Books - the best antidote against the marsh-gas of boredom and vacuity.

George Steiner

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2064
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1124 / 19
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1799: Giai Nhân Không Đợi
rên bầu trời đột nhiên xuất hiện một hình ảnh khác, là khối linh thạch sặc sỡ nhiều màu. Một nữ nhân ngồi khoanh chân trong linh thạch, yên tĩnh tường hòa như đã ngồi như thế ức vạn năm. Nữ nhân rất giống ảo ảnh đạo thân Oa Hậu Đại Thánh, nhưng ánh sáng linh thạch ngũ sắc che mất, không thấy rõ.
Hình ảnh chỉ hiện một giây rồi biến mất, linh thạch nhiều màu bay vào trời sao hoặc như chìm xuống lòng đất hoặc như rơi vào biển cả.
Nhưng trong lòng Phong Phi Vân vô cùng rung động, máu sôi sục.
Cảnh tượng này rung động hồn người. Ngồi xếp bằng trong linh thạch nhiều màu chắc chắn là Oa Hậu Đại Thánh, đệ nhất nhân xưa nay.
Ngũ thải linh thạch xếp hạng nhất trong thập bát phẩm linh thạch, quý giá hơn linh hồn linh thạch gấp trăm lần, hơn một giọt tinh huyết đại thánh gấp mấy ngàn lần.
Ngũ thải linh thạch được gọi là báu vật quý giá nhất thiên địa, thánh linh dụng cụ cũng không bằng.
Đồn rằng ngũ thải linh thạch do năm loại nguyên khí trong thiên địa tụ tập lại, đó là năm loại lực lượng kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Ngũ thải linh thạch có linh lực, sinh mệnh lực, quy tắc lực đều không gì sánh kịp.
Ngũ thải linh thạch cũng được gọi là "Đại đạo chi tâm", "Thiên địa căn bản".
- Chẳng lẽ Oa Hậu Đại Thánh trong truyền thuyết không chết mà tự phong mình trong ngũ thải linh thạch?
Nỗi lòng Phong Phi Vân khó thể bình tĩnh, nếu không xem cảnh vừa rồi thì hắn không thể tin mọi thứ là thật.
Phong Phi Vân nghĩ đến Thiên Vu thần nữ đóng băng một vạn năm, khi băng tan thì sống lại. Trên đời này còn có chuyện gì không thể xảy ra?
Từ thái cổ đến bây giờ đã qua rất lâu, nói Oa Hậu Đại Thánh còn sống thì Phong Phi Vân không tin chút nào. Nhưng có thể tin tưởng di thể Oa Hậu Đại Thánh nguyện vẹn trong ngũ thải linh thạch.
Nhưng nếu chỉ để giữ lại thân thể thì không cần dùng ngũ thải linh thạch, vì xác đại thánh vốn là vạn cổ bất hủ. Tại sao Oa Hậu Đại Thánh phải giấu xác vào ngũ thải linh thạch? Ai nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi đều khó thể bình tĩnh, tựa như tâm tình Phong Phi Vân vào lúc này.
- Nếu cảnh vừa rồi hiện ra tại chỗ này nghĩa là ở góc nào đó trên thế giới chắc chắn có một khối ngũ thải linh thạch, trong ngũ thải linh thạch phong ấn một nữ nhân rất có thể là Oa Hậu Đại Thánh. Nếu Oa Hậu Đại Thánh thật sự sống trên đời, vậy với vô thượng Thần thông của nàng chắc chắn có thể ngăn cản đại kiếp nạn này.
Phong Phi Vân siết chặt nắm tay, ánh mắt càng kiên quyết hơn:
- Khối ngũ thải linh thạch kia nằm ở đâu? Trời sao vực ngoại? Địa uyên vô tận? Biển sâu lạnh lẽo?
- Không, nếu Oa Hậu Đại Thánh dùng ngũ thải linh thạch tự phong thánh thể, vậy chắc chắn ngũ thải linh thạch đặt ở nơi Oa Hậu Đại Thánh từng đi hoặc nơi nàng từng để lại truyền thuyết.
- Loại trừ Oa Hậu miếu ra. Trong lịch sử có nhiều thánh linh từng đến đây, nếu ngũ thải linh thạch có trong Oa Hậu miếu sớm đã bị thánh linh phát hiện, còn chờ ta đến tìm sao?
Phong Phi Vân nhíu chặt mày, khó khăn lắm mới tìm được một nhân vật chí tôn có thể ứng đối đại kiếp nạn, nhưng hắn chỉ biết Oa Hậu Đại Thánh còn sống trên đời. Thiên hạ to lớn, muốn tìm một tảng đá nói dễ hơn làm.
Thái cổ qua đã lâu, có lẽ ngũ thải linh thạch đã chìm vào lòng đất hoặc khảm trong tòa núi lớn nào đó, hoặc bị lớp đá bao bọc, bị mài thành đá lót đường, hoặc ở trong ức vạn tinh cầu vực ngoại.
Dù là thánh linh muốn tìm ra ngũ thải linh thạch cũng khó như lên trời.
Đang lúc Phong Phi Vân suy tư sau lưng chợt vang tiếng tỳ bà du dương, êm tai tuyệt vời như nước suối róc rách, chim hót véo von trong rừng nói.
Từ khi nào một giai nhân áo trắng ngồi gần đó.
Giai nhân dịu dàng như nước, tóc tơ như thác, dịu dàng trong sáng. Ngón tay thon du điêu bằng ngọc ấm nhẹ nhàng lướt trên phím đàn.
Khi Phong Phi Vân mở mắt ra, ngón tay giai nhân cũng ngừng, đôi mắt đen láy xinh đẹp nhìn hắn.
Phong Phi Vân cười hỏi:
- Nàng đến bao lâu rồi?
Ánh mắt Đông Phương Kính Nguyệt mông lung trả lời:
- Một lúc rồi, thấy ngươi đang ngộ đạo nên không quấy rầy.
Đông Phương Kính Nguyệt đứng gần vách đá dày đặc mây mù.
Đông Phương Kính Nguyệt cách Phong Phi Vân chỉ năm bước, đôi mắt trong suốt như hai ngôi sao.
Bộ dạng và khí chất của Đông Phương Kính Nguyệt giống Thủy Nguyệt Đình y như đúc, nhưng Phong Phi Vân không thấy chút tình cảm trên người Thủy Nguyệt Đình. Nàng giống như pho tượng, lạnh băng, đến gần nàng một chút sẽ khi khí lạnh đông đá.
Phong Phi Vân cảm nhận dịu dàng tình cảm từ người Đông Phương Kính Nguyệt, có thêm cảm xúc thân thiện, làm người ta muốn đến gần nàng.
Một xa xôi, một gần gũi.
Từ khi biết kiếp trước của mình có lẽ bị vị đại thần thông giả mô phỏng, Phong Phi Vân rất áy náy với Đông Phương Kính Nguyệt. Phong Phi Vân biết tình nghĩa Đông Phương Kính Nguyệt đối với mình.
Trước kia Phong Phi Vân nghi ngờ Đông Phương Kính Nguyệt là Thủy Nguyệt Đình, nhưng sau khi gặp Thủy Nguyệt Đình thì hắn không nghi ngờ gì nữa. Phong Phi Vân không nghĩ ra lý do từ chối tình nghĩa của Đông Phương Kính Nguyệt. Có lẽ hắn nên đối xử tốt với nàng hơn.
Phong Phi Vân hỏi:
- Sao nàng một mình đến Hỗn Độn thiên thành?
Đông Phương Kính Nguyệt trả lời:
- Đọc vạn quyển sách, đi ngàn dặm đường. Nếu không đi du lịch thì sao tiến bộ được?
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Lời này không giống nàng, nếu nàng nói cho ta nàng đến Oa Hậu miếu du lịch ngắm cảnh thì ta tin tưởng hơn.
Đông Phương Kính Nguyệt là loại nữ nhân kiêu ngạo, từ nhỏ lớn lên trong gia tộc lớn giàu có như Ngân Câu Phiệt, không kiêu kỳ sao được?
Nữ nhân kiêu ngạo như thế lại càng lúc càng hèn mọn, ti tiện trước mặt Phong Phi Vân, trừ nàng thật lòng yêu hắn ra chẳng lẽ còn nguyên nhân gì khác?
Đông Phương Kính Nguyệt cắn răng nói:
- Thật ra... Ta biết một bí mật...
Phong Phi Vân hỏi:
- Bí mật gì?
Phong Phi Vân cho rằng Đông Phương Kính Nguyệt định nói bí mật liên quan việc nàng đến Oa Hậu miếu.
Đông Phương Kính Nguyệt nói:
- Oa Hậu Đại Thánh một trong ba đại thánh thái cổ có lẽ là bán yêu.
Phong Phi Vân kinh ngạc hỏi:
- Sao nàng biết?
Phong Phi Vân biết bí mật đó, vì Thủy Nguyệt Đình đã nói với hắn. Nhưng Phong Phi Vân tò mò là sao cô nương Đông Phương biết bí ẩn kia?
Đông Phương Kính Nguyệt cắn môi song, nói:
- Ngươi đừng hỏi. Tóm lại Oa Hậu Đại Thánh rất có thể là bán yêu. Ngươi nghĩ thử xem nếu Oa Hậu Đại Thánh là bán yêu vậy nguyền rủa 'bán yêu không thể đột phá Vũ Hóa cảnh' thật ra có thể phá vỡ.
Đông Phương Kính Nguyệt không biết 1 đã phá nguyền rủa bán yêu, càng không biết trước thái cổ bán yêu có thể đột phá Vũ Hóa cảnh.
Đông Phương Kính Nguyệt chỉ biết Oa Hậu Đại Thánh với thân bán yêu đến cảnh giới đại thánh, khi nàng biết bí ẩn này thì rất kích động.
Phong Phi Vân nheo mắt, cười nói:
- Ta hiểu rồi, nàng đến Oa Hậu miếu chắc vì muốn giúp ta tìm ra cách bán yêu đột phá Vũ Hóa cảnh. Nàng vì ta một mình đến Hỗn Độn thiên thành đúng không?
Đông Phương Kính Nguyệt đeo khăn che mặt, không rõ khuôn mặt nàng màu đỏ hay trắng, nhưng nàng đưa mắt nhìn hướng khác.
Linh Chu Linh Chu - Cửu Đương Gia