Fiction reveals truths that reality obscures.

Jessamyn West

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 66 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 570 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:14:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 58: Cẩn Thận Mấy Cũng Có Sai Sót
ối mặt với Liễu Tinh Ly giận mắng Thệ Thủy Vô Trần không giận ngược lại cười:
“Ở trong thế giới game luôn là người thắng làm vua, người thua làm giặc. Thua kia chỉ có thể nói rằng đó là tài nghệ không bằng người.”
“Ngươi … “
Ba! Ba! Ba!
Mấy tiếng vỗ tay đột nhiên vang lên, cắt đứt đối chọi gay gắt hai người Thệ Thủy Vô Trần cùng Liễu Tinh Ly. Chỉ thấy Loạn Mã Tiên Sinh không chút hoang mang đứng lên vẻ mặt khinh thường cười nói:
“Thệ Thủy Vô Trần, ngươi một chiêu Hồng Môn yến này mưu kế dùng thật quá tốt.” Hắn lời nói xoay chuyển.
“Bất quá, ngươi cho rằng mấy thứ vụn vặn cứ như vậy là có thể vây khốn được chúng ta sao?”
Thệ Thủy Vô Trần giương nhẹ khóe miệng lộ ra vẻ ý vị thâm trường cười:
“Ồ…vụn vặn sao?”
“Không phải là vụn vặt thì là cái gì?” Loạn Mã Tiên Sinh phát ra một tiếng kêu đau đớn đang muốn tiếp tục chê cười đã bị Dạ Thanh Hàn cắt đứt.
Dạ Thanh Hàn hai tròng mắt híp lại, ánh mắt lạnh như băng địa đánh giá hắn, nhàn nhạt mở miệng:
“Thệ Thủy bang chủ không có sợ hãi như vậy, nhất định là mười phần chuẩn bị đi?”
“Không hổ là đệ nhất cao thủ, gặp phải trường hợp như vậy còn có thể trấn định như vậy, thật sự làm cho người ta bội phục.” Thệ Thủy Vô Trần trong mắt nổi lên tia sắc bén hắn cũng cười nhạt một tiếng khiêu khích nghênh hướng ánh mắt của kẻ kia.
“Bất quá mười phần chuẩn bị thì không dám. Ta chỉ nói trước hướng Mỉm Cười lão bản thuê Lạc Ngưng lâu, bây giờ cửa ra vào cũng đã bị hệ thống phong tỏa, các ngươi có chạy đằng trời.”
“Cái gì, Mỉm Cười Đau Đớn…” Loạn Mã Tiên Sinh trợn tròn ánh mắt ở một giây sau lên tiếng kinh hô lại bị Quân Tử Quá Lộ hung hăng trừng mắt liếc, hắn tự biết lỡ lời vội vàng phẫn nộ dừng lại miệng.
“Ha ha, Loạn Mã thành chủ… ngươi có phải hay không thấy kinh ngạc? Tại sao phu nhân của ngươi lại ở 1 bên với ta?” Thệ Thủy Vô Trần ánh mắt bình tĩnh quét mắt bốn phía một lần thấy mọi người chẳng qua là giương mắt lạnh lẽo nhìn hắn không vui vẻ chỉ có thể nói tiếp xuống.
“Kia… chỉ có thể nói… là thất bại của ngươi!”
“Hừ, bớt nói nhảm đi Thệ Thủy Vô Trần!” Thấy Thệ Thủy Vô Trần lớn lối cuồng vọng tự tin, Liễu Tinh Ly trong lòng càng phát ra cảm giác thấy không thoải mái.
“Như ngươi vậy giam chúng ta ở chỗ này thì muốn làm thế nào đây? Nếu là đánh nhau, 1 vs 1 thật có thể đánh thắng được chúng ta sao?” Vừa nói hắn “Thương” một tiếng rút kiếm ra khỏi vỏ, dùng kiếm sắc bén chỉ hướng Thệ Thủy Vô Trần.
Thệ Thủy Vô Trần phảng phất không có thấy được sự uy hiếp của Liễu Tinh Ly vẫn cười đến trấn định:
“Vậy sao? Nếu Liễu Tinh Ly ngươi vậy tự tin, ta dĩ nhiên muốn cho các ngươi một cái cơ hội… Bất quá trước, ta muốn hỏi mọi người một vấn đề: các ngươi từ cửa tiến vào một khắc kia có phải hay không… thấy mùi thơm của hoa lan không?”
” Mùi thơm hoa Lan?” Thệ Thủy Vô Trần lời có thâm ý khác lời khiến cho tức giận của mọi người bất giác chấn động!
Tinh tế hồi tưởng lại khi bọn họ đi vào Lạc Ngưng lâu đúng là ngửi thấy được một mùi thơm! Nhưng tất cả mọi người chỉ đương nhiên nghĩ trong Lạc Ngưng lâu là tửu lâu có mùi thơm cũng chẳng có gì lạ…
Nhưng cái chuyện tình này nhìn qua hết sức bình thường bây giờ cư nhiên bị Thệ Thủy Vô Trần nói ra cứ thế nhất định có nghingờ rồi …
Quả nhiên Thệ Thủy Vô Trần ở một giây sau hết sức đắc ý cười ra tiếng:
“Các ngươi nhìn nhìn giá trị tinh thần của mình xem?”
Thệ Thủy Vô Trần lời này vừa nói ra cũng bất chấp an toàn chỉ thấy cơ hồ tại chỗ tất cả mọi người bán tín bán nghi mở ra bảng thông tin nhân vật.
Vẻn vẹn một cái cũng đủ để làm cho người ta quá sợ hãi!
Tinh thần ban đầu tràn đầy không biết lúc nào trở nên rỗng không!
Liễu Tinh Ly cùng Tiêu Bách hai người không bình tĩnh phát hiện tinh thần của mình bị cạn lại càng giận đến cơ hồ muốn hộc máu:
“Thệ Thủy Vô Trần, ngươi cái tiểu nhân hèn hạ này!”
Mộ Thần tức giận trừng mắt hướng hắn: “Hừ, đồ con rùa rút đầu! Lại dùng những thứ hèn hạ này!”
“Dạ, tinh thần sắp hết!” Ngay cả Mộ Khinh Hàn xem xét tín tức thông tin cá nhân của mình cũng không có tắt chẳng qua là hết sức kinh ngạc nhìn về phía Dạ Thanh Hàn.
Thệ Thủy Vô Trần đứng chắp tay, cười mà không nói. Mà ánh mắt hắn vẫn cùng Dạ Thanh Hàn nhìn nhau ở trong không khí đụng chạm kịch liệt tia lửa!
Vừa lúc đó…
Gần đây hệ thống thông báo xuất hiện với tộc độ thường xuyên và chăm chỉ nên cứ vậy vang lên!
[hệ thống]: “Thệ Thủy thiên hạ” chính thức đối với “Lưu Tinh thành” tuyên chiến! Thành chiến ba phút đồng hồ sau sẽ bắt đầu, các người chơi hãy chuẩn bị thật tốt!
[hệ thống]: “Thệ Thủy thiên hạ” phó tướng Thệ Thủy Niên Hoa đại diện cho Huyền Vũ thành đối với Thanh Long thành, Bạch Hổ thành phát ra tuyên chiến, nhiệm vụ 4 thành chia cắt vào khoảng ba phút đồng hồ sau sẽ mở ra! Thiên hạ chiến vào ba phút sau sẽ bắt đầu, người chơi hãy chuẩn bị thật tốt!..
Thệ Thủy Vô Trần thế nhưng phát động thành chiến! Chẳng lẽ hắn muốn thiên hạ đại loạn?
Thệ Thủy Vô Trần nhất định là điên rồi!!!
Liễu Tinh Ly trước hết quá sợ hãi: “Thệ Thủy Vô Trần, ngươi điên rồi à? “
“Ta không điên ta chỉ bất quá muốn mới ra 1 thời đại mới – một thời đại thuộc về ta!” Thệ Thủy Vô Trần đáp lại bằng 1 nụ cười rét lạnh cười lạnh trong mắt của hắn lộ ra quyết tâm không thể phá hủy, mang theo vô tận tham lam tựa như có lẽ đã đem lý trí của hắn cắn nuốt không còn.
Vào giờ khắc này cho dù là kẻ ngu cũng hiểu mục đích của Thệ Thủy Vô Trần! Hắn mục đích cuối cùng dĩ nhiên là đem các cao thủ tiêu diệt, công chiếm bốn thành… nhất thống thiên hạ!
Dã tâm của hắn thật lớn!
Hơn phân nửa mấy người bị Thệ Thủy Vô Trần gần như tự phụ cuồng ngạo làm cho khiếp sợ không thể nói mà một bên Quân Tử Quá Lộ nhưng không chút hoang mang lấy ra một phong thư viết lên cái gì đó sau đó chim bồ câu mang theo thư phóng ở trong tay Dạ Thanh Hàn!
” Khoảng cách gần như vậy còn dùng bồ câu đưa tin ư?” Thệ Thủy Vô Trần thấy thế không khỏi cười lên tiếng, trong lời nói tràn đầy châm chọc
“Dù sao cũng là cùng chung đi tới địa phủ có bí mật gì còn cần che che lấp lấp thế sao?”
Dạ Thanh Hàn nhạy cảm thấy trong mắt Quân Tử Quá Lộ chợt lóe tia sáng quỷ dị rồi biến mất cũng không thèm nhìn tới Thệ Thủy Vô Trần một cái, mở ra thư mà bồ câu đưa tin. Trên tờ giấy viết một dòng chữ xinh đẹp: dùng Thanh Long phá nóc nhà từ phía trên chạy ra!
Dạ Thanh Hàn mặc dù nội tâm ít nhiều có chút kinh ngạc nhưng hắn còn che giấu tốt lắm, sẽ cực kỳ nhanh đánh mắt một cái cho Mộ Khinh Hàn.
Nhiều lần hợp tác ăn ý làm cho Mộ Khinh Hàn lập tức hiểu ý! Nàng giả ra làm bộ như không có gì khi Thệ Thủy Vô Trần không có chú ý nhích tới gần Dạ Thanh Hàn.
“Thệ Thủy Vô Trần, ngươi bớt nói nhảm! Muốn giết cứ giết! Cùng lắm mười tám năm sau lại là một hảo hán!” Bị Thệ Thủy Vô Trần giận đến sôi lên Liễu Tinh Ly vừa không nhịn được chửi ầm lên, sắc mặt cũng âm trầm.
“Cái này không thể được. Kế tiếp còn muốn xin các vị chứng kiến, kết quả trận thành chiến này chứ.” Thệ Thủy Vô Trần giọng nói nhẹ nhàng như bình thường hiển nhiên như là tình thế bắt buộc!
“Ngươi….” Liễu Tinh Ly chán nản đang muốn nói gì phản bác lại!
Gió thổi không lọt vào Lạc Ngưng lâu đột nhiên nổi lên một trận cuồng phong!
Dạ Thanh Hàn đứng yên trên hắn chợt xoáy lên một đạo cơn lốc, hướng bốn phía quét qua bụi đất bay lên trong nháy mắt mơ hồ tung ra bốn phía!
Liễu Tinh Ly chỉ cảm thấy cổ áo của mình bị cái gì đó bứt lên, tiếp theo tầm mắt lâm vào một mảnh mơ hồ!
Mới vừa từ trên đất tỉnh lại Bích Không Linh Vận thấy một màn này không nhịn được “A” hét lên một tiếng, lần nữa bởi vì sợ hãi mà ngất đi.
Đột biến một màn này làm cho Thệ Thủy Vô Trần sắc mặt thay đổi trong nháy mắt, hắn đang muốn thấy rõ chuyện gì thì đột nhiên 1 chùm sáng mãnh liệt đâm vào mắt của hắn để cho tầm mắt của hắn một trận hỗn loạn chỉ có thể mơ hồ có cái gì khổng lồ đồ hướng nóc nhà Lạc Ngưng lâu chạy trốn!
Phanh!
Một trận nổ!
Nóc nhà của Lạc Ngưng lâu bị xuyên thủng, vụn gỗ cứ vậy rơi xuống đột nhiên có gì đó bay lên chạy trốn ra ngoài, quét lên một trận khói bụi cuồn cuộn rơi xuống!
Hết thảy tới cũng nhanh đi cũng nhanh, qua trong giây lát, gió lớn dừng.
Thệ Thủy Vô Trần một trận chán ghét lấy tay quét ra bụi trước mắt, chờ tầm mắt rõ ràng một chút mới rõ ràng phát hiện ở Lạc Ngưng lâu Dạ Thanh Hàn, Lạc Tuyết Khinh Hàn, còn có Liễu Tinh Ly đã không thấy bóng dáng!
“Dạ này! Chuyện thành chiến nhờ cậy cậu! Cậu cùng chị dâu còn có Liễu Tinh Tinh 1 đường đi tốt…” Mà Loạn Mã Tiên Sinh vẻ mặt hưng phấn mà hướng người trên nóc nhà kia phất tay đột nhiên cảm thấy đầu bị cái gì đó dùng sức vỗ không khỏi tức giận quay đầu lại trừng hướng Mộ Thần
“Này, huynh làm gì mà đánh tôi!”
Mộ Thần không chút khách khí trừng lại: “Nói lung tung! Một đường đi tốt là có ý gì cậu biết không?”
Mà Tiêu Bách thì ở một bên nhìn có chút hả hê cười.
“Đáng giận!” Nhìn mấy người hoàn toàn đùa giỡn mình cộng thêm mới vừa rồi Dạ Thanh Hàn ngoài dự tính chạy trốn Thệ Thủy Vô Trần trong lòng tưới dầu lên lửa khóe môi nhếch lên nụ cười thoáng cái biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, gương mặt anh tuấn cũng trở nên dữ tợn
“Các ngươi … “
Lúc này vẫn trầm mặc không nói Quân Tử Quá Lộ từ chỗ ngồi đứng lên, mỉm cười nhìn về phía Thệ Thủy Vô Trần sắc mặt âm trầm: “Thệ Thủy bang chủ, trước ngươi nói xong nói có trí thì nên nhưng ta xem thấy chưa chắc.”
“Là ngươi! Là ngươi để cho bọn họ chạy thoát! Ngươi ….” Thệ Thủy Vô Trần nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt hung ác ép hỏi:
“Ngươi rốt cuộc là ai? “
“Thệ Thủy thành chủ ánh mắt quả nhiên rất nhạy cảm!” Quân Tử Quá Lộ cười nhạt một tiếng, cũng không che giấu chỉ thấy một đạo bạch quang từ bên cạnh hắn nổi lên trong nháy mắt chỗ vị dáng vẻ thư sinh kia đứng đã bị một cô gái cười nói thản nhiên thay thế!
“Mỉm Cười Đau Đớn!” Mộ Thần cùng Tiêu Bách đồng thời lên tiếng kinh hô, cằm cơ hồ rớt xuống đất
“Huynh..huynh là nữ? Không đúng! Quân Tử Quá Lộ không phải là nam sao?”
Mà Loạn Mã Tiên Sinh tựa hồ sớm biết hết thảy như không có chuyện gì xảy ra chẳng qua là thần sắc có chút né tránh.
“Những thứ này một lát nữa giải thích.” Mỉm Cười Đau Đớn khẽ mỉm cười, ánh mắt lần nữa rơi xuống trên người Thệ Thủy Vô Trần thần sắc khiếp sợ.
“Cô…cô bán đứng ta!” Thệ Thủy Vô Trần giờ phút này sắc mặt đã không thể dùng từ âm trầm hình dung, hai tay của hắn nắm chặt thành quyền, móng tay hung hăng bấm vào trong thịt, ánh mắt hung ác hận không được đem kẻ trước mặt đang cười tươi như hoa xé nát!
“Dĩ nhiên không phải thế…. làm một người thương nhân, cơ bản là chữ tín, mà ta đương nhiên biết rõ.” Mỉm Cười Đau Đớn vươn ra một ngón tay quơ quơ, dễ dàng ứng đối
“Nếu ta đáp ứng qua Thệ Thủy thành chủ là Mỉm Cười Đau Đớn ta sẽ không nhúng tay vào chuyện này.”
Thệ Thủy Vô Trần hiển nhiên không tin lời của nàng, đem hàm răng cắn khanh khách rung động:
“Vậy cô tại sao…”
“Ngài có phải hay không muốn hỏi tại sao chuyện Lạc Tuyết Khinh Hàn không có nói tới ngài?” Mỉm Cười Đau Đớn khóe môi nhấc lên nụ cười vẻ giảo hoạt.
“Dĩ nhiên với Mỉm Cười Đau Đớn ta sẽ không bỏ một giao dịch trọng yếu. Bất quá…Ta cũng không có nói Quân Tử Lỡ Đường không được nhúng tay vào chuyện này a?”
“Cô…”
Mỉm Cười Đau Đớn cắt đứt lời hắn: “Làm Quân Tử Lỡ Đường phát hiện sự thật này với việc ngài đi bắt nguời cùng ‘Mỉm Cười Đau Đớn’ không liên quan, cho nên ngài đại khái có thể yên tâm. Nếu ‘Mỉm Cười Đau Đớn’ đem Lạc Ngưng lâu cho ngài thuê vậy giao dịch chúng ta vẫn đang tiếp tục.”
“Chẳng qua là…Kế hoạch của ngài bất quá là đem các cao thủ vây ở Lạc Ngưng lâu, sau đó ngồi ngư ông đắc lợi đem những cao thủ này tiêu diệt. Mà bây giờ Quân Tử Lỡ Đường giúp đám Dạ Thanh Hàn chạy mất sợ rằng kế hoạch của ngài cũng sẽ không thuận lợi.
Bất quá ngài có một chút nên may mắn chính là Quân Tử Quá Lộ không có quyền quản lý Lạc Ngưng lâu.”
Mỉm Cười Đau Đớn hì hì cười nói giọng nói mặc dù lạnh nhạt giống như nói giỡn nhưng nội dung lời nói làm cho Thệ Thủy Vô Trần hung hăng bị đả kích.
“Nếu không, ngài sẽ phải khóc mà cút đi rồi.”
Bị Mỉm Cười Đau Đớn dùng khẩu lệnh lời nói khiến cho Loạn Mã Tiên Sinh chuẩn bị váng đầu não không khỏi kinh ngạc lên tiếng:
“Không phải chứ? Mỉm Cười bà điên kia! Ta còn tưởng cô có biện pháp không nghĩ tới cô nói hồi lâu tất cả đều là nói nhảm!”
Có người lên tiếng tự nhiên có người đối ứng Tiêu Bách cùng Mộ Thần vội vàng giơ tay đồng ý.
“Đúng thế…” Bọn họ còn tưởng rằng thấy được hy vọng sống không nghĩ tới cũng là “Cấu kết với nhau làm việc xấu!”
“Câm miệng!” Mỉm Cười Đau Đớn hung hăng liếc ba người này một cái. Mộ Thần cùng Tiêu Bách thấy người kia ánh mắt đáng sợ vội vàng câm mồm, hơn nữa một ánh mắt đồng tình liếc tới Loạn Mã Tiên Sinh.
Lần nữa đem tầm mắt chuyển tới trên người Thệ Thủy Vô Trần, Mỉm Cười Đau Đớn trong mắt lộ ra sự bình tĩnh cơ trí, cười nói:
“Nếu tất cả mọi người ra không được cũng làm không được gì. Thệ Thủy thành chủ có hứng thú hay không đánh cuộc một lần?”
“Đánh cuộc gì?” Thệ Thủy Vô Trần thật ra đã giận đến sắp hộc máu những lời này cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nói ra.
“Đánh cuộc…” Mỉm Cười Đau Đớn giọng nói ngừng lại, nụ cười vẻ sâu sắc.
“Lần này thành chiến, người nào có được thắng lợi cuối cùng.”
Loạn Thế Giang Hồ Loạn Thế Giang Hồ - Phong Hiểu Anh Hàn