People sacrifice the present for the future. But life is available only in the present. That is why we should walk in such a way that every step can bring us to the here and the now.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Phong
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Sói Già
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 4730
Phí download: 43 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3948 / 58
Cập nhật: 2018-07-03 11:20:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3461: Lại Xuất Phát 1
ục Thiếu Du gật đầu, hắn cũng cười khổ một ít.
- Vậy tại sao không gọi Thác Bạt gia tộc và Chuyên Tôn gia tộc, ngươi và Thác Bạt gia tộc, Chuyên Tôn gia tộc có quan hệ không phải quá tốt, đặc biệt là Thác Bạt gia tộc, nhưng từ hiện trạng mà nhìn, Thác Bạt gia tộc đã không có năng lực chống lại chúng ta, hiện tại đại lục Linh Vũ này sẽ do ngươi làm chủ.
- Nếu có một ngày đạo phỉ thế giới hàng lâm, hoặc cường giả thế giới khác hàng lâm, vận mệnh cả đại lục Linh Vũ nhất định phải nằm dưới sự dẫn dắt của ngươi, mặc kệ ngươi có nguyện ý hay không, đây là trách nhiệm của ngươi, bởi vì ngươi là cường giả, ngươi phải gánh trách nhiệm này, cho nên nhìn mặt mũi thi cốt Chuyên Tôn lão tổ, cũng cho Chuyên Tôn gia tộc một cơ hội.
Nam thúc nói một hơi sau đó ngừng lại, lập tức nhìn Lục Thiếu Du, nói:
- Ta biết rõ tâm ý của ngươi, nhưng ngươi có nghĩ tới hay không, nếu là lúc trước, ta là sư phụ của ngươi, nếu cho ngươi tất cả, cần gì có gì, giúp ngươi một bước lên trời, ngươi có thể đạt đến thành tựu ngày hôm nay hay không?
Ánh mắt Lục Thiếu Du run lên, nếu lúc trước Nam thúc cho mình tất cả những gì mình cần, chính mình sẽ ít tôi luyện hơn rất nhiều, mình làm sao có được phong quang như hôm nay, mắt nhìn nghĩa phụ Nam thúc, Lục Thiếu Du đã hiểu ra gì đó, thì ra cho tới bây giờ mình vẫn làm sai vài chuyện.
- Thiếu Du, chẳng lẽ ngươi cứ xem thường nghĩa phụ ngươi như vậy, chẳng lẽ không có hỏa thuộc tính áo nghĩa chi nguyên, ta không thể dựa vào chính mình, một ngày kia đặt chân lên tầng thứ càng cao sao, ta cũng không phải quá già, bên ngoài đại lục Linh Vũ còn có thế giới khác, một ngày nào đó, ta chắc chắn sẽ xông ra.
Nam thúc ngẩng đầu, mắt hắn đầy kiên định, tinh mang khiếp người, nói:
- Vốn ta còn đang suy nghĩ, đại lục Linh Vũ quá nhỏ, chẳng lẽ cả đời này chỉ sống như vậy sao, hiện tại biết rõ trong thiên địa mênh mông, đại lục Linh Vũ chỉ là một góc của băng sơn, không bao lâu nữa, ta cũng đi ra ngoài kiến thức một phen, lúc trước trên đại lục Linh Vũ, ta có thể đi từng bước tới hôm nay, trong thiên địa mênh mông này chắc chắn cũng có một vị trí của Độc Cô Ngạo Nam ta!
Lời Nam thúc nói quanh quẩn cả đại điện, ánh mắt càng thâm thúy, lộ ra ánh mắt hi vọng và rung động nội tâm, ngạo khí của hắn khiếp người.
- Đã nói xong rồi, chúng ta cũng chưa phải quá già, chúng ta sẽ đi ra khỏi đại lục Linh Vũ, trong thiên địa mênh mông này, một ngày nào đó sẽ có một chỗ cắm dùi của chúng ta.
Hàn Băng Đại Đế ngẩng đầu, ngạo khí trong lòng bộc phát.
- Tuổi của ta mặc dù lớn một chút, nhưng cũng không già, ba ngàn đại thế giới mênh mông, ta cũng muốn trải nghiệm một phen.
Thân thể Thánh Thủ Linh Tôn đứng thẳng lên, lạnh nhạt nói, trong mắt mang theo ngạo khí mạnh chưa từng có.
- Thiếu Du, ý của mấy vị sư phụ, ngươi hiểu chưa?
Chí Thánh Đại Đế lúc này nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, trong mắt mang theo thâm ý.
- Đệ tử hiểu rõ.
Lục Thiếu Du phất tay, trực tiếp thu hồi thi cốt Chuyên Tôn lão tổ, mình có thể giúp người bên cạnh một lúc, làm sao có thể giúp cả đời, chỉ có trải qua tôi luyện mới trở thành cường giả chính thức, nếu lúc trước Nam thúc và các sư phụ giúp mình tất cả mọi chuyện, hắn sẽ không có ngày hôm nay.
Giờ phút này, nội tâm Lục Thiếu Du sinh ra cảm xúc, cũng bỗng nhiên hiểu ra không ít chuyện, nghĩa phụ Nam thúc, sư phó Thánh Thủ Linh Đế giúp hắn hiểu, bản thân mình hiện tại là chúa tể đại lục Linh Vũ, cùng một nhịp thở với đại lục Linh Vũ, nhưng hắn còn chưa hiểu rõ những chuyện này, thật sự đáng xấu hổ.
- Hiểu là tốt rồi!
Chí Thánh Đại Đế tươi cười thỏa mãn, nhìn Lục Thiếu Du, nói:
- Khí tức trên người của ngươi, hiện giờ ta không nhìn thấu, ta suy đoán không sai, có lẽ ngươi đạt đến cấp độ Phá Giới Cảnh đúng không?
- Ân, vận khí không tệ, đã đột phá, nhưng trên đại lục Linh Vũ này, sư phụ mới là người đầu tiên đột phá đến Phá Giới Cảnh.
Lục Thiếu Du gật đầu cười cười, tính cả sư phụ Chí Thánh Đại Đế, hiện tại đại lục Linh Vũ có được hai Phá Giới Cảnh, nghe nói các tiểu thế giới đều có vài Phá Giới Cảnh.
Đương nhiên, Lục Thiếu Du tự nhiên hiểu rõ trong lòng, Phá Giới Cảnh cũng phân ba giai, cho dù là Phá Giới Cảnh sơ giai và Phá Giới Cảnh trung giai cũng là cái hào rộng khó vượt qua được, chính mình và sư phụ Chí Thánh Đại Đế mới là Phá Giới Cảnh sơ giai mà thôi.
- Vượt qua cấp độ Đế cảnh!
Nghe Lục Thiếu Du nói thế, mọi người sợ hãi thán phục, vượt qua cấp độ Đế cảnh là một chân trời mới.
Sau một lát, trong Ngũ Hành điện, Lục Thiếu Du gọi Đoan Mộc Hồng Chí đến đây, bảo hắn giao nhẫn trữ vật cho Thác Bạt gia và Chuyên Tôn gia tộc, trong nhẫn trữ vật là thi cốt lão tổ Chuyên Tôn gia tộc và Thác Bạt gia tộc.
Chuyên Tôn gia tộc và Chuyên Tôn Diễm Diệt lúc này còn đi tới Phi Linh Môn, tuy trong ánh mắt có bất đắc dĩ, dường như có phần không bỏ với Thiên mộ, Lục Thiếu Du cũng không muốn lại so đo, chính mình thân là chúa tể đại lục Linh Vũ, cũng không cần so đo với Chuyên Tôn gia tộc làm gì.
Mà Thác Bạt gia tộc hiện tại không phái người tới, Lục Thiếu Du cũng không quan tâm tới.
Từ địa vị và cấp độ thực lực, hắn không cần phải tính toán các việc nhỏ nhặt lúc trước, huống chi mình cũng không có tổn thất cái gì, nếu Thác Bạt gia tộc về sau có động tác khó lường, mình cũng tùy thời có thể giải quyết Thác Bạt gia.
Vốn thi cốt Thác Bạt lão tổ, Lục Thiếu Du có ý định cho đại ca Dương Quá, đại ca Dương Quá chính là võ giả thổ thuộc tính, nếu có thể dung hợp thổ thuộc tính áo nghĩa chi nguyên, tự nhiên có thể có được không ít chỗ tốt, nhưng sau khi nghe nghĩa phụ Nam thúc nói một phen, Lục Thiếu Du đã cải biến chủ ý.
Lục Thiếu Du bắt đầu rõ ràng, với thiên phú đại ca Dương Quá hoàn toàn có thể dựa vào chính mình, một ngày kia chính thức đặt chân lên cấp độ cường giả, đến lúc đó mới thật sự là cường giả, mà chính mình giúp quá nhiều lại không phải chuyện tốt.
Đoan Mộc Hồng Chí tiếp nhận nhẫn trữ vật, nói sẽ lập tức an bài, nhưng hắn lại do dự, nhớ tới Lục Thiếu Du nhắc nhở, chính mình nên thoái vị, một lòng tu luyện, ba năm trước hắn đã có ý định thoái vị tập trung tu luyện, nhưng những năm gần đây bởi vì việc Thiên mộ và đại lục biến hóa, hắn không cách nào bỏ chức chưởng môn Phi Linh Môn.
Mà những năm này, Thánh Linh Giáo đã sớm dung nhập Phi Linh Môn, hiện tại đã không có Thánh Linh Giáo, chỉ có Phi Linh Môn Thánh Linh Đường, vì để Thánh Linh Giáo và Phi Linh Môn chính thức dung hợp với nhau, không ít đệ tử Thánh Linh Giáo đều đến Cổ Vực.
Mà đệ tử Phi Linh Môn triệu tập vào Thánh Linh Giáo, chỉ có như vậy mới có thể triệt để dung hợp Thánh Linh Giáo và Phi Linh Môn với nhau.
Lục Thiếu Du nhìn sang Đoan Mộc Hồng Chí, đứng dậy, vỗ nhẹ vai hắn, mỉm cười, nói:
- Hồng Chí, cho ngươi thích gì cứ làm đi, tự mình lựa chọn, về sau cứ tiếp tục gọi ta là Lục đại ca là được rồi, không cần câu thúc, cứ làm chính mình.
Linh Vũ Thiên Hạ Linh Vũ Thiên Hạ - Vũ Phong Linh Vũ Thiên Hạ