A book is like a garden carried in the pocket.

Chinese Proverb

 
 
 
 
 
Thể loại: Kiếm Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 542
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3136 / 21
Cập nhật: 2015-11-16 12:41:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 61: Nhất Vũ Bất Năng Gia Dăng Trùng Bất Năng Lạc
au khi xem trận đấu, Vương Siêu cuối cùng xác định: "Ám kình của Trương Uy so với mình luyện cao minh hơn một ít, chẳng những quán thông hai tay, hơn nữa còn thông tới sau lưng".
Trong băng video Trương Uy đánh tổng cộng hơn ba mươi trận, trong đó cơ hồ có hơn mười trận, đều là làm như vô tình lộ ra sơ hở ở lưng, để cho đối thủ đánh vào, kết quả bị ám kình chấn thương, thừa cơ một đòn chấm dứt tính mạng của đối thủ.
Hơn ba mươi trận trong băng video, không có lưu lại người sống.
Bất quá cái này cũng không là gì, cao thủ võ thuật bình thường toàn thân trên dưới đều luyện được nhanh nhẹn phi thường, khi luận võ cũng như con báo truy kích con mồi, kẻ địch lộ ra sơ hở ở đâu, kình lực toàn thân lập tức như bóng với hình đánh tới.
Nhất là ám kình, lực xuyên thấu cực mạnh, tâm lực bộc phát, lỗ chân lông phún kình, vừa tiếp xúc với thân thể con người, lập tức đánh vào trong thân thể, phá hư gân cốt ngũ tạng lục phủ, sau có trị liệu thế nào cũng không thể khỏi được.
Chỉ với ám kình như của Vương Siêu hiện tại, dưới một quyền đã có thể lưu lại dấu tay ở trên tấm thép. Lực phá hoại như vậy, với thân thể yếu ớt của con người, làm sao có thể chịu nổi?
"Ám kình của mình mặc dù chỉ luyện tới tay chân hai nơi, so với Trương Uy kém hơn một chút. Nhưng khi luận võ không nhất định làm ai có khí lực lớn hơn thì người đó thắng, ám kình chỉ dùng khi một kích liều mạng. Luận võ so hơn thua vẫn là bộ pháp, thân pháp cùng minh kình".
Học quyền ba năm qua, Vương Siêu đã trải qua nhiều lần chiến đấu, kinh nghiệm đã dần dần phong phú hẳn lên.
Ngoại gia cao thủ khi đánh nhau, có thể tùy ý vận động cơ bắp, xương cốt ở khắp nơi trên cơ thể của mình. Mà nội gia cao thủ càng tiến thêm một bước, có thể tùy ý đóng mở lỗ chân lông toàn thân.
Ám kình một kích, chính là cục bộ buông ra lỗ chân lông, trong tích tắc tuôn hết kình lực ra.
Khống chế cơ thể thì tương đối dễ dàng, khống chế lỗ chân lông khó khăn vô cùng.
Vương Siêu đến bây giờ cũng chỉ có thể tùy ý khống chế hai tay từ bàn tay đến cùi chỏ, hai chan đến đầu gối, lỗ chân lông ở hai nơi này có thể tùy ý đóng mở.
Các bộ vị còn lại, hắn cũng chỉ có thể trong khi chiến đấu khép chặt lại, không thể tùy ý buông ra.
Dùng lý luận kinh mạch mà nói, chính là Vương Siêu đã đả thông được kinh mạch ở tay và chân. Khí cũng chưa thông được tới các vị trị khác.
Tay chân con người là linh hoạt nhất, lực khống chế cực mạnh, mà xương sống chính là một trung tuyến, lúc ban đầu đóng lỗ chân lông cùng là bắt đầu luyện từ xương sống. Ám kình luyện đến tay chân, tiếp theo chính là luyện đến vị trí xương sống ở sau lưng.
Đối với điểm này Vương Siêu rất rõ ràng, hắn từ đó mà suy đoán ra Trương Uy cao hơn mình một bậc.
"Bước tiếp theo của ta, chính là phải đem ám kình luyện đến phía sau lưng. Chỉ là Trương Uy trong băng video là trước khi thoái ẩn. Chuyện trải qua cũng đã nhiều năm, hắn có tiến bộ gì khác hay không? Nếu như đem ám kình luyện đến trước ngực, đầu, như vậy càng khó mà chống đỡ".
Một người nếu đem ám kình luyện đến toàn thân, sau đó tiến thêm một bước, tiến vào hóa kình. Khi đó, cho dù các bộ vị trên thân thể đột nhiên bị tập kích, ám kình lập tức tự nhiên bộc phát kình lực phản kích kẻ địch.
Năm đó Tôn Lộc Đường lão tiên sinh trong khi chỉ dạy đồ đệ, cũng cổ vũ đồ đệ đánh lén.
Có một ngày, một đồ đệ thừa lúc hắn ngủ, đột nhiên dùng côn gỗ đánh vào đầu của hắn, nào biết đâu rằng côn vừa chạm tới, lập tức bị ám kình đánh nát.
Bất quá sau dó đệ tử này cũng bị trục xuất khỏi sư môn. Mặc dù cổ vũ đánh lén, rốt cuộc cũng là àm hơi quá đáng. Nếu không dùng côn gỗ mà dùng đao chém, dùng thương đâm. Như vậy cũng không xong.
Đối với hóa kình, Vương Tông Nhạc từng dùng hai câu rất hình tượng để miêu tả.
"Nhất vũ bất năng gia, dăng trùng bất năng lạc" (lông hồng không thêm được, côn trùng không thể đậu)
Cao thủ hóa kình, một con ruồi vô ý đậu trên người, cũng lập tức sẽ nhạy cảm mà cảm giác được, ám kình tự nhiên bộc phát mà đánh chết.
"Ta còn cách cảnh giới côn trùng không thể đậu cả mười vạn tám ngàn dặm. Bất quá ta thấy Trương Uy cũng không có khả năng luyện đến cảnh giới như vậy. Bằng không ngày đó nắm tay, ta đã sớm bị đánh bại".
Vương Siêu trong đầu đem thượng tầng cảnh giới của võ học tưởng tượng một chút, tự lâm ra một kế hoạch luyện tập cho bản thân.
"Trước tiên mặc kệ Trương Uy như thế nào, ta phải đem thể lực bản thân đạt tới cực hạn. Phải hiểu rõ ràng chính xác lực lượng trên thân thể bản thân".
"Ta nói Vương Siêu, xem thân thể của ngươi cũng không quá mạnh, tại sao lại có thể có lực lượng lớn như vậy?"
Trong phòng huấn luyện, "Đại Thạch Đầu" Tôn Lỗi cùng một đám lính đang đứng ở bên cạnh, nhìn Vương Siêu dùng cánh tay đánh cho tấm thép co dãn. Mỗi nhát đánh, đều có lăng không rít vang, trên màn hình máy đo trọng lực đầu hiện lên con số hơn 1100 pound (cỡ 450kg).
Nói cách khác, mỗi một đòn của Vương Siêu đều nặng cả ngàn cân.
"Có thể liên tục đánh ba phút, chừng chín mươi quyền. Ám kình chỉ có thể phát ra cỡ mười phát. Thể năng đã đến cực hạn, hai mắt bắt đầu tóe đom đóm, đây là hiện tượng thể lực quá hao hụt".
Vương Siêu thông qua nghiên cứu, đối với cực hạn của thân thể mình đã nắm rõ ràng chính xác.
"Thân thể của ta phát triển đến cực hạn, sau này chỉ có thể thông qua Hổ báo lôi âm để chấn động cốt tủy, từ từ thay đổi thể chất bản thân, mới có thể tiến thêm một bước".
Nghe thấy "Đại Thạch Đầu" hỏi, Vương Siêu dừng lại, "Cái này cũng rất đơn giản, chính là đem lực lượng toàn thân nối thành một mối, ta thấy các ngươi đánh quyền, cũng chỉ dùng lực lượng của cơ bắp tay và chân mà thôi, cuối cùng phối hợp lực của cơ bụng và eo. Nhưng không có phát huy lực lượng của xương sống cùng tâm lực. Với tố chất thân thể của các ngươi, so với ta còn mạnh hơn, nếu hiểu được kỹ xảo phát lực, sau khi rèn luyện, lực lượng phát ra khẳng định là còn lớn hơn cả ta".
Những lời này của Vương Siêu thật ra cũng nói không sai, tố chất thân thể của hắn cũng không cao, mà đây là lính trong bộ đội chọn lựa ra. Nếu để bọn họ luyện công phu, đả thông gân cốt, quán thông toàn thân. Tiềm lực phát huy khẳng định là lớn hơn Vương Siêu.
Nếu đổi là hình thể khổng lồ như Tyson, công phu sau khi luyện đến thượng tầng, lực lượng càng lớn hơn nữa.
Đây là vấn đề về tư chất.
Công phu lúc ban đầu, chỉ là quá trình con người khái phá tiềm năng của cơ thể.
Tiềm lực của bản thân con người đều khác biệt, Vương Siêu hiện tại tiềm năng có thể nói là đã khai phát đến cực hạn.
Bất quá các bậc hiền nhân thời cổ đại đã sớm giải quyết sự khác biệt về thể chát này, đó chính là "Hổ báo lôi âm".
Hổ báo lôi âm rèn luyện cốt tủy, cốt tủy tạo máu, là căn bản của thân thể con người. Sau khi rèn luyện cốt tủy, tố chất thân thể củ con người cũng sẽ từ từ tăng cường, cho dù một người gầy yếu, luyện đến cuối cùng, cũng sẽ cường tráng như một con hổ.
Xương của hổ là bổ nhất, chính là bởi vì hổ trời sinh đã nắm giữ lôi âm.
Bất quá kỹ xảo của Hổ báo lôi âm cũng phải vô cùng chính xác, mỗi một sự vân động của xương cốt và cơ bắp, đều có tuần tự trước sau. Chỉ cần một sai lầm rất nhỏ, thời gian luyện lâu dài, chẳng những không thể tăng cường thể năng, ngược lại còn làm tổn thương thân thể.
Từ xưa tới nay, Hổ báo lôi âm này đều là bí truyền.
Võ công Tẩy tủy kinh của Thiếu Lâm trong truyền thuyết, là điển tịch tối cao. Cũng không phải không có đạo lý.
Vương Siêu bắt đầu được Đường Tử Trần cầm tay thử kình, bảo hắn rung động xương cốt cơ bắp, cơ hồ học cũng nửa năm, mới miễn cưỡng nắm giữ được đẩu pháp (phép rung động), chân chính bắt đầu tu luyện, khi ở trên đường trường chinh, vô tình nghe lôi âm trong núi, phối hợp với thân thể, mới lĩnh ngộ thành công.
"Ồ, thì ra là như vậy" Tôn Lỗi nghe Vương Siêu giải thích, lòng hiếu kỳ càng cao, chỉ là không tiện mở miệng muốn học. Bọn họ tốt xấu gì cũng đã xem qua tiểu thuyết võ hiệp, biết võ công đều không thể dể dàng gì mà truyền cho người khác.
Mà Vương Siêu tự nhiên sẽ không ngu ngốc đi dạy cho bọn họ, thời gian ở chung cũng ngắn, cũng không thân thiết tới độ đó.
Chuyên tâm huấn luyện chừng mười ngày, Vương Siêu đem tình huống thể năng của bản thân đã nắm tới bước vô cùng chính xác. Rốt cuộc, một luật sư của Triệu Quân cầm một phần hợp đồng tới công ty Thiên Tinh network.
"Điều khoản hai cánh tay gạch đi. Ta xuất ra một trăm triệu để đánh cuộc" Vương Siêu thấy luật sư kia đến, nhìn hợp đồng xong lập tức đưa ra điều kiện của mình.
Luật sư lập tức gọi điện thoại, hình như là hỏi Triệu Quân, một lát sau mới gật đầu: "Nếu ngài có thể xuất ra một trăm triệu, vậy thì tốt rồi. Chúng ta bây giờ sẽ sửa lại hợp đồng".
Vương Siêu nhìn hợp đồng sau khi sửa, cũng hiểu được không có gì sai, lâoj tức ký tên vào.
"Tháng năm tới, hy vọng Vương tổng có thể có mặt tại Triều Châu, đến địa điểm ở trong hợp đồng" Luật sư sau khi xong xuôi tất cả, dặn dò một câu rồi đi.
"Đại Thạch Đầu. Các ngươi chuẩn bị đã tốt chưa? Chúng ta ngày mai phải đi Quảng Đông tìm người của Tào trưởng ty. Thăm dò tình hình của hắc đạo nơi đó".
Vương Siêu sau khi xong xuôi việc này, lập tức thông báo cho mấy người Đại Thạch Đầu.
Đám người Đại Thạch Đầu lúc này đang ở trong Tổng bộ quân khu, Vương Siêu khi thấy bọn họ, thì bọn họ đang kiểm trang súng.
"Mẹ kiếp, nhiệm vụ lần này chúng ta khẳng định phải đánh với hắc đạo. Ta không tin, quân chính quy lại không thể đánh lại lũ ô hợp đó? Chuy Tử, mang theo nhiều lựu đạn một chút, được rồi, còn có hỏa tiến nữa! Đêm hôm nay, chúng ta đi xe bí mật rời khỏi quân khu".
Vương Siêu nhìn đám lính hung hãn này, trong lòng có chút khiếp sợ.
"Nhiệm vụ lần này bí mật, các ngươi phải ngụy trang thành một tổ chức khác. Ta bây giờ sẽ ngồi tàu đi trước, tới Quảng Đông, sẽ liên hệ".
Vương Siêu theo kế hoạch mà làm việc.
Nhóm lính Đại Thạch Đầu tổng cộng có 24 người, cùng với Vương Siêu sau một hồi thương lượng, lập tức chia nhau ra hành động.
Tối hôm đó, Vương Siêu đáp tàu lửa đi Quảng Đông.
--------------------------------
Long Xà Diễn Nghĩa Long Xà Diễn Nghĩa - Mộng Nhập Thần Cơ Long Xà Diễn Nghĩa