Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2064
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1124 / 19
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 307: Tuyệt Học. (1)
u sĩ có thể đột phá cảnh giới Thiên Mệnh rải rác không có mấy, không ai không phải là người có được Đại Khí Vận chính thức, không chỉ cần thiên phú mà còn cần kỳ ngộ, Linh Dược và vận khí, những thứ này thiếu một thứ cũng không được.
- Mà Thần Cơ đỉnh phong và Thần Cơ Đại viên mãn chính là tích lũy để đột phá cảnh giới Thiên Mệnh, tích lũy càng hùng hậu thì lúc độ địa kiếp cũng càng dễ thành công.
- Thần Cơ đỉnh phong chính là một đường ranh giới, đạt đến Thần Cơ đỉnh phong có thể tu luyện ra một đám thần thức, chỉ khi đã có được thần thức, mới có thể ngự vật phi thiên, hơn nữa thần thức còn có thể thay thay con mắt để nhìn vật, chứng kiến mọi thứ ở ngoài ngàn dặm.
- Tu luyện Thần Cơ đỉnh phong chính là tu luyện thần thức, thần thức càng cường đại, lực lượng mới càng cường đại, có người chỉ tu luyện ra một đạo thần thức, mà có người lại tu luyện ra tám đạo thần thức, lực lượng này kém đâu chỉ gấp 10 lần.
Mộ Dung Trác hỏi:
- Vậy Cố huynh tu luyện ra bao nhiêu đạo thần thức?
- Tám đạo.
Cố Thanh lạnh lùng nhìn chằm chằm Phong Phi Vân ở phương xa, lại nói:
- Theo như lời Cổ cô nương thì vị nghịch thiên tài tuấn Kỷ Phong của Kỷ gia kia cũng chỉ tu luyện ra năm đạo thần thức thôi, có thể đánh với Phong Phi Vân đến lưỡng bại câu thương. Đừng nói Phong Phi Vân hiện giờ bị trọng thương, cho dù hắn ở thời kỳ toàn thịnh thì nếu ta muốn giết hắn cũng chỉ cần một chiêu thôi.
- Tu luyện ra bao nhiêu Đạo Thần thức thì đến cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn?
Mộ Dung Trác có chút sùng bái hỏi.
- Người có ba hồn bảy vía, tự nhiên cần mười đạo thần thức mới xem như bước vào Thần Cơ Đại viên mãn.
Cố Thanh vừa nói lấy, dưới chân liền nhiều ra từng mảnh thiết lân, tổng cộng chừng tám khối, mỗi một khối đều lơ lửng trong không khí, hắn chân đạp thiết lân, như bước chậm trong hư không, chậm rãi bước về phía Diễn Võ Chiến Tháp.
Lấy người tiền tài thay người tiêu tai, huống chi cần giết chỉ là một người trọng thương sắp chết, cuộc làm ăn này kiếm lợi lớn rồi.
- Cố Thanh ra tay, cho dù Phong Phi Vân giả tổn thương cũng chết chắc rồi.
Trong mắt Cổ Liên Thu mang theo vẻ tàn nhẫn.
La Thế Hùng đột nhiên sắc mặt có chút ngưng trọng, hỏi:
- Đúng rồi, Mộ Dung huynh, ngày đó, nữ nhân họ Kỷ kia đến cùng có quan hệ thế nào mới Phong Phi Vân?
Nghe được lời đó, Cổ Liên Thu và Mộ Dung Trác đều biến sắc, nhớ lại chuyện ngày đó sau khi Phong Phi Vân rời đi, nữ nhân họ Kỷ kia thật sự quá đáng sợ.
Mộ Dung Trác sờ lên vết sẹo trên cổ mình, lúc ấy thiếu chút nữa đã bị nữ nhân hung ác kia một kiếm chém bay đâu, trong lòng đến giờ vẫn còn có chút run rẩy.
- Nữ nhân kia là một người điên, Phong Phi Vân lúc ấy nghe xong chuyện tám tiểu thiếp của cha ta, đêm đó nàng đã xông vào phủ đệ tám tiểu thiếp đánh chết, ngay cả thi thể cũng bị đốt thành tro bụi.
Trong mắt Mộ Dung Trác mang theo hàn ý, nói:
- Nàng còn giết đệ đệ của ta Mộ Dung Thác, cũng đốt thi cốt thành tro bụi.
- Xem ra lại là một người có thâm cừu đại hận với Phong Phi Vân, muốn giết hết mọi người có quan hệ với Phong Phi Vân, người Phong Phi Vân đắc tội thật sự không ít đâu.
Cổ Liên Thu thở dài một tiếng.
Diễn Võ Chiến Tháp lần nữa gió thôi mây phun, Cố Thanh đạp không mà đến đã tạo thành oanh động cực lớn.
Chẳng lẽ ngay cả Cố Thanh cũng muốn giết chết Phong Phi Vân?
- Cố Thanh xuất quan!
- Không lâu trước kia, một đời thiên kiêu trẻ tuổi cường thế quật khởi, chỉ mười sáu tuổi đã bước chân vào Thần Cơ đỉnh phong, ở Vạn Tượng Tháp cũng tạo thành oanh động lớn lao, sau đó bế quan 23 năm, nghe đồn đang tu luyện một môn kiếm quyết vô cùng cao thâm, hôm nay hắn xuất quan, có phải là đại biểu đã luyện thành hay không đây?
Cái gọi là bế quan cũng không phải bế tử quan, bế quan 23 năm, cũng sẽ ngẫu nhiên đi ra ngoài, chỉ có điều không sẽ rời khỏi Vạn Tượng Tháp thôi.
- Tu vị Cố Thanh có lẽ đã đạt đến Thần Cơ đỉnh phong, ít nhất đã tu luyện ra bảy đạo thần thức, bằng không thì không có khả năng bài danh thứ 278 trên 《 Bách Tháp Bảng 》 được.
- Phàm là đệ tử có thể đứng vào top 300 trên 《 Bách Tháp Bảng 》 ít nhất đều tu luyện ra bảy đạo thần thức.
《 Bách Tháp Bảng 》 chính là bảng bài danh cao thủ một đời tuổi trẻ Vạn Tượng Tháp, chỉ có người dưới bốn mươi tuổi mới có tư cách nhập bảng, tổng cộng có 500 thứ tự.
Chỉ cần có thể đưa thân vào top 500 một đời tuổi trẻ Vạn Tượng Tháp thì liền có thể leo lên 《 Bách Tháp Bảng 》.
Tài tuấn trẻ tuổi có thể leo lên 《 Bách Tháp Bảng 》 đều là đối tượng mà tất cả thế lực lớn tranh nhau lôi kéo, cũng là nhân vật phong vân của Vạn Tượng Tháp, được vô số đệ tử trẻ tuổi sùng bái.
Dưới chân Cố Thanh bay lên tám khối thiết lân, chân đạp trên thiết lân, từ từ rơi xuống tầng thứ ba Diễn Võ Chiến Tháp, lưng đeo bạch ngọc kiếm ba thước, nho bào bạch sắc, tựa như một văn sĩ cao thâm mạt trắc vậy.
Phong Phi Vân bộ pháp phù phiếm đứng ở biên giới Diễn Võ Chiến Tháp, trên mặt lộ vẻ trắng bệch, nơi khóe miệng và ống tay áo đều dính đầy máu tươi, tựa hồ như tánh mạng cũng không còn lâu nữa.
- Ngươi là người phương nào?
Phong Phi Vân nói xong liền lại ho khan hai tiếng.
- Cố Thanh!
Cố Thanh đạm mạc nói.
- Không biết!
Ánh mắt Phong Phi Vân có chút nhìn thoáng về phía bọn người Mộ Dung Trác ở trên quan đài xa xa, biết rõ đây là cường giả do mấy người kia mời đến.
Vốn Phong Phi Vân còn cảm thấy không có thâm cừu đại hận với mấy người kia, không cần phải đưa bọn hắn vào chỗ chết, muốn thả bọn họ một con đường sống, nhưng mấy người kia lại không biết tốt xấu, cứ nhiều lần khiêu khích.
Đây là tự bọn hắn không muốn sống sao.
Cố Thanh nhẽ nhếch miệng, cười nói:
- Ta vốn khinh thường giết một người bị trọng thương, nhưng mạng ngươi lại quá đáng giá, ta không thể không giết ngươi.
Phong Phi Vân khẽ gật đầu, nói:
- Ngươi không hề làm sai.
Tuy rằng đã trọng thương sắp chết, nhưng Phong Phi Vân lại có vẻ thập phần tỉnh táo, sắc mặt cũng đặc biệt bình thản, mặc dù đối diện hắn là một cường giả đã tu luyện mấy chục năm.
Cố Thanh cũng thật không ngờ thiên hạ thật sự có người không sợ chết, hắn nhẹ nhàng hừ một tiếng, tay phải vươn ra hai ngón tay, tạo thành một đạo kiếm quyết, tám phiến thiết lân vốn lơ lửng dưới chân hắn liền đồng thời cấp tốc bay lên, tốc độ nhanh gấp mấy chục lần, biến thành vô số lưỡi đao, quay chung quanh thân thể của hắn.
Bá, bá, bá!
Vô số âm thanh xé gió chói tai vang lên, từng đạo bóng đen tán loạn trong không khí.
Một mạch ngự bát pháp, cũng chỉ có tu sĩ đã tu luyện ra tám đạo thần thức mới có thể làm được.
- Công chúa, ngươi xem chúng ta có nên...
Ngọc công công đứng ở một bên có chút nói một tiếng, đôi mắt già nua khép thành một đạo khe hở, chăm chú nhìn chằm chằm vào Diễn Võ Chiến Tháp.
Lão thái giám này con mắt thập phần khôn khéo, đã nhìn ra La Phù công chúa có vài phần hứng thú với Phong Phi Vân, muốn thu hắn làm môn khách, cho nên mới lên tiếng nhắc nhở một câu.
Linh Chu Linh Chu - Cửu Đương Gia