Điều tôi quan tâm không phải là bạn đã thắng hay thua, mà là bạn có sẵn sàng đón nhận thất bại hay không.

Abraham Lincohn

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2064
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1124 / 19
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1502: Lưu Tô Lục. (2)
ột ông lão gần thất tuần đi vào phế tích, thân thể nhảy nhót giữa đống đổ nát thê lương giống như một đạo Quỷ ảnh. Chả mấy chốc lão liền rơi xuống trước mặt Lưu Tô Tử, cung kính vái một cái rồi nói:
- Đám nhân mã của Tứ Quận chúa đã đuổi kịp đến.
Từ một phương khác, lại có một ông lão bay đến, như một con chim to từ trên trời lao xuống.
Lão cũng cung kính vái một cái với Lưu Tô Tử rồi nói:
- Đám nhân mã của Lục Quận chúa cũng chạy đến từ phía trước mặt, chặt đứt con đường chúng ta đi đến trung tâm di chỉ Tiên Thành.
Lưu Tô Tử mắt nhung chuyển động, hàng mi cong dài rung rinh. Nàng cười nói:
- Bọn họ thật đúng là tính toán thật hay. Xem ra là muốn mượn cơ hội lần đi di chỉ Tiên Thành này xuất thế để liên thủ loại bỏ ta. Ta cũng thật hiếu kỳ là chuyện tốt như vậy, vì sao Đại tỷ lại không tham gia cùng.
- Đích xác rất kỳ quái, không giống như là phong cách làm việc của Đại Quận Chúa.
Một người quân sư tay cầm quạt lông cũng nói.
Một vị Đại Trí Sư khác nói:
- Lục Quận chúa bái nhập làm môn hạ Huyền Phác đạo trưởng của Vô Thọ Tinh Cung. Ở trong sư môn kết giao với rất nhiều tu sĩ. Lần này nàng đã liên lạc cùng tu sĩ Vô Thọ Tinh Cung, chả mấy chốc sẽ chạy tới đây. Lực lượng của Vô Thọ Tinh Cung không thể khinh thường a.
- Tứ Quận chúa có quan hệ tốt cùng Cửu Tiêu Tiên Thành, lần này cũng liên hợp với tu sĩ Cửu Tiêu Tiên Thành, mà Hoàn Thiên Cảnh là sân nhà của bọn hắn. Cửu Tiêu Tiên Thành điều động không ít tu sĩ chạy đến đây, tình huống cũng rất bất lợi.
Phong Phi Vân xem như nghe ra một chút manh mối, xem ra lại là cuộc tranh giành người kế thừa phủ Cảnh Chủ.
Cũng đúng thôi. Bình thường cũng chỉ dám làm những chuyện vặt vãnh cỏn con, không dám đích thực hạ sát thủ. Dù sao đều ở ngay dưới mũi Cảnh Chủ nên cũng không ai muốn làm huyên náo quá mức.
Nhưng mà hiện tại di chỉ Cửu Uyên Tiên Thành xuất thổ, có rất nhiều hung thần xuất thế, càng là có Long Thi chiếm cứ. Điều đó khiến cho Thiên Cơ nơi này trở nên cực kỳ hỗn loạn, cho dù có thiên chi kiêu tử phát sinh chuyện bất trắc ở chỗ này, thì đó cũng là điều rất bình thường.
Lúc này cũng là thời điểm bọn họ muốn hoàn toàn giết chết đối thủ.
Để có thể trở thành người được đề cử làm người kế thừa, thì có ai là hạng người nhân từ nương tay?
Phủ Cảnh Chủ Diệp Hồng Cảnh tổng cộng có bốn người được đề cử làm người kế thừa, hơn nữa đều là nữ nhân thiên tư tuyệt đỉnh: Đại Quận Chúa "Lưu Tô Hồng", Tứ Quận chúa "Lưu Tô Lục", Lục Quận chúa "Lưu Tô Lam", Thất Quận chúa "Lưu Tô Tử".
Vốn tổng cộng có bảy người được đề cử, đều được phong làm Quận chúa và thế tử. Nhưng mà hai vị thế tử và một vị Quận chúa kia đều đã chết ở trong cuộc cạnh tranh, chỉ còn bốn vị Quận chúa còn sống.
Đương nhiên tên của bọn họ cũng đều là được ban tặng sau khi được phong làm Quận chúa, gọi theo bảy màu sắc cơ bản.
Bốn nàng Thiên Chi Kiêu Nữ này có thể bộc lộ tài năng trong số đông đảo thiên tài, đều không phải hạng người dễ đối phó. Từ Lưu Tô Hồng và Lưu Tô Tử liền có thể nhìn ra mức độ lợi hại của hai vị khác. Phong Phi Vân không hề muốn gia nhập vào cuộc tranh giành ngôi vị người kế thừa phủ Cảnh Chủ, hắn định bụng lập tức chạy đi trung tâm di chỉ Tiên Thành. Bí mật của Long Thi kia mới là chuyện mà hắn bức thiết muốn biết rõ ràng.
- Nếu không có chuyện khác, vậy tại hạ cũng không làm phiền Thất Quận chúa hơn, xin cáo từ.
Lưu Tô Tử cũng không giữ Phong Phi Vân lại, mặc cho hắn rời đi.
Phong Phi Vân vừa mới đi ra khỏi một mảnh phế tích cung điện bằng đá này, thì liền dừng bước chân. Hắn lại lui trở về, đứng ở phía sau Lưu Tô Tử.
Lưu Tô Tử liếc mắt nhìn hắn mà cười hỏi:
- Tại sao ngươi lại không đi?
Phong Phi Vân cũng không nói gì. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài phế tích. Chỉ thấy mặt đất đang nhô lên lớp lớp, rồi biến thành ba quả núi cao khổng lồ chắn ngang trước mắt. Những tảng đá lớn mấy chục vạn cân đang lăn xuống từ trên sườn núi.
Ba quả núi cao đến gần mấy ngàn thước tạo thành bức vách đen ngòm, ngăn cản tầm mắt của người ta.
- Hưu, hưu...
Từng đạo tiếng xé gió truyền đến.
Không lâu sau, liền có mấy trăm vị tu sĩ cường đại đứng ở trên ba quả núi cao đó.
Bọn họ ai nấy đều có khí tức rất mạnh mẽ. Mọi người xuất ra bốn món Thập Phẩm Linh Khí, chúng bộc phát ra lực lượng làm rung động tâm linh, rồi phong tỏa một mảnh không gian này.
Trong đó có một thiếu nữ tuyệt sắc mặc áo xanh đứng ở trên đỉnh quả núi cao chính giữa, trên vai có một con linh điểu màu xanh đang đậu. Trên người có đeo sáu dải vải màu xanh biếc thật dài đang tung bay ở trong gió, tựa như một vị tiên tử thuận gió mà bay đến.
Lưu Tô Lục thân thể rất mảnh mai, ánh mắt cực kì dịu dàng thùy mị, cánh tay ngọc mảnh mai, đôi chân đẹp cực kì thon thả. Tựa như một trận gió thổi tới là có thể hất ngã nàng.
Nàng nhẹ nhàng cười một tiếng rồi nói:
- Tỷ muội chúng ta thật vất vả mới có một lần nói chuyện cũ, ngươi hà tất phải đi khẩn cấp như vậy.
Trên gương mặt Lưu Tô Tử cũng không có ý sợ hãi chút nào, nàng cười khẽ rồi nói:
- Ta sợ... Tứ tỷ muốn giết ta.
- Làm sao có thể... tỉ muội chúng ta đọ sức, nhiều lắm thì ta phế đi tu vi bản thân của ngươi.
Lưu Tô Lục nhìn như yếu đuối, âm thanh cũng mềm mại, nhưng mà trong ngôn ngữ kia lại để lộ ra khí thế vẫn có thể hù dọa được rất nhiều người, làm cho người ta táng đởm kinh hồn.
...
- Thật đúng là nữ nhân có lòng dạ độc ác, cái này đã không phải tỷ muội có chung huyết thống, quả thực đã sánh ngang những kẻ có mối thù giết cha được rồi.
Trong lòng Phong Phi Vân suy nghĩ như thế, trên mặt hiện ra nụ cười mỉa mai thấp thoáng. Hắn càng không muốn xen lẫn vào cuộc tranh giành ngôi vị người kế thừa giữa bọn họ, nên hắn cười cười mà nói:
- Các ngươi tiếp tục trò chuyện, ta còn có việc, vậy ta đi trước.
Phong Phi Vân cảm giác tình thế cực kỳ bất lợi đối với Lưu Tô Tử, chính mình và nàng cứ tiếp tục đứng chung một chỗ thì nói không chừng sẽ bị liên lụy.
Trong số đám tu sĩ đứng ở trên đỉnh núi cao lại có một vị anh tài trẻ tuổi cảnh giới Niết Bàn Đệ Tứ Trọng nhìn kỹ Phong Phi Vân hồi lâu. Trong ánh mắt hắn hiện ra vẻ nghi hoặc, rồi đột nhiên nói:
- Không thể thả hắn đi, hắn chính là bán yêu đã giết chết thiếu Thành Chủ, Phong Phi Vân.
Vị anh tài trẻ tuổi này đã từng tham gia thịnh yến Động Thiên ở Tiên Hư Hoa, đã nhìn thấy Phong Phi Vân một lần từ xa xa.
Hắn nhận ra Phong Phi Vân, nhưng mà Phong Phi Vân lại không nhận ra hắn.
- Không sai chính là hắn.
Một thiếu nữ xinh đẹp tuổi còn trẻ cũng đã nhận ra Phong Phi Vân.
Thiếu nữ này cực kì xinh đẹp thuần khiết, da trắng má hồng, đôi mắt tròn xoe, vừa nhìn đã biết là loại thiên kim đại tiểu thư được nuông chiều từ bé. Nhưng mà tu vi bản thân của nàng lại không thấp.
Linh Chu Linh Chu - Cửu Đương Gia