi bạn học của bạn dùng ở trên người mình nha!" Ánh mắt Tào Tinh Tinh đảo đảo. mười ngón tay giao nhau trên đầu gối, nhãn nhã lưng tựa vào sô pha.
Bạn học trong miệng của Tào Tinh Tinh tự nhiên là chi Vương Siêu!
"Thế nào, Linh Nhi, cô không còn theo đuổi tên Vương Siêu kia?" Ngồi ở một cái sô pha khác là một nữ tử mặc trang phục rất mốt rất quyển rũ nói. Người con gái này vừa nhìn là loại tiểu thư của nhà phú quý, thế nhưng thần thái phấn khởi. ngón tay dài mà có lực. Hiển nhiên không phải loại quyền đạo mua bằng tiền, là nữ nhân có mặt trên tạp chí Không Thủ Đạo Hắc Đái.
"Tên Vương Siêu kia đích thật là có bản lĩnh, trẻ tuổi đẹp trai lại có tiền. Ta học ba tháng ở chỗ hắn, quả nhiên tốt hơn nhiều so với huấn luyện viên đứng đầu Không Thủ Đạo. Ngày hôm trước lúc ta ở tại WC công ty đi ra, đụng một tên gia hỏa trước đây hay làm phiền cùng ngăn cản ta, ta vừa đánh một trảo. trở tay một xoắn một đấm. nhanh gọn đánh ngã hắn. Dùng cước dẫm lên mặt hắn. Tên thiệt thòi này còn xưng học qua Nhu Đạo, là Hác Đái sơ đoạn. Hắc hắc".
"Có điều là Vương Siêu này lạnh như băng không có tình thú, mỗi ngày chỉ biết nói công phu. cực thiếu lãng mạn không thể lấy làm chồng. Linh Nhi, ta khuyên cô nên thấy một điểm, rừng cây nhiều như vậy nhất định phải cô ở lỳ trên một thân cây?"
Hóa ra nữ nhân này là một người trong số tiểu thư công tử, con cháu phú hào cán bộ cao cấp. Năm đó Vương Siêu sau khi biểu diễn tại Bắc Kinh thu một nhóm, chính là Hàn Tiểu Thanh ở Lao Sơn theo hắn học mấy tháng.
"Nhưng nói đi còn phải nói lại, Linh Nhi. Cô cần đem tên Vương Siêu mở miệng quyền, ngậm miệng công phu kia dạy bảo lãng mạn mới được. một chuyện như thế rất có cảm giác thành tựu".
Hàn Tiểu Thanh khanh khách nở nụ cười.
"Thôi đi, Tiểu Thanh, ngươi mấy lần khi dễ mấy công tử dùng tiền mua Hắc Đái. Năm đó tại tỉnh S. lúc chúng ta cùng nhau luyện công phu. ngươi muốn ngủ lười thế nhưng bị Vương Siêu lôi dậy. Không biết là ai dạy bảo ai?"
Tào Tình Tinh lặng lẽ một chút.
Long Xà Diễn Nghĩa Long Xà Diễn Nghĩa - Mộng Nhập Thần Cơ Long Xà Diễn Nghĩa