I find television to be very educating. Every time somebody turns on the set, I go in the other room and read a book.

Groucho Marx

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2064
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1124 / 19
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1125: Cường Thế Giết Người.
vipvandan:
Chương 1125: Cường thế giết người.
Trì Dao Và Thiền Linh Nhi là thiên chi kiều nữ cao cấp nhất của Ngự Thú Trai, lúc này được mấy vị phật tôn dẫn theo cùng lịch lãm rèn luyện.
Vu Thanh Họa tự nhiên là nhìn Phong Phi Vân không vừa mắt, lông mày kẻ đen thẳng tắp, sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, nói:
- Linh Nhi, ngươi tốt nhất không nên sinh ra hảo cảm với loại ma đầu như Phong Phi Vân, đừng nhìn hắn có túi da tốt, nội tâm của hắn rất dơ bẩn, Nạp Lan Tuyết Tiên chính là bị hắn hại thê thảm, hừ.
Nghĩ đến Nạp Lan Tuyết Tiên tao ngộ, Thiên Linh Nhi thở dài, không nói tiếng nào.
Trì Dao mặc phật y màu trắng, nàng như linh ba không tỳ vết, nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, trong lòng nghĩ tới cảnh hắn bị Sử Chân Tương đánh ột trận, trong lòng đầy vui vẻ.
Không chỉ có mấy nữ ni oán phụ Ngự Thú Trai, ở đây có rất nhiều người mang tâm tính xem kịch vui, khi bọn họ xem ra, Phong Phi Vân dù sao vẫn còn trẻ tuổi, mới chỉ hơn hai mươi, không thể nào là đối thủ của cự phách, cho dù hắn đã từng có chiến tích huy hoàng, cũng không ai tin đó là thực lực chân chính của hắn.
- Kim Tàm Kinh có trên người của ngươi hay không, phải thử tìm mới biết được.
Sử Chân Tương âm thanh lạnh lùng nói.
Sắc mặt Phong Phi Vân lạnh giá, trong mắt bắn ra một đạo sát ý, nói:
- Ngươi là thân phận gì, cũng dám lục soát thân thể bổn vương!
Gia gia La Ngọc Nhi chính là chết trong tay Sử Chân Tương, Phong Phi Vân đã từng nói muốn báo thù thay cho nàng, cho dù Sử Chân Tương không chủ động nhảy ra thì Phong Phi Vân cũng sẽ chủ động đi tìm hắn.
- Ngươi không dám cho ta lục soát thân thể, chẳng lẽ Kim Tàm Kinh tật sự ở trên người của ngươi.
Sử Chân Tương cười lạnh nói.
Phong Phi Vân cười lạnh, nói:
- Đừng nói ngươi chỉ là tam bộ chủ Thiên Vu Bộ, cho dù ngươi là đệ nhất bộ chủ Thiên Vu Bộ gặp bổn vương cũng phải quỳ hành lễ, ngươi còn dám lục soát thân thể của ta, ngươi cứ thử xem!
- Vậy ta cũng không khách khí.
Thân hình Sử Chân Tương khôi ngô, hình thể cao lớn, chân như cây cột, tràn ngập lực lượng bạo tạc, mỗi một bước bước ra có thể run rẩy núi đá.
Đây tuyệt đối là cường giả cấp cự phách, bên trong Thần Tấn vương triều cũng xem như cường giả cao cấp, có người lo lắng cho Phong Phi Vân, mà có người tươi cười vui vẻ, nếu như đệ nhất thiên tài Thần Tấn vương bị một man nhân đánh ột trận, như vậy hào quang thiên tài sẽ mất đi, đây sẽ là một trò cười, tự nhiên làm cho rất nhiều người chờ mong.
Chỉ đi bốn bước, Sử Chân Tương đã chạy tới trước mặt Phong Phi Vân, trong lòng giễu cợt, vốn hắn còn lo lắng Phong Phi Vân sử dụng cực tốc chạy trốn, nhưng mà Phong Phi Vân vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, để cho chính mình tiếp cận hắn, như vậy đây chính là tử kỳ của hắn rồi.
Hung quang trong mắt Sử Chân Tương bắn ra ngoài, cánh tay vừa nhấc lên, bộc phát ra lực lượng chấn động khủng bố tuyệt luân, một chưởng đè xuống, ngưng tụ sấm sét trong tay này, một chưởng này làm cho núi cao sụp đổ.
Bành.
Răng rắc.
Phong Phi Vân đánh ra một quyền, đánh lên người của hắn, lực lượng thật sự quá hung mãnh, trực tiếp đánh cả đầu cánh tay Sử Chân Tương bay ra ngoài, cánh tay rơi ra khỏi bả vai, rơi ra ngoài.
Chỉ một quyền đã đánh bay cánh tay của cường giả cự phách, làm cho rất nhiều người cảm thấy kinh ngạc không nói nên lời.
Phong Phi Vân cũng không có sử dụng linh khí, hắn sử dụng chỉ là lực lượng thân thể tinh thuần nhất.
Sử Chân Tương cũng bị đánh phát mộng, không ngừng lui ra phía sau mấy chục trượng, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ, vậy mà hồn nhiên quên đi cánh tay đau đớn.
Lúc này mới đi qua bao lâu, một nam tử từng bị hắn đuổi giết, hiện tại một quyền có thể đánh cụt tay của hắn.
- Chỉ bằng chút tu vị của ngươi mà dám lục soát thân thể của ta hay sao?
Phong Phi Vân nhẹ nhàng lau lau vết máu trên nắm đấm.
Sử Chân Tương rất nhanh phản ứng lại, biết không phải là đối thủ của Phong Phi Vân cho nên quay người bỏ chạy, nhưng mà hắn mới quay người lại Phong Phi Vân cũng đã đứng sau lưng hắn, một cước đá ra, một cước này cực kỳ hung ác, đá vào xương bành chè của hắn, đầu gối cũng bị đá nát, Sử Chân Tương trực tiếp quỳ một chân xuống đất, toàn thân đau tới mức phat run, cắn răng nổi giận mắng:
- Phong... Phong Phi Vân, ngươi... Ngươi khẳng định đạt được Kim Tàm Kinh, tu vị mới đột nhiên tăng mạnh như thế, cường đại đến trình độ này...
- Tốc độ tu hành của thiên tài, ngươi làm sao hiểu được chứ?
Phong Phi Vân đặt bàn tay lên đỉnh đầu của hắn, nói:
- Biết rõ tại sao ta giết ngươi không, bởi vì ngươi giết một bằng hữu của ta, giết người thì đền mạng.
Sử Chân Tương tự nhiên không biết bằng hữu Phong Phi Vân chỉ là ai, nhưng vẫn muốn phản kích, thò tay lấy một khối bảo cốt sau lưng ra, đây là xương cốt của linh thú vương giả.
Bành.
Tay của hắn còn chưa sờ được bảo cốt, đầu hắn đã bị Phong Phi Vân bóp nát, đầu lâu vỡ ra như dưa hấu, nghiền nát, Phong Phi Vân vẻ mặt bình tĩnh giống như vừa giết con kiến.
Một cự phách bị giết chết trước mặt, giết một cách nhẹ nhàng, làm cho rất nhiều người sợ hãi run lên.
Vu Thanh Họa hít sâu một hơi, nói:
- Ma đầu kia... Lại khôi phục bản tính, quá khát máu.
Trì Dao và Thiền Linh Nhi vô cùng khiếp sợ, mấy tháng trước tu vị Phong Phi Vân không cao hơn các nàng bao nhiêu cả, nhưng mà mấy tháng sau lại có thể giết cự phách, bước vào hàng ngũ cao thủ Thần Tấn vương triều, chẳng lẽ thiên phú của bọn họ kém như thế sao?
Không ít người hai mặt nhìn nhau, vốn Phong Phi Vân giết chết mấy cự phách của Sâm La Điện có truyền ra và nhiều người không tin Phong Phi Vân có chiến lực như thế, nhưng mà giờ phút này bọn họ đã bị chấn nhiếp rồi, trong lòng sinh ra nghi hoặc, chẳng lẽ Phong Phi Vân mới hai mươi tuổi đã bước vào hàng ngũ cự phách, trở thành sử thi cự phách.
Nếu thật là như vậy, vậy quá dọa người.
- Phong Phi Vân đã triệt để phát triển rồi, trừ phi nhân vật cấp lão tổ ra tay, sợ là không ai có thể lấy mạng của hắn cả.
Có người nói như thế.
- Chẳng lẽ tốc độ tu hành của thiên tài đều nhanh như thế sao?
Một ít lớp người già nhìn qua phía Lý Tiêu Nam, Bắc Minh Phá Thiên, phát hiện hai người vô cùng lạnh nhạt, cũng không có chấn động quá lớn, xem ra hai thiên chi kiêu tử này đã đạt tới cảnh giới khủng bố, Phong Phi Vân biểu hiện ra chiến lực cường đại, bọn họ vẫn không khẩn trương một chút nào cả.
Phong Phi Vân gỡ một cây ngọc thú cốt óng ánh xuống khỏi lưng Sử Chân Tương, nắm vào trong tay, ánh mắt nhìn qua một chỗ bóng tối, tay cầm thú cốt bị đánh bay ra xa, bay hơn mười dặm, một lão giả bị thú cốt đánh trúng, bờ vai bị thú cốt đâm vào xương.
Phong Phi Vân thu hồi thú cốt nhuộm máu, lạnh lùng nói:
- Cổ Lực Đạt, hôm nay ta sẽ thay Vu thần điện thanh lý bại hoại như ngươi.
Lão giả này trên người bọc da thú, thập phần gầy còm, trên người lượn lờ ô quang, lạnh lẽo nói:
- Phong Phi Vân, ngươi cho rằng ngươi giết được Sử Chân Tương thì có thể giết lão phu được sao?
Linh Chu Linh Chu - Cửu Đương Gia