To sit alone in the lamplight with a book spread out before you, and hold intimate converse with men of unseen generations - such is a pleasure beyond compare.

Kenko Yoshida

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Phong
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Sói Già
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 4730
Phí download: 43 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3948 / 58
Cập nhật: 2018-07-03 11:20:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1824: Chủ Nhà (1)
ão đại, vì sao vừa rồi đột nhiên huynh lại biến mất làm đệ sợ muốn chết. Ngay cả huyết khế cũng không thể cảm nhận được khí tức của huynh.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du xuất hiện, Tiểu Long thở dài một hơi nói:
- Nơi này quá quỷ dị.
- Tiểu Long, chẳng lẽ vừa rồi ta biến mất sao?
Lục Thiếu Du hoài nghi nói.
- Huynh vừa mới bị cỗ quang mang quỷ dị kia bao phủ, trong nháy mắt lập tức biến mất không thấy.
Tiểu Long nhíu mày lập tức hỏi:
- Lão đại, huynh chắc chắn không có việc gì chứ?
Lục Thiếu Du ngẩn ra, xem ra vừa rồi sư phụ Chí Thánh Đại Đế đã phong tỏa không gian, ngay cả Tiểu Long cũng không phát hiện ra được. Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên mang theo một chút tiếu ý nói với Tiểu Long:
- Yên tâm đi, lão đại của đệ không có việc gì, một chút cũng không.
Trong lòng Lục Thiếu Du thầm nghĩ, kỳ thực cũng có chuyện. Bản thân hắn lại tìm được một vị sư phụ tiện nghi. Tuy rằng chiếm được chỗ tốt vô cùng lớn, thế nhưng cũng có phiền phức không nhỏ. Nếu như bị người khác chiếm mất thân thể của Chí Thánh Đại Đế thì tất cả mọi người trong không gian này đều phải chết.
- Không xong.
Vừa nghĩ tới chuyện này Lục Thiếu Du lập tức đổ mồi hôi lạnh, nếu như vạn nhất bị người khác tìm được thân thể của sư phụ Chí Thánh Đại Đế thì tất cả sẽ xong đời, toàn bộ không gian sẽ tan vỡ, bản thân hắn cũng đi theo.
- Lão đại, chúng ta đi ra được chưa?
Tiểu Long nói:
- Đã trải qua vài ngày rồi, nếu như chúng ta không đi ra ngoài thì đám người Tâm Đồng sẽ sốt ruột.
- Đi, chúng ta đi ra ngoài trước.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía sau rồi thu Thiên Trụ giới vào trong lòng bàn tay. Thiên Trụ giới cũng không ở trên ngón tay mà nằm trên mu bàn tay hắn, nhìn dấu vết nhàn nhạt kia tâm niệm Lục Thiếu Du chỉ cần khẽ động một cái Thiên Trụ giới lập tức xuất hiện. Rồi một đám quang mang quỷ dị mạnh mẽ xuất hiện.
Sưu...
Quang mang mạnh mẽ khiến cho người khác không dám nhìn thẳng, một trận ba động truyền ra, trong nháy mắt hai người xuất hiện ở trong tiểu điện khi trước.
Lục Thiếu Du khẽ mở miệng cười, Thiên Trụ giới trên mu bàn tay khẽ lóe lên một chút, rồi lập tức biến mất không thấy.
Cạch cạch..
Hai người xuất hiện, cái bàn đá trong tiểu điện lập tức vỡ nát.
- Ồ, vì sao chúng ta lại đi ra rồi?
Tiểu Long có vẻ cực kỳ nghi hoặc, không gian kia quả thực quá kỳ dị.
- Vừa rồi chính là một không gian đơn độc.
Thanh âm của Lục Thiếu Du vang lên trong đầu Tiểu Long, đem tất cả mọi chuyện trải qua vừa rồi nói cho Tiểu Long một lần. Đối với Tiểu Long đương nhiên hắn không cần phải giấu diếm gì cả. Trong khi nói chuyện hai người nhanh chóng rời khỏi tiểu điện.
- Lão đại, huynh nói huynh thu được Thiên Trụ giới, sau này chúng ta tu luyện ở trong đó chín mươi ngày chỉ tương đương với bên ngoài một ngày thôi sao?
Trên hành lang, Tiểu Long kinh ngạc, trợn mắt há mồm nhìn về phía Lục Thiếu Du.
- Sai rồi, là mười ngày, hiện tại ta chỉ có thể tiến vào tầng thứ nhất. Một ngày một đêm ở bên ngoài chính là mười ngày ở bên trong.
Lục Thiếu Du nói, sư phụ Chí Thánh Đại Đế từng nói qua, muốn mở tầng trên thì cần phải lĩnh ngộ thời gian. Đây chính là thứ mà hắn chưa từng tiếp xúc qua, cũng là lần đầu tiên nghe thấy cũng phải lĩnh ngộ thời gian. Nói chung, hiện tại Lục Thiếu Du vô cùng mơ hồ, đối với Thiên Trụ giới cũng mơ hồ. Thế nhưng hắn biết ro hiện tại hắn tu luyện ở trong Thiên Trụ giới mười này thì bên ngoài chỉ mới là một ngày một đêm mà thôi, tuyệt đối kinh khủng.
- Chúng ta ở trong đó mấy ngày, bên ngoài không biết đã trôi qua bao lâu đây.
Ánh mắt Tiểu Long khẽ đảo, tức thì nói.
- Nếu như không sai thì có lẽ là như vậy.
Lục Thiếu Du nói, ánh mắt nhìn bốn phía có chút nghi hoặc:
- Vì sao lại không cảm thấy có ai khác.
- Thời gian đã qua mấy ngày mọi người đương nhiên đã rời đi. Những người này đều đến đây tìm bảo vật chứ không phải đến thăm quan a.
Tiểu Long trừng mắt nhìn lão đại, đột nhiên nó cảm thấy chỉ số thông minh của lão đại có vấn đề. Đôi mắt nhỏ chuyển động, nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Lão đại, không phải huynh bị đoạt xá đó chứ?
- Đệ mới bị đoạt xá.
Lục Thiếu Du đưa hai ngón tay bắn về phía gáy Tiểu Long, quang mang dưới chân chợt lóe, thân ảnh đã biến mất tại chỗ.
- Dường như không giống bị đoạt xá.
Tiểu Long vuốt cái gáy lẩm bẩm nói, sau khi phục hồi tinh thần lại lập tức đuổi theo Lục Thiếu Du:
- Lão đại, huynh lại đánh đầu đệ.
Lục Thiếu Du đã sớm chạy được vài trăm thước, nhìn chung quanh, hành lang trong đại điện này cực kỳ phức tạp, hắn cũng không biết thân thể sư phụ Chí Thánh Đại Đế ở nơi nào.
Sưu.
Lúc này trong mi tâm có quang mang chợt lóe, dường như muốn chỉ lối cho Lục Thiếu Du. Lục Thiếu Du lập tức có cảm giác một cỗ khí tức kỳ dị đang dẫn dắt mình, xem ra đây là tác dụng của ấn ký mà sư phụ Chí Thánh Đại Đế để lại.
- Lão đại, sao lại không đi nữa?
Tiểu Long đuổi theo, nhìn thấy lão đại dậm chân tại chỗ, nó lại cho rằng lão đại mình phát hiện ra thứ gì.
- Đi theo ta.
Lục Thiếu Du nhận rõ phương hướng, ngón chân điểm nhẹ mặt đất, quang mang trên người bắn ra. Thân thể nhanh chóng biến mất tại chỗ, sau đó Tiểu Long cũng cấp tốc đuổi theo. Trên phương diện tốc độ Tiểu Long cũng không kém Lục Thiếu Du.
Hành lang và thông đạo trong đại điện đan xen với nhau quả thực giống như mê cung, sợ rằng nếu không chú ý sẽ lại vòng tới chỗ cũ. Mà Lục Thiếu Du dưới sự chỉ dẫn của ấn ký linh hồn, nhanh chóng phóng qua những hành lang phức tạp. Khoảng chừng một chung trà sau, hành lang phía trước dường như rộng hơn rất nhiều. Càng gần Lục Thiếu Du càng cảm nhận được một ít khí tức quen thuộc, điều này khiến cho tốc độ của Lục Thiếu Du lại tăng thêm vài phần.
Sưu Sưu.
Khi Lục Thiếu Du lắc mình nhảy ra thì đã xuất hiện trên một sân rộng lớn. Sân rộng này so với sân rộng và thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ thủ hộ còn lớn hơn. Bốn phía sân rộng là một tòa đại điện lớn, giống như một ngọn núi cao đứng sừng sững trong không gian. Cả tòa đại điện đều là màu đồng, giống như màu của vô số năm tháng, trên đại điện tràn ngập khí tức cổ xưa.
Toàn bộ sân rộng mênh mông vô bờ, trên sân rộng được phủ kín bằng một lớp đá xanh. Khí tức cổ xưa từ trên đá tràn ra mang theo khí tức thương hải tang điền.
Ngay giữa sân rộng Lục Thiếu Du ngưng thần nhìn kỹ lập tức thấy được một khu vực bị gợn sóng trong không gian bao phủ. Trong khu vực này có ba mươi vật lơ lửng, đang xoay tròn trong không gian bị gợn sóng bao phủ kia.
- Lẽ nào đây là ba mươi kiện linh khí Huyền cấp mà sư phụ nói tới?
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn kỹ mấy vật đang xoay tròn trên quang mang, trong lòng tức thì run rẩy. Đây chính là ba mươi kiện linh khí Huyền cấp a. Một kiện linh khí huyền cấp cũng đủ để khiến cho mọi người tranh đoạt, ở đây lại có ba mươi kiện.
Lục Thiếu Du nhìn chăm chú vào không gian gợn sóng, bên trong mơ hồ có một thân ảnh đang ngồi. Ánh mắt nhìn vào thân ảnh trong không gian, Lục Thiếu Du có cảm giác mắt mình hoa lên. Gợn sóng trong không gian liên tục lóe lên khiến cho linh hồn hắn đau đớn.
Linh Vũ Thiên Hạ Linh Vũ Thiên Hạ - Vũ Phong Linh Vũ Thiên Hạ